Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1514

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1514: Lại vào Thanh Hoa động phủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Vèo!

Kỷ Ninh phá không bay đi giữa hư không, tốc độ siêu mau.

Xuyên qua hư không lại đi qua sương khói màu vàng, hắn thấy Vạn Bảo Kim Sát, nhưng ánh mắt của hắn bây giờ cao ngất, đã giết một đống Đế Quân nên không để ý Vạn Bảo Kim Sát.

Kỷ Ninh chậm lại, ngừng trước cửa cổng phủ đệ cổ xưa nguy nga:

- Đến rồi.

Cửa cổng Thanh Hoa động phủ có một đáo hoa xanh xinh đẹp thánh khiết đung đưa.

Kỷ Ninh mỉm cười tiến lên:

- Ta lại đến!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cửa động phủ cổ xưa lại một lần nữa tự động mở ra vì Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh chậm rãi bước vào.

Trong động phủ có ba cây thần, Kỷ Ninh nhìn thoáng qua, vung tay lên. khôi lỗi hộ vệ Bạch Dung xuất hiện bên cạnh.

Bạch Dung vạm vỡ cung kính kêu lên:

- Chủ nhân.

Kỷ Ninh lộ vẻ nghiêm túc nói:

- Đi theo sau lưng ta, e rằng nơi này ẩn giấu nguy cơ.

Đây rất có thể là nơi một Chí Tôn vất vả xây dựng, còn bắt nhiều Đế Quân đến đây, Thanh Hoa động phủ được tỉ mỉ tạo ra còn hơn Dị Thú động thiên.

Bạch Dung cung kính nói:

- Tuân lệnh!

Kỷ Ninh đi đằng trước, Bạch Dung theo bên cạnh, rất nhanh họ bước lên một cây cầu cong.

Kỷ Ninh mỉm cười nhìn đằng trước:

- Hai vị Đế Quân, đã lâu không gặp.

Đằng trước có hai lão nhân áo xám ngồi đối diện nhau, vẫn đang đánh cờ.

Hai lão nhân áo xám ngoái đầu nhìn.

- A?

Lão nhân mắt đỏ lạnh lùng cười:

- Tiểu tử, ngươi lại tới.

Lão nhân mắt bạc khách sáo hơn:

- Mau thật, mới chơi vài ván cờ tiểu hữu lại đến.

Kỷ Ninh câm nín. Mới có vài ván cờ?

Được rồi, đối với các Đế Quân có tuổi thọ vĩnh hằng bị nhốt trong này thì năm tháng tu hành của Kỷ Ninh siêu ngắn.

Kỷ Ninh nói:

- Thanh Hoa động phủ luôn hấp dẫn ta, tu hành tự cảm thấy thực lực miễn cưỡng đủ nên đến thử một lần.

Lão nhân mắt bạc hỏi:

- Xem hơi thở của ngươi chắc chưa hợp đạo thành Đế Quân?

Kỷ Ninh thành thật gật đầu nói:

- Không có.

Hơi thở của Vĩnh Hằng Đế Quân có chứa ý vị vĩnh hằng bất diệt ý.

Lão nhân mắt bạc khẽ thở dài:

- Ài, lần trước ta đã nói với ngươi trở thành Tứ Bộ Đạo Quân, một số Tứ Bộ Đạo Quân cực kỳ yêu nghiệt có lẽ có thể miễn cưỡng qua ải hai chúng ta, nhưng mặt sau còn có nguy cơ khó khăn, sơ sẩy một cái là mất mạng. Cho nên ta khuyên ngươi tốt nhất là hợp đạo thành Đế Quân rồi hẵng xông lên, ngươi làm vậy là quá lỗ mãng.

Kỷ Ninh cười nói:

- Cứ thử đi, thành công thì tốt, không được thì lần sau tới nữa.

- Hừ! Hắn đã tự tìm chết vậy để ta xem hắn có thực lực thế nào.

Lão nhân mắt đỏ nói xong đến gần Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh bước tới:

- Vậy thử đi.

Trong mắt lão nhân mắt đỏ lộ sát khí:

- Lúc trước ở trước mặt ta không có sức đánh lại, bao năm qua đi hy vọng sẽ cho ta chút niềm vui bất ngờ, nếu không sẽ rất chán.

Lão nhân mắt bạc không ngăn cản, vì lão cảm thấy lần trước Kỷ Ninh đã biết thực lực của bọn họ, lần này hắn đến chắc có tự tin. Nếu đơn giản bị lão nhân mắt đỏ giết vậy chỉ có thể nói Kỷ Ninh ngốc chết.

Kỷ Ninh đi xuống cầu vòm đứng trên bãi cỏ.

Lão nhân mắt đỏ vung ống tay áo phải:

- Đi!

Tay áo cuốn thiên địa mang theo uy năng thô bạo trùng kích Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cũng vung tay lên.

Bùm!

