← Ch.1799 | Ch.1801 → |
Non nửa dòng tiên linh mạch cực phẩm còn lại cũng bị Diệp Mặc kéo ra ngoài, bắt đầu bố trí Tụ Linh Trận. Nửa ngày sau, một tụ linh tiên trận cấp sáu đã được Diệp Mặc bố trí, chung quanh nơi này tiên linh khí trong nháy mắt liền nồng đậm hẳn lên. Mà những khí tức u ám lạnh lẽo kia cảm nhận thấy Diệp Mặc cố ý thả ra khí tức Hỏa Hệ, nhao nhao rút lui
Một tiên trận che đậy cấp sáu cũng được Diệp Mặc bố trí, cho dù là không cách nào che đậ thế đáng sợ của tiên vương kiếp, nhưng có thể ngăn cản một chút cũng là một chuyện tốt.
Diệp Mặc đoán chừng lần này lôi kiếp sẽ không đơn giản, chẳng những chuẩn bị 100 món tiên khí lục phẩm, còn chuẩn bị một tiên khí thất phẩm hộ thuẫn. Cũng không phải Diệp Mặc không luyện chế được tiên khí thất phẩm, mà là vật liệu cần để luyện chế tiên khí thất phẩm quá quý giá, cho dù là bây giờ Diệp Mặc cũng không có bao nhiêu tiên khí thất phẩm.
Cả cái Bát Cực Già Đỉnh kia và cái trống Hạo Thiên cũng được Diệp Mặc chuẩn bị kỹ, đương nhiên hai món đồ này, không phải lúc vạn bất đắc dĩ, Diệp Mặc không muốn dùng đâu.
Lúc trước bị Thiết Dực Hùng hư không vô cùng vô tận bao vây, Diệp Mặc đều không định dùng cái trống Hạo Thiên, bây giờ không ở trong hư không, hắn càng không muốn dùng.
'Y Vương Đan' hạng nhất luyện chế từ Bồng Việt Tiên Quả màu tím lan tỏa ra vầng tiên linh đan màu tím nhạt, cho dù là loại khí tức đan dược này, đều sẽ khiến cho người ngửi thấy tinh thần thoáng rung động.
Diệp Mặc lấy ra một viên 'Y Vương Đan' để ở lòng bàn tay, bắt đầu vận chuyển 'Tam sinh quyết' bóp nghẹt tầng ngăn cách tu vi lớn nhất kia. Trong cơ thể Tiên Nguyên ào ạt lưu động, tuy giống như trường giang đại hà, nhưng lại cách tầng ngăn cách này vẫn còn xa lắm, càng đừng nói chi là đột phá tầng ngăn cách tu vi kia, cho dù là chạm vào cũng hoàn toàn không thể chạm tới.
Diệp Mặc vô cùng rõ ràng, tuy hắn đã là Đại La Tiên viên mãn, nhưng vốn tích lũy của hắn còn kém xa tít tắp những Đại La Tiên viên mãn tu luyện rất nhiều năm kia. Tiên Nguyên của bọn họ đã tích lũy đến một trình độ nhất định, chỉ cần có 'Y Vương Đan’, tỷ lệ đột phá so với hắn lớn hơn rất nhiều. Nhưng Diệp Mặc thì không, hắn mới vừa vặn chạm đến Đại La Tiên viên mãn, Tiên Nguyên cùng thần thức tích tụ còn kém xa tít tắp người khác.
Nếu như không có Khổ Trúc, Diệp Mặc căn bản là đừng nghĩ tới chuyện mới vừa tiến vào Đại La Tiên viên mãn đã đi xung kích tiên vương, đây quả thực là chuyện không tưởng. Khổ Trúc làm cho tâm cảnh của hắn giữ vững ổn định, tuy nhiên lại không cách nào làm cho tích lũy của hắn cũng đạt tới cái loại hải dương cô đọng này.
Đổi thành người khác thì chỉ có thể tiếp tục tích lũy. Tiếp tục cô đọng, Diệp Mặc lại có biện pháp riêng của mình. Hắn có tiên linh mạch cực phẩm, càng quan trọng hơn là, 'Tam sinh quyết' của hắn hấp thu tiên linh khí càng điên cuồng không thôi. Nhưng chủ yếu nhất là, hắn không có thời gian đợi chờ thêm nữa, hắn nhất định phải đẩy nhanh hơn tốc độ thăng cấp tiên vương.
