Vay nóng Tinvay

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1721

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1721: Tuyệt cảnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


- Yên tâm đi, đây là Tôn chủ ban thưởng, nếu như Tôn chủ ban thưởng, chắc có dụng ý của hắn.

- Nhưng thành lũy trước kia, không phải cũng là Tôn chủ ban thưởng sao?

- Tốt rồi, đã đến lúc này rồi, nói những chuyện này còn có tác dụng gì? Chúng ta hoặc là chiến thắng, hoặc là chiến bại chết, không có lựa chọn khác! Hơn nữa các ngươi cũng phải rõ ràng, thành lũy kia là cứng đối cứng dùng lực lượng, chúng ta là dựa vào trận pháp huyền diệu... Đạo Quân áo trắng kia không phá giải được, cũng chỉ có thể bị nhốt.

- Ngươi không phải Đạo Quân áo trắng, ngươi biết hắn có thủ đoạn gì?

- Mặc dù hắn có thể phá giải trận pháp, chẳng lẽ ngươi có biện pháp tốt hơn? Chúng ta bị lưu đày ở Ngục giới, cái này mặc dù là nguy cơ, nhưng cũng là cơ hội duy nhất của chúng ta!

...

Loại thời gian này đối với mấy Chúa Tể Đế Quân kia là dày vò, đối với Thánh Giới Tây Tư tộc Tôn chủ cũng là dày vò, Kỷ Ninh lại hoàn toàn một lòng ở trên tu hành.

Lúc này đây hắn tu hành thời gian vô cùng lâu, trọn vẹn giằng co hơn phân nửa Hỗn Độn kỷ nguyên.

Oanh!

Những Chúa Tể Đế Quân kia chỉ có thể một mực chờ đợi, đột nhiên phát hiện có một ngày, chung quanh thiếu niên áo trắng khoanh chân mà ngồi kia đột nhiên có tiếng nổ vang lớn, từng đạo Lôi đình ầm ầm lao nhanh, trong Lôi đình còn có cuồng phong gào thét. Trong gió có lôi điện, trong lôi điện có cuồng phong. Phong Lôi đại tác... uy thế hoảng sợ mà mãnh liệt.

Ở dưới chút ít Chúa Tể Đế Quân khẩn trương chú ý, thiếu niên áo trắng kia rút cuộc mở mắt ra.

- Phong Lôi Kiếm đạo.

Kỷ Ninh như có điều suy nghĩ.

Tu luyện Phong Lôi Kiếm đạo, so với mình đoán trước còn muốn dễ dàng, so với trước đơn thuần tu hành Phong chi Kiếm đạo, Lôi điện Kiếm đạo còn muốn dễ dàng.

- Có lẽ là bọn chúng trời sinh liền phù hợp.

Kỷ Ninh thầm nghĩ.

Như Thời Gian chi đạo, Không Gian chi đạo, lúc hai người dung hợp đều là thuận theo tự nhiên, dễ dàng hóa thành Thời Không chi đạo.

Sở dĩ dung hợp nhẹ nhàng như vậy, là bởi vì vô cùng phù hợp, như hai bánh răng bất đồng, vừa vặn có thể khớp ở cùng một chỗ.

Như Lôi điện chi đạo, Kim Hành chi đạo, Thủy hành chi đạo, Không Gian chi đạo... cùng Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo của Kỷ Ninh, đều là không liên quan, hoàn toàn không thể làm chung, cũng không phù hợp như thế nào... Cho nên muốn dung nhập lên sẽ rất khó.

Nhưng Ngũ Hành, Phong Lôi, Thời Không,... là lẫn nhau phù hợp cực cao.

- Không sai biệt lắm.

Kỷ Ninh đứng dậy, nhìn bầy cung điện liên miên khổng lồ ở phía xa, toàn bộ bầy cung điện rậm rạp chằng chịt, mơ hồ có trận pháp huyền diệu, Kỷ Ninh thực không sợ, thò tay BOANG... một tiếng, rút ra một thanh Bắc Hồng Kiếm, nắm kiếm cứ như vậy đi tới bầy cung điện.

- Đã đến đã đến.

- Hắn đã đến.

- Đạo Quân áo trắng kia đã đến, nhanh, đều cẩn thận chuẩn bị, phải thừa dịp lúc hắn bị trận pháp vây khốn tận lực nắm lấy cơ hội công kích, một khi trận pháp phá, chúng ta cũng xong đời.

- Hắn phá trận khẳng định phải có thời gian, mau chóng giết hắn đi.

