← Ch.0776 | Ch.0778 → |
Tại Thượng Cổ, có nhiều lần Hỗn Độn dị tộc tiến đến, nhưng thời đại Tam Giới lại rất bình tĩnh, tuy đến mấy lần, nhưng thực lực đều bình thường, không có cấp độ giống La Hầu, Vạn Vật Chi Chủ. Nguyên lai sớm đã có Hỗn Độn dị tộc đến rồi, chỉ là ở trong Thượng Cổ phế tích mà thôi.
- Xem ra, lần này thần kiếm của ta cần thấy máu.
Vèo!
Hắc sắc điện xà phá không bay đến, xa xa giữa không trung đang có một hồi đại chiến, đúng là đám người Ngọc Đỉnh đạo nhân cùng Tứ đại Hoàng Tôn.
- Là Bắc Minh, Bắc Minh đến rồi, các ngươi đi theo ta, ngăn trở Bắc Minh.
Lập tức trong những dị tộc này phân ra hai gã Hoàng Tôn, sáu Chân Thần giết tới.
Phất Sa Hoàng Tôn dung mạo tuấn mỹ, hình thể cao lớn, tự nhiên có khí phách. Mà Lựu Đồng Hoàng Tôn lại vô cùng xấu xí, trên người tràn đầy da dầy màu xanh biếc, toàn thân còn có vô số u nhọt, ở trên đỉnh đầu lại xuất hiện một cái mắt dọc, mắt dọc có khí tức tà mị vô tận, nếu Thiên Thần Chân Tiên thực lực yếu chút, chỉ sợ chỉ liếc hắn một cái, cũng bị Tà Nhãn kia công hãm.
- Tất cả đi theo ta, cẩn thận Bắc Minh cùng Khoa Phụ, đặc biệt là Bắc Minh, kiếm của hắn vô cùng lợi hại.
Phất Sa Hoàng Tôn hạ lệnh.
- Vâng.
Tám đạo thân ảnh trực tiếp nghênh đón.
Mà Kỷ Ninh ở trên bầu trời khống chế Cửu Giác Điện Xà phi hành, quét mắt nhìn tiền phương, trong lòng của hắn lo lắng nhất là Phật Tổ Như Lai, bởi vì từ chỗ Khổng Tú đã biết rõ, hiện tại Như Lai đang bị hai Đại Năng Giả cấp độ lĩnh tụ vây công! Hơn nữa hai Đại Năng Giả cấp độ lĩnh tụ này là quá khứ chưa bao giờ thấy qua.
Cấp độ lĩnh tụ, rất có thể chính là Tổ Thần! Những thứ này từ trong Hỗn Độn vô tận đến, Kỷ Ninh cũng không cách nào dự đoán thủ đoạn của những Hỗn Độn Dị tộc này, thời gian lâu dài, Phật Tổ Như Lai rất có thể bị đánh chết!
Vô Gian Môn cùng Thượng Cổ phế tích liên hợp, nhiều hơn hai gã đại năng cấp độ lĩnh tụ...
Trận doanh Nữ Oa đã không thể có tổn thất!
- Lăn.
Kỷ Ninh xa xa chỉ một cái.
Lập tức ở không gian chung quanh, kiếm quang bảy màu hàng lâm, vô cùng sáng lạn, sau đó vô số kiếm quang bảy màu xoay tròn, ngưng tụ thành chín đạo Thất Thải thần kiếm, như chín đạo Lôi Điện, đáp xuống bổ về phía đám người Phất Sa Hoàng Tôn, cảnh tượng này làm cho các Đại Năng Giả cực kỳ rung động.
Thất Kiếm thức...Thiên Kiếm Trụy!
- Bành...
Chung quanh đám người Phất Sa Hoàng Tôn lại hiện lên từng tầng hắc quang, tầng tầng hắc quang suy yếu lấy Thất Thải thần kiếm, chặn được Kỷ Ninh tập kích.
- Bắc Minh, những Dị tộc ở trong Thượng Cổ phế tích này học được chút ít thủ đoạn liên hợp lợi hại, cẩn thận.
Xa xa Ngọc Đỉnh Đạo Nhân lo lắng truyền âm.
- Mọi người cẩn thận, chúng ta chỉ cần cuốn lấy Bắc Minh này là được.
Đám người Phất Sa Hoàng Tôn cũng sợ đến nhảy dựng lên, bọn hắn còn không cùng Kỷ Ninh khoảng cách gần chém giết, không nghĩ tới vẻn vẹn thuyên chuyển Kiếm Lực đánh một kích, uy lực liền lớn như vậy. May mắn bọn hắn đạt được Thứ Tu Đại Ma Thần truyền thụ, có thể lẫn nhau liên hợp.
- Bắc Minh Kiếm Tiên này cũng quá liều lĩnh a, đối phó chúng ta, vậy mà một mình một cái. Nếu như vừa rồi hắn và Khoa Phụ liên thủ, chỉ sợ chúng ta còn phiền toái chút ít.
Một bên Lựu Đồng Hoàng Tôn thì cười lạnh.
