← Ch.1181 | Ch.1183 → |
- Đúng vậy, bát giai thú đan sử dụng đã là thứ cao nhất chúng ta có rồi, chỉ có như vậy mới có thể phong ấn dài lâu, tuyệt đối không thể lại cởi bỏ niêm phong được, huống hồ chúng ta phải suy nghĩ cho đệ tử tông môn nữa.
...
Bốn gã Thánh giả ngươi một lời ta một câu, nghe ý của bọn hắn thì đều không ủng hộ lại lần nữa cởi bỏ niêm phong.
Một khi bỏ niêm phong thì bọn hắn cũng không có lực lượng đủ để lần nữa phong ấn lại.
Đương nhiên, bọn hắn cũng có tư tâm rất lớn ở bên trong.
Phong ấn Kim Liệt U Châu ở đây, đệ tử Dược Môn bọn hắn đều có thể được lợi, huống chi hiện giờ không chỉ phong ấn Kim Liệt U Châu mà còn thêm Si Mị Lam Hỏa Châu cùng với Tiên Thiên Âm Phong Châu nữa.
Mặc dù không biết là phúc hay họa, nhưng có Tam đại dị bảo ở chỗ này, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy cực kỳ vui mừng.
Con người tham niệm rất nặng, có tiệ nghi không chiếm đều là vương bát đản.
Hiện giờ bọn hắn cũng chẳng muốn đi quản sống chết của Lăng Tiếu làm gì nữa.
Bọn hắn mặc dù cũng biết Lăng Tiếu là đệ tử Tà Đế, nhưng Tà Đế đã đi Thiên Vực không có khả năng quay về nữa, bọn hắn cũng không cần bận tâm nhiều làm gì.
Chỉ có Hỏa Thiên Trọng thần sắc cực kỳ khó coi, chỉ sững sờ nhìn chằm chằm vào phong ấn phía dưới, tựa hồ khổ sở không nói nên lời.
Hỏa Thiên Trọng và Tà Đế chính là huynh đệ kết bái, đã từng một mực đi theo Tà Đế một thời gian ngắn, tình nghĩa huynh đệ giữa hai người rất sâu đậm.
Đây cũng là nguyên nhân năm đó Tà Đế phát hiện Kim Liệt U Châu lại có thể vô tư đưa cho Hỏa Thiên Trọng.
Mà lúc đó Hỏa Thiên Trọng đã có nói, ngày sau nếu Tà Đế muốn thu hồi thì hắn tuyệt đối sẽ không hai lời.
Hôm nay đồ đệ người ta cũng không muốn đến thu hồi Kim Liệt U Châu, càng toàn lực giúp bọn hắn phong ấn Kim Liệt U Châu.
Thế nhưng giờ lại xảy ra biến cố.
Kim Liệt U Châu cản trở Lăng Tiếu chạy trốn, khiến hắn cùng bị phong ấn ở chỗ này.
Hỏa Thiên Trọng cũng không biết phải làm thế nào mới tốt.
Bỏ niêm phong a, đối với Dược Môn bọn họ sẽ là một hồi tai nạn, đồng thời cũng là một tổn thất rất lớn; không cởi bỏ phong ấn thì Lăng Tiếu chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít!
Giải hay không giải phong, cái này khiến Hỏa Thiên Trọng cực kỳ mâu thuẫn ah!
Lúc này, Địa Liệt Viêm Hổ cũng từ không xa lướt tới sợ hãi rống lên:
- Thiếu gia nhà ta đâu rồi, các ngươi đã làm gì hắn rồi?
Địa Liệt Viêm Hổ chính thức quan tâm thực sự không phải là sự sống chết của Lăng Tiếu, hắn quan tâm chính là sinh tử của vương tử điện hạ ở trong dược đỉnh của Lăng Tiếu!
Hắn bị phái ra là để che chở an toàn cho vương tử điện hạ, giờ lại vì Lăng Tiếu khiến hắn thân hãm hiểm địa, chuyện này khiến hắn vô cùng tức giận.
Nếu vương tử điện hạ có bất trắc gì thì hắn cũng không cần sống trên đời này nữa.
Địa Liệt Viêm Hổ thấy mấy người đều không lên tiếng, ánh mắt dừng lại ở từng đạo trận vân trên mặt đất, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, hắn hét lớn một tiếng, vô số Mãnh Hổ Quyền Kình điên cuông đánh xuống dưới.
Rầm rập!
Hổ quyền kình cuồng đại đánh xuống trận vân phía dưới, phát ra tiếng oanh tạc cường đại, chỉ tiếc đều bị năng lượng đại trận ngăn cản, căn bản không thể phá hủy trận vân.
Địa Liệt Viêm Hổ là linh thú, linh trí tư tưởng so với nhân loại vẫn kém ra, càng không hiểu trận pháp gì cả.
Nếu như giờ hắn phá hư mắt trận thì đại trận này đã cởi bỏ niêm phong rồi.
