Vay nóng Tinvay

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1752

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1752: Vô Thường tôn chủ (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Cần biết cho dù diệt sơ cấp Tây Tư tộc đại trận cũng không bằng trận pháp của Kỷ Ninh! Cho nên muốn luyện chế trận pháp phức tạp như thế cũng cần đại lượng thời gian và rất nhiều trân tài. Có thời gian dài như vậy, Kỷ Ninh đã sớm dùng nhân quả kiếm đạo hao tổn chết sinh vật long quy.

- Hai vị lão hữu cứ như vậy xong. rồi.

Nội tâm sinh vật long quy thở dài:

- Đạo của các chí tôn người tu hành quá khó đối phó, ai, cũng do ta bị Tây Tư Tộc trưởng thượng tổ bất được, chúng ta cũng không được chọn, nếu không ai nguyện ý đi chém giết với đám thủ lĩnh người tu hành.

- Ân?

Sinh vật giống long quy ngạc nhiên nhìn bốn phía, ảo cảnh biến mất vô tung, lúc này xuất hiện thời không chân thật.

- Bọn họ đi?

Sinh vật giống long quy lo lắng, nói:

- Mặc kệ như thế nào, bọn chúng cuối cùng vẫn đi nơi hạch tâm.

Vèo!

Sinh vật giống long quy lập tức xuyên qua thời không rời đi.

Sào huyệt thiên thể, đây là siêu cấp binh khí đáng sợ.

Trong một khu vực thời không.

Không gian nơi này lớn trăm trượng, trên một trận bàn đang có nam tử mái tóc dài rối tung đang ngồi, nam tử này có mái tóc nửa màu đen, một nửa là màu trắng, nhìn vô cùng quỷ dị.

Ánh mắt của hắn như vực sâu không đáy, hắn đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh hư không.

Tràng cảnh đó chính là Kỷ Ninh, Mô Cốc Chí Tôn đang chém giết với ba vị tính mạng cấp chí tôn, tuy tràng cảnh mơ mơ hồ hồ, mơ hồ có thể rình mò đến một ít uy năng ảnh hưởng còn lại. Không cách nào nhìn rõ tràng cảnh.

- Chí tôn văn minh tu hành này căn bản không cách nào rình mò thân ảnh bọn chúng.

Nam tử tóc đen trắng nhẹ giọng nói nhỏ:

- Uy năng của bọn họ bộc phát rất mạnh, có lẽ cũng chỉ có hai vi tên tới đây.

Chí tôn có thực lực gì?

Trong hỗn độn vũ trụ của bọn họ, có thể vận dụng uy năng vô tận mênh mông cuồn cuộn, bọn họ không muốn bị trông thấy, Tây Tư tộc chỉ có thể bị uy năng trở ngại, căn bản nhìn không thấy.

- Ân?

Sắc mặt nam tử tóc đen trắng biến hóa.

Bởi vì đại chiến chấm dứt, Kỷ Ninh và Mô Cốc biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại long quy.

- Ba tánh mạng kỳ dị cũng chỉ còn lại một?

Nam tử tóc đen trắng khiếp sợ, hắn bất chấp chuyện khác, lập tức bắt đầu dẫn động trận bàn.

Ông.

Trận bàn chậm rãi xoay tròn.

Chấn động ngưng tụ, ngưng tụ thành một cột sáng, trong cột sáng xuất hiện thân ảnh mơ hồ, qua một giây thân ảnh mới hoàn toàn ngưng thực, gương mặt thời khắc nào cũng mang theo nụ cười, nam tử còn có khí chất trách trời thương dân đi chân trần, hắn hói đầu, hình thể cao lớn, đôi mắt luôn mê người như thế, làm người ta không thể không thuần phục.

- Y Da Nhĩ vĩ đại.

Nam tử tóc đen trắng cung kính hành lễ.

- Vô Thường, như thế nào?

Y Da Nhĩ hỏi.

-Văn minh người tu hành chỉ có hai người tiến vào binh khí hủy diệt chi sào, uy năng của bọn họ mênh mông đáng sợ, ta không cách nào thấy rõ bộ dáng bọn chúng. Mà ba tính mạng cấp chí tôn chúng ta nhốt trong hủy diệt chi sào đã có hai đầu bị diệt, chỉ còn lại Ác Hào Thú không có sơ hở.

Nam tử tóc đen trắng cung kính lên tiếng.

Y Da Nhĩ nhíu mày:

- Chỉ có hai tên?

Tính mạng cấp chí tôn tổn thất là chuyện nhỏ, chỉ có hai người tu hành xuất hiện, việc này làm hắn thất vọng. Nếu có năm sáu người đi vào, Tây Tư tộc hoàn toàn có thể thừa cơ phát động chiến tranh!

