Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0524

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0524: Bảo hộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Chín vị tướng lĩnh bao gồm Kỷ Ninh cùng trở lại doanh trại. Doanh trại rộng lớn vô cùng, Kỷ Ninh đi về nơi ở riêng của mình.

"Tướng quân!"

"Tướng quân!"

Thiên Tiên cùng vô số Tán Tiên trông thấy Kỷ Ninh, người người đều chào to một tiếng. Kỷ Ninh cũng mỉm cười đạp lại, thậm chí còn gọi tên vài vị đạo hữu trong số đó: "Nhược Hàn đạo hữu, Động Tử Hưu đạo hữu...". Hắn có thể cảm nhận được những lời chào này đều xuất phát từ sự sùng kính thật tâm của các vị binh sĩ. Lúc trước thống lĩnh quân đoàn tại Vương Đô Đại Hạ, đám tiên nhân này cũng vì Hạ Hoàng bức ép mới đi theo Kỷ Ninh, nhưng trận chiến vừa rồi bọn họ đã bị Kỷ Ninh thu phục hoàn toàn. Trong đại kiếp nạn được đi theo một thủ lĩnh cường đại, cơ hội sống sót của bọn họ cũng cao hơn.

Nhận được sự sùng bái này khiến trong lòng Kỷ Ninh dâng tràn chiến ý, đồng thời cũng thấy có chút áp lực.

Kỷ Ninh rất nhanh đã đến nơi ở của mình.

Dư Vi một thân áo bào trắng sớm đã ngồi ở cửa chờ hắn.

"Đã về rồi!" – Dư Vi mỉm cười với Kỷ Ninh – "Ban nãy tỷ đã nghe đám Tiên Nhân bàn luận xôn xao, lần này Bắc Minh quân đoàn thắng lợi tuyệt đối, nghe nói còn giết mấy trăm Thiên Tiên và vô số Tán Tiên."

"Uhm, nhưng quân ta tổn thất cũng rất nặng nề. Ồ...?" – Kỷ Ninh bước vào phòng, không khỏi ngạc nhiên nhìn chung quanh.

Mặc dù phòng này vốn dành cho tướng lãnh, nhưng dù như vậy cũng coi như là lớn lắm rồi.

Trước đây căn phòng này còn rất đơn giản, chưa trang trí gì cả.

Vậy mà lúc này vách tường đã được treo dăm ba bức bích họa, trong phòng cũng bày biện một ít đồ dùng hằng ngày, thậm chí có cửa riêng dẫn đến thư phòng, trên bàn có đặt giấy bút, trên giá bút còn giắt thêm ba cây bút lông. Bình thường những lúc rãnh rỗi, Kỷ Ninh thích nhất là viết chữ vẽ tranh. Sâu trong phòng còn đặc biệt ngăn ra một căn phòng nhỏ để hai người có thể nghỉ ngơi.

Trên chiếc bàn gỗ đen tuyền được chạm trổ tinh xảo đã được bày sẵn một bàn thức ăn hấp dẫn.

"Sư tỷ, tỷ làm việc cũng thật nhanh gọn." – Kỷ Ninh cười vui vẻ - " Ta vừa ra ngoài một chuyến mà trong nhà đã thay đổi lớn thế này, ngay cả cơm nước cũng được chuẩn bị đầy đủ."

" Trận chiến này e rằng sẽ kéo dài rất lâu. Trong thời gian đó nơi này sẽ là nhà của chúng ta, dĩ nhiên phải bày trí đẹp mắt một chút. Lúc nãy tỷ thấy Hạ Hoàng gọi chín vị tướng lĩnh đến Chủ Điện liền tranh thủ thời gian đó nấu một ít thức ăn." – Dư Vi cũng cười tươi trả lời – " Đây là lần đầu tiên đệ đại thắng trở về, nhất định phải ăn mừng."

"Phải ăn mừng chứ!" – Kỷ Ninh ngồi xuống, cầm đũa lên gắp một miếng thịt vàng ượm trong như quả dứa. Đây đúng thực là thủ pháp riêng của sư tỷ. Lúc trước hai người cùng ở với nhau tại Hắc Bạch học viện, Dư Vị thường hay tự mình chế biến chút thức ăn.

"Ngon, ngon lắm!" – Kỷ Ninh tán thưởng – " Tỷ cũng ngồi xuống đi."

Dư Vi ngồi xuống bên cạnh.

Kỷ Ninh ngồi cạnh Dư Vi, vừa ăn cơm vừa tán gẫu. Hắn bất chợt cảm thấy tâm tình kích động vì đại chiến đã lắng xuống. Năm đó ngồi cạnh phụ thân, mẫu thân, bản thân cảm thấy thật yên bình. Lúc này ở cạnh sư tỷ cũng mang cho hắn cảm giác yên bình đó.

