Vay nóng Tinvay

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 1791

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 1791: Bẫy rập (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


- Ba Lâm, thật là ngươi?

Ách Khổng chí tôn nhìn thấy pháp thân Ba Lâm, quá quen thuộc, loại quen thuộc này làm hắn nhận định đây là Ba Lâm, hắn vẫn cẩn thận vì cho rằng là Y Da Nhĩ ngụy trang.

- Bản tôn của ta hiện tại đang hãm vào trong thế giới thảo nguyên, tiến vào cảnh giới giả chết... Đoạn tuyệt tất cả khí tức, đoạn tuyệt tất cả nhân quả dò xét, sợ Tây Tư tộc có thủ đoạn gì dò xét nhân quả, cho nên pháp thân của ta cũng đoạn tuyệt tất cả nhân quả. Ta hiện tại chủ động phóng thích một chút lực lượng cho ngươi cảm giác.

Hắc y Ba Lâm cười vung tay lên sau đó lực lượng bắn ra.

Ách Khổng một chút cảm ứng sau đó vui mừng.

Lực lượng này quá quen thuộc.

Chính là vạn đạo trảo bổn nguyên ngưng tụ thành nguyên lực, như Kỷ Ninh, nguyên lực của hắn cũng ẩn chứa kiếm đạo chung cực thuần túy! Mỗi một gã cường giả đều ẩn chứa đặc tính và khí tức trong lực lượng của mình, đây là thứ không cách nào ngụy trang.

- Giả chết? Cái gì cảnh giới giả chết, thậm chí ngay cả chúng ta cũng không cảm ứng được?

Ách Khổng chí tôn hiếu kỳ.

- Ta đã nắm giữ vạn đạo sinh tử bổn nguyên.

Hắc y Ba Lâm nói ra:

- Thời khắc sinh tử có vô tận ảo diệu, tiến vào cảnh giới giả chết tự nhiên vô cùng đơn giản.

Ách Khổng chí tôn nhìn Ba Lâm áo đen trước mặt, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ, rõ ràng đang đứng ngay trước mặt nhưng hoàn toàn không có chút khí tức nào, hoàn toàn quỷ dị và khó tin.

- Ngươi ngộ ra hai chủng bổn nguyên, có đại thu hoạch gì không?

Ách Khổng chí tôn liền hỏi.

- Cũng chỉ mới nắm giữ hai chủng bổn nguyên, không có thu hoạch đặc thù nào khác.

Hắc y Ba Lâm lắc đầu nói:

- Như chúng ta đã biết, Y Da Nhĩ có thành tựu không gian lợi hại hơn Mô Cốc, luận ảo thuật còn am hiểu hơn Đế Thạch chút ít, luận luyện chế bảo vật đã vượt qua Hồng Nhiên... Gần như hắn lợi hại tất cả mọi thứ, am hiểu nhất là thủ đoạn quang minh, mặc dù không cách nào thuyên chuyển uy năng của đạo cũng có thể nghiền áp chúng ta, đó mới goi là lợi hại.

- Chúng ta dung hợp đạo mạnh nhất thành chí tôn. Cũng chỉ là chí tôn bình thường. Mặc dù nắm giữ hai chủng bổn nguyên... Cách ‘chung cực chí tôn’ vô cùng xa xôi.

Hắc y Ba Lâm cười nói:

- Đương nhiên vạn đạo sinh tử bổn nguyên, uy lực lớn hơn, thực lực của ta thật sự tăng lên, uy năng hai chủng bổn nguyên cũng có thể phối hợp, Hồng Nhiên đều không nhất định là đối thủ của ta, ha ha...

Bổn nguyên khác nhau uy năng cũng khác nhau.

Trừ Kỷ Ninh lúc trước, thực lực Hồng Nhiên Chí Tôn mạnh nhất, bởi vì là vạn đạo nhân quả bổn nguyên.

Vạn đạo sinh tử bổn nguyên vốn phi phàm, Ba Lâm lại nắm giữ hai chủng cho nên thực lực tăng nhiều.

- Hảo hảo hảo.

Ách Khổng đại hỉ, thực lực đối phương tăng nhiều, tự nhiên là chuyện tốt.

Trải qua Ách Khổng nhận định, đám người Kỷ Ninh cũng đại hỉ, Ba Lâm vẫn còn sống, quá tốt.

- Nghe Ba Lâm nói, thế giới thảo nguyên phi thường lợi hại, hơn nữa chỉ sợ còn chưa mở ra toàn bộ uy năng.

Đế Thạch Chí Tôn đưa tin.

