← Ch.0591 | Ch.0593 → |
Phong Phi Vân độ Địa Kiếp ở trong lòng đất, nhưng mà cũng có thể cảm nhận được đại chiến như trời long đất lở ở trên mặt đất, tuyệt đối là những người cấp bậc Cự Kình đang đánh nhau.
Lực lượng dòng nham thạch nóng chảy thứ mười hai, so sánh với trong tưởng tượng của Phong Phi Vân đều đáng sợ hơn. Nó phá vỡ cả sáu bức thần đồ trên Miểu Quỷ Ban Chỉ và Thiên Đấu Linh Đài, hòa tan tầng hào quang bao trùm bề mặt lớp da của Phong Phi Vân. Làn da và huyết nhục bị Địa Kiếp Chi Khí phạm tới, may là hắn đã nấu chảy dung luyện hơn chín nghìn con dị thú chiến hồn, nên mới chặn được nham thạch nóng chảy luyện hóa.
Mái tóc trên đỉnh đầu Phong Phi Vân bị cháy xém một nửa, rất nhiều chỗ trên người đều là máu thịt lẫn lộn. Hắn phá vỡ dòng nham thạch nóng chảy thứ mười hai rồi vọt ra từ bên trong.
- Phong Phi Vân vượt qua được dòng nham thạch nóng chảy thứ mười hai, chẳng lẽ đã bước chân vào cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng...
Người này còn đang nói chưa dứt lời, lại im bặt mà ngừng.
- Phong Phi Vân lại không lao ra từ lòng đất, mà ngược lại chui về hướng chỗ sâu trong lòng đất, cái này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh đều dùng thần thức cảm ứng được Phong Phi Vân, phát hiện thân thể của hắn đang chui xuống rất nhanh hướng về địa tâm.
Từ ban đầu chỉ sâu vài trăm thước dưới lòng đất, hắn đã chui xuống đến hơn một ngàn thước, tiếp theo là hai ngàn thước... Vẫn còn cắm đầu lao xuống phía dưới, đều nhanh chóng biến mất khỏi phạm vi thần thức của mọi người.
Thần thức bị tầng đất thật dầy ngăn cản, mặc dù là tu sĩ Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng, đều chỉ có thể thi triển thần thức thăm dò sâu một ngàn thước dưới đất.
Trên gương mặt Thần Vương có sự mừng rỡ mà cũng có âu lo, bà nói:
- Đây là dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba trong truyền thuyết.
Tất cả mọi người bao gồm Trương Phách Đạo trong đó đều bị sửng sốt, lần đầu tiên nghe nói đến việc có dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba. Bọn họ đều cho là độ Địa Kiếp vượt mười hai dòng nham thạch nóng chảy cũng đã là cực hạn.
Thần Vương nói:
- Trong《 Kỳ Sự Lục 》 (ghi lại những chuyện kì lạ) từng ghi chép, trên một vùng đất tại Thần Tấn Vương Triều này đã từng xuất hiện một vị nhân tài tuyệt thế, thiên phú bẩm sinh thực đáng kinh ngạc vô cùng. Vào lúc độ Địa Kiếp từng kéo tới dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba. Mà dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba kia tồn tại ở địa tâm, nhất định phải chìm vào trong biển dung nham ở địa tâm thì mới có thể Độ Kiếp.
- Tại sao ta chưa nghe nói qua chuyện này?
Trương Phách Đạo trợn mắt há hốc mồm. Tu Tiên Giới có rất nhiều chuyện lạ, nếu như tu vi không hề đạt tới một bước kia, liền vĩnh viễn đều không thể biết.
Đó cũng là nguyên nhân vì sao có nhiều người như thể ếch ngồi đáy giếng vậy.
Thần Vương liếc xéo hắn một cái, rồi nói:
- Vị nhân tài tuyệt thế này chính là nhân vật sinh ra vào mấy vạn năm trước. Đúng lúc đó thì Thần Tấn Vương Triều đều còn chưa có sinh ra.
- Vậy vị nhân tài tuyệt thế kia sau này đạt tới trình độ như thế nào?
Trương Phách Đạo trở nên hưng phấn.
Nhân tài có thể đưa tới dòng nham thạch nóng chảy thứ mười hai, thành tựu tương lai đều không phải chuyện đùa, có thể vô địch tại một thời đại. Mà sư đệ của chính mình lại kéo tới dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba, điều này có ý nghĩa thiên phú bẩm sinh của hắn càng cường đại hơn, tương lai thành tựu càng đáng sợ hơn.
Trương Phách Đạo tự nhiên kích động mà hưng phấn.
