Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1652

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1652: Cảm ứng (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


- Bẩm Vực chủ.

Hầu Ngũ Thành chủ liền khom người nói.

- Bắc Minh Đạo Quân ở sau khi đánh lui Xích Thiên Hành giả, đã đi ra Hầu Ngũ Thành.

- Đã đi?

Sí Dương Vực chủ khẽ giật mình, lập tức lắc đầu nói.

- Chẳng lẽ là sợ? Đây chính là Hỗn Độn Vũ Trụ đệ nhất nhân, duy nhất nắm giữ Vĩnh Hằng Chung Cực Chi Đạo a, lại không đánh mà chạy, thật làm cho ta thất vọng.

Phía dưới tất cả tu luyện giả cũng không dám nói gì.

Bọn hắn sợ Bắc Minh Đạo Quân, cũng sợ Sí Dương Vực chủ!

Thậm chí nói bọn hắn càng sợ Sí Dương Vực chủ hơn, bởi vì Bắc Minh Đạo Quân tuổi thọ có hạn, cuối cùng sẽ thân tử đạo tiêu. Mà Sí Dương Vực chủ lại có tuổi thọ Vĩnh Hằng.

- Bắc Minh Đạo Quân đi đâu?

Sí Dương Vực chủ trầm giọng nói.

- Chúng ta cũng không dám hỏi.

Hầu Ngũ Thành chủ liền nói.

- Đám người Bắc Minh Đạo Quân đi rất nhanh, địa phương nào cũng có thể.

Sí Dương Vực chủ cười lạnh:

- Đi? Đây là Sí Dương Vực, đi không được a...

- Xích Thiên, chúng ta đi.

Sí Dương Vực chủ quay đầu đi về phía chiến thuyền.

- Đi tìm Bắc Minh Đạo Quân kia.

- Vâng, Vực chủ.

Hồng y thiếu nữ ngoan ngoãn đi theo.

Ầm ầm...

Chiến thuyền rời đi.

Phía dưới một đám tu luyện giả lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, Hầu Ngũ Thành chủ cũng có chút ít nghĩ mà sợ.

- May mắn Sí Dương Vực chủ không có giận chó đánh mèo chúng ta, một khi giận chó đánh mèo, sợ là chúng ta phải chạy trối chết, cho dù có thành thị che chở, có thể chạy thoát chỉ sợ cũng chẳng qua là số ít.

Bên cạnh lão giả lông mày bạc nói.

- Một cái Bắc Minh Đạo Quân, một cái Sí Dương Vực chủ, cái nào ta cũng đắc tội không nổi.

Hầu Ngũ Thành chủ lập tức lộ ra kinh ngạc.

- Bất quá quái dị, Sí Dương Vực chủ kia như thế nào chỉ hỏi hành tung của Bắc Minh Đạo Quân, không hỏi hành tung của đám người Nữ Oa? Theo lý thuyết, đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa hủy phủ đệ của Sí Dương Vực chủ, Sí Dương Vực chủ muốn nhất hẳn là bắt lấy Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa a.

- Đúng vậy.

Lão giả lông mày bạc cũng nghi hoặc.

- Chẳng lẽ Sí Dương Vực chủ có thể biết trước, biết đám người Nữ Oa cùng Bắc Minh Đạo Quân ở một chỗ? Cũng không nghe nói Sí Dương Vực chủ ở suy diễn chi đạo trên có bao nhiêu thành tựu a.

- Kỳ quái.

Hầu Ngũ Thành chủ cũng buồn bực.

Bọn hắn nào biết đâu rằng, giờ phút này Sí Dương Vực chủ căn bản không quan tâm đám người Nữ Oa, cái gọi là vật âu yếm chỉ là một ít yêu thích mà thôi, hiện tại Sí Dương Vực chủ muốn nhất chính là tìm được Bắc Minh Đạo Quân, hảo hảo đánh một trận!

...

Sí Dương Vực chủ ra lệnh một tiếng, thế lực dưới trướng hoàn toàn phát động, bắt đầu tìm kiếm Bắc Minh Đạo Quân.

...

Đảo mắt Kỷ Ninh cùng Nữ Oa tụ hợp đã qua hơn ba mươi vạn năm.

Xôn xao.

Một chiếc Vực Giới Phi Chu đang ở trong Hỏa Vân phi hành.

Trong Phi chu, Kỷ Ninh, Nữ Oa đang cùng một chỗ trò chuyện với nhau, hôm nay Nữ Oa một thân trường bào màu bạc, chỗ mi tâm cũng có một viên Tinh Thạch lăng hình màu đỏ. Bảo vật đồng dạng, ở trên người Cô Độc bệ hạ mang theo cảm giác tà dị lạnh như băng, nhưng ở trên người Nữ Oa lại cao quý xinh đẹp như vậy, trường bào màu bạc thánh khiết như nguyệt quang, Tinh Thạch lăng hình màu đỏ càng lộ vẻ làn da Nữ Oa trắng nõn.

