← Ch.1571 | Ch.1573 → |
Ba sinh vật hình người màu đen nở nụ cười:
- Rốt cuộc đến nơi.
Một sinh vật hình người màu đen cao giọng quát:
- Thiên Quỳnh Chi Chủ, đi ra gặp mặt!
Giọng ồm ồm vọng xuống đáy vực sâu bên dưới.
Xoẹt!
Một nam nhân mặc trường bào màu vàng sậm bước ra từ vực sâu hư không, uy năng vô tận tràn ngập áp chế khí lạnh lan tràn.
Khuôn mặt Thiên Quỳnh Chi Chủ khá điển trai, khí độ bất phàm. Vực giới này và một dị vũ trụ nằm trong kiểm soát của Thiên Quỳnh Chi Chủ, địa vị cao hơn Chúa Tể bình thường nhiều.
Thiên Quỳnh Chi Chủ hơi ghét nhưng cố kiềm nén tức giận, hỏi:
- Hừ! Tìm ta có chuyện gì?
Một sinh vật hình người màu đen châm chọc:
- Thiên Quỳnh Chi Chủ, sao, ghét Băng Phong quân đoàn chúng ta lắm sao?
Sinh vật hình người màu đen khác nói:
- Nếu ngươi không vui, lên mặt với ba chúng ta vậy thì đành để Lang Chủ tướng quân của chúng ta đến nói chuyện với ngươi.
Thiên Quỳnh Chi Chủ nhướng mày, gã rất e ngại Băng Phong quân đoàn trong truyền thuyết.
Thiên Quỳnh Chi Chủ nhíu mày hỏi:
- Đừng nói nhảm nhiều, rốt cuộc có chuyện gì?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh chút nói:
- Ba chúng ta đang lang bạt chợt nghe Viêm Long vực giới xa xôi có một Đạo Quân cực kỳ yêu nghiệt được đến một chiếc vực giới phi chu. Ài, ngươi cũng biết Băng Phong quân đoàn chúng ta mạnh như vậy mà chỉ có vài chiếc vực giới phi chu. Tướng quân của chúng ta Lang Chủ thực lực cao như thế nhưng không có chiếc vực giới phi chu nào. Giờ nghe một Đạo Quân cũng có vực giới phi chu làm tướng quân rất giận. Nên chúng ta định đi Viêm Long vực giới buộc Đạo Quân đó giao vực giới phi chu ra.
Thiên Quỳnh Chi Chủ cố ý kinh ngạc hỏi:
- Ta nghe nói Băng Phong quân đoàn các ngươi có năm chiếc vực giới phi chu, Lang Chủ tướng quân của các ngươi có thực lực, địa vị cũng rất cao tại sao không có chiếc nào?
Ba sinh vật hình người màu đen hừ nhẹ, không thèm nói nhiều:
- Hừ!
Mạnh như Băng Phong quân đoàn bên trong cũng có các loại đấu tranh.
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ chút nói:
- Thiên Quỳnh Chi Chủ, chúng ta đến đây là nhờ ngươi đưa đi Viêm Long vực giới giùm. Viêm Long vực giới quá xa, chúng ta đi từ từ mấy ngàn vạn hỗn độn kỷ cũng không đến nơi được. Đạo Quân đó tuổi thọ ngắn ngủi, chúng ta không lãng phí thời gian nổi.
Thiên Quỳnh Chi Chủ lắc đầu nói:
- Đi Viêm Long vực giới? Ta không có vực giới phi chu. Không lẽ các ngươi kêu ta tiêu hao lực lượng căn nguyên dị vũ trụ mang các ngươi đi tới?
Sinh vật hình người màu đen một mắt nói:
- Chúng ta sẽ không bạc đãi Thiên Quỳnh Chi Chủ.
Ba sinh vật hình người màu đen tuy có lai lịch phi phàm, thực lực cũng cực mạnh nhưng vẫn giữ lễ độ cơ bản nhất đối với Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
Thiên Quỳnh Chi Chủ lắc đầu nói:
- Khiến ta mang mấy người đi nhiều trạm phiêu bạt đến Viêm Long vực giới xa xôi rất mệt mỏi. Vậy đi, ta nhờ một bằng hữu tốt của ta, hắn có vực giới phi chu, nhờ hắn mang mấy người đi Viêm Long vực giới. Nhưng các ngươi phải trả cái giá nhất định.
Ba sinh vật hình người màu đen nói:
- Đương nhiên rồi.
- Chúng ta biết.
Thiên Quỳnh Chi Chủ có đầy bụng khó chịu, gã đường đường là Dị Vũ Trụ Chi Chủ, các Chúa Tể bình thường trông thấy gã có ai không cung kính?