- Có chủ nhân truyền thụ cho trận pháp, hừ, Bắc Minh Kiếm Tiên này không làm gì được chúng ta.
Hô.
Trên bầu trời Kỷ Ninh ngừng lại nhíu mày, mắt nhìn tám gã Dị tộc ở phía trước.
Thời gian rất trân quý!
Hiện tại hắn nóng lòng đi trợ giúp Phục Hi thị, cứu Như Lai! Bất quá bây giờ đám người Ngọc Đỉnh Đạo Nhân bị nhốt ở đây, mình bằng vào Cửu Giác Điện Xà độn thuật hoàn toàn chính xác có thể nhanh chóng lách qua, nhưng đám người Ngọc Đỉnh Đạo Nhân có thể sẽ phiền toái, thời gian lâu dài, đám người Ngọc Đỉnh Đạo Nhân thậm chí có thể sẽ chết ở đây, nếu như vậy, liền phí chút tâm tư a.
- Chết!
Kỷ Ninh lập tức hóa thành lưu quang phóng đi.
- Vậy mà không có để cho đám người Khoa Phụ đi ra?
Lựu Đồng Hoàng Tôn, Phất Sa Hoàng Tôn đều giật mình kinh ngạc.
- Kỷ Ninh này không khỏi quá coi thường chúng ta đi, hắn chỉ là ỷ vào Kiếm Lực mới lợi hại như vậy mà thôi, còn không có đạt tới cấp độ Tổ Thần đâu.
Xoạt! Xoạt!
Chỉ thấy hai cánh tay đột nhiên tăng vọt, dài gần ngàn trượng, các ngón tay càng hiện ra kiếm quang bảy màu.
- Ngã xuống.
Mắt dọc của Lựu Đồng Hoàng Tôn nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, một cổ lực lượng vô hình tập kích tới.
Kỷ Ninh lại lạnh như băng nhìn bọn họ, không bị ảnh hưởng chút nào, thần hồn của hắn được thân thể nửa bước Tổ Thần thai nghén, thần hồn mạnh, phóng nhãn Tam Giới cũng xếp hạng Top 3! Tâm Lực cũng là tầng thứ ba! Thậm chí Kỷ Ninh còn từ chỗ Bắc Hưu Thế Giới Thần học được pháp môn Tâm Lực tỏa hồn, ở đâu là thiên phú mê hồn chi thuật này có khả năng rung chuyển? Dù cường thịnh trở lại hơn trăm lần, cũng rung chuyển không được Kỷ Ninh.
Hai cánh tay tăng vọt, như hai thanh trường thương!
Phốc! Phốc!
Tầng tầng hắc quang của đám người Phất Sa Hoàng Tôn, Lựu Đồng Hoàng Tôn bị Kỷ Ninh đâm thủng! Thậm chí đám người Phất Sa Hoàng Tôn mắt thường có thể cảm giác bàn tay của Kỷ Ninh vẫn còn ở rất xa, nhưng trên thực tế tầng tầng hắc quang bảo hộ ở trước người bọn hắn đã bị xỏ xuyên rồi, tốc độ quá nhanh, hoàn toàn vượt qua tốc độ ánh sáng.
Kỷ Ninh dung hợp rất nhiều tinh hoa kiếm thuật, sáng chế ra Minh Nguyệt Kiếm Thuật, một chiêu xuyên thấu đáng sợ nhất chính là Tích Huyết thức!
Dùng Thần lực nửa bước Tổ Thần của Kỷ Ninh thi triển ra, hôm nay càng thêm đáng sợ, uy năng to lớn, phóng nhãn Tam Giới đã là đỉnh phong! Tuy nói bàn tay của Kỷ Ninh chỉ là Trích Tinh Thủ, nhưng đối phó những Dị tộc này đã đầy đủ rồi!
- Điều này sao có thể!
- Không!
Đám người Phất Sa Hoàng Tôn, Lựu Đồng Hoàng Tôn hoàn toàn sợ ngây người, bọn hắn kinh ngạc, đồng thời phản ứng đầu tiên chính là trốn.
Bản năng muốn trốn chạy để khỏi chết!
- Xôn xao...
Hai bàn tay khổng lồ phá xong trận pháp, liền như đồng chiêng, mạnh mẽ hợp lại!
Tựa như hai mảnh mây đen cực lớn khép lại, đám người Phất Sa Hoàng Tôn cực kỳ hoảng sợ, thậm chí phát ra kêu thảm thê lương, mưu toan chạy thục mạng. Thế nhưng tốc độ của bọn hắn làm sao nhanh bằng Kỷ Ninh?
- Oanh!!!
Hai bàn tay khổng lồ, ở giữa không trung mạnh mẽ khép lại, đánh vào cùng một chỗ.
Tám gã Chân Thần Đạo Tổ, tất cả đều hóa thành tro bụi, Chân Linh mất đi.
- Cái này, cái này, cái này...
Xa xa đám người Ngọc Đỉnh Đạo Nhân nhìn ngây người.
← Ch. 0776 | Ch. 0778 → |