← Ch.1584 | Ch.1586 → |
- Chắn!
Bảy Đế Quân áo đen cùng vung hai tay, hoa văn màu bạc trên da tỏa sáng.
Khí lạnh ngập trời khuếch tán, các bàn tay to phủ lớp băng vỗ vào Cầm Hỏa Thần lao đến.
Cầm Hỏa Thần vốn rất thô bạo nên chọn cách cứng đấu cứng:
- Grào! Chết đi!
Cầm Hỏa Thần sà xuống, đôi móng vuốt như tay gấu to đập xuống, mang theo uy năng làm nhóm Kỷ Ninh, Thanh Ma đứng xa run sợ. Móng vuốt va chạm với các bàn tay đen của Đế Quân áo đen.
Bùm!
Cú va chạm khó tin chớp mắt dẫn đến hư không xung quanh sụp đổ.
Bảy Đế Quân áo đen liên hợp liều mạng có uy năng không thua gì một Dị Vũ Trụ Chi Chủ, đợt va chạm với Cầm Hỏa Thần dù họ yếu thế nhưng cũng làm hỗn độn nguyên thú lảo đảo, tốc độ bị ức chế.
Bảy Đế Quân áo đen cùng bay ngược ra sau, toàn thân rung rung, người nứt nẻ li ti. Vết thương quá nặng, cỡ như bọn họ cũng phải mất một hồi lâu mới lành lặn lại.
Vèo!
Cầm Hỏa Thần lảo đảo giảm mạnh tốc độ, nó nổi điên lên lại vỗ cánh.
Vèo!
Cầm Hỏa Thần vụt qua không trung giết hướng đám Đế Quân áo đen văng ra xa. Các Đế Quân áo đen chưa lấy lại tinh thần ngay được.
- Nguy rồi!
- Tản ra trốn đi!
- Trốn được người nào hay người nấy!
Đám Đế Quân áo đen bị thương nặng, cơ thể bị hất văng mất kiểm soát, không thể lần nữa bắt tay nhau ứng đối. Bảy người đành thuận theo lực ném chạy trốn.
Xoẹt!
Cầm Hỏa Thần đập cánh mau kinh khủng, móng vuốt vụt qua một Đế Quân áo đen chạy trốn thoáng chốc xé rách ngực người này. Phần ngực có mấy chỗ hiểm nên là một kích lấy mạng.
Cầm Hỏa Thần há to mồm máu cắn một cái:
- Grào!
Nguyên người sinh vật hình người màu đen bị nó nuốt vào miệng nhai răng rắc.
Đây là mãnh thú đáng sợ nhất vũ trụ hỗn độn, hỗn độn nguyên thú. Chúng nó ăn nguyên vực giới là rất bình thường, sinh vật hình người màu đen chỉ đủ Cầm Hỏa Thần nhét răng, hơi dai chút.
Rốt cuộc Lang Chủ lao tới:
- Dừng tay cho ta!
Phập!
Trước khi Lang Chủ ngăn cản Cầm Hỏa Thần đã vỗ móng vuốt vào lưng một sinh vật hình người màu đen, sống lưng hõm xuống, người kêu răng rắc, hơi thở thoáng chốc yếu đi.
Lang Chủ điên tiết, hai tay cầm hai lưỡi dao:
- Đáng chết, chết cho ta!
Xoẹt xoẹt!
Hai luồng đao quang như càu vồng xẹt qua không trung, mang theo lửa giận, sát ý vô tận của Lang Chủ chém hướng Cầm Hỏa Thần. Cầm Hỏa Thần đập cánh, cánh to như tấm thuẫn đập vào hai đao quang.
Bùm!
Đợt va chạm mãnh liệt còn hơn lúc Cầm Hỏa Thần và bảy Đế Quân áo đen đụng độ.
Lang Chủ bay ngược đi.
Cầm Hỏa Thần khựng lại, ngạc nhiên nhìn Lang Chủ.
Lang Chủ nhìn ra sau lưng:
- Chết tiệt, khốn kiếp!
Bốn Đế Quân áo đen bị thương nặng đang hốt hoảng chạy trốn hướng chiếc vực giới phi chu ở phía xa.
Lòng Lang Chủ nhỏ máu:
- Chín Đế Quân áo đen, một hơi mất hết năm người. Băng Phong quân đoàn ta trong năm tháng vô tận chưa từng bị mất mác lớn như vậy!
Băng Phong quân đoàn chinh chiến tứ phương gây ra bao nhiêu trận đại chiến nhưng chỉ chết tám Đế Quân áo đen.
Lần này đơn giản là tiêu diệt một thế lực Đạo Quân, vậy mà chớp mắt Băng Phong quân đoàn bên ta mất hết năm Đế Quân áo đen?
Cầm Hỏa Thần gầm lên:
- Ngươi có chút thực lực, cỡ đám Dị Vũ Trụ Chi Chủ, đánh cũng không chết. Cút đi, lười đánh với ngươi, nếu không phải bảy tên kia hơi làm ta trì trệ thì bọn chúng đã chết hết.