Những Chúa Tể Đế Quân này mỗi cái nhìn thiếu niên áo trắng tay nắm một thanh kiếm đi tới kia, như nhìn một đại quái vật đáng sợ. Chỉ có mượn nhờ Diệt Sơ Cấp cổ xưa đại trận cường đại này mới có tin tưởng đối mặt.

Kỷ Ninh bước chậm đi về phía trước, Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên cũng hoàn toàn phóng ra, bao phủ về phía trước, rất nhanh liền hoàn toàn bao phủ toàn bộ bầy cung điện khổng lồ. Toàn bộ bầy cung điện tự thành nhất thể, vẻn vẹn bằng vào Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên của Kỷ Ninh là căn bản không cách nào rung chuyển, những cung điện này trầm mặc phân tán như trước, không có bộc phát ra chút uy năng nào.

- Ta cũng muốn xem xem, đến cùng có chỗ lợi hại gì.

Thân hình Kỷ Ninh đột nhiên triển khai, hóa thành một đạo ảo ảnh trực tiếp đánh về phía một hành lang mà hắn cho rằng là chỗ mấu chốt.

Oanh...

Lúc Kỷ Ninh nhảy vào phạm vi bầy cung điện, lập tức đất rung núi chuyển, Thiên Địa biến sắc, uy năng mênh mông cuồn cuộn hoàn toàn bộc phát, tình cảnh trước mắt lập tức trở nên mênh mông.

Không gian mênh mông, vẻn vẹn chỉ có Kỷ Ninh phi hành trong đó.

Hô.

Ở trong không gian mênh mông lập tức tốc độ cao bay trên trăm ức dặm, nhưng chung quanh như trước một mảnh mênh mông.

- Như thế nào bay tới bay lui, ta tựa hồ một mực ở tại chỗ không nhúc nhích?

Kỷ Ninh phóng thích ra Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên, kiếm quang vô tận tràn ngập ra, lại vẻn vẹn chỉ có thể bao phủ chung quanh trăm vạn dặm, đã bị vô hình trở ngại, không cách nào tiếp tục khuếch trương nữa!

- Tốt một cái trận pháp, có thể tự thành một thời không.

Kỷ Ninh suy tư, dùng thành tựu Không Gian Kiếm đạo của hắn, mơ hồ có thể phát hiện chút ít dấu vết thời không chấn động, lại cách phá giải còn kém xa.

Nơi đây đã tự thành một thời không.

Mình đã bị vây ở bên trong một thời không! Căn bản ra không được.

- Muốn giam giữ ta sao?

Kỷ Ninh lắc đầu cười.

- Nếu Tây Tư tộc này quả thật muốn giam giữ ta, vây ta ở Ngục giới hoặc là khe hở Thế Giới, ta cũng vĩnh viễn trốn không thoát.

Cho nên Tây Tư tộc không có khả năng một mực giam cầm như vậy.

Muốn giam cầm, Tây Tư tộc có rất nhiều biện pháp.

- Hả?

Ánh mắt Kỷ Ninh chuyển hướng xa xa, hắn phát hiện chỗ đó thời không xuất hiện chút ít biến hóa.

Oanh!

Một đạo tinh quang màu đen nồng đậm từ đằng xa bắn ra, mang theo tà ác chi ý đậm đặc, như tội ác vô tận ẩn chứa trong đó, dùng tốc độ cực kỳ đáng sợ trực tiếp tập kích về phía Kỷ Ninh, Kỷ Ninh cũng cảm giác được một đạo tinh quang màu đen này ẩn chứa uy hiếp, nếu như chính diện ứng đối, nhất định phải xuất kiếm mới có thể ngăn trở.

Cái tinh quang màu đen này quá nhanh.

Thân hình Kỷ Ninh khẽ động, một tiếng ầm vang rung động, mang theo thanh âm Phong Lôi, phía sau hắn hiện ra cuồng phong Lôi đình mênh mông cuồn cuộn, hầu như lập tức liền tránh ra đạo tinh quang màu đen kia. Tinh quang màu đen từ bên cạnh Kỷ Ninh bay qua thật nhanh, bay về phía xa xa, sau đó biến mất ở trong một mảnh thời không.

- Vèo.

Kỷ Ninh lao thẳng tới ngọn nguồn của tinh quang màu đen, cũng là địa phương trước đó thời không phát sinh biến hóa.

- Thời không chỗ đó đã từng mở ra.

Kỷ Ninh cầm Bắc Hồng Kiếm lao thẳng tới chỗ đó, nhưng bay đến nửa đường hắn liền dừng lại, bởi vì thời không chỗ đó đã sớm khôi phục tự nhiên rồi, không còn một tia sơ hở.

Hầu như vẻn vẹn một cái hô hấp công phu.&


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1832)