Giờ phút này tiên linh khí của non nửa dòng tiên linh mạch cực phẩm kia giống như bị lửa lớn làm bốc hơi. Điên cuồng tụ về hướng Diệp Mặc, bị Diệp Mặc trực tiếp hấp thu vào.
Cái tốc độ hấp thu tiên linh khí này, so với tốc độ tu luyện của Diệp Mặc trong Thế Giới Trang Vàng nhanh hơn đâu chỉ gấp mấy trăm lần, nếu như ở trong Thế Giới Trang Vàng hắn tu luyện cũng có loại tốc độ như này, thì Diệp Mặc đã sớm thành Đại La Tiên viên mãn rồi. Nhưng nếu như trong Thế Giới Trang Vàng, Diệp Mặc dám tu luyện như vậy. Hắn cũng đã sớm nổ tung thân thể rồi. Lúc này hắn vận chuyển 'Tam sinh quyết' tới cực hạn, chính là vì bóp nghẹt tầng ngăn cách tới tiên vương kia.
Nếu như không xung kích được cảnh giới Tiên vương, loại tốc độ tu luyện này chính là tự tìm cái chết, cái loại tiên linh khí này không cách nào nhanh chóng chuyển hóa thành Tiên Nguyên được, chỉ có thể xé rách kinh mạch của mình mà thôi. Đây cũng là lý do vì sao lúc tu sĩ trùng kích cửa ải quan trọng, một khi không thành công, tu vi sẽ giảm xuống. Cho nên bình thường không đến điểm giới hạn, rất nhiều người cũng sẽ không đi đụng tới cái cửa ải kia.
Cho dù là Tiên Nguyên dồi dào đến cực điểm, cũng nhất định phải có một quá trình lắng đọng. Giống như rượu mạnh nhất định phải chôn dưới đất một khoảng thời gian, mới có thể xóa đi sự chua cay mà trở nên dịu xuống.
Nhưng những điều này không thích hợp với Diệp Mặc, hắn không có thời gian, cho dù là có trận bàn thời gian, thời gian của hắn vẫn không đủ. Huống chi hắn cần cũng không chỉ là thời gian, hắn còn phải bắt đầu tích tụ tài nguyên tu luyện. Hắn chỉ có thể giành phần lớn thời gian để tìm kiếm tài nguyên tu luyện, một phần nhỏ thời gian thì giành cho việc tu luyện
Tiên Nguyên lực kinh khủng đang tàn sát bừa bãi từ trong kinh mạch, Diệp Mặc cảm nhận được một chút nguy hiểm, hắn thử dùng Tiên Nguyên đi chạm đến tầng ngăn cách tiên vương, vẫn còn cách khá xa.
Hai ngày sau, cái loại tiên linh khí đáng sợ này đã bị 'Tam sinh quyết' dần dần hàng phục, Diệp Mặc cảm giác được Tiên Nguyên trong cơ thể tàn sát bừa bãi đã trở nên thong thả một chút, lập tức liền nuốt 'Y Vương Đan' vào.
'Y Vương Đan' và Tiên Nguyên lực thông thường hoàn toàn không giống nhau, đan dược mang theo tính mục đích rõ ràng bắt đầu trợ giúp Diệp Mặc xung kích chạm đến tầng ngăn cách tu vi kia. Một ít cảm ngộ mới không tự giác mà dâng lên.
Diệp Mặc dần dần chìm vào trong cảm ngộ mới, hoàn toàn quên mất lực xung kích mà 'Y Vương Đan' mang tới, cái loại trùng kích này không ngừng đột phá cảnh giới, khiến cho tu vi của Diệp Mặc dần dần chạm đến cái tầng ngăn cách tiên vương kia.
Khi tu vi của Diệp Mặc đụng chạm đến tầng ngăn cách kia, lúc vẫn chưa mở ra tầng ngăn cách, Diệp Mặc bỗng nhiên toàn thân chấn động, thần thức của hắn vậy mà lại tạo thành từng đợt gợn sóng lay động ở chung quanh, lập tức một loại khí thế khó có thể nắm bắt dần dần hướng ra bên ngoài.
Đây là hình thức ban đầu của lĩnh vực tiên vương, Diệp Mặc lập tức hiểu ra, hắn thật không ngờ mình còn chưa thăng cấp tiên vương, thì đã chạm đến hình thức ban đầu của lĩnh vực Tiên vương, cái này so với Vực mà lúc trước hắn cảm ngộ được mạnh mẽ hơn rất nhiều rất nhiều. Diệp Mặc liền quên đi chuyện chạm đến tầng ngăn cách tu vi tiên Vương, một lòng đi mở rộng lĩnh vực của mình.
