← Ch.1635 | Ch.1637 → |
Thân thể của Phong Phi Vân đứng thẳng như một thanh trường thương, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- Ngươi đã đạt đến cảnh giới Bán Thánh rồi?
Hộ Thánh chiến thần lại không trả lời đúng hay sai, nói:
- Trong thân thể của ngươi có 81 khối phượng cốt, ngươi tu luyện chính là Vô thượng công pháp Bất Tử Phượng Hoàng thân của Phượng Hoàng yêu tộc, ngươi cướp đi một khối phượng cốt kia chính là vì đem Bất Tử Phượng Hoàng thân tu luyện tới một cái đại chu thiên, nhưng mà ngươi cũng biết ý nghĩ của khối phượng cốt kia đối với Thánh Đình, đó đại biểu cho một vị yêu hậu của Phượng Hoàng yêu tộc thiếu Thánh Đình một cái nhân tình.
Phong Phi Vân nói:
- Phượng Hoàng yêu tộc hết sức kiêu ngạo, hết lòng tuân thủ hứa hẹn, cho dù không có phượng cốt, nếu như Thánh Đình muốn lấy lại nhân tình, các nàng nhất định sẽ trả lại.
- Nhưng mà ngươi cuối cùng là đã luyện hóa được phượng cốt rồi, người nào cũng không cải biến được sự thật này, ta chính là chiến thần của Hộ Thánh nhất tộc, có lý do tuyệt đối để đánh chết ngươi!
Hộ Thánh chiến thần lạnh lùng nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Nếu như ngươi muốn giết ta thì đã sớm xuất thủ, cần gì nói nhảm nhiều như vậy với ta, ta đoán... Ngươi là đang có chuyện cầu ta.
- Lớn mật, ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai hay không?
Một vị tộc lão của Hộ Thánh nhất tộc nghiêm nghị quát lên.
Hộ Thánh chiến thần nhìn chằm chằm vào tộc lão kia một cái, vị tộc lão kia chợt lui xuống.
Hộ Thánh chiến thần nói:
- Ngươi nói Thánh Đình suy yếu lâu ngày, chúa tể bị Thần Thiên tước gia nắm trong tay, thân vùi trong vũng bùn, cái này... Ta tin ngươi!
Phong Phi Vân cười nói:
- Vì sao ngươi tin ta, ngươi không sợ đây chỉ là kế thoát thân của ta thôi sao?
- Ta ngay cả trong thân thể ngươi có mấy khối phượng cốt đều có thể nhìn rõ, ngươi cảm thấy ta không thể phân biệt nổi lời nói thật cùng nói dối hay sao?
Hộ Thánh chiến thần đúng là lợi hại, tu vi cường đại đến dọa người, Phong Phi Vân cũng đã sử dụng Đại Diễn thuật che giấu thiên cơ trên người, bóp méo thể chất, nhưng mà lại vẫn bị một ánh mắt của hắn nhìn thấu.
Xem ra ta không đi Thủy Nguyệt thiên cảnh thật sự là một quyết định chính xác, tu vi của Thủy Nguyệt Đình khẳng định còn ở trên Hộ Thánh chiến thần, nếu như gặp nàng nhất định sẽ bị nàng nhìn ra hư thật của ta.
Thần sắc của Hộ Thánh chiến thần trở nên có chút sầu khổ, thở dài thật sâu, nhưng mà vẻ mặt như vậy cũng chỉ thoáng qua một cái liền biến mất, rất nhanh ánh mắt của hắn lại trở nên cương mãnh khiếp người, nói:
- Chúa tể đại nhân gặp phải vũ nhục như vậy, Hộ Thánh nhất tộc chúng ta phải chịu toàn bộ trách nhiệm a!
Phong Phi Vân cười nói:
- Nếu cảm thấy chính mình có trách nhiệm, vậy thì giết ra Thánh Đình bảo khố, đi đánh một trận cao thấp với Thần Thiên tước gia, chỉ cần chém chết Thần Thiên tước gia, như vậy tự nhiên cũng liền tính là công thần của Thánh Đình rồi.
Hộ Thánh chiến thần lắc đầu, nói:
- Chúng ta chính là nhận được mệnh lệnh của chúa tể trấn thủ Thánh Đình bảo khố, không thể rời đi nửa bước, ở trước lúc tiến vào Thánh Đình bảo khố, tất cả tộc nhân của Hộ Thánh nhất tộc chúng ta đều đã phát thệ qua, lời thề không thể làm trái.
- Nga, các ngươi đã có nguyên tắc như vậy, đó là không còn biện pháp nào rồi, các ngươi ở chỗ này thủ hộ cả đời đi!
Phong Phi Vân cười nói.
