← Ch.2530 | Ch.2532 → |
Thuận theo lời nói của nàng, những người khác chuẩn bị muốn ra tay, đột nhiên ở phía trên một phương hướng bên trái cư nhiên lại nổ lên một thanh âm oanh tạc rất cường đại.
Oanh long!
Lúc thanh âm này vang lên, không gian khắp bốn phía đột nhiên phát sinh dị biến, từng đạo Kim Cực khí so với trước còn khủng bố hơn cư nhiên lại bắn tới.
Hưu hưu!
Kim Cực khí này mang theo lực sát thương rất kinh khung, cho dù là trung cấp Cổ thần khí cũng đừng mơ tưởng có thể so sánh được.
A a!
Ở giữa mười bốn người kia, có vài người lập tức bị Kim Cực khí dày đặc này đâm trúng vào thần thể, rất nhiều thần huyết càng không ngưng văng tung tóe khắp nơi, đau đớn đến mức khiến bọn hắn không ngừng kêu thảm.
Bọn hắn liền xuất thủ hướng về bốn phía, bắt đầu phá hủy những Kim Cực khí kinh khủng này, khiến cho một phương không gian vẫn luôn vang lên tiếng động không ngớt.
- Tiểu tạp chủng, nhà ngươi ra đây cho ta!
Sau khi Bách Diễm rống lớn một tiếng liền hướng về một phương hướng mà nặng nề xuất ra một đạo nồng nặc hỏa quyền.
Một tiếng vang kinh bạo vang lên, không ít khối Thạch bằng vàng lập tức hóa thành bột phấn.
Viên Chiến Thiên ở phương hướng đằng kia trong nháy mắt lướt đí, hắn cũng không hề liều mạng đánh bừa, đem theo một thân hướng về một phương hướng khác để chạy trốn.
Hắn bây giờ trọng thương vẫn chưa khỏi hắn, khả năng muốn liều mạng với những người này xem ra vẫn không có.
Chẳng qua là hắn còn chưa chạy ra được bao xa, lại có một lục võng xông tới.
Lục Võng kia chính là Cổ thần khí chi võng do Khúc Diệu nàng dùng độc khí luyện chế thành.
Viên Chiến Thiên đầu tiên đã chịu trọng thương trước, sau lại bị Lục Võng bao trùm lấy, muốn vùng vẫy thoát khỏi lại phát hiện được Lục Võng kia càng thu càng chặt, xiết vào đến mức khiến cả người hắn đều xuất hiện từng đạo vết máu, lại có thêm không ít sát độ khí xuyên thấu vào bên trong thân thể của hắn, độc thực thần kinh và thần lực của hắn!
Thánh máu của Viên Chiến Thiên sôi sục, một luồng lực lượng vô cùng đáng sợ bộc phát ra ngoài, lực lượng của Trung cấp Chí tôn đỉnh phòng thật sự là quá đáng sợ.
Thân hình hắn biến lớn, đem Lục Võng kia nở to đến mức muốn muốn đứt toang.
- Còn thật sự kiên cường như thế sao, đáng chết chỉ là người sắp chết vùng vẫy mà thôi!
Khúc Diệu cười lạnh nói.
Thuận theo âm thanh hạ xuống của nàng, những Chí tôn Thủy thần khác lại lần nữa ra chiêu, cuồng oanh một trận với Viên Chiến Thiên phía đối diện.
Viên Chiến Thiên lúc này đã đầu váng mắt hóa, thân thể bị thương nặng, thần lực khó khăn để tiếp tục, hơi thở chợt hạ xuống, bị Lục Vọng triệt để bắt giữ.
- Hừ, trốn sao, còn tưởng là Đấu Chiến Thánh Viên sẽ rất giỏi nữa chứ!
Khúc Diệu hung hăng dẫm một phát lên Viên Chiến Thiên phía đối diện, trong giọng nói mang theo vẻ khinh bỉ nồng đậm.
Viên Chiến Thiên nhẫn nhịn chịu đau đớn, một đôi mắt sung mãn thẳng trừng vào mắt Khúc Diệu, thật hận không thể đè chết người đàn bà này!
Chẳng qua là hắn biết rõ bây giờ muốn làm cái gì cũng đều không thể làm được.
Tất cả lực lượng của hắn cũng đều kích thích hết ra cả rồi, vẫn đang trốn bất quá lại bị người ta vây bắt, xem ra chỉ có một con đường chết mà thôi!
- Mang theo hắn trở về đi, đến lúc đó lấy một thân truyền thừa cùng huyết mạch của hắn ra, đến lúc đó Hồng Xà hội chúng ta sẽ có thêm một Đấu Chiến Thánh Viên đó!
Bách Diễm cười lạnh nói.
Sau đó bọn người này bắt lấy Viên Chiến Thiên và rời khỏi Kim Cực Loạn Lưu không gian, quay trở về địa mà của Hồng Xà hội.