Nữ Oa cùng Kỷ Ninh khi thì luận đạo, Kỷ Ninh không sợ người khác làm phiền tự thuật lấy một ít lý giải của mình, điều này làm cho đám người Phong Đồng lão tổ rất hâm mộ, bất quá Kỷ Ninh ngẫu nhiên cũng sẽ chỉ điểm bọn hắn một chút, đương nhiên không có khả năng tận tâm như đối với Nữ Oa.

- Phong Đồng, Ngọc Hồng, dựa theo thời gian tính toán, có lẽ sắp đến rồi a.

Kỷ Ninh đột nhiên hỏi.

- Bẩm Đạo Quân.

Phong Đồng lão tổ, Ngọc Hồng Đế Tôn đều đáp, liếc nhìn nhau, Phong Đồng lão tổ liền nói.

- Có lẽ còn cần ba tháng mới có thể đến, đến lúc đó Đạo Quân có thể chứng kiến vị Tây Tư tộc Tôn chủ bị giam cầm kia rồi.

Kỷ Ninh cười gật đầu.

Trước Kỷ Ninh là không muốn cùng Sí Dương Vực chủ chạm mặt giao thủ, mình dù sao ra tay càng nhiều, Chân Linh tán loạn lại càng nhanh, nhưng mặc dù dựa vào Vực Giới Phi Chu muốn từ Hầu Ngũ Thành bay ra toàn bộ Sí Dương Vực... Cũng phải hơn năm mươi vạn năm, thời gian dài như vậy dọc theo con đường nhanh nhất, chỉ sợ rất dễ dàng bị Sí Dương Vực chủ chặn đứng!

Cho nên Kỷ Ninh quyết định lượn quanh một vòng đi ra ngoài, làm cho đối phương khó có thể tìm được.

Nếu như muốn đường vòng...

Kỷ Ninh liền quyết định đi xem vị Tây Tư tộc Tôn chủ bị giam cầm kia! Đối với Tây Tư tộc Tôn chủ, Kỷ Ninh chưa bao giờ thấy qua, rất là hiếu kỳ. Hơn nữa hắn cũng mơ hồ cảm thấy, từng tên Tây Tư tộc Tôn chủ bị giam cầm, tổng cộng trọn vẹn có sáu cái bị phân biệt giam cầm ở Hỗn Độn Vũ Trụ Bát vực. Cái này sau lưng có lẽ có chút bí ẩn!

Xôn xao.

Vực Giới Phi Chu một đường tiến lên, ngẫu nhiên gặp được chút ít sinh mệnh kỳ dị, cũng là Khúc Lương Chúa Tể, Cầm Hỏa ra tay nhanh chóng bức lui.

Đảo mắt lại qua hơn một tháng, cách Tây Tư tộc Tôn chủ càng ngày càng gần.

- Dừng lại.

Kỷ Ninh đột nhiên quát.

Thanh Ma Chúa Tể chịu trách nhiệm khống chế Vực Giới Phi Chu liền dừng lại xuyên qua thời không, đám người trong Vực Giới Phi Chu đều nhìn Kỷ Ninh.

- Chủ nhân, làm sao vậy?

Cầm Hỏa cũng có chút nghi hoặc.

- Cỗ ba động này...

Kỷ Ninh nhắm mắt lại cảm thụ một tia chấn động mơ hồ kia, những chấn động này đang không ngừng biến hóa, ở trong hư không mênh mông tựa hồ rất bình thường, dù sao lực lượng Hỏa Hành trong Sí Dương Vực hùng hồn, chợt có chút ít năng lượng chấn động là rất bình thường.

- Cái chấn động này, chung quanh phân tán thành hơn ba ức cỗ chấn động.

- Bọn chúng hẳn là cùng một ngọn nguồn.

- Mênh mông, xa xưa, cường đại.

Kỷ Ninh thì thào nói.

Một bên Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa, Thanh Ma, Khúc Lương... đều có chút nghi hoặc khó hiểu. Bọn hắn nghe được Kỷ Ninh nói, nhưng căn bản không cách nào có cảm thụ đồng dạng.

- Nghe mệnh lệnh của ta.

Kỷ Ninh mở mắt ra, trong mắt rất sáng, tay phải chỉ một phương hướng.

- Dọc theo phương hướng này tiến lên.

- Vâng.

Thanh Ma Chúa Tể nghe lời.

Trong Sí Dương Vực nguy hiểm quá nhiều, Vực Giới Phi Chu cũng không cách nào khoảng cách lớn nhất xuyên qua thời không, chỉ có thể biên độ nhỏ xuyên thẳng qua, thậm chí có thời điểm chỉ có thể dựa vào phi hành.

- Đi phương hướng này.

Kỷ Ninh chỉ phương hướng đột nhiên đại biến.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1832)