Hộ Thánh chiến thần nói:
- Không, chỉ cần chúng ta có thể có được thánh lệnh của Thánh Đình chúa tể hiện tại, triệu hồi chúng ta ra ngoài, như vậy chúng ta liền không tính là làm trái với lời thề.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Có hai điểm các ngươi cần phải hiểu rõ, thứ nhất, Thần Thiên tước gia nếu như khống chế Thánh Đình chúa tể, như vậy liền chắc chắn sẽ không để cho hắn tiếp xúc với Thánh Đình bảo khố, cho dù Thánh Đình chúa tể hạ thánh lệnh cũng tuyệt đối không cách nào đưa đến trong tay của các ngươi.
- Thứ hai, các ngươi cũng đã thề không thể đi ra Thánh Đình bảo khố, như vậy lại như thế nào đi cầu Thánh Đình chúa tể ban thánh lệnh cho các ngươi?
Phong Phi Vân vừa dứt lời liền cảm giác không khí có cái gì không đúng, phát hiện ánh mắt của mọi người đều đang nhìn hắn.
- Các ngươi... Các ngươi đây là làm gì, ta nhưng là nói trước, tu vi của Thần Thiên tước gia rất đáng sợ, ta cũng không muốn đắc tội với một tôn đại địch này!
Phong Phi Vân nói.
Hộ Thánh chiến thần nói:
- Ngươi không có lựa chọn, ngươi đã luyện hóa được phượng cốt, liền là tử tội, ngươi chỉ có đi lấy được chúa tể thánh lệnh đến đây cho chúng ta mới có thể chuộc tội, nếu không hiện tại ta liền trấn giết ngươi.
Phong Phi Vân nói:
- Ta cùng Thần Thiên tước gia không thù không oán, vì sao ta phải giúp các ngươi đối phó với hắn, loại chuyện mất lòng hết sức này ta tại sao lại muốn làm, nếu như ngươi muốn giết vậy thì giết đi.
Lúc này đàm phán đã bắt đầu rồi.
Phong Phi Vân đoán Hộ Thánh chiến thần sẽ không giết hắn, cho nên vừa bắt đầu liền ra vẻ một bộ lợn chết không sợ nước sôi, đem quyền chủ động vững vàng nắm vào trong tay mình, như vậy khi đàm phán mới có thể vì mình mà tranh thủ đến càng nhiều lợi ích.
Tất cả mọi người biết Phong Phi Vân đang tranh luận, nhưng mà hết lần này tới lần khác lại không có biện pháp ép hắn.
Hộ Thánh chiến thần lộ ra vẻ rất bình tĩnh, kim sắc quang hoa trên người chầm chậm thu về thể nội, hoàng kim chiến giáp cùng pháp tướng cũng thu lại, biến thành một lão nhân thân mặc áo bào.
- Người trẻ tuổi, ngươi rất thông minh, rất hiểu được nên bảo vệ mình như thế nào, nhưng mà ngươi cũng cần hiểu được, nếu như ngươi không đáp ứng yêu cầu của ta, có thể cả đời ngươi đều sẽ bị vây ở trong Thánh Đình bảo khố.
Phong Phi Vân tự nhiên là biết tình cảnh hiện tại của mình, cười nói:
- Ta không vội, cho dù qua mấy trăm năm nữa không đi ra ngoài cũng không sao, nhưng mà qua mấy trăm năm nữa Thánh Đình có còn tồn tại hay không thì thật khó nói.
- Ngươi....
Một vị tộc lão của Hộ Thánh nhất tộc muốn xuất thủ dạy dỗ Phong Phi Vân, cảm thấy hắn quá cả gan làm loạn, nhưng mà vị tộc lão này lại bị Hộ Thánh chiến thần trừng mắt mà lui về.
Hộ Thánh chiến thần hơi làm ra nhượng bộ nói:
- Được rồi, ta có thể đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi có thể lấy được thánh lệnh của chúa tể đến cho chúng ta, ngươi cùng bằng hữu của ngươi ở Thánh Đình bảo khố đánh cắp bảo vật, chúng ta có thể không truy cứu, đây đã là nhượng bộ lớn nhất mà ta có thể làm được, nếu như ngươi không đáp ứng, như vậy ta cũng chỉ có thể đem ngươi trấn áp, trọn đời không thể siêu sinh.
Trong lòng Phong Phi Vân thầm nghĩ, không hổ là lão gia hỏa sống vô tận năm tháng, muốn từ trên người của lão chiếm được tiện nghi còn thật là khó khăn.
- Cho dù ta đáp ứng đi ra ngoài giúp ngươi lấy được thánh lệnh của Thánh Đình chúa tể, các ngươi làm thế nào bảo đảm ta còn sẽ quay về?
← Ch. 1635 | Ch. 1637 → |