Một ngày, hai ngày lại trôi qua, Diệp Mặc phát hiện hắn vậy mà lại tạo thành được lĩnh vực hoàn chỉnh, mà hiệu quả của 'Y Vương Đan' xung kích tầng ngăn cách tiên vương đã biến mất. Đổi thành người khác, nhất định là ảo não vô cùng, nhưng Diệp Mặc lại mừng rỡ không thôi, lại nuốt thêm một viên 'Y Vương Đan' nữa.
Lĩnh ngộ về 'Y Vương Đan' vẫn chưa bị Diệp Mặc dùng để xung kích tầng ngăn cách tiên vương kia, vẫn bị Diệp Mặc dùng để lĩnh ngộ cảm thụ tầng lĩnh vực tiên vương kia, đồng thời dần dần củng cố và kéo dài.
Một viên, hai viên... Mười viên... Mười lăm viên... 'Y Vương Đan' không ngừng bị Diệp Mặc nuốt vào, không ngừng đi củng cố và kéo dài cái lĩnh vực tiên vương này. Lĩnh vực tiên vương của Diệp Mặc càng thêm cứng lại, càng trở nên vận chuyển tự nhiên, diện tích cũng càng thêm rộng lớn, đến cuối cùng, Diệp Mặc thậm chí có thể tùacute; biến hóa lĩnh vực tiên vương của mình.
Dược hiệu đáng sợ do 'Y Vương Đan' sinh ra bị 'Tam sinh quyết' chuyển hóa và tích lũy, nếu như không phải là 'Tam sinh quyết’, chỉ nhờ vào quá trình Diệp Mặc không ngừng nuốt 'Y Vương Đan' để mở rộng lĩnh vực, hắn chính là tự tìm đường chết.
Khi bình 'Y Vương Đan' thứ hai chỉ còn lại có ba viên, Diệp Mặc lúc này mới chợt cảnh giác, hắn vậy mà đã bế quan ở Tiên Phần Lĩnh này một tháng rồi, hơn nữa cũng chỉ là dùng để xung kích, gia cố lĩnh vực tiên vương. Nếu như lúc này có người tìm tới nơi này, hắn chẳng phải là tự tìm chết sao? Hơn nữa tiên linh mạch cực phẩm hắn còn lại hình như cũng không nhiều.
Diệp Mặc cũng không dám tiếp tục mở rộng lĩnh vực của mình nữa, mà lại nuốt thêm một viên 'Y Vương Đan' nữa đi xung kích tầng ngăn cách kia.
Uỳnh...
Hàng loạt trận run rẩy truyền đến, Diệp Mặc cảm nhận được tu vi của mình đã nặng nề đụng đến tầng ngăn cách này.
Diệp Mặc trong lòng đại hỉ, nhưng không đợi hắn xung kích tầng ngăn cách tu vi lần thứ hai, tiếng 'Ken két' nổ vang đã từ phía trên không trung vang lên.
Diệp Mặc rất rõ ràng, cái gì nên tới vẫn sẽ tới.
Gần như là trong nháy mắt nổ vang, khói mù màu đen trên đỉnh đầu đã vỡ ra từ trên không, tám luồng sét màu vàng kim rơi xuống, tám luồng sét màu vàng kim này trong nháy mắt liền khiến toàn bộ Tiên Phần Lĩnh nổi bật lên thành một mảng vàng óng ánh.
Khí tức u ám lạnh lẽo của Tiên Phần Lĩnh nhao nhao tràn ra bốn phía, mà Diệp Mặc lại thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may chỉ là tám luồng sétthôi. Tám tia sét này tuy thô, hắn đi đối phó cũng hẳn là không có chuyện gì đâu.
Nhưng Diệp Mặc rất nhanh liền cảm giác được nguy hiểm, không đợi hắn kịp phản ứng, tám luồng sét màu vàng kim kia trong nháy mắt liền thay đổi phương hướng, vậy mà chia làm tám hướng đánh về phía Diệp Mặc.
Nhưng đây vẫn chưa phải là cái khiến cho Diệp Mặc kinh hãi nhất, khiến cho hắn kinh hãi nhất là rõ ràng là tám luồng sét màu vàng kim, sau khi chia làm tám hướng, mấy luồng sét này lại biến thành bảy mươi hai luồng. Bảy mươi hai luồng sét màu vàng nhạt bốn phương tám hướng đánh về phía Diệp Mặc, mỗi một luồng sét đều vừa thô vừa to hơn cả vại nước. Ngoại trừ dưới mặt đất, Diệp Mặc phải đối mặt với oanh kích khắp nơi.