Thần Vương lắc đầu, đáp:
- Biển dung nham ở địa tâm kia, há là người tu vi Thần Cơ đại viên mãn có thể đi ư. Vị nhân tài tuyệt thế kia bị ở trong dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba, Độ Kiếp thất bại, bị nham thạch nóng chảy thiêu thành tro tàn.
Nghe được những lời này, nụ cười trên mặt Trương Phách Đạo lập tức biến mất.
Địa Kiếp càng mạnh, như vậy khó khăn vượt qua Địa Kiếp cũng lại càng lớn, một khi thất bại, liền tan thành tro bụi.
...
...
Địa tâm, có một cỗ lực lượng đang kéo Phong Phi Vân, khiến cho thân thể của hắn không kìm nén nổi cứ chìm xuống phía dưới. Những đất và đá tảng này đều phải nhường đường cho hắn.
Càng là xuống phía dưới, cũng càng tỏ ra nóng bức. Cuối cùng xèo xèo một tiếng, nó rơi vào trong đại dương từ nham thạch nóng chảy.
Phong Phi Vân sớm có chuẩn bị, bèn xuất ra Thanh Đồng Linh Chu. Hắn đứng ở trên Linh Chu trên, đỉnh đầu trôi nổi Long Mã Hà Đồ, cứ như vậy mà chắn dòng nham thạch nóng chảy cấp chắn Linh Chu ở ngoài.
Nham thạch nóng chảy ở nơi này đều là tình trạng bình thường của nham thạch nóng chảy, mà cũng không hung dữ mãnh liệt giống như nham thạch nóng chảy Địa Kiếp, cũng không có lực phá hoại mạnh như nham thạch nóng chảy Địa Kiếp.
- Lại đi tới địa tâm nham hải.
Phong Phi Vân đầu đầy mồ hôi, đánh ra tất tần tật linh khí toàn thân, toàn lực xông vào trong Thanh Đồng Linh Chu.
Nơi này chính là địa tâm, không biết là chỗ sâu bao nhiêu dưới đất. Căn bản không phải tu sĩ có tu vi như hắn có khả năng tới được, chỉ là một cỗ lực đè ép của lớp đất thì cũng đã có thể ép cho thân thể người ta tức thì nổ ung.
May là hắn có được Thanh Đồng Linh Chu, lúc này mới có thể gượng gạo ngăn cản.
Đi tới một chỗ như vậy, quả thực không thua đi tới Địa Ngục, chỉ cần một vận động hơi mạnh một chút của địa tâm thì Phong Phi Vân nhất định chết không toàn thây, coi như là có được Thanh Đồng Linh Chu cũng vô dụng.
Quá trình độ Địa Kiếp trong biển dung nham ở địa tâm này, tỉ trọng thành phần may mắn rất lớn. Nếu như vận số không tốt, căn bản không cần nham thạch nóng chảy Địa Kiếp đến công kích đánh, thì cũng đã chết ở dưới lực lượng tự nhiên của lớp đất.
Đây không phải một chốn để nán lại lâu dài!
- Dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba để độ Địa Kiếp vì sao vẫn còn không hề xuất hiện?
Phong Phi Vân vừa mới xuất hiện ý nghĩ như vậy, thì trong biển dung nham kia liền có một đạo Hỏa Diễm khổng lồ cuốn đến đây, nó đi qua trong biển dung nham.
Dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba trong quá trình độ Địa Kiếp xuất hiện. Không ngờ nó lại biến thành một hình người khổng lồ, một chưởng tức thì nện về hướng Phong Phi Vân.
Đây là sức mạnh mặt đất và nham thạch nóng chảy ngưng tụ mà thành.
Nắm đấm này, so cùng thủ trảo ở dòng nham thạch nóng chảy thứ mười một thi rất giống nhau.
Chỉ có điều là dòng nham thạch nóng chảy thứ mười một vẻn vẹn chỉ có một thủ trảo, mà dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba cũng là một hình người Cự Nhân nham thạch nóng chảy với hình hài trọn vẹn.
Phong Phi Vân đứng ở trên Thanh Đồng Linh Chu trên. Hắn vừa phải gánh chịu lực đè ép cua mặt đất, vừa phải ngăn cản Cự Nhân làm bằng nham thạch nóng chảy này. So sánh với việc ngăn cản dòng nham thạch nóng chảy thứ mười một thì khó khăn lớn gấp hàng chục lần, làm cho người ta cảm giác bị nghẹt thở, cảm giác không thể ngăn cản.
Không thể chịu thua!
Tuyệt đối không thể chịu thua!
Một khi chịu thua chính là bỏ mạng.
← Ch. 0591 | Ch. 0593 → |