Kỷ Ninh nhìn Dư Vi đang ngồi bên cạnh mình, vừa đỡ bụng vừa chầm chậm ăn, hắn trầm mặc một lát rồi nói: "Đại kiếp nạn đã đến, Kỷ Ninh ta thề nhất định sẽ bảo vệ cho tỷ thật tốt, còn có tiểu hài tử sau này của chúng ta nữa." Hắn phải bảo vệ tất cả, đây là điều quan trọng nhất với hắn lúc này.

Trước ngôi nhà tranh bên trong Tinh Thần Điện, Thủy Phủ.

Trong tay bản tôn Kỷ Ninh ngưng tụ thành một thứ có bản chất hệt như Tiên Kiếm, trực tiếp tu luyện kiếm pháp. Kiếm quang lưu chuyển, Kiếm Khí tung hoành.

"Ta phải nhanh chóng hiểu được toàn bộ kiếm đạo, còn phải ngộ ra được pháp môn thần hồn - tâm lực." - Kỷ Ninh dừng lại một lát, trong mắt ánh lên chút vui sướng – " Mặc dù thời gian chém giết bọn Vô Gian môn không dài, nhưng thời khắc sinh tử tồn vong đã giúp ích không nhỏ cho cảm ngộ kiếm đạo của mình."

Loại chiến đấu điên cuồng này, hai bên đều ôm ý niệm giết chết đối phương trong đầu.

Không hạ thử lưu tình dù chỉ là một chút!

Loại chiến đấu điên cuồng liều mạng như vậy vô cùng kì ảo, giúp kiếm pháp tăng lên thực kinh người. Ví dụ như phàm nhân trên địa cầu, một kẻ ở võ quán học hành vài năm chỉ chém giết vài lần, so với một kẻ luôn phải lâm vào tuyệt cảnh đường cùng, chém giết giữ mạng, nếu hai người có gặp nhau, chỉ sợ kẻ kia có thể một phát giết chết tên chỉ vùi đầu học ở võ quán.

Sự sống và cái chết... thực sự ẩn chứa một sức mạnh điên cuồng.

"Sau này chiến đấu ác liệt kéo dài, ta phải nỗ lực hơn nữa ngộ ra kiếm đạo, nhanh chóng đạt đến đại thành." – Kỷ Ninh lúc này đã tiến rất gần đến bình cảnh kiếm đạo. Sau này đạt đến bình cảnh, không phải chỉ một bước nữa là đại thành sao.

"Pháp môn vận chuyển tâm lực của ta miễn cưỡng chỉ vừa nhập môn, cần phải tiếp tục suy nghĩ." – Đối với pháp môn vận chuyên tâm lực, Kỹ Ninh không khỏi nhíu mày, rõ ràng đây là việc khó khăn hon rất nhiều.

Nhập môn rất dễ dàng.

Vốn tâm lực và thần hồn có liên quan mật thiết với nhau, dù không hiểu rõ pháp môn, chỉ cần tâm lực cường đại cũng đã trợ giúp rất lớn cho việc thần hồn điều khiển pháp bảo. Chính vì vậy Kỷ Ninh rất nhanh đã đạt đến cấp độ nhập môn, nhưng cần phải tiếp tục suy ngẫm, thành thạo các phương pháp vận chuyển, muốn tâm lực và thần hồn chuyển động hoàn mỹ với nhau là việc rất khó.

"Bắt đầu tu luyện Bát Cửu Huyền Công thôi."

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi xuống trước gian nhà tranh như lúc trước, một hồi sau lấy ra một lọ đan dược.

Mở nắp bình rồi liếc nhìn vào trong, Kỷ Ninh khẽ gật đầu: "Hạ Hoàng quả thực hào phóng, tùy tiện cho một chút cũng giúp ta tu luyện xong vòng thứ sáu."

Kỷ Ninh trực tiếp lấy ra một viên tỏa ra kim quang, Đại La Tiên Đan, ném vào miệng. Mặc dù Đại La Tiên Đan có dược lực rất kinh người, nhưng bản thân có Bát Cửu Huyền Công vòng thứ năm làm căn cơ, hắn hoàn toàn có thể chịu được.

...

Trên quảng trường Bát Long Vân Thành.

Chín Hình Thiên Thường dài vạn trượng đang tập hợp, bên cạnh còn có bốn cái Thiên Thần Khôi Lỗi vô cùng đồ sộ.

