Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1681

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1681: Trở về (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Viêm Long Vực giới, trong Ngu Tinh Hải.

Đang có một đám tu luyện giả tụ tập ở đây, đúng là Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Thanh Thạch Đạo Nhân, Kim Tự Đế Quân, An Thần Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân, Tiệt Ngũ Đế Quân.... Nguyên thần thứ hai của Kỷ Ninh một mực lưu ở quê hương, cho nên sớm nói tin tức cho đám người Mang Nhai Chúa Tể.

Đám người Mang Nhai Chúa Tể biết được Chí Tôn sắp xuất hiện, hủy diệt Âm Dương Sinh Tử Luân, mỗi cái đều rất kích động.

Bọn hắn lập tức truyền bá khắp nơi, sáu phương thế lực của Viêm Long Vực giới tất cả đều biết được! Khắp nơi đều cực kỳ kích động, bởi vì nếu như Viêm Long Vực giới bị hủy diệt, bọn hắn cũng chỉ có thể lang thang rồi. Đến lúc đó cơ hồ tất cả sinh linh đều phải chết, chỉ có số rất ít sinh linh cao cấp nhất mới có thể được mang vào Động Thiên tiến hành phiêu bạt! Nhưng dù đi Vực Giới khác, những Vực giới kia cũng là có chủ, bọn hắn người từ ngoài đến tự nhiên sẽ bị bài xích, nhìn thời gian Hắc Ám Quốc Độ ở Viêm Long Vực giới thì biết.

Còn có một ít tộc đàn, thậm chí đều là ở trong Ngu Tinh Hải!

Cho nên ai cũng hi vọng Âm Dương Sinh Tử Luân tan vỡ, hi vọng quê quán hảo hảo. Tử thương vô số, thời gian di chuyển phiêu bạt, ăn nhờ ở đậu không quá tốt a!

Xôn xao.

Một thời không thông đạo trống rỗng xuất hiện, từ đó bay ra một chiếc Vực Giới Phi Thuyền.

- Là Vực Giới Phi Thuyền của Bắc Minh Đạo Quân.

Đám người Mang Nhai Chúa Tể đều kích động nhìn.

Cầm đầu bay ra chính là Kỷ Ninh cùng nam hùng tráng tử, sau đó đúng là Tô Vưu Cơ, hộ vệ Bạch Dung, Cầm Hỏa Thần, Thanh Ma.

- Vị này chính là Ách Khổng Chí Tôn.

Kỷ Ninh giới thiệu nói.

- Bái kiến Hủy Diệt Chí Tôn.

Mang Nhai Chúa Tể đi đầu hành lễ, người khác cũng đi theo cung kính.

Ách Khổng Chí Tôn gật đầu:

- Ta được Bắc Minh mời tới, các ngươi cũng không cần đa lễ, ta hiện tại liền đi, hủy diệt Âm Dương Sinh Tử Luân kia.

Nói xong Ách Khổng Chí Tôn nhìn Kỷ Ninh gật gật đầu.

- Phiền toái.

Kỷ Ninh cười nói.

- Ha ha, việc nhỏ mà thôi, bất quá Âm Dương Sinh Tử Luân kia cũng có chút khó chơi, chỉ sợ cần chút thời gian.

Ách Khổng Chí Tôn nói xong liền bay đi, đạp trên hư không, mỗi một bước đều xuyên thẳng qua hư không, nhanh chóng bay về phía Âm Dương Sinh Tử Luân.

- Thật sự là Chí Tôn a.

- Chí Tôn thật sự đến hủy diệt Âm Dương Sinh Tử Luân rồi.

- Viêm Long Vực giới chúng ta được cứu rồi!

- Chúng ta không cần lại đại di chuyển rồi.

Ở đây mọi người đều rất kích động, mặc dù là Mang Nhai Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể cũng vô cùng kích động. Vĩnh Hằng nhất tộc Kỳ Ẩn Đế Quân, An Thần Đế Quân ở trước mặt Kỷ Ninh thì có chút xấu hổ, tuy song phương từng có chút ân oán, bất quá hôm nay bọn hắn cùng Kỷ Ninh chênh lệch quá xa, bọn hắn đã sớm chịu thua rồi, Kỷ Ninh nể tình Ba Lâm Chí Tôn cùng với lúc trước đích thật là mình chiếm chỗ tốt, liền không hề so đo.

- Chuyện này qua rồi, liền thực dễ dàng.

Kỷ Ninh nở một nụ cười, sau chuyện này, mình có thể tiêu diêu tự tại.

- Vưu Cơ, hảo hảo nhìn một chút, tràng diện này rất khó gặp a.

Kỷ Ninh cảm khái nói.

Chỗ xa xa...