Không bao lâu sau khi bọn hắn rời đi, một đạo nhân ảnh nhanh chóng xông đến phía bên ngoài không gian này.
Đạo nhân ảnh này không phải là Lăng Tiếu đến từ Thanh Nguyệt không gian thì còn là người nào chứ?
Bốn mắt hắn liếc nhìn xung quanh một cái, dần dần cảm ứng động tĩnh khắp bốn phương.
Sau đó hắn vội vàng vẩy ra một giọt máu huyết, vung ra khắp nơi trong không gian.
Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ứng hết mọi tình huống đã phát sinh ở chỗ này.
Máu huyết của Chí tôn Thủy thần có một tác dụng kỳ diệu, nhưng là bình thường mọi người sẽ không thường xuyên dùng.
Nhưng Lăng Tiếu lại không thể không làm cái này vì Viên Chiến Thiên, bởi vì hắn đã xem Viên Chiến Thiên trở thành huynh đệ một nhà.
- Nguy rồi, Viên huynh đã xảy ra chuyện!
Lăng Tiếu đột nhiên mở to mắt quát lên, ngừng lại một chút, hắn nhíu mày nói:
- Cũng không đi lâu lắm, bây giờ dùng toàn lực đuổi theo cũng có thể đuổi kịp!
Ngay lập tức, quỷ hồn tọa kỵ của hắn nhanh chóng hóa thành chớp nhoáng đuổi theo phương hướng mà những người Hồng Xà hội đã rời khỏi.
Quỷ hồn có được tốc độ có thể so sánh với gió, việc này là do hắn quanh năm suốt tháng đi theo Lăng Tiếu đi khắp mọi lãnh thổ nên cũng thu bắt được không nhỏ, thực lực đã tăng lên không ít, tốc độ tự nhiên cũng phải tăng lên rất nhanh.
Sau khi người của Hồng Xà hội bắt giữ Viên Chiến Thiên, cũng không lập tức dùng hết tốc lực đuổi về địa bàn của bọn họ.
Người dám khó xử bọn họ trên đường cái cũng không có nhiều lắm, huống chi một đội người như bọn hắn đều có thực lực cường đại, cũng không phải là ai cũng dám ngăn cản.
Viên Chiến Thiên vì đã bị trở thành tù nhân nên một thân thần lực đã bị cấm chế, thần thể lại gặp phải sự tàn sát bừa bãi của sát độc khí, dáng vẻ lộ ra vô cùng thảm, hắn muốn thoát khỏi vây khốn cơ hồ là không thể có khả năng!
Lúc mới bắt đầu hắn còn có chút phản kháng, nhưng là sau này hắn lại dần dần buông thả.
Ở trong mắt đám người Bách Diễm, Khúc Diệu hay đám người kia, chính là hắn đã chấp nhận số phận của mình.
Chẳng qua là bọn họ không hề biết ở giữa Viên Chiến Thiên và Lăng Tiếu đã xuất hiện cảm ứng, hắn đã biết rõ Lăng Tiếu đang dùng toàn lực đuổi về hướng này.
Cho nên hắn không hề vùng vẫy phản kháng nữa, chỉ cần đợi Lăng Tiếu đến cứu viện là được rồi!
Ngay lúc này, trong lòng của hắn khô thể không thừa nhận, Lăng Tiếu ngoại trừ phương diện chiến lực cá nhân, còn có cả năng lực càng thêm biến thái hơn so với hắn, cũng không phải người như hắn có thể so sánh được.
- Ngô? Thật giống như có người đang truy đuổi tới đây?
Thực lực của Bách Diễm chính là cường đại nhất, đột nhiên cảm ứng được có một người phía xa đang nhanh chóng chạy tới.
- Bách đại ca, có lẽ người ta cũng không phải là truy đuổi theo chúng ta đâu, chẳng qua chính là đi cùng một con đường ma thôi!
Khúc Diệu vừa nói vừa đề cao cảnh giác.
Hai tên Chí tôn Thủy thần đang khống chế Viên Chiến Thiên cũng bắt đầu đề cao cảnh giác.
Bỗng dưng có một chí tôn ngồi xuống thánh thú, cả hai đều phát ra tiếng gào thét, đều trừng mắt nhìn về chỗ phương hướng của Vệ Thiên Xung, tựa hồ đã phát hiện ra cái gì đó.
Ầm ầm!
Đột nhiên có hai long chưởng chợt xuất hiện, đánh mạnh vào hai tên Trung cấp Chí tôn đang canh giữ lấy Viên Chiến Thiên.
Ngay cả tiếng kêu thảm bọn họ cũng không kịp phát ra, càng không phát hiện rốt cục là địch nhân ở phương nào, bị chết thật đúng là không thể giải thích.
Đợi đến lúc những người khác phát hiện ra tình huống, cả người Viên Chiến Thiên bị Lục Võng bao lấy đã bị một Long trảo nhanh chóng cướp đi.
← Ch. 2530 | Ch. 2532 → |