"Kỷ Ninh, chín người các ngươi tập dợt cho thuần thục, để đám bọn họ quen thuộc với việc chiến đấu cấp độ này." – Hạ Hoàng một thân hắc bào ở bên cạnh vừa nhìn vừa ra lệnh.

"Rõ!"

Chín Hình Thiên Thần tập trung quan sát bốn Thiên Thần Khôi Lỗi.

Bốn Khôi Lỗi này, ba cái là của Hạ Hoàng, còn một cái là của Kỷ Ninh. Phải biết rằng dưới trướng Hạ Hoàng có hai nghìn Thiên Tiên, cũng phải gọi một ít bổ sung từ Tập Thủy quân đoàn mới bố trí xong việc điều khiển bốn Khôi Lỗi này. Thiên Thần Khôi Lỗi phải do Thiên Tiên thi triển, cho dù là Tán Tiên cũng vô dụng.

"Cẩn thận!" – Kỷ Ninh ra lệnh.

"Bắc Minh đạo hữu, các người dốc toàn lực xông lên đi!" – Bốn Thiên Thần Khôi Lỗi cũng hết sức dè chừng.

Chín Hình Thiên Thần của bọn Kỷ Ninh đưa mắt nhìn nhau, thậm chí còn nhếch miệng cười, rồi vù vù lập tức xông lên.

Chín Hình Thiên Thần đánh bốn Khôi Lỗi?

Bình thường một Hình Thiên Thần hoàn toàn có thể áp chế hai đầu Khôi Lỗi.

Một mình Kỷ Ninh thôi cũng đã có thể đấu với bốn Khôi Lỗi. Lúc này cả chín Hình Thiên Thần cùng xông lên, dĩ nhiên là đám Thiên Thân Khôi Lỗi phải bị chà đạp rồi.

"Oanh oanh..."

Đánh đến trời đất mù mịt.

Nhưng dù sao nơi này cũng là Tiên Thiên Linh Bảo: Bát Long Vân Thành, so với ngoại giới vững chắc hơn rất nhiều, cả mặt đất đều không hư hại chút nào. Đám người Kỷ Ninh cũng không nhân nhượng, từng người thi triển đao pháp, kiếm pháp, côn pháp, phủ pháp lần lượt đánh bay bốn Thiên Thần Khôi Lỗi. Bốn Khôi Lỗi đồng dạng cũng rất cứng cỏi, nhanh chóng đứng dậy nghênh chiến. Dù sao cũng là người trong nhà tập trận tích lũy kinh nghiệm. Nếu là Vô Giản Môn, lúc ấy át sẽ xông vào liều mặng cắn xé lẫn nhau.

Một hồi sau.

"Dừng!" – Hạ Hoàng ra lệnh.

Chín Hình Thiên Thần, bón Thiên Thần Khôi Lỗi đồng loạt dừng lại.

"Cảm thấy thể nào?" - Hạ Hoàng hỏi.

" Thực lực bốn người họ so với đám Vô Giản Môn không sai biệt lắm."

" Không khác nhau sao?" – Thông Hợp Thiên Tiên cùng đám người còn lại đều trầm trồ.

Lúc này Hạ Hoàng mới gật gật đầu: " Giống như ta dự đoán. Bốn Thiên Thần Khôi Lỗi này sau nhiều lần khảo nghiệm, phát hiện ra nêu để một trăm năm mươi tên Thiên Tiên điều khiển là phù hợp nhất. Nếu nhiều Thiên Tiên hơn nữa, thực lực gia tăng cũng không đáng kể. Ngược lại, thực lực lại giảm đi rất nhiều nếu bớt đi một tên. Một trăm năm mươi là con số mấu chốt."

" Chỉ một trăm năm mươi Thiên Tiên thôi sao?" – Kỷ Ninh hoảng hốt – " Nói như vậy, bọn họ cũng chỉ vỏn vẹn sáu trăm Thiên Tiên. Nhưng bốn Khôi lỗi lại đủ đối phó với bọn ta?"

Kỷ Ninh rõ ràng cảm nhận được bọn Thiên Thần Khôi Lỗi này quả thực rất khó chơi.

Hạ Hoàng lắc đầu: " Bọn chúng sở dĩ lợi hại như vậy chủ yếu dựa vào Khôi Lỗi mà thôi. Loại Thiên Thần Khôi lỗi này rất hiếm thấy, cho dù là Vô Gian môn cũng chỉ thưa thớt vài cái. Nếu không bọn chúng bày ra một nhóm Thiên Thần Khôi Lỗi, chúng ta nhất định phải thua rồi."

Đám người Kỷ Nỉnh gật đầu tán thành.