- Ân, cực kỳ đáng sợ, ta hoàn toàn bị nghiền áp, nếu như không phải bên bờ sinh tử đột phá nắm giữ vạn đạo sinh tử bổn nguyên, dùng cảnh giới giả chết tránh thoát dò xét, chỉ sợ thực xong đời. Cho dù hiện tại thực lực của ta cũng không thể thoát đi.

Ba Lâm nói.

Kỷ Ninh nói:

- Thế giới thảo nguyên lợi hại như thế, phải nghĩ ra biện pháp ứng phó.

- Hiện tại ta đang ở trong thế giới, cho nên ta rất rõ ràng vị trí chính xác của nó, các ngươi không cần lo lắng bị đánh lén.

Ba Lâm nói ra.

- Ah, đúng, ha ha...

Ách Khổng cười to.

- Ba Lâm đang ở trong thế giới thảo nguyên, chúng ta biết rõ vị trí của thứ này như lòng bàn tay.

Hồng Nhiên cũng cười ha hả, đây cũng là thu hoạch ngoài ý muốn.

- Hiện tại thế giới thảo nguyên đang ở đâu?

Kỷ Ninh dò hỏi.

- Nó tiến lên cực nhanh, dựa theo phương hướng tiến lên... Có lẽ nó đang bay tới vị trí cửu thiền thần điện.

Ba Lâm nói ra.

Đám người Kỷ Ninh lúc trước phong ấn thần điện của Tây Tư tộc, trong đó có một cái bị Kỷ Ninh phá, bốn thần điện khác bị phong tỏa. Cửu thiền thần điện là thần điện to lớn có chín pho tượng con ve to lớn, đám ngươiif Kỷ Ninh gọi nó là cửu thiền thần điện, nó do chín Tây Tư trưởng thượng chủ điều khiển, cũng là thần điện có số lượng Tây Tư trưởng thượng chủ nhiều nhất.

- Nó bay về phía cửu thiền thần điện, chỉ sợ là vì cứu đám Tây Tư trưởng thượng chủ.

Ách Khổng nói.

- Không thể để bọn chúng tụ hợp!

Kỷ Ninh liền nói.

- Cho tới nay Tây Tư tộc bằng vào cảnh giới lợi hại, đều là bọn chúng đánh lén chúng ta!

Hồng Nhiên Chí Tôn lại nói.

- Bây giờ bởi vì Ba Lâm, chúng ta biết rõ vị trí và lộ tuyến của thế giới thảo nguyên, như vậy chúng ta hoàn toàn có thể bố trí bẫy rập, tính toán tính toán uy lực của thế giới thảo nguyên đáng sợ kia.

- Đúng, bố trí bẩy rập.

Đôi mắt Kỷ Ninh sáng ngời.

- Giáo huấn bọn chúng thật hung ác.

Mô Cốc Chí Tôn cũng nói, hắn cũng bị đánh lén qua.

- Tốt nhất có thể tiêu diệt thế giới thảo nguyên.

Ba Lâm cũng nói.

Bọn họ nhiệt huyết sôi trào, đều muốn thừa cơ hung ác ‘âm’ Tây Tư tộc một lần!

Đám người Kỷ Ninh lúc này toàn lực bày mưu tính kế, muốn làm ra thủ đoạn cường đại nhất loại bỏ ‘thế giới thảo nguyên’.

Bởi vì kể cả Kỷ Ninh, sâu trong nội tâm cũng hiểu trận chiến này quan trọng.

Thậm chí có thể nói ——

Một trận chiến này, thắng, chỉ sợ chẳng khác gì thắng cả cuộc chiến! Mà nếu như thua, chỉ sợ cũng thua toàn bộ cuộc chiến.

Thua cần trả giá quá lớn, đó là vô số tánh mạng, cho dù là chí tôn chúa tể Đế Quân cao cao tại thượng hay vô số phàm tục đang sinh hoạt ở các nơi, tất cả sinh linh thổ dân của hỗn độn vũ trụ này đều bị diệt sạch! Một cũng không lưu! Cả hỗn độn vũ trụ sẽ bị cải tạo thành thích hợp với Tây Tư tộc.

Trận chiến tranh này, Kỷ Ninh biết rõ bọn họ thua không nổi! Mà chiến tranh tiến hành đến bây giờ chúa tể và Đế Quân của Tây Tư tộc đã không cònuy hiếp gì, song phương sẽ phân thắng bại bằng chiến lực đỉnh phong.

- Những tòa thần điện kia bị chúng ta hủy diệt một cái, vây khốn bốn cái! Cho dù Y Da Nhĩ tự mình ra tay, một đấu một, chúng ta dựa vào tự tại kim kiều cũng có thể ngăn cản. Hiện tại cả Tây Tư tộc... Duy nhất uy hiếp lớn nhất với chúng ta, thậm chí uy hiếp mang tính hủy diệt chính là thế giới thảo nguyên.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1832)