Vay nóng Tinvay

Truyện:Thần Khống Thiên Hạ - Chương 1910

Thần Khống Thiên Hạ
Trọn bộ 2767 chương
Chương 1910: Một chiêu bại hắn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2767)

Siêu sale Shopee


Mộ Yên Hồng nhìn ra Lăng Tiếu không nhịn được, lại kéo Húc Thiên nói:

- Thánh tử chúng ta khôi phục thương thế đi.

Húc Thiên biết có hỏi nữa cũng vô dụng, chỉ có thể nhìn qua Lăng Tiếu thật sâu, lập tức mọc đan dược ra khôi phục thương thế và thực lực.

Một cuộc chiến này hắn đã thất bại, trọng lực của Ba Long Hưng khiến hắn không đánh vỡ được, có lẽ chỉ có chờ hắn lĩnh ngộ quyền ý sâu hơn một tầng mới có thể đánh tan.

Hắn vụng trộm nhìn qua Lăng Tiếu, trong nội tâm suy nghĩ có lẽ Lăng Tiếu có thể đánh vỡ trọng lực này, nhưng mà không biết hắn đánh vỡ thế nào.

Chẳng lẽ tên này còn mạnh hơn hắn và thánh nữ liên thủ sao?

Nửa giờ trôi qua rất nhanh, Ba Long Hưng đã khôi phục trạng thái.

- Có thể bảo huynh đệ ngươi lại đây!

Ba Long Hưng nhìn Lăng Tiếu nói.

- Ngươi khôi phục tốt chưa đấy? Nếu như không tốt cứ chờ thêm nửa giờ cũng được!

Lăng Tiếu rất hảo tâm nói.

Ba Long Hưng khoát tay nói:

- Không cần, ta muốn giải quyết nhanh chóng!

- Được rồi, như ngươi mong muốn!

Lăng Tiếu ứng một tiếng, nhìn qua một hướng quát lên:

- Lão Dã ngươi tới đây.

- Dạ lão đại!

Một tiếng quát thô to vang lên, một thân ảnh khôi ngô lướt tới đây.

Hắn chính là huynh đệ của Lăng Tiếu, Tiên Vu Dã.

Luận thân hình Tiên Vu Dã còn cường tráng hơn Ba Long Hưng vài phần, thân cao hơn nửa cao đầu, chỉ dựa vào hình thể thì Tiên Vu Dã đã chiếm chút ưu thế.

- Giao cho ngươi một nhiệm vụ, dùng tốc độ nhanh nhất đánh bại hắn, nhưng mà không được tổn thương tính mạng của hắn, hôm nay lão đại của ngươi không đúng trước, không được hạ sát thủ!

Lăng Tiếu chỉ vào Ba Long Hưng nói ra.

Tiên Vu Dã chiến ý tăng lên.

- Tốt, mười chiêu bại hắn!.

Hắn từ Thánh Hoàng đỉnh phong tiến giai đến Thần Vương còn chưa động thủ với người nào, hắn sớm cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.

Ba Long Hưng gương mặt đen lại, nói:

- Đúng là khẩu khí lớn!

- Mười chiêu có phải quá nhiều hay không, năm chiêu a, người ta muốn giải quyết nhanh chóng mà!

Lăng Tiếu có chút bất mãn nói ra.

Tiên Vu Dã lập tức vỗ ngực nói:

- Năm chiêu, năm chiêu sẽ bại hắn!

- Tốt, ta lui ra đây, nếu ngươi không đánh bại hắn, sau đó cho ngươi đẹp mắt!

Lăng Tiếu nói một tiếng, lại lui ra ngoài ngàn mét.

Hai người đứng trên không trung, từ trên người của bọn họ có khí tràng mạnh mẽ bao phủ

Nếu như không có người Thần Phủ Bang ở nơi này, tất cả mọi người nhất định sẽ cho rằng hai người trước mặt là anh em một nhà.

Bởi vì bọn họ trừ hình dáng cao to ra, không ngờ đều dùng búa.

Hôm nay Tiên Vu Dã sử dụng cây búa to không phải cây búa lúc trước, là Lăng Tiếu từ Thiên Long Môn lấy một món thần khí chính thức cho hắn dùng.

- Lão đại nói năm chiêu bại ngươi, ngươi nên cho ta nhìn lợi hại đi!

Tiên Vu Dã nói một tiếng, hai cây búa song song chém vào Ba Long Hưng!

Không có chiêu thức hoa mỹ, chỉ một kích đơn giản chém thẳng vào Ba Long Hưng.

Một kích này mang theo lực lượng vô cùng đáng sợ, một chiêu này Thần Vương thấp giai dùng ra, càng không phải người mới vào Thần Vương có thể dùng.

Ba Long Hưng không sợ nhất là đối cứng, khí tràng trọng lực của hắn mở ra, một đạo lực lượng nặng nề tỏa ra ngoài, khiến người ta cất bước gian nan.

Tiên Vu Dã lộ ra vài phần thần sắc lạ lùng, nhưng mà tất cả vẫn nằm trong khống chế của hắn.

Ba Long Hưng cầm búa lớn giết qua.