"Thiên Thần Khôi Lỗi rất khó luyên chế, giá cả cũng rất đắt đỏ. Ít nhất phe chúng ta không cách nào luyện chế được." – Hạ Hoàng cảm thán – " Hạch tâm trận đồ của đám Thiên Thần Khôi Lỗi, Chân Thần Đạo tổ bên phía chúng ta nhiều lần muốn trộm cũng đều nuốt phải thất bại."

" Vô Giản môn luyện chế Khôi Lỗi lợi hại thế sao?" – Thông Hợp thiên tiên cùng đám người còn lại không khỏi ngạc nhiên.

"Đương nhiên là lợi hại. Bọn chúng vượt xa chúng ta rất nhiều, điều này không thể phủ nhận." – Hạ Hoàng trả lời.

Chỉ có Kỷ Ninh gật gật đầu.

Lúc trước bọn chúng đem sư đệ Mộc Tử Sóc giam giữ, dù chỉ là một cứ điểm nhỏ thôi đã luyện chế ra Khôi Lỗi không hề tầm thường. Ngay cả sư đệ đối với phương pháp luyện chế Khôi Lỗi cũng cảm thấy khiếp sợ. Mà nơi đó chỉ là cứ điểm nhỏ bé, chỉ e rằng trụ cột của Vô Gian môn chính là phương pháp luyện chế Khôi Lỗi uyên bác cao thâm."

"Hạch tâm trận đồ của Khôi Lỗi là trân quý nhất." – Hạ Hoàng giải thích – "Chỉ cần lấy được hạch tâm trận đồ, phía chúng ta cũng có thể tạo ra Thiên Thần Khôi Lỗi. Thậm chí Vô Gian môn còn có những Khôi Lỗi thần kì khác, so với Thiên Thần Khôi Lỗi mạnh hơn không biết bao nhiều lần. Nếu có thể lấy được một phần Hạch tâm trận độ thì thể cục ở Tam giới của chúng ta sẽ vô cùng có lợi. Chỉ một phần trận đồ cũng đủ góp phần sự tồn vong của Đại Ha ta. Đáng tiếc, không thể nào lấy được!"

Bọn người Kỷ Ninh cũng hiểu rõ.

Ngay cả lãnh tụ của Phật Môn, Thượng Cổ Hoàng Tộc, còn có đám người Bồ Đề trong Tam giới cũng không tài nào lấy được, đủ biết những bức hạch tâm trận đồ này được Vô Giản Môn bảo mật đến mức độ nào.

" Nếu như lấy được một phần..." – Ánh mắt Hạ Hoàng không giấu nỗi khát vọng.

Nếu như có được...

Chỉ sợ toàn bộ Chân Thần Đạo tổ của doanh trận Nữ Oa đều cảm tạ hắn. Phải biết rằng Khôi Lỗi cao cấp nhất của Vô Gian Môn thậm chí còn có thể uy hiếp cả Đạo tổ. Đây là điểm Vô Gian môn khiến doanh trận Nữ Oanh hết sức kiêng kị. Tại trận doanh của Vô Gian môn, để luyện chế ra Khôi Lỗi còn lập ra một thế lực độc lập là "Vạn Ma Động". Doanh trận Nữ Oa nhiều lần âm mưu xâm nhập cướp lấy trận đồ, nhưng đáng tiếc đều thất bại.

" Tốt!" – Hạ Hoàng không nghĩ lung tung nữa, nhìn về phía bọn Kỷ Ninh – "Các ngươi trước hết hãy nghỉ ngơi. Đám người Vô Gian môn đã ra oai ở Diễn Võ trường. Các người chuẩn bị thật tốt nghênh chiến."

Hạ Hoàng vừa nói vừa vung tay, bên cạnh đã xuất hiện Hư Không Họa Diện. Bên trong Hư Không Họa Diện hiện ra bốn con Giao Long mặt trắng cùng chín Thiên Thần Khôi Lỗi. Hiển nhiên mấy con Giao Long bị trọng thương đã được thay thể bổ sung. Điểm này Vô Giản môn và Hạ Hoàng đều giống nhau, có không ít Thiên Tiên, Tán Tiên dự bị.

Kỷ Ninh lập tức chăm chú nhìn Hư Không Họa Diện.

Giết một tên, chính là lập đại công!

"Phải thắng!"

Lúc này trong đầu Kỷ Ninh xuất hiện hình ảnh Dư Vi đang ngồi vuốt ve bụng mình. Đây chính là điều hắn liều mạng cũng phải bảo vệ cho bằng được.

Nghỉ ngơi một hồi.

Vèo vèo...

Chín Hình Thiên Thần đồng loạt biến mất, tiến vào ngoại giới.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)