← Ch.2418 | Ch.2420 → |
Oanh long oanh long!
Khu đất này bị kéo lên, chung quanh rung động không dứt, địa chấn xuất hiện ở chung quanh, tiếng nổ ầm ầm không dứt.
Không qua bao lâu khối đất này bị Lăng Tiếu hút lên, mang huyết đàm trì cùng với rất nhiều thần thảo tài nguyên trên đó thu đi, không có bị tổn hại cái gì!
Lăng Tiếu thu nó vào trong dược đỉnh, trong này có lực lượng bổn nguyên rất nồng, bọn chúng trưởng thành rất tốt, sẽ không xảy ra vấn đề.
Nhìn thấy hắn đào cái hố to như vậy, hắn nhìn qua chung quanh bị đốt cháy đen không còn gì, cười khổ nói:
- Ta xem như trừ hại cho khu vực này, tin tưởng qua hơn ngàn năm chỗ này sẽ khôi phục sinh cơ.
Nói xong hắn gọi bại gia tử một tiếng, lại gọi Long Ngũ cùng đi ra, tiếp theo đi tới hướng quỷ thụ yêu.
Nhưng mà sau đó truyền âm thạch của hắn có tiếng nói vang lên, là tiếng Dương Hải cầu cứu.
- Dược Thần chủ nhân, nhanh... Nhanh tới cứu mạng a!
Tâm thần của Lăng Tiếu biế hóa nhanh chóng, lập tức bay qua hướng truyền âm.
- Dương lão các ngươi ở đâu? Nhanh cho ta biết, ta sẽ tới tìm các ngươi!
- Ta... Chúng ta... Ah!
Dương Hải dường như phi thường khẩn trương, còn chưa nghe hắn nói cái gì thì đã có tiếng hét thảm vang lên.
- Dương lão... Dương lão mau trả lời, bọn ngươi ở đâu?
Lăng Tiếu hỏi nhanh nhưng không ai trả lời.
Thần sắc Lăng Tiếu cực kỳ khó coi, nếu như bọn họ xảy ra chuyện gì, vậy đại biểu tình huống của Lăng Thần tuyệt đối không xong, nếu thật sự là như vậy, hắn cũng không cách nào bàn giao với Tiêu Trân Thải ah!
Lăng Tiếu lúc này ngơ ngác, rừng rậm to lớn muốn tìm người không dễ dàng, bởi vì nơi này hoang khí quá nặng, lại có các loại cổ thụ núi cao chế tạo chướng ngại, còn có hơn nhiều khí tức thánh thú hỗn loạn, muốn dựa vào cảm ứng tìm được bọn họ không dễ dàng.
Nhưng mà hiện tại hắn chẳng quản nhiều như vậy, hắn thu hồi bại gia tử, bảo Long Ngũ biến lại chân thân, trực tiếp bay lên không trung, bắt đầu tìm kiếm chung quanh mấy chục vạn dặm, nhìn xem có phát hiện bọn họ hay không.
- Đám người đại ca đang ở đâu, thật là đáng chết!
Lăng Tiếu thầm mắng.
Sau đó Long Ngũ đột nhiên lên tiếng nói:
- Ta cảm nhận được bên kia có khí túc quen thuộc, không biết có phải là đồng hành của ngươi hay không?
Nhân loại có thể thông qua thần niệm tìm người, mà thú loại nhưng cũng có cảm ứng đặc thù của mình, cũng có thể tìm người quen.
Lăng Tiếu cũng mặc kệ Long Ngũ nói là thật là giả, lập tức nói:
- Mặc kệ, mau mang ta đi qua nhìn xem!
Sau khi hắn ra lệnh, Long Ngũ hóa thành kim quang bay qua hướng bên đó.
Trong một khu vực đá vụn to lớn, Lăng Thần, Dương Hải cùng với Bàng Thống ba người gặp phải nguy cơ chưa từng có.
Sau khi bọn họ tách ra khỏi Lăng Tiếu, bọn họ bị nhiều thánh thú truy kích.
Vốn có cao thủ như Dương Hải ở dây thì không có vấn đề gì quá lớn...
Nhưng mà không phải như vậy!
Truyền văn không có bao nhiêu người nhìn thấy hình dáng của Truy Hồn Yêu!
Có người nói nó chỉ là một đám hồn lực chứ không có thân thể, có thể biến hóa thành các loại hình dạng; cũng có người ta nói nó dáng vẻ rất nhỏ, nhỏ như con chuột vậy, nó có thể ẩn hình, có thể công kích linh hồn tất cả sinh vật, cũng có người nói bọn chúng có dáng vẻ nhân loại...
Tóm lại người nhìn thấy qua hình dạng của Truy Hồn Yêu gần như đã chết hết.
Đây là yêu vật công kích rất quỷ dị, tuyệt đối không người nào có thể phòng, chết oan chết uổn!
Lăng Thần, Dương Hải và Bàng Thống đều là Chí Tôn Thủy Thần, thần hồn của bọn họ có năng lực ngăn cản công kích rất mạnh mẽ.
