← Ch.1434 | Ch.1436 → |
Diệp Mặc tốn mất trọn vẹn bốn ngày, thông qua ẩn không trận kỳ, bố trí trận pháp phong tỏa không gian xung quanh cột sáng. Đẳng cấp của trận pháp này cũng đã đạt đến cấp chín đỉnh phong, do nguyên liệu bố trận và thủ đoạn bố trận của Diệp Mặc, trận pháp cấp chín đỉnh phong bây giờ cũng đã là cực hạn của hắn rồi.
Diệp Mặc cũng không phải lần đầu đi phá ấn kỳ nữa, đương nhiên biết thủ đoạn phá ấn kỳ nếu không chính xác, ấn kỳ chẳng những không thể ẩn không mà đi được, thậm chí còn tự phát nổ. Trong ấn kỳ có nhiều tiên tinh như vậy, một khi phát nổ, uy lực tuyệt đối cũng vô cùng cực lớn. Nếu như không kịp thời vào thế giới trang vàng được, tu vi luyện thể Thần cảnh của hắn nói không chừng cũng sẽ bị trọng thương.
Ấn kỳ ẩn không và ấn kỳ phát nổ Diệp Mặc cũng đã trải qua rồi, ấn kỳ này cũng là ấn kỳ lần thứ ba gặp được. Hắn bây giờ muốn ấn kỳ tự động ẩn không, sau đó bị trận pháp phong tỏa không gian của hắn ngăn lại.
Đối với Diệp Mặc mà nói, điều quan trọng nhất không phải là ngăn chặn được ấn kỳ ẩn không này, hắn định một khi ấn kỳ này ẩn không, hắn sẽ liều mạng mang ấn kỳ này vào thế giới trang vàng, cái này mới là ý của hắn. Nếu không muốn giữ lại tất cả tiên tinh trong ấn kỳ này căn bản cũng không thể nào được. Một khi ấn kỳ được mang vào thế giới trang vàng, thì hoàn toàn nằm trong tay hắn rồi.
Cho nên sau khi Diệp Mặc bố trí xong trận pháp phong tỏa không gian, lại bố trí một trận pháp di chuyển. Hắn sợ với sức mạnh Hóa Chân tầng thứ ba của mình, cũng không thể nào di chuyển ấn kỳ ẩn không này vào thế giới trang vàng được.
Sau khi chuẩn bị tất cả những thứ này, Diệp Mặc bổ đến cột sáng, không đợi Diệp Mặc tiến vào ấn kỳ, thì trong ấn kỳ đó liền tràn ra một số linh khí tiên tinh. Diệp Mặc lập tức biết, những linh khí tiên tinh này trong chu kỳ xoay chuyển của ấn kỳ sẽ không ngừng phóng ra, kết quả bị ma linh trong Ma Ngục cấm địa hấp thụ, hình thành tiên ma tinh.
Diệp Mặc sau khi tiến vào ấn kỳ, không đợi vết nứt ở cửa của cột sáng ấn kỳ kia đóng lại, liền ném vào mấy chục trận kỳ vào trong ấn kỳ đó, sau đó trực tiếp thu tiên tinh trong ấn kỳ đó.
Tiên tinh trong ấn kỳ đó bị Diệp Mặc trong nháy mắt lấy đi, liền kích động bố trí ẩn không, từng trận âm thanh ầm ầm truyền đến, Diệp Mặc bị ấn kỳ này quét ra ngoài.
Mặc dù bị ấn kỳ quét ra ngoài, Diệp Mặc cũng không sợ hãi chút nào. Cả người bay lên đứng trên không trung, đồng thời lại ném vài chục trận kỳ xuống.
Sau khi ném mấy chục trận kỳ này xuống, phối hợp chặt chẽ với trận kỳ trong ấn kỳ, Diệp Mặc ném mấy trận kỳ khống chế chủ xuống. Bàn tròn Bát Quái và hàng nghìn tiên tinh không nhìn rõ trong cột sáng không ngờ lại lộ rõ, chỉ có điều bàn tròn Bát Quái này lại muốn xông ra khỏi đại trận phong tỏa không gian của Diệp Mặc. Hoặc là nói nếu không phải Diệp Mặc lại bố trí một trận pháp giảm tốc độ, thì ấn kỳ này cũng đã xông ra ngoài đại trận phong tỏa này rồi.