- Tất cả dựa theo kế hoạch.

Y Da Nhĩ phân phó:

- Hai tính mạng cấp chí tôn chết thì chết, Ác Hào Thú còn là được, không ảnh hưởng tới chúng ta.

- Vâng.

Nam tử tóc đen trắng ngoan ngoãn đáp.

- Có tin tức quan trọng cứ tùy thời bẩm báo.

Y Da Nhĩ tươi cười và nói:

- Ta hao phí vô số năm tháng và tâm huyết luyện chế hủy diệt chi sào cũng không phải dễ phá như vậy, chỉ hai chiến lực cấp chí tôn không có hi vọng phá giải. Bọn chúng sẽ bị ép điều thêm chiến lực cấp chí tôn vào, có lẽ bằng vào hủy diệt chi sào, có lẽ Tây Tư tộc chúng ta sẽ thắng.

Hủy diệt chi sào, đây là thành tựu cao nhất của Y Da Nhĩ, hắn vô cùng tự tin.

Hàng tỉ thời không, hoặc lớn hoặc nhỏ, lơ lửng khắp nơi.

Kỷ Ninh không ngừng quan sát thời không vận chuyển, càng tới gần nơi mấu chốt, hao phí chừng nửa canh giờ, rốt cục cũng đi tới hạch tâm chi địa.

- Hạch tâm của thiên thể này đang ở phía trước.

Kỷ Ninh thở ra một hơi, Kỷ Ninh quan sát và suy nghĩ, hắn có cảm giác mệt mỏi.

- Hạch tâm?

Mô Cốc Chí Tôn nhìn ra xa xa.

Kỷ Ninh, Mô Cốc nhìn kỹ.

Phía trước là hư không rộng lớn, trung ương hư không là vòng xoáy xinh đẹp.

Vòng xoáy có tầng tầng tinh vân, tầng tầng lớp lớp, hoàn toàn bao vây nơi trọng yếu nhất.

Những vòng xoáy tinh vân chính là vô số hào quang hội tụ, có cảm giác hư ảo. Kỷ Ninh và Mô Cốc Chí Tôn có tầm mắt lợi hại cỡ nào? Cho dù có ngăn cách trùng trùng điệp điệp nhưng không thể phong cấm hoàn toàn.

Ánh mắt của hai người bọn họ xuyên thấu qua tầng tầng trở ngại, nhìn thấy trung ương nhất của vòng xoáy chính là hắc tháp cao vạn dặm.

Hắc tháp cao vạn dặm, có lực lượng kỳ dị vờn quanh, chung quanh hình thành vòng xoáy tinh vân.

Hắc tháp này cao vạn dặm, dẫn động vòng xoáy tinh vân, cũng dẫn động vô số thời không phập phồng... Hắc tháp càng cộng minh với thiên thể, từ đó sinh ra lực cắn nuốt đáng sợ, điên cuồng cắn nuốt tất cả lực lượng bên ngoài! Cho dù hỗn độn vũ trụ bổn nguyên cũng không thể đoạt lại lực lượng này.

Như chí tôn tiến vào dễ dàng, nhưng nếu như mưu toan đi ra ngoài sẽ lọt vào cắn nuốt đáng sợ, căn bản ra không được!

- Cả thiên thể này chỉ có hạch tâm là trọng yếu nhất.

Ánh mắt Kỷ Ninh xuyên qua vô số tinh vân trở ngại và nhìn vào hắc tháp tại vòng xoáy hạch tâm.

Tháp chính là kim tự tháp.

Toàn thân đen kịt.

- Hai thủ lĩnh người tu hành đến thực vui vẻ.

Một đạo trầm trọng âm thanh vang lên.

Kỷ Ninh, Mô Cốc nhìn từ xa, trong vòng xoáy tinh vân đang có quái vật khổng lồ chiếm cứ, đó là sinh vật giống long quy. Đám người Kỷ Ninh cũng lục lọi mới tới đây, mà sinh vật giống long quy sớm biết nơi này cho nên tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.

- Ta tuân theo ước định của Tây Tư cho nên không để các ngươi pá hư.

Sinh vật giống long quy nói ra.

- Nhưng ta đoán thực lực các ngươi, chỉ sợ căn bản không cách nào làm gì được ta..

- Ah?

Kỷ Ninh, Mô Cốc nhìn nhau.

- Giết đi qua.

Hai người bọn họ không chút do dự, phân biệt sử dụng ba đầu sáu tay sau đó bay vào trong tinh vân.&


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1832)