Những thánh thú thập giai đỉnh phong công kích thần hồn bọn họ là không có khả năng.
Bọn họ một đường trúng rất nhiều hồn lực công kích của Truy Hồn Yêu, nhưng mà đều có thể hóa giải toàn bộ
Nhưng mà bọn họ quá xem thường Truy Hồn Yêu.
Trong đám Truy Hồn Yêu có những con tuổi già chừng mấy vạn tuổi, hồn lực sẽ không biến yếu, đạt tới thập nhất giai, muốn công kích thần hồn của bọn họ quá dễ dàng.
May mắn ba người đã tu luyện Cổ Hoàng Thần Công luyện thức đã sửa chữa của Lăng Thần, thức hải phòng ngự cực mạnh, còn đủ ứng phó được, mà hắn lúc trước lại cho Dương Hải cùng với Bàng Thống nón trụ thần khí ngăn cản thần hồn công kích
Nón trụ này chính là trân tàng của Thiên Long Môn, Lăng Thần muốn lấy ra cho Lăng Tiếu một cái.
Thế nhưng mà trước đó Lăng Tiếu lại cự tuyệt, mà hắn cũng không có dùng tới.
Bây giờ vào lúc quan trọng, đám người Lăng Thần, Dương Hải cùng Bàng Thống đều mang theo hai cái nón trụ này nên giữ được mạng.
Cho nên bọn họ mới ở trong địa bàn Truy Hồn Yêu nhịn được tới bây giờ.
Thời điểm Dương Hải liên lạc với Lăng Tiếu thì nón trụ đã không thừa nhận nổi công kích của Truy Hồn Yêu nên vỡ tan.
Thần hồn của hắn bị công kích cho nên mới la lên.
Nhưng mà bọn họ cũng không chết, công kích của Truy Hồn Yêu không đủ khả năng một kích giết bọn họ.
Trừ phi là thập nhất giai trung giai hoặc cao giai Truy Hồn Yêu mới có lực công kích mạnh như vậy.
Thần hồn bị thương nên đám người Dương Hải quát lên.
Lăng Thần không ngừng hét thảm, một khi thần hồn bay ra ngoài thì chắc chắn phải chết với đám Truy Hồn Yêu này.
- Mau chạy đi, ta... Ta sắp không chịu được rồi!
Bàng Thống công kích bốn phía, nhưng mà thần hồn không ngừng bị công kích, hắn sắp điên lên rồi!
Dương Hải và hắn tình huống không tốt đi đâu cả, hai mắt của hắn đỏ hồng, lại không tìm thấy mục tiêu công kích nên rất biệt khuất.
Mà Lăng Thần chỉ sợ khó kiên trì được nữa, phòng ngự của hắn không ngăn cản được bao lâu.
Ba đầu thánh thú bên cạnh bọn họ vẫn bình an vô sự, nhưng mà bọn chúng muốn rời khỏi nơi đây là không thể nào.
Bởi vì lúc bọn chúng ra khỏi nơi đây, giống như bị cái gì đó trói buộc lại, sinh sinh kéo trở lại mặt đất.
Bọn họ muốn lao ra ngoài nhưng lại bất lực. Lực lượng sôi trào khó mà làm được gì, mà bọn họ thời khắc nào cũng bị công kích thần hồn, bọn họ đã không rãnh tiếp ứng.
Lăng Thần càng táo bạo lên, hắn càng không ngừng đánh ra bốn phía, muốn tiêu diệt ngọn nguồn làm ra chuyện này.
Vào lúc này lại xuất hiện một lỗ đen, hấp thu lực lượng của bọn họ đi mất.
Chuyện này khiến bọn họ càng thêm bất lực, tinh thần cũng sắp sụp đổ rồi
Dương Hải đã té trên mặt đất và ngồi ôm đầu.
Ngay sau đó là Bàng Thống cũng không chịu nổi, ngũ quan của hắn có vết máu tràn ra, té trên mặt đất.
Lăng Thần muốn giúp nhưng bất lực, hắn đột nhiên phi thường hối hận vì sao mình lại lao vào trong vạn yêu sâm lâm tìm kiếm mộc Thủy Nguyên Thạch.
Cuối cùng thức hải của hắn cũng bị công phá, vô số lực lượng kim sắc đâm vào thần hồn của hắn, hắn thống khổ khó nhịn được!
May mắn hồn lực công kích thật sự của Truy Hồn Yêu không phải nhắm vào Lăng Tiếu, bằng không hắn không cách nào thừa nhận nổi! Mà thần hồn của bọn họ có lực phòng ngự cường đại nên vẫn còn chống đỡ được.
Nhưng mà nếu tiếp tục như vậy, cho dù là phòng ngự gì cũng bị đánh tan, sẽ bị Truy Hồn Yêu tiêu diệt.
- Nhanh... Các ngươi mau đi cầu cứu Tiếu đệ đi!
← Ch. 2418 | Ch. 2420 → |