Diệp Mặc trong lòng kinh hãi, hắn lập tức biết trận pháp phong tỏa không gian của mình không ngăn được ấn kỳ này, nhiều nhất cũng chỉ là khiến ấn kỳ của phong ấn này giảm tốc độ ẩn không đi chút mà thôi. Có thể nói nếu không phải hắn nghĩ viển vông bố trí một trận pháp giảm tốc độ trong ấn kỳ này. Thì ấn kỳ này có lẽ đã xông ra ngoài đại trận phong tỏa không gian mà hắn bố trí này rồi.
Vội vàng, Diệp Mặc liền phóng ra thế giới trang vàng, đồng thời phóng ra trận pháp di chuyển, muốn di chuyển ấn kỳ ẩn không này vào thế giới trang vàng.
Diệp Mặc di chuyển trận pháp cộng với chân nguyên và thần thức thúc giục, ngay cả dãy núi của Lôi Vân tông và Vô Cực tông hắn cũng có thể di chuyển được, nhưng lúc này Diệp Mặc lại phát hiện ra động tác này của hắn chỉ làm giảm tốc độ ẩn không của ấn kỳ mà thôi. Ấn kỳ đó vẫn muốn thoát ra ngoài trận pháp phong ấn không gian của hắn, không có chút dừng lại nào.
Diệp Mặc lập tức lo lắng, cứ tiếp tục như vậy hắn chắc chắn không thể nào lấy được ấn kỳ này, công sức bao ngày lúc trước cũng thành không công rồi.
Trong tình huống cấp bách, Diệp Mặc không ngờ lại mở rộng vực của mình, dưới sự khống chế của vực, ấn kỳ đó dường như chậm lại chút ít. Nhưng muốn thu vào thế giới trang vàng của mình là không thể được, dường như có một sức mạnh nào đó không nhìn thấy liên quan đến sự chạy trốn của ấn kỳ này, hoàn toàn không chịu sự điều khiển của hắn.
Diệp Mặc cũng bất chấp hắn đang đối phó với một ấn kỳ. Hắn điên cuồng thiêu đốt tinh huyết của mình, đồng thời thi triển thần thức đao. Một đao lại một đao, hắn muốn bổ tách sức mạnh vô hình níu kéo ấn kỳ này ra, nếu không ấn kỳ này hắn mãi mãi không thể thu lại được.
Nếu như người bình thường tuyệt đối không thể nào dùng công pháp thần thức để đối phó với một ấn kỳ, ấn kỳ chỉ là một thứ được người khác bố trí lên, làm sao có thể có thần thức được?
Nhưng Diệp Mặc lại khác, sự hiểu biết về cảnh của hắn cũng đã đến trình độ cực cao rồi. Khi vực không thể nào khống chế được ấn kỳ rồi, hắn đầu tiên nghĩ đến chính là dùng thần thức chặt đứt sức mạnh xung quanh ấn kỳ này.
Khiến Diệp Mặc lại càng vui mừng chính là, thần thức đao của Diệp Mặc không ngờ lại không vô ích, dường như có mấy chục luồng sức mạnh cực nhỏ bị thần thức đao của hắn cắt trúng.
Tốc độ ấn kỳ chạy trốn này lập tức chậm rãi lại, Diệp Mặc mừng như điên lại càng không để ý đến vết thương, điên cuồng phóng ra hàng trăm đường thần thức đao.
Phụt...
Diệp Mặc tiêu hao thần thức quá mức cuối cùng không chịu nổi phun ra một ngụm máu.
Nhưng lúc này hắn không kinh sợ mà lại lấy làm mừng, ấn kỳ kia đã bị ngăn lại hoàn toàn, một lát sau Diệp Mặc lại khởi động trận pháp dẫn dắt, dưới sự kiên trì đồng thời của trận pháp và thần thức của hắn, ấn kỳ đó trực tiếp bị dẫn vào thế giới trang vàng.
