Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Khống Thiên Hạ - Chương 2442

Thần Khống Thiên Hạ
Trọn bộ 2767 chương
Chương 2442: Tiểu hữu a, ngươi liền bỏ qua cho lão hủ đi! (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-2767)

Siêu sale Shopee


Nói không chừng tùy tiện một đóa cũng có thể chế tạo ra một cái thần thể Thủy Mộc song thuộc tính, có lẽ ăn nó vào còn có thể sinh ra trí tuệ của yêu, tăng cường thiên phú lĩnh ngộ, như vậy cũng là kiếm lớn rồi!

Trước mắt bọn họ chỗ này có bốn người, nhưng có bảy đóa hoa, là không thể chia đều rồi!

Mà Lăng Tiếu cũng chưa từng nghĩ tới muốn chia đều với bọn họ, bởi vì người đều là ích kỷ, hắn tính toán cho Dương Hải cùng Bàng Thống Các một đóa, đây tuyệt đối là đã vô cùng hào phóng rồi!

Đổi lại là người khác đối mặt với loại Chí tôn thần vật này chỉ sợ phụ tử đều muốn trở mặt rồi.

Về phần đại ca Lăng Thần, hắn chuẩn bị cho gã hai đóa, mà hắn một mình chiếm ba đóa, đây tuyệt đối là phương pháp phân phối tốt nhất đi!

Đợi đến khi mấy người bọn họ lần nữa trở lại, Lăng Tiếu đang muốn nói phương thức phân phối trong lòng hắn, Bàng Thống Các lại là mở miệng trước nói:

- Lăng dược thần, nơi này cũng không phải là do chúng ta phát hiện, ngươi có thể cho chúng ta lấy thụ nhũ trấp này đã rất hiền hậu rồi, bảy đóa thần hoa này chúng ta vốn không nên nghĩ tới, nhưng mà bạn già của ta nàng là tinh tu Mộc thuộc tính, thần hoa này đối với nàng có lẽ có thần hiệu nhất định, ta muốn dùng Hỏa Liên thần tâm của ta đổi một đóa có được hay không?

Dương Hải cũng từ bên cạnh nói:

- Lão Bàng nói không sai, bảy đóa thần hoa này tự mình ngươi thu là được!

Hắn là tinh tu Thủy thuộc tính, Mặc Liên Tiên Hà này có lẽ đối với hắn hữu dụng nhưng mà cũng kém hơn so với Chí tôn thần đan mà Lăng Tiếu luyện cho hắn.

Cho nên hắn cũng muốn bán một cái chỗ tốt cho Lăng Tiếu, trở về Lăng Tiếu mới có thể mau chóng thay hắn luyện chế Chí tôn thần đan a!

Lăng Thần vốn chính là tinh tu Kim thuộc tính, tuy là không dùng được nhưng hắn đối với giá trị của bảy đóa Mặc Liên Tiên Hà này cũng rất hiểu rõ, bất quá hắn cũng rất hào phóng nói:

- Đúng a Tiếu đệ, ngươi là Dược Thần, những thần vật này ở trong tay ngươi mới phát huy ra tác dụng càng cường đại, theo ta được biết, ngươi cũng có tu luyện hai loại thuộc tính Băng Mộc, có lẽ bọn nó có thể cho ngươi thu hoạch không nghĩ đến, ngươi liền thu lấy toàn bộ đi!

Lăng Tiếu không nghĩ tới bọn họ thật đúng là có thể bỏ xuống được, cư nhiên đều nhường cho hắn rồi.

Lăng Tiếu cũng không lại sĩ diện với bọn họ, bởi vì đoạn đường này đi tới cũng là cứu qua bọn họ đi!

- Như vậy đi, ta liền chiếm chút tiện nghi, Bàng lão ngươi cầm Hỏa Liên thần tâm cho ta, ngươi lấy một gốc Mặc Liên Tiên Hà, chờ sau khi ta trở về lập tức luyện chế Chí tôn thần đan cho ngươi, không cần thêm vào những thù lao khác, về phần Dương Hải ngươi đi theo ta, ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, Chí tôn thần đan cũng là không thể thiếu ngươi, mà đại ca ngươi tuy là không dùng được Mặc Liên Tiên Hà này nhưng mà ngươi lấy một đóa cũng là nên, nếu không phải ngươi đề nghị đi tới nơi này, chúng ta cũng sẽ không có kỳ ngộ bậc này! Về phần năm đóa khác ta liền không khách khí với các ngươi.

Lăng Tiếu trầm ngâm một chút nói.

Sau khi mọi người nghe xong đề nghị của Lăng Tiếu đều không có bất kỳ dị nghị nào, liền bắt đầu đem bảy đóa Mặc Liên Tiên Hà này thu rồi!