Nhưng ba binh sĩ Băng Phong quân đoàn này dám kiêu ngạo như thế.
Thiên Quỳnh Chi Chủ nhớ đến thủ lĩnh cao nhất Băng Phong quân đoàn, thân hình hùng vĩ trên ngai vàng là gã thấy lòng kinh hoàng, thầm thở dài thay Bắc Minh Đạo Quân:
- Đạo Quân nho nhỏ mà có thể khiến Chúa Tể làm người đi theo, tin tức này truyền quá xa, đã truyền vào lỗ tai binh sĩ Băng Phong quân đoàn.
Thiên Quỳnh Chi Chủ nói:
- Ba ngươi ghi nhớ chỗ đó là liên minh mười sáu vực giới, nơi của Đạt Phong Lĩnh Chủ. Thanh Dương tinh Đạt Phong Lĩnh Chủ không dễ chọc.
Dị Vũ Trụ Chi Chủ có chia cao thấp.
Đạt Phong Lĩnh Chủ có Thanh Dương tinh là người siêu đáng sợ.
Ba sinh vật hình người màu đen nói:
- Chúng ta biết, chúng ta chỉ nhằm vào một mình Bắc Minh Đạo Quân chứ không gây giết chóc lớn. Đạt Phong Lĩnh Chủ không đến mức đối địch với Băng Phong quân đoàn.
Thiên Quỳnh Chi Chủ nói:
- Được rồi, chờ đi, hơn mười vạn năm sau bằng hữu tốt của ta sẽ đến mang các ngươi đi.
Nói xong Thiên Quỳnh Chi Chủ bay vào vực sâu hư không của mình.
Nhìn Thiên Quỳnh Chi Chủ rời đi, ba sinh vật hình người màu đen khinh thường tán gẫu.
- Hừ! Thiên Quỳnh Chi Chủ đó ngạo quá.
- Chúng ta đều là Đế Quân áo đen, ba người liên hợp lại thì hắn có là Dị Vũ Trụ Chi Chủ cũng không làm gì được chúng ta. Có một tòa dị vũ trụ tùy thời trốn vào được chứ có gì mà làm phách, hừ! Nếu không vì dị vũ trụ hắn dám kiêu ngạo trước mặt Băng Phong quân đoàn chúng ta sao?
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ chút nhíu mày hỏi:
- Phải rồi, Đạt Phong Lĩnh Chủ Thanh Dương tinh không dễ chọc, chắc không có việc gì đi?
- Yên tâm, lão già Đạt Phong đó rất thông minh, không dám thật sự liều mạng với Băng Phong quân đoàn chúng ta. Hắn chỉ có một mình còn chúng ta có một đám, còn có bệ hạ vĩ đại ở! Hừ, chỉ cần chúng ta đừng làm quá đáng, chỉ nhằm vào một Đạo Quân nho nhỏ, không gây lớn chuyện thì Đạt Phong Lĩnh Chủ nên biết tiến lùi.
- Ừm!
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã qua hơn ngàn vạn năm.
Một chiếc vực giới phi chu rốt cuộc đến Viêm Long vực giới.
Ba sinh vật hình người màu đen bay ra Viêm Long vực giới:
- Lôi Tinh Chúa Tể, đa tạ. Ngươi ở đây chờ chúng ta đi. Thật ra theo chúng ta phỏng đoán Đạo Quân nhỏ bé kia sẽ không dám làm trái chúng ta, ngoan ngoãn hai tay dâng vực giới phi chu lên. Khi đó chúng ta có vực giới phi chu rồi, không cần làm phiền Lôi Tinh Chúa Tể.
Lôi Tinh Chúa Tể lấy đạo lôi điện thành tựu Chúa Tể, tốc độ mau đáng sợ, uy danh lan xa.
Lôi Tinh Chúa Tể cười nói:
- Các Đế Quân còn nhẫn nhịn nhưng Đạo Quân thì khác, tuổi thọ của bọn họ ngắn ngủi, đa số tính tình rất bạo liệt. Hắn lại có Thanh Ma Chúa Tể làm người đi theo, nếu thật sự trở mặt với các ngươi, trốn trong pháp bảo động thiên của Thanh Ma Chúa Tể thì chưa chắc các ngươi cướp được.
Ba sinh vật hình người màu đen tràn đầy tự tin nói:
- Chúng ta tin tưởng hắn không dám chống đối chúng ta.
Lôi Tinh Chúa Tể thầm bĩu môi.
Các đại năng đỉnh cao trong vũ trụ hỗn độn bao la phần lớn ghét Băng Phong quân đoàn, nhưng Băng Phong quân đoàn là thế lực đáng sợ, một số Dị Vũ Trụ Chi Chủ cũng phải lùi bước.
← Ch. 1571 | Ch. 1573 → |