Đại trận dù chưa phá, nhưng lại khiến mấy đại Thánh Giả Dược Môn đều giật mình.
- Dừng tay, dám làm càn ở Dược Môn chúng ta, chán sống rồi sao!
Một gã Thánh giả hét lớn một tiếng, thân thể lóe lên đến phía trước Địa Liệt Viêm Hổ, hung hăng đánh một chưởng tới Địa Liệt Viêm Hổ.
Địa Liệt Viêm Hổ quay người lại đón nhận một quyền kia.
Chưởng quyền đụng nhau, tiếng năng lượng cường đại nổ vang quanh quẩn.
Tên Dược Môn Thánh giả kia bị Địa Liệt Viêm Hổ chấn cho bay thật xa, tính thực lực thì Địa Liệt Viêm Hổ còn trên hắn một bậc.
- Chúng ta cùng tiến lên, tuyệt đối không thể để hắn phá hư trận nhãn được.
Tên Thánh giả kia hoảng sợ nói với sư huynh đệ mình, đồng thời lại một lần nữa xuất thủ với Địa Liệt Viêm Hổ.
Ba gã Thánh giả khác cũng không do dự đồng loạt xuất thủ.
Đại năng Thánh giả giai, mỗi một quyền một chưởng của bọn hắn đều ẩn chứa Thiên Địa năng lượng lớn lao, bọn hắn nắm giữa không gian Thiên Địa cực kỳ thấu triệt, đồng thời bọn hắn cũng đạt đến cảnh giới Phản Phác Quy Chân, một kích nhìn như đơn giản, tuy nhiên lại có uy năng hủy thiên diệt địa.
Địa Liệt Viêm Hổ man lực kinh người, đánh ra ra một đám Mãnh Hổ trăm mét tới đối phương.
Rầm rập!
Cuộc chiến giữa năm tuyệt thế cường giả, mảnh không gian Dược Môn này lại lần nữa chấn động.
Bất quá, mọi người đã không còn kinh hoảng như trước nữa, bọn hắn giống như đã bị chấn cho quen rồi, cảm thấy có Thái Thượng trưởng lão ở đây hẳn sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn.
Rống!
Thế nhưng một tiếng hổ khiếu kinh thiên động địa vẫn khiến bọn hắn sinh ra sợ hãi!
- Đâu... Hổ khiếu ở đâu ra, thật là khủng khiếp, quả thực như Hổ trung Vương giả vậy, chẳng lẽ có linh thú thất giai đỉnh phong xuất hiện?
- Có lẽ không chỉ là Thất giai a, đừng nói là ở bên phía Kim Liệt sơn mạch có dị thú khủng bố xuất hiện chứ?
- Cái này có khả năng, bất quá chuyện này cũng không liên quan đến chúng ta, có thái thượng trưởng lão ở đây, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì, huống chi lão môn chủ cũng quanh năm bế quan ở bên kia.
- Đúng vậy, nhanh hấp thu những kim diễm năng lượng này đi, ta cảm thấy hỏa lực trong cơ thể ta có chỗ tăng trưởng rồi!
...
Theo một tiếng rống của Địa Liệt Viêm Hổ sợ vang lên, hắn cũng biến trở về chân thân của mình.
Chỉ có biến về chân thân, mới có thể phát huy ra thực lực chân chính của hắn.
Một đầu Hổ Vương lớn gần trăm mét xuất hiện ở trước mọi người, uy thế đáng sợ kia có thể khiến bất luận võ giả Thánh giả trở xuống nào cảm thấy tay chân mềm nhũn.
- Nếu không thả thiếu gia ra, các ngươi đều phải chết!
Địa Liệt Viêm Hổ gào rú một tiếng, thân thể cao lớn cắn tới một gãThánh giả gần đó.
Tốc độ kia như là tia chớp, xé rách không gian, cái miệng máu to lớn lộ ra vẻ khát máu đầm đặc.
Bốn gã Thánh giả không dám khinh thường, nhao nhao lấy ra bán giai thánh khí của mình, từng đợt hỏa thuộc tính công kích đáng sợ ánh đỏ lên một vùng, sóng công kích đáng sợ khiến núi cao ở sơn mạch phụ cận đều bị phá hủy toàn bộ.
Dùng bốn đánh một, bọn hắn cũng rất khó thuần phục được Địa Liệt Viêm Hổ bát giai đê giai đỉnh phong, thân thể linh thú cường hãn hơn nhân loại quá nhiều, hơn nữa bốn người mặc dù đều là Thánh giả, nhưng bọn hắn đều là Luyện Dược Sư, quá trình tăng lên đều lợi dụng đan dược, cho nên căn cơ của bọn hắn cũng không hùng hậu lắm, hiện giờ bọn hắn cũng không còn không gian tăng lên nữa, chiến lực cũng cách biệt rất lớn với Địa Liệt Viêm Hổ.
← Ch. 1181 | Ch. 1183 → |