Nhưng trong quá trình dẫn vào, ấn kỳ dường như giật một chút, mười mấy viên tiên tinh từ trên ấn kỳ rơi xuống, đập lên mặt đất.
Diệp Mặc thở ra, vẻ mặt mệt mỏi nuốt thêm vài viên đan dược, cũng ngã xuống đất. Hắn vừa đinh nhặt mười mấy viên tiên tinh trên mặt đất lên, lại cảm thấy dưới chân mình từng đợt chấn động.
Là những rung động rất quen thuộc, Diệp Mặc trong nháy mắt liền nhớ ra phong ấn không gian trong Sa Hà, sau khi hắn phá được phong ấn thứ hai, cũng chính là chấn động này. Sau đó Diệp Mặc biết được, cấm chế phi thăng cuả Nam An châu cũng bị hắn phá bỏ rồi.
Diệp Mặc thở ra, hắn không cần người khác cảm ơn hắn. Hắn phá được ấn kỳ này đương nhiên là giúp tu sĩ của Nam An châu thăng thiên, nhưng đối với hắn mà nói quan trọng hơn là ấn kỳ này. Ấn kỳ này chỉ cần vào được thế giới trang vàng, cho dù người bố trí nó là thần đi nữa, cũng không thể nào lấy được ấn kỳ đó đi.
Chỉ cần ấn kỳ vẫn còn, thì những tiên tinh trong ấn kỳ đó cũng vẫn còn.
Sau khi khôi phục được một chút thần thức, Diệp Mặc bắt đầu nhặt mười mấy viên tiên tinh trên mặt đất lên, sau khi lấy được tiên tinh rồi Diệp Mặc lập tức cảm giác được tiên linh khí quen thuộc, trong lòng hắn thậm chí có chút khâm phục chính mình.
Xem ra mình phải tìm một nơi nào đó khôi phục nguyên khí trước đã, sau đó kiểm tra xem mình rốt cục lấy được bao nhiêu tiên tinh.
Diệp Mặc vừa mới nghĩ đến đây, mấy đường độn quang đồng thời xông đến, chỉ trong nháy mắt đã hạ xuống gần hắn.
- Cảnh Anh Ly?
Diệp Mặc nhìn thấy đầu tiên không ngờ lại là Cảnh Anh Ly người mà hắn đã từng hợp tác một lần, mấy năm ngắn ngủi không gặp, Cảnh Anh Ly cũng đã là tu vi Hư Thần viên mãn rồi, chỉ thiếu chút nữa là lên đến Ngưng Thể rồi. Nhưng Cảnh Anh Ly sao lại có thể nhanh như vậy được? Diệp Mặc lập tức nhìn thấy dưới chân Cảnh Anh Ly có buộc một tấm phù lục, liền hiểu ra.
Phía sau Cảnh Anh Ly dĩ nhiên là hai gã tu sĩ Hóa Chân, chính là hai tu sĩ Hóa Chân của Vô Tâm Hải mà lúc trước Diệp Mặc gặp bên ngoài Nam Thiệm Thiên.
Hai tu sĩ Hóa Chân muốn đuổi theo một tu sĩ Hư Thần, đây là lần đầu tiên hắn thấy.
Cảnh Anh Ly thấy Diệp Mặc, trong mắt lộ vẻ vui mừng nói:
- Diệp Mặc, anh quả nhiên ở trong này, giúp tôi...
Hai gã tu sĩ Hóa Chân nghe thấy Cảnh Anh Ly nói vậy, lập tức cười ha hả, bọn họ thấy Cảnh Anh Ly dùng độn phù cao cấp, còn cho rằng muốn chạy thoát, hóa ra là vì tìm một tu sĩ Hóa Chân tầng thứ ba giúp đỡ. Tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ ba này, lúc trước bọn họ cũng đã gặp qua, chính là người đi cùng hai nữ tu bên ngoài Nam Thiệm Thiên kia.
- Sao cô lại biết tôi ở trong này?
Diệp Mặc nghi ngờ hỏi một câu.
Cảnh Anh Ly còn chưa kịp nói, chỉ nghe thấy hai tên tu sĩ Hóa Chân kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Mặc kêu:
- Tiên tinh...
