Vay nóng Tinvay

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1574

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1574: Kỷ Ninh chiến với sinh vật hình người màu đen (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


- Thủ lĩnh của Băng Phong quân đoàn bình thường được tôn xưng là Bệ Hạ Cô Độc, xuất thân cổ tu hành giả, tính cách quái dị, bình thường mặt lạnh băng, thích giết chóc nhất. Chỉ khi giết chóc hắn mới nở nụ cười. Bệ Hạ Cô Độc từng được một bảo khố của Tây Tư tộc, bên trong có binh khí chuẩn bị chiến đấu. Bệ Hạ Cô Độc tự mình nắm giữ binh khí chiến tranh đỉnh cao nhất, còn được bốn Đế Quân áo vàng, sáu mươi chín Đế Quân áo đen.

- Bệ Hạ Cô Độc thi triển nghi thức xả thân biến thành Đế Quân áo vàng, có ba Chúa Tể đầu vào hắn cũng chuyển thành Đế Quân áo vàng. Trong năm tháng sau đó có một số Vĩnh Hằng Đế Quân chuyển hóa thành Đế Quân áo đen, hình thành một quân đoàn đáng sợ. Bệ Hạ Cô Độc là thủ lĩnh của quân đoàn này, được hắn đặt tên là Băng Phong quân đoàn.

- Nghe tên rất bình thường nhưng Băng Phong quân đoàn nổi tiếng dữ, nếu chọc giận Bệ Hạ Cô Độc thì sẽ không chết không ngừng. Bệ Hạ Cô Độc từng dấy lên mấy trận đại chiến, còn hủy một dị vũ trụ, đã có ba Dị Vũ Trụ Chi Chủ chết trong tay hắn. Đương nhiên mấy lần đại chiến làm quân đoàn dưới trướng bị tổn thất, nghe nói Đế Quân áo đen chỉ còn lại sáu mươi mốt vị.

Kỷ Ninh nghe mà kinh.

- Cái gì? Dị Vũ Trụ Chi Chủ mà bị chết ba vị?

Kỷ Ninh không kiềm được hỏi:

- Chẳng phải Dị Vũ Trụ Chi Chủ có thể trốn vào dị vũ trụ sao? Chẳng phải Bệ Hạ Cô Độc chỉ hủy một dị vũ trụ?

Thanh Ma truyền âm trả lời:

- Binh khí chiến tranh đáng sợ nhất của Bệ Hạ Cô Độc chỉ có hai cái công khai, một cái có thể thi triển trong chớp mắt. Hai Dị Vũ Trụ Chi Chủ kia không kịp chạy trốn đã bị đánh chết. Một Dị Vũ Trụ Chi Chủ trốn vào dị vũ trụ, Bệ Hạ Cô Độc nổi giận giết vào, không ai biết bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ biết cuối cùng nguyên dị vũ trụ hủy diệt, Dị Vũ Trụ Chi Chủ đó đã chết. Trận chiến ấy khiến Bệ Hạ Cô Độc chính thức nổi tiếng như cồn, khiến Băng Phong quân đoàn thành một thế lực đáng sợ đỉnh cao nhất trong vũ trụ hỗn độn bao la.

Thanh Ma truyền âm cảm thán:

- Một Dị Vũ Trụ Chi Chủ tốn vào dị vũ trụ của mình mà vẫn bị giết, nguyên dị vũ trụ bị hủy. Nên mọi người đoán Bệ Hạ Cô Độc trừ hai binh khí chiến tranh đã công khai ra còn một binh khí chiến tranh Tây Tư tộc siêu đáng sợ. Vì vậy Bắc Minh, ta khuyên ngươi hãy suy nghĩ kỹ nên ứng đối Băng Phong quân đoàn thế nào. Bọn họ không dễ chọc, ta phiêu bạt đơn độc, không có báu vật gì, Băng Phong quân đoàn không đến mức động can qua truy sát một mình Chúa Tể như ta. Bắc Minh thì có vực giới phi chu, Băng Phong quân đoàn sẽ không dừng tay.

Thanh Ma rất kiêu ngạo, lão cảm thấy Kỷ Ninh có tông môn, quê hương, nên suy xét nhiều mặt.

Kỷ Ninh hỏi:

- Thanh Ma, Băng Phong quân đoàn trừ Bệ Hạ Cô Độc ra ba Đế Quân áo vàng dưới trướng có binh khí chiến tranh không?

Thanh Ma trả lời dứt khoát:

- Không có. Băng Phong quân đoàn gây mấy trận đại chiến nhưng chưa từng nghe ba vị Đế Quân áo vàng có binh khí chiến tranh.

Kỷ Ninh thầm thở phào.

Vì một chiếc vực giới phi chu, thân phận địa vị của Bệ Hạ Cô Độc cao như vậy không đến mức tự mình đi đối phó với Đạo Quân như hắn.

