Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1480

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1480: Thời Không Bàn (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Đây là một kẻ điên, còn là một tên điên thực lực siêu mạnh, có nhiều lá bài tẩy. Chuyện này chọc nhiều người tức giận, khiến Thánh Thành Chi Chủ khác bất mãn. Khi ấy đấu qua mấy hỗn độn kỷ, vô số tử thương nhưng cuối cùng chuyện bỏ dở.

Phi Tuyết Thành Chủ nửa cười nửa không nhìn hai người:

- Phi chu vực giới?

Cửu Trần nói ngay:

- Hai chúng ta sẽ không lộ tin tức ra ngoài. Chúng ta nguyện lập lời thề, tuyệt đối giữ kín việc này.

- Hai ngươi rất thông minh, cảm ứng được tốc độ truy sát của ta liền chọn tránh né.

Phi Tuyết Thành Chủ nhìn hướng Kỷ Ninh:

- Bắc Minh Đạo Quân cũng rất mạnh, nếu là người yếu hơn chút thì đã không làm gì Bắc Minh Đạo Quân nhà ngươi được. Nhưng ở trước mặt ta còn cách biệt rất lớn.

Phi Tuyết Thành Chủ nói:

- Nếu các ngươi chịu cúi đầu thì ta sẽ cho con đường sống.

Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn Phi Tuyết Thành Chủ.

Phi Tuyết Thành Chủ nói:

- Một là hai ngươi trừ binh khí giáp y trên người ra còn lại tất cả báu vật phải đưa cho ta. Thứ hai không được chống cự, cho ta xem ký ức hồn phách của các ngươi. Yên tâm, ta sẽ lập lời thề không tổn thương hồn phách chân linh của các ngươi chút nào, chỉ xem ký ức thôi.

Kỷ Ninh, Cửu Trần biến sắc mặt.

Cửu Trần tức giận quát:

- Thành chủ đừng quá đáng!

Mặt Kỷ Ninh lạnh băng.

Lật xem ký ức?

Hai người kiêu ngạo biết mấy, sao chịu để đối phương lật xem tất cả ký ức của mình, lại còn nộp hết báu vật ra. Kỷ Ninh không đồng ý. Hắn có một gốc cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả, còn có Thiên Diệp Thanh Linh vô cùng quý giá. Thiên Diệp Thanh Linh do Chí Tôn tự tay luyện chế, có hy vọng khống chế một con nguyên thú hỗn độn.

Phi Tuyết Thành Chủ lạnh lùng nói:

- Hừ! Ta giết các ngươi thì cũng được đến tất cả báu vật. Giờ các ngươi chỉ cần giao báu vật ra, có thể giữ lại binh khí giáp y sử dụng là ta đã rất nhân từ. Còn về lật xem ký ức của các ngươi vì ta muốn biết các ngươi làm sao có được linh kiện phi chu vực giới.

Phi chu vực giới do Tây Tư tộc để lại, Kỷ Ninh và Cửu Trần được phần linh kiện đó, Phi Tuyết Thành Chủ phỏng đoán hai người từng đi di tích Tây Tư tộc. Bất cứ di tích Tây Tư tộc nào đều là bảo địa nên tất nhiên Phi Tuyết Thành Chủ muốn biết hết tin tức liên quan.

Cửu Trần lạnh lùng nói:

- Lật xem ký ức? Dù có chết ta cũng không đồng ý!

Kỷ Ninh lạnh băng nói:

- Thành chủ, chúng ta có thể đưa cho linh kiện phi chu vực giới, cũng giữ bí mật không truyền ra ngoài. Nếu thành chủ đồng ý thì hai ta sẽ hai tay dâng báu vật lên, còn không chịu thì đành chiến vậy.

Phi Tuyết Thành Chủ ngửa đầu cười phá lên:

- Ha ha ha!

Tiếng cười vang vọng trong thời không phong kín trăm ức dặm.

Mắt xanh thẳm bắn ra sát khí, mặt Phi Tuyết Thành Chủ dữ tợn quát:

- Dám nêu điều kiện với ta? Chết đi!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sáu đao quang trăng khuyết to lớn chói mắt chém hướng Kỷ Ninh, Cửu Trần.

Kỷ Ninh và Cửu Trần liếc nhau, không giữ sức nữa:

- Liều!

Cửu Trần quát:

- Khởi!

Bề mặt ngôi sao nổi lên lớp màu đen, vô số phù văn chuyển động, không gian xung quanh như đông lại. Sáu luồng đao quang trăng khuyết bị giảm tốc độ bay.

Các cờ trận màu đỏ hiện ra ở các góc khiến ngôi sao chìm trong biển màu máu.

Các con dị thú ảo gầm rống xuất hiện, có mười chín con dị thú ảo xông vào Phi Tuyết Thành Chủ.

Kỷ Ninh điều khiển thủ đoạn mình bài bố:

- Đi!

Keng keng keng!