Khí tràng trọng lực sinh ra hiệu quả áp chế, mà bản thân hắn không bị ảnh hưởng gì cả.

Ba Long Hưng ban đầu còn toàn lực ứng phó, hắn muốn để cho người Thiên Long Môn biết rõ hắn cũng không phải ai cũng có lực khiêu chiến.

Bứa thứ bảy mươi ba chém thẳng vào Tiên Vu Dã.

Bốn búa chéo nhau, phát ra tia lửa sáng ngời.

Lần đầu va chạm với nhau hai người tách ra, không biết ai cao thấp.

Ba Long Hưng lúc này ngoài ý muốn, hắn phát hiện đối phương cũng tinh tu thổ thuộc tính như hắn, hơn nữa lực lượng cũng không yếu hơn, liều mạng thì Thần Vương thấp giai đỉnh phong như hắn cũng không tốt.

Nhưng mà Tiên Vu Dã lại biết rõ, trong cùng cảnh giới thì Ba Long Hưng thua một trù, mà giao phong vừa rồi hổ khẩu của hắn tê liệt, trên lực lượng còn yếu một chút.

Nhưng mà so đấu lực lượng thì Tiên Vu Dã hắn lại không chịu thua người nào.

Hắn gào rú một tiếng, hai tay bành trướng, thần lực tràn ra điên cuồng, càng có một khí thế man hoang xộc vào mũi, lực lượng của hắn tăng trưởng.

Ba Long Hưng ở không xa cả kinh, nói:

- Quả nhiên có chút môn đạo, nhưng mà so lực lượng thì ta không thua đâu.

Nói xong hắn vận dụng Đại lực thần công, một đạo khí tức màu vàng tỏa ra ngoài, đồng thời có hư ảnh viễn cổ thần ma hiện ra sau lưng.

Hai người cùng rống to lên, lại trực tiếp đối cứng với nhau.

Oanh long oanh long!

Búa mang đáng sợ chém ra khiến thiên địa sụp đổ, lực lượng cả hai chấn động tỏa ra chung quanh, núi cao bị nện sập khiến người ta sợ hãi không thôi.

Đối với hai Thần Vương tinh tu thổ thuộc tính mà nói, so đấu lực lượng cũng là so đấu phòng ngự mạnh yếu.

Liên tục va chạm ba búa, tiếng nổ chát chúa vang vọng không trung, người xem chung quanh hoa dung thất sắc.

- Người nọ là đệ tử Thiên Long Môn sao? Quả thật có thể phân cao thấp với Ba Long Hưng, lực lượng của hai người chỉ sợ quá khủng khiếp, ta đây chẳng thể tiếp được một búa.

- Cũng không phải sao, lực lượng của hai người này quá biến thái, hơn nữa tên đó còn không bị khí tràng ảnh hưởng, khó trách người ta có tư cách nói năm chiêu đánh bại Ba Long Hưng, nhưng mà tình hình thế này chắc là bất phân thắng bại.

- Bất kể như thế nào, hôm nay xem như nhìn thấy chiến lực của yêu nghiệt, chờ hai người đạt tới Thần Vương cao giai, muốn có tư cách xem cuộc chiến cũng chỉ có Thiên Thần Vương mà thôi.

- Hôm nay bốn chiêu đã qua, còn có một chiêu hai bên giết ra lực lượng cuối cùng, rốt cuộc là ai mạnh hơn?

- Lực lượng của gia hỏa này không kém, lão đại bảo ta năm chiêu bại hắn đúng là tức chết mà, nhưng mà... Cũng đủ rồi!

Tiên Vu Dã lui ra trăm mét và nói thầm trong lòng, đồng thời bắt đầu kích phát man huyết của bản thân, một đạo man huyết không ngừng bành trướng, khí tức man hoang hiện ra, một đạo thân ảnh man hoang vương hiện ra sau lưng của hắn, lộ ra khí thế uy vũ bất phàm.

Ba Long Hưng rốt cuộc cũng nhận ra thân phận của Tiên Vu Dã, hắn kinh hô lên:

- Là... Là man tộc, khó trách lực lượng khủng bố như thế!

Man tộc cũng như Kim tộc là chủng tộc cổ xưa trong Thiên Vực này, bọn họ có man huyết, có thể kích man lực khủng bố.

Nhưng mà Ba Long Hưng không vì thế mà e sợ, hắn dù không có man lực nhưng hắn có Đại lực thần công, cũng có thể kích phát lực lượng của mình, hơn nữa cảnh giới của hắn còn mạnh hơn đối phương, hắn tuyệt đối sẽ khôn thua.

Sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh bàn cổ, một đạo khí thế quân lâm thiên hạ!

Hai cổ thần chuyên dùng lực va cham nhau.

Bá tuyệt cửu châu!

Khai Thiên Phủ thức thứ bảy mươi sáu!

Tiên Vu Dã cùng Ba Long Hưng đều dùng toàn lực, bọn họ phát tán khí thế khiến thiên địa vỡ vụn, cương khí nổi lên như gió bão, cả phiên địa này như tận thế.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2767)