Âm Dương Sinh Tử Luân là hai vòng xoáy khổng lồ lẫn nhau cộng sinh, phạm vi to lớn, đủ để so sánh trên trăm Đại Mạc vực!

Vòng xoáy màu xanh lá cực lớn, phảng phất như một thế giới rộng lớn, lục quang chung quanh hạo hạo đãng đãng phảng phất như mặt biển, chung quanh vòng xoáy màu đen là một thế giới hào quang. Theo Âm Dương Sinh Tử Luân này tới gần, hết thảy quy tắc liền bắt đầu vặn vẹo. Sự cường đại của nó, đã đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi, nó thuần túy dựa vào lực lượng bản thân, cũng đủ để tan vỡ quy tắc vận hành tự nhiên của vũ trụ.

Sự cường đại của nó thậm chí gần như sánh vai Chí Tôn! Bất quá nó là thiên thể không có tánh mạng, chỉ có thể bị động bị đánh, Chí Tôn trả giá đầy đủ vẫn có thể hủy diệt nó.

Ầm ầm...

Ách Khổng Chí Tôn hóa thành cự nhân, nhưng so sánh với Âm Dương Sinh Tử Luân như trước cực kỳ nhỏ, hắn nuốt hấp lực lượng vô tận cho mình dùng, trong hai tay hiện ra một cây búa to.

Cự Phủ bổ về phía vòng xoáy.

Ầm ầm, uy năng mênh mông cuồn cuộn.

Kỷ Ninh ở chỗ xa xa nhìn mà sợ hãi thán phục, thật là đại tràng diện.

Ách Khổng Chí Tôn quơ búa lớn tùy ý cuồng chém, từng chiêu từng thức bá đạo ngang ngược.

Oanh...

Âm Dương Sinh Tử Luân như cũng ý thức được nguy hiểm, bắt đầu bản năng phản kháng, chỉ thấy vòng xoáy lục sắc cùng vòng xoáy hắc sắc đồng thời mở rộng, hầu như trong nháy mắt phạm vi khuếch trương mấy lần, sau đó đột nhiên thu nhỏ lại, thu nhỏ lại chỉ bằng non nửa trước kia.

Đột ngột mở rộng, thu nhỏ lại, để uy năng hai vòng xoáy đều tăng vọt.

Đám người Kỷ Ninh đều đứng ở cực kỳ xa xôi, nhưng mỗi một người đều cảm nhận được trong lòng kinh hãi.

Sau một lúc lâu, nhãn tình của Kỷ Ninh sáng lên:

- Không sai biệt lắm rồi.

- Phá!

Ách Khổng Chí Tôn gầm thét.

Búa lớn nộ đánh xuống, thậm chí hóa thành hư ảnh to lớn có thể sánh ngang vòng xoáy lục sắc!

Cô hô...

Vòng xoáy lục sắc phát sinh thanh âm quái dị, chợt lõm xuống, lại rất nhanh khôi phục hoàn hảo.

- Phá! Phá! Phá!

Ách Khổng Chí Tôn dị thường cuồng bạo, mỗi một chiêu đều tràn đầy hủy diệt, liên tục gầm lên mười hai lần, vòng xoáy lục sắc càng đến hậu kỳ càng rung động, một bên vòng xoáy hắc sắc cũng kiệt lực thôn phệ xung quanh, xé nát tất cả, lại không nhúc nhích được Chí Tôn. Rốt cục vòng xoáy hắc sắc chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn đồng bạn của nó phá diệt!

Bành...

Vòng xoáy lục sắc rốt cục tán loạn, một cổ lực lượng sinh cơ hạo hạo đãng đãng dật tản bốn phương tám hướng.

Vòng xoáy hắc sắc lại không cách nào đơn độc tồn tại, nó bắt đầu kịch liệt thu nhỏ lại, đổ nát, theo nó đổ nát, đối với chung quanh hủy diệt càng thêm cường liệt. Bên ngoài thân của Để Ách Khổng Chí Tôn cũng hiện ra hắc sắc lưu quang, ngăn cản vòng xoáy màu đen kia điên cuồng lần cuối.

Âm Dương Sinh Tử Luân phá diệt, chỉ còn lại có chút ảnh hưởng.

- Ha ha ha.

- Âm Dương Sinh Tử Luân rốt cục phá, Viêm Long Vực giới ta không có phá diệt chi hoạn nữa rồi.

- Thật tốt quá. Thật tốt quá.

- Viêm Long Vực giới này lại có thể tiếp tục tồn tại vô tận tuế nguyệt, chúng ta không cần di chuyển.

Các Chúa Tể Đế Quân vẫn khẩn trương nhìn Viêm Long Vực giới từ từ đi hướng tử vong, mỗi người đều trong lòng kích động, lòng tràn đầy mừng như điên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)