Một khúc xích xanh thẫm hiện ra trong hư vô sau lưng Phi Tuyết Thành Chủ, quấn quanh gã.

Trận pháp khổng lồ hiển hiện.

Một bàn cờ màu trắng to lớn hiện ra trên bầu trời, giữa hư không bên dưới ngôi sao thì hiện bàn cờ màu đen. Hai bàn cờ lớn xoay tròn, vô số ánh sáng nối liền với bàn cờ trói Phi Tuyết Thành Chủ lại.

Xoẹt xoẹt đùng!

Tia chớp màu vàng sậm điên cuồng giáng xuống Phi Tuyết Thành Chủ.

Phi Tuyết Thành Chủ cười nhạt:

- Có nhiều báu vật thật.

Kỷ Ninh, Cửu Trần rất cẩn thận. Hai người bày ra thủ đoạn có uy lực rất lớn, dù Phi Tuyết Thành Chủ cực mạnh nhưng ít nhất sẽ bị bám giữ một chốc.

Phi Tuyết Thành Chủ cười nanh tranh:

- Phá cho ta!!!

Trước mặt Phi Tuyết Thành Chủ hiện ra một vòng tròn màu vàng, vòng tròn dựng đứng, bên mép sắc bén tỏa ra dao động đáng sợ.

Keng!

Vòng tròn phát ra thanh âm chói tai, tinh thần Kỷ Ninh, Cửu Trần bị chấn động. Vòng tròn bỗng biến lớn cỡ nửa ngôi sao, xoay tròn cắt vào ngôi sao.

Đinh!

Sáu cánh tay Phi Tuyết Thành Chủ cầm chiến đao dễ dàng chặn lại xiềng xích lam thẫm từ sau lưng quấn mình.

Phập!

Vòng tròn lớn cưỡng ép cắt đứt tất cả cản trở, những trận pháp, khốn trận trói buộc đều bị đánh tan. Nên biết với loại khốn trận dù Phi Tuyết Thành Chủ dựa vào sức mình muốn phá chúng phải làm trận pháp tiêu hao hết uy năng. Nhưng giờ phút này trận pháp bị bẻ gãy nghiền nát cưỡng ép phá mở.

Tất cả trận pháp trên ngôi sao khổng lồ bị cắt nát, ngôi sao bị cắt một nửa, uy năng vòng tròn tiêu hao hết tan biến.

Kỷ Ninh, Cửu Trần không kịp trở tay.

Kỷ Ninh biến sắc mặt nói:

- Những trận pháp của chúng ta rõ ràng không thể giết được hắn, cần gì dùng báu vật cưỡng ép phá hỏng như vậy?

Cửu Trần thấy lòng thê lương:

- Hay nói Phi Tuyết Thành Chủ bá đạo thô bạo, giờ ta mới thấy.

Phi Tuyết Thành Chủ phá hủy nguyên ngôi sao, lao vào Kỷ Ninh, Cửu Trần:

- Chết đi!

Kỷ Ninh vung tay thu Cửu Trần về:

- Cửu Trần, ta sẽ tìm cách chạy trốn, chắc có hy vọng. Nếu ta không trốn thoát được thì ngươi đành tự cầu phúc.

Cửu Trần Giáo Chủ bị thu vào động thiên cắn răng nói:

- Bắc Minh!

Cửu Trần biết rõ thực lực của mình kém xa Phi Tuyết Thành Chủ, Kỷ Ninh còn có thể giãy dụa chứ gã đi liều mạng là tự đút đầu chết.

Kỷ Ninh thu Cửu Trần về rồi vọt người bay lên cao.

Kỷ Ninh thử xé không gian:

- Phá!

Ánh sáng mông lung ngăn cách phạm vi trăm ức dặm, thời không cực kỳ ổn định chẳng thể xé rách.

Một vòng tròn kỳ dị màu trắng đen hiện ra trong tay Kỷ Ninh:

- Đi!

Đây là Thời Không Bàn mà Mang Nhai Chúa Tể đã ban cho Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh dẫn ra uy năng ẩn chứa trong Thời Không Bàn, dao động hùng hồn đáng sợ giáng xuống kéo theo hắn cưỡng ép xé rách thời không.

Ong ong ong ong ong!

Ánh sáng mông lung bao phủ trăm ức dặm chấn động, dường như cố gắng ức chế.

Phi Tuyết Thành Chủ lộ vẻ giật mình:

- Cái gì? Đây là... Thời Không Bàn? Thời Không Bàn của Mang Nhai Chúa Tể?

Phi Tuyết Thành Chủ sống qua năm tháng vô tận đương nhiên rất quen thuộc Thời Không Bàn. Các đại năng đỉnh cao nhất trong Vô Tận Cương Vực đều biết Mang Nhai Chúa Tể cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc Mang Nhai hoàng tộc, các Đạo Quân của Mang Nhai Thập Nhị Cung.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1832)