Kỷ Ninh truyền âm hỏi:

- Phải rồi Cầm Hỏa Thần so với Bệ Hạ Cô Độc thì ai lợi hại hơn?

Kỷ Ninh có chút phán đoán riêng nhưng Thanh Ma sống lâu hơn, kiến thức nhiều rộng hơn.

Thanh Ma đáp:

- Khó nói ai càng lợi hại. Trí tuệ của Cầm Hỏa Thần hơi thấp, tuy nó bẩm sinh rất mạnh, có thân thể gần như không thể hủy diệt nhưng Dị Vũ Trụ Chi Chủ có thể giữ mạng. Bệ Hạ Cô Độc khác, hắn hiểu cách dùng binh khí chiến tranh, uy hiếp lớn hơn.

Kỷ Ninh hỏi:

- Nếu Cầm Hỏa Thần và Bệ Hạ Cô Độc đánh nhau thì sao?

Thanh Ma trả lời:

- Cầm Hỏa Thần không giết Bệ Hạ Cô Độc được nhưng Bệ Hạ Cô Độc cũng không thể giết Cầm Hỏa Thần. Ta sống lâu như vậy chưa từng nghe trong tu hành giả trừ Chí Tôn ra có đại năng nào trấn được hỗn độn nguyên thú chứ đừng nói giết chết. Bắc Minh, ngươi cũng biết con Cầm Hỏa Thần đó bị Tôn Chủ tồn tại đỉnh cao nhất Tây Tư tộc bắt, có đến ba Tôn Chủ ra tay mới bắt giữ được mà nó thì không sứt mẻ gì. Tóm lại văn minh tu hành giả công nhận chỉ có Chí Tôn giết được hỗn độn nguyên thú.

Kỷ Ninh đã có quyết định:

- Thế thì tốt.

Theo nhiều tin tức Kỷ Ninh có được hắn cũng cho rằng dưới Chí Tôn không ai giết được Cầm Hỏa Thần. Nếu lúc Tây Tư tộc ở thời kỳ đỉnh cao, sức chiến đấu cao nhất có lẽ còn cơ may bắt giữ hỗn độn nguyên thú, dùng chút thủ đoạn có thể giết được nó. Nhưng Tây Tư tộc đã bị hủy diệt, tuy Bệ Hạ Cô Độc đáng sợ nhưng chỉ được một bảo khố binh khí chuẩn bị chiến đấu mà Tây Tư tộc để lại.

Thanh Ma truyền âm hỏi:

- Ngươi định làm sao?

Kỷ Ninh trả lời:

- Thanh Ma, ta từ chối bọn họ, huynh sợ không?

Thanh Ma ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh:

- Ta là Chúa Tể đơn độc lưu lạc khắp nơi thì sợ gì, ngươi thật sự quyết định?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Ừ, ta có nắm chắc.

Trong khi Kỷ Ninh, Thanh Ma Chúa Tể truyền âm nói chuyện thì ba sinh vật hình người màu đen nhàn nhã đứng đợi. Ba người nhìn ra được Bắc Minh đang bàn bạc với Thanh Ma Chúa Tể. Đạo Quân nhỏ bé này sẽ nghe Thanh Ma Chúa Tể cảnh báo sự cường đại của Băng Phong quân đoàn bọn họ, tin tưởng rất nhanh hắn sẽ có sự lựa chọn thông minh.

Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh nhìn Kỷ Ninh:

- Giờ đã biết Băng Phong quân đoàn rồi?

Kỷ Ninh nói:

- Đạo Quân ta đây kiến thức hạn hẹp, hôm nay mới lần đầu tiên nghe nói, bội phục bội phục.

Sinh vật hình người màu đen một mắt không kiên nhẫn cau mày nạt:

- Đừng nói nhảm nữa, gã giao vực giới phi chu nếu không chúng ta sẽ ra tay. Khi đó chẳng những ngươi chết, tông môn của ngươi cũng sẽ chết hết!

Bọn họ sớm đã thành thói quen thô bạo. Họ vốn là Vĩnh Hằng Đế Quân hơi lợi hại, sau khi làm nghi thức xả thân làm một thành viên Băng Phong quân đoàn, khi đi trong vũ trụ hỗn độn bao la dù là Chúa Tể, Dị Vũ Trụ Chi Chủ sẽ vì kính sợ uy danh của Băng Phong quân đoàn mà khách sáo với họ.

Ban đầu bọn họ sợ Đạo Quân không biết lai lịch Băng Phong quân đoàn mà trở mặt nên còn ráng nhịn, giờ bắt đầu giở giọng cưỡng ép.

Kỷ Ninh đứng yên, Thanh Ma, Bạch Dung đứng hai bên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)