Kỷ Ninh vung tay rất tùy ý nhưng chứa uy năng bá đạo của Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng thức. Hai người đều là bá đạo tuyệt đối, chớp mắt va chạm vào nhau. Lão nhân mắt đỏ bất đắc dĩ hóa thành luồng sáng bay ngược về đập trúng ngọn núi thấp ở phía xa. Cấm chế trên núi chuyển động làm núi còn nguyên, lão nhân mắt đỏ thì tư thế quái dị dán trên núi thấp một giây sau mới rơi xuống.

Lão nhân mắt đỏ khó tin nhìn Kỷ Ninh:

- Ngươi... ngươi...

Kỷ Ninh gật gù:

- Thân khôi lỗi?

Kỷ Ninh không có sát khí gì với hai Đế Quân, vì bọn họ là người đáng thương, luôn bị bắt nhốt tại đây.

Lão nhân mắt bạc đến gần, tràn đầy giật mình kêu lên:

- Thực lực của ngươi đã đến cảnh giới như vậy?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Tàm tạm.

Hai người thủ hộ yếu hơn Cửu Trần mảng lớn, Kỷ Ninh giơ tay nhấc chân có thể dễ dàng đánh bại bọn họ.

Lão nhân mắt đỏ vẫn không tin được nhìn Kỷ Ninh đăm đăm:

- Không sử dụng pháp bảo nào, trên tay ngươi không có pháp bảo như bao tay. Không dựa vào pháp bảo, chỉ đơn thuần một chưởng đã có thể nghiền áp ta dễ dàng, dù là người mạnh nhất trong đỉnh Đạo Quân cũng chưa chắc làm được. Ngươi là Đạo Quân mạnh nhất vực giới của các ngươi trong thời đại này đúng không?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Đúng vậy!

Không chỉ ở thời đại này Kỷ Ninh còn là Đạo Quân mạnh nhất từ xưa đến nay.

Lão nhân mắt đỏ chỉ con đường phía sau, lạnh lùng nói:

- Ta tâm phục khẩu phục. Vào đi, trong động phủ còn có nguy cơ càng đáng sợ hơn, đánh bại ta không có nghĩa là ngươi có thể sống đi ra.

Lão nhân mắt bạc nói:

- Tiểu hữu cẩn thận chút, nếu cảm thấy không đánh lại thì nhanh chóng rút lui ngay, miễn còn sống thì còn có cơ hội.

Kỷ Ninh nói:

- Biết, Bạch Dung, chúng ta đi.

Khôi lỗi hộ vệ Bạch Dung luôn lẳng lặng theo sau hắn:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Hai lão nhân mắt đỏ, mắt bạc nhìn chăm chú Kỷ Ninh, Bạch Dung dọc theo con đường đi sâu vào.

Lão nhân mắt đỏ khẽ hỏi:

- Ngươi nói xem tiểu tử đó có thể sống tiếp không?

Lão nhân mắt bạc nói:

- Thực lực của hắn cực kỳ phi phàm, rất hiếm thấy trong Đạo Quân. Khả năng vào chỗ sâu nhất động phủ hơi khó nhưng có hy vọng giữ mạng.

Lão nhân mắt đỏ cười nhạt nói:

- Khó nói, quá tự tin rất có thể sẽ mất mạng.

Đi qua đường hầm, dọc theo hành lang đi tới, rất nhanh trông thấy quảng trường bằng đá xanh ở phía xa. Phía trước nhất quảng trường có một tòa đại điện.

Loáng thoáng thấy trăm bóng người trên quảng trường tụm năm tụm ba, hoặc là khoanh chân ngồi, hoặc đánh cờ, uống rượu tán dóc. Khi Kỷ Ninh, Bạch Dung xuất hiện thì trăm bóng người cùng ngoái đầu nhìn, uy áp vô hình khiến lòng Kỷ Ninh thít chặt, hắn đoán được ngay trăm Đế Quân này đều phi phàm.

Vèo!

Trên bậc thang trước quảng trường chợt hiện ra một lão nhân tóc bạc.

Lão nhân tóc bạc mặt trường bào màu lam sẫm, hơi thở lạnh băng nhìn Kỷ Ninh:

- Ta là động phủ chi linh, phụng mệnh chủ nhân canh giữ tại đây.

Kỷ Ninh ngây ra.

Thật ra đại năng giả như Dịch Ba Đế Quân, mạnh như Ba Lâm Chí Tôn, và phủ chủ Thanh Hoa động phủ này đều sẽ để lại động phủ chi linh, làm vậy mới hoàn thành tốt mệnh lệnh của họ.

Lão nhân tóc bạc nói:

- Động phủ có ba cửa sinh tử, từng cửa nguy hiểm hơn cửa đầu, vòng ngoài cùng là cửa thứ nhất đơn giản nhất. Nếu vượt qua được ba cửa sinh tử thì mặt sau không có nguy hiểm gì nữa.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)