Sau khi thu xong bảy đóa Mặc Liên Tiên Hà, Lăng Tiếu còn không quên thu đại bộ phận tuyền thủy ở chỗ này, đây nhưng là thần tuyền mà thụ nhũ trấp tinh hoa chảy ra, hiệu quả liệu thương tự nhiên là không tệ.

Mà nguyên nhân Lăng Tiếu thu chúng nó cũng không phải là cái này, mà là tính toán tồn trữ đến bên trong dược đỉnh uẩn dưỡng những thần tài kia, khiến cho chúng nó có thể thành tục tiến giai càng nhanh hơn.

Lúc này Lục Ông nhìn Lăng Tiếu có chút muốn nói lại thôi, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.

Lăng Tiếu cùng Lục Ông quen biết trăm năm, cho dù không phải tâm ý tương thông nhưng mà tuyệt đối là có chút cảm ứng, hắn liếc thấy được lão nhất định là còn có chuyện rồi.

- Lục lão có phải còn có thứ tốt gì giấu ta hay không?

Lăng Tiếu cười mị mị nhìn Lục lão hỏi.

Lục Ông lắc đầu mà không nói được gì rồi!

- Ngươi có phải hay không là có ý kiến với chuyện ta mới làm? Trung thực nói a, Lục lão làm người cần phải rộng lượng hào phóng một điểm nha, nhìn chỗ này của ngươi còn có nhiều bổn nguyên tinh hoa Mộc thuộc tính như vậy, cũng đủ cho ngươi hấp thu một trận đi!

Lăng Tiếu cho là Lục Ông không cao hứng rồi, phải khuyên bảo một câu. \

Lục Ông không có đáp lại lời của Lăng Tiếu, mà nhìn ba người khác một chút, thoáng qua vài phần do dự.

Lăng Thần, Dương Hải cùng với Bàng Thống Các đều bết bọn họ muốn nói chuyện, cũng không có chuyện của bọn họ, liền thức thời trước rời khỏi chỗ này.

- Lục lão nói đi, có chuyện gì mà nhìn ngươi lúng túng như vậy!

Lăng Tiếu nói.

Lúc này Lục Ông mới cảm khái nói:

- Tiểu hữu a, nhớ lại ta cùng ngươi một đường cũng có trăm năm, những năm này ta và ngươi coi như là giúp đỡ quan chiếu lẫn nhau, hôm nay ngươi đã là nhân tộc Chí tôn, có khả năng thông thiên triệt địa, lão hủ cũng là tương đối vui mừng, lúc trước lão hủ không nhìn nhầm ngươi a!

- Ha hả, những năm này cũng may mắn có mấy lần cứu mạng của Lục lão!

Lăng Tiếu khách khí cười nói.

Trước lúc hắn còn chưa trở nên mạnh mẽ, Lục Ông xác thật lợi dụng năng lượng của lão tương trợ cho hắn nhiều lần, một điểm này hắn còn là một mực để ở trong lòng.

Bất quá hắn bồi thường cho Lục Ông cũng không ít, trừ dùng tinh thần dịch uẩn dưỡng lão ra, những năm này nhưng là tìm đến cho lão không ít thần vật có tinh hoa Mộc thuộc tính để lão hấp thu, bằng không lão làm sao có thể tiến giai đến một bước như bây giờ được.

Lục Ông cũng là không dám tự cho mình có công lao:

- Những thứ này đều còn là tiểu hữu ngươi có đại vận đạo, cũng không phải là công của một mình lão hủ a!

Ngừng một chút lão lại nói:

- Kỳ thật ta có chuyện muốn nói với ngươi, hi vọng tiểu hữu có thể đáp ứng!

- Lục lão ngươi có nói thẳng đi, chúng ta ai cũng như ai mà!

Lăng Tiếu rất là rộng lượng mà đáp.

Thấy Lục Ông khó xử như thế, Lăng Tiếu đều muốn nghĩ tới đem dược đỉnh của mình lấy đến chật ních một chút rồi, sợ gia hỏa này muốn Mặc Liên Tiên Hà của hắn.

Nếu như Lục Ông biết tâm tư này của Lăng Tiếu, nhất định vô cùng bất mãn nói: "Lão hủ cũng không phải là gia hỏa lòng tham không đáy giống như ngươi a!".

Lục Ông nói:

- Ta muốn ở lại chỗ này không đi nữa!

Lăng Tiếu hơi sững sờ, tiếp theo thần sắc nghiêm tục lại nói:

- Ngươi là nói một mực mực lưu lại chỗ này?Hay là chỉ lưu lại một đoạn thời gian?

Không biết vì sao trong lòng Lăng Tiếu đã có một loại cảm giác khó chịu, tựa hồ đã biết được lựa chọn của Lục Ông nhưng mà hắn vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2767)