Đúng vậy, tính theo tốc độ đáng sợ của Cầm Hỏa Thần rất có thể giết hết sinh vật hình người màu đen trước khi Lang Chủ ngăn cản. Nhưng bảy Đế Quân áo đen liên hợp ngăn chặn ảnh hưởng tốc độ của Cầm Hỏa Thần, nên cuối cùng chín Đế Quân áo đen chỉ chết năm người, bốn người trốn.
Lang Chủ giận điên:
- Ngươi... ngươi!
Lang Chủ chưa bao giờ bị mất mác lớn vậy, gã cuồng bạo:
- Ngươi chết cho ta!
Cầm Hỏa Thần gầm lên lao qua:
- Ta không đánh chết ngươi được nên lười đánh, còn muốn lao vào?
Hư không trăm ức dặm hoàn toàn sụp đổ, các mảnh vụn bị cắt thành vô số hạt nóng cháy. Thân hình phi cầm lửa to lớn và bóng người màu vàng nhiều đợt va chạm đánh nhau.
Đây là va chạm đẳng cấp sức chiến đấu khác.
Cầm Hỏa Thần chiếm ưu thế, hoàn toàn áp chế bóng người màu vàng, nhiều lần đánh bay người đi. Nhưng cơ thể Đế Quân áo vàng quá mạnh, ngoài da không có một vết trầy. Lang Chủ nhiều lần điên cuồng lao lên bày ra đao thuật cực kỳ tinh diệu, đó là đao thuật cảnh giới Chúa Tể.
Va chạm đáng sợ.
Kỷ Ninh, Thanh Ma nhìn mà tim đập chân run.
Kỷ Ninh nhẹ gật gù:
- Đây chính là thực lực đẳng cấp Dị Vũ Trụ Chi Chủ sao?
Cầm Hỏa Thần đúng là mạnh hơn Dị Vũ Trụ Chi Chủ nhiều nhưng nó không thể giết người vì cảnh giới của nó quá thấp, chiến đấu ỷ vào thiên phú. Nên các Dị Vũ Trụ Chi Chủ có thể giữ mạng sống trước mặt Cầm Hỏa Thần, nhưng cứng rắn chống lại thì không vượt qua được.
Như Lang Chủ Đế Quân áo vàng thân thể đủ mạnh nhiều lần bị đánh bay đi sau đó tức giận cắn chết không nhả lao lên nữa.
Thật là đại hủy diệt.
Chúa Tể bị công kích kiểu này sẽ mất mạng.
Thanh Ma kinh thán:
- Đây mới chỉ là một tướng quân của Băng Phong quân đoàn.
Dịch Ba Đế Quân góp lời:
- Hắn đã là Đế Quân áo vàng, vị Bệ Hạ Cô Độc kia cũng chỉ là Đế Quân áo vàng. Bệ Hạ Cô Độc chẳng qua có thêm binh khí chiến tranh, những binh khí chiến tranh chỉ như gãi ngứa với Cầm Hỏa Thần, không thể tổn thương thân thể xứng là bất diệt của nó. Nên Bệ Hạ Cô Độc có lên cũng sẽ bị chà đạp, đây chính là điểm đáng sợ của hỗn độn nguyên thú.
Kỷ Ninh gật đầu.
Bỗng nhiên!
Phương xa phía sau lan tỏa dao động thời không, một lão nhân râu bạc có sáu cái sừng cong, mặc áo trắng tinh bước ra khỏi khe hở thời không, là Mang Nhai Chúa Tể.
Mang Nhai Chúa Tể tái mặt nhìn cảnh tượng hủy thiên diệt địa ở phía xa:
- Dao động thật đáng sợ.
Dao động đó vượt trên Mang Nhai Chúa Tể rất nhiều, đến đẳng cấp khác.
Phương xa lại một bóng người xuất hiện, là Phong Vũ Chúa Tể:
- Mạnh quá, đây là lực lượng đáng sợ đã vượt tầm kiểm soát của Đạt Phong Lĩnh Chủ sao?
Minh Lan Chúa Tể cũng xuất hiện:
- Đế Quân áo vàng? Đế Quân áo vàng trong truyền thuyết ngang ngửa Dị Vũ Trụ Chi Chủ mà bị chà đạp thảm vậy? Con dị thú này có lai lịch gì?
Bọn họ là ba Chúa Tể của Viêm Long vực giới tất nhiên cảm ứng được dao động đáng sợ như vậy, đều chạy tới xem.
Trên chiếc vực giới phi chu là Lôi Tinh Chúa Tể và bốn Đế Quân áo đen thoát nạn.
Bên kia là nhóm Kỷ Ninh và ba Chúa Tể mới đến.
Bọn họ rung động nhìn trận đại chiến trước mắt.
← Ch. 1584 | Ch. 1586 → |