Một trăm cái tiên khí phòng ngự cấp sáu và cái lá chắn phòng ngự cấp bảy kia đồng thời bị Diệp Mặc phóng ra, Diệp Mặc biết rõ lần này không đơn thuần là lôi kiếp, còn là nguy cơ lớn của hắn. Cùng một thời gian, Diệp Mặc lại phóng ra Tử Đao và Hắc Thạch cân, trong tình huống như thế này, không thể có nửa phân chần chờ.
Diệp Mặc con mắt trở nên đỏ bừng, lôi kiếp này quyết tâm muốn giết hắn, với tu vi Đại La Tiên viên mãn của hắn, cộng thêm Tiên linh thể trung kỳ, hắn cũng không tin không quét sạch cái lôi kiếp này được.
Huống chi trong mắt hắn, muốn đối phó loại lôi kiếp này thì phải chủ động xuất kích, phòng thủ hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì cả. Sau khi phóng ra tiên khí phòng ngự, Diệp Mặc đột nhiên phi thân lên, giơ nắm đấm lên đánh tới hướng chín luồng sét màu vàng kim trên đỉnh đầu.
Rầm rầm...
Bùn đất bay lên, toàn bộ mặt đất giống như bị cày qua một lần. Diệp Mặc còn chưa đuổi hết mấy luồng sét trên đỉnh đầu vào một chỗ, chín luồng sét màu vàng kim vậy mà từ lòng đất đánh ra trước, trước đó không hề báo hiệu gì cả.
Diệp Mặc trong nháy mắt liền hiểu ra, lôi kiếp lần này không ngờ là chín chín tám mốt luồng sét màu vàng, hắn có thể thấy bảy mươi hai luồng sét là để cho hắn ngăn cản, mà chín luồng sét ẩn nấp dưới mặt đất, đó là muốn lấy tính mạng của hắn đấy.
Diệp Mặc hít vào một ngụm khí lạnh, nếu như không phải là hắn có sự tàn nhẫn, gượng ép bay lên không trung đối phó với lôi kiếp, hắn ngay cả thời gian tránh né chín luồng sét màu vàng kim dưới đất này cũng không có.
Lôi kiếp thật độc ác, thật nham hiểm. Diệp Mặc phẫn nộ tới cực điểm, ngược lại gắng gượng tỉnh táo lại, trước tiên Bát Cực Già Đỉnh được hắn phóng ra, cho dù là cái Bát Cực Già Đỉnh này cũng chỉ là cái tiên khí tàn tạ sứt mẻ, nhưng Diệp Mặc không để ý nổi nữa rồi. Đây là muốn lấy mạng của hắn ah, còn may hắn cũng coi như là chuẩn bị đầy đủ, luyện chế ra một mớ tiên khí phòng ngự lớn, nếu không luồng sét thứ nhất này hắn đã không có chút lực phản kháng nào rồi.
Diệp Mặc lần đầu tiên phóng ra nhiều tiên khí phòng ngự như vậy, tuy những tiên khí này đều là hắn luyện hóa ra, hắn cũng không có thi triển bất kỳ môn thần thông gì, nhưng với tu vi thần thức mạnh mẽ như thế hắn cũng cảm thấy đã cố hết sức rồi.
Rầm rầm rầm rầm...
Két két két...
Tia sét không ngừng đánh lên lá chắn phòng ngự của Diệp Mặc, đánh lên trên Hắc Thạch Cân, tương tự cũng hoàn toàn đánh trúng vào Tử Đao của Diệp Mặc.
Mà quả đấm của Diệp Mặc càng liên tục đánh lên chín luồng sét màu vàng kim trước mặt, trong lúc nhất thời tiếng nổ vang dội khắp cả Tiên Phần Lĩnh. Ánh sét màu vàng lẫn với Tiên Nguyên của Diệp Mặc lan ra bốn phía, một vài âm hồn du đãng gần đó bị ánh sét màu vàng này đụng phải, lập tức liền bị hủy diệt tiêu tán.
Từng cái từng cái tiên khí phòng ngự, giống như gáo nước bị chùy sắt gõ vào vậy, thanh âm 'Răng rắc' liên miên không ngừng, mảnh vỡ của tiên khí bị sét đánh nát như mưa đá rơi xuống, đánh lên bề mặt Tiên Phần Lĩnh.
← Ch. 1799 | Ch. 1801 → |