- Không ngờ là tiên tinh thật...
Sau đó tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ sáu lại bật thốt lên một câu.
Diệp Mặc thu lại tiên tinh nói với Cảnh Anh Ly:
- Cô đến bên tôi trước đã, đợi chút nữa hãy nói là chuyện gì.
- Anh bị thương rồi?
Cảnh Anh Ly nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Diệp Mặc kinh hãi thét lên.
Diệp Mặc cười khẩy một tiếng nói:
- Cho dù tôi bị thương, chỉ là hai tu sĩ Hóa Chân, cũng chẳng là gì.
Thấy Diệp Mặc thu tiên tinh lại, hai gã tu sĩ của Vô Tâm Hải coi như Diệp Mặc không nói câu gì, cũng không thể bỏ qua cho Diệp Mặc được, lại càng không phải nói Diệp Mặc bây giờ còn nói không coi bọn họ ra gì.
Tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ sáu hừ lạnh một tiếng nói:
- Chỉ là một tên Hóa Chân tầng thứ ba cho rằng mình giỏi lắm sao? Tốc độ tu luyện cũng nhanh đấy. Tôi thấy, anh có phải có chỗ nào tài giỏi không.
Nói xong, tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ sáu không đợi Diệp Mặc phóng ra pháp bảo, Lang Nha Bổng trong tay cũng được phóng ra, đồng thời Lang Nha Bổng mang theo vô số mũi tên, phủ kín trời đất cuốn về phía Diệp Mặc.
Cảnh Anh Ly chỉ có thể nhìn thấy những mũi tên Lang Nha vô cùng vô tận, căn bản cũng không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Mặc. Sát cơ không gian đó, khiến cô không ngừng lui về phía sau.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười, khua tay lên, những mũi tên Lang Nha vô cùng vô cực đó dường như chậm lại, cuối cùng dường như bị co rút lại tập trung vào giữa. Cảnh Anh Ly thở phào, dừng bước lại, thần sắc cô có chút phức tạp nhìn Diệp Mặc. Lúc đầu khi cô lần đầu tiên gặp Diệp Mặc, tu vi của cô còn cao hơn Diệp Mặc. Cô coi như là một tu sĩ thiên tài, trong mấy năm ngắn ngủi cũng đã thăng lên Hư Thần viên mãn rồi, nhưng khi nghe thấy tin tức của Diệp Mặc, cũng là lúc Diệp Mặc đã giết một lúc chín tiền bối Hóa Chân rồi.
Cảnh Anh Ly trong lòng biết rõ, có một số người không thể gọi là thiên tài được, vì thiên tài trước mặt họ căn bản chỉ là sỏi đá vụn. Cô tận mắt nhìn thấy Diệp Mặc trưởng thành, từ một tu sĩ Nguyên Anh thành một tu sĩ Hóa Chân. Lúc này Diệp Mặc vung tay lên, thì những mũi tên Lang Nha đầy trời kia đã biến mất không còn, cô liền biết, tin đồn kia là sự thực.
Tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ sáu cảm thấy mũi tên Lang Nha của mình chậm lại, trong lòng lại kinh hãi, lại càng thúc giục chân nguyên, muốn lại lần nữa phóng ra mũi tên Lang Nha bao vây lấy Diệp Mặc lại. Nhưng sau đó, gã lại đơ người ra, gã cảm thấy di chuyển toàn thân mình trở nên chậm rãi.
Lúc này tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ sáu thậm chí cũng quên mất sự sợ hãi trong lòng, một tu sĩ Hóa Chân tầng thứ ba dùng vực trói buộc gã, đây là lý lẽ gì? Gã vừa mới nghĩ đến nhanh chóng thoát khỏi vực của Diệp Mặc, liền nhìn thấy một đường đao màu hồng tím bổ từ ấn đường của gã xuống.
Chỉ là một chiêu, tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ sáu vừa mới muốn xem Diệp Mặc lợi hại ở điểm nào, dưới đường đao màu hồng tím của Tử Đao, thân xác đã tan thành màn máu.
← Ch. 1434 | Ch. 1436 → |