← Ch.154 | Ch.156 → |
Hơi thở đen tối quanh thân ma pháp sư hắc ám này đã ngưng tụ đến mức trở thành thực thể! Như vậy có thể biết được nếu là vong linh ma pháp sư tu luyện bình thường tuyệt đối không thể đạt tới mức này! Mà muốn đạt đến mức độ có thể ngưng tụ hơi thở tử vong trở thành thực thể, không cần nghĩ cũng biết đó là kết quả của việc hấp thụ cực nhiều nguyên tố sinh mệnh! Kết quả việc này chính là hút lấy không biết bao nhiêu linh hồn sinh linh luyện chế thành vong linh khí!
Nếu như mới vừa rồi đám ma pháp sư mới chỉ hoài nghi tên ma pháp sư của đại hoàng tử là tử linh ma pháp sư tà ác thì bây giờ dưới sự chiếu rọi của thần kính Sindra, họ đã tuyệt đối có thể khẳng định!
Ma pháp sư hắc ám tất nhiên cũng đã nghe qua danh tiếng của thần kính Sindra, nhưng dưới ánh sáng mà hai gã trưởng lão cùng nhau phát ra, với khoảng cách gần như vậy hắn cũng không thể né tránh. Chỉ chốc lát sau, toàn trường lâm vào một mảnh yên tĩnh ngắn ngủi, rất nhanh sau đó liên tiếp bùng nổ ra có kích động, phẫn nộ, thống hận, khinh khủng, các loại tiếng hét thi nhau phát ra.
- Tử linh ma pháp sư, tên này đúng là một tử linh ma pháp sư!
- Tử linh ma pháp sư tà ác! Nhanh gọi ma pháp sư chấp pháp đội!
- Ma pháp sư hắc ám tà ác, tiêu diệt hắn!
- Giết hắn! Giết hắn đi! Giải phóng những linh hồn bị hắn giam cầm, luyện hóa!
- Giết! Giết!..
Từng đợt từng đợt quát tháo, rất nhanh từ các nhà quý tộc giàu có bên phía đại hoàng tử truyền ra, nói những lời này không có một ngoại lệ mà tất cả đều là ma pháp sư!
Ma pháp sư bên phía đại hoàng tử lúc này đột nhiên toàn bộ quay lưng lại! Trong nháy mắt có bảy tám gã ma pháp sư cấp bậc khác nhau từ phía đại hoàng tử bay ra đứng trên quảng trường, lạnh lùng nhìn tên ma pháp sư hắc ám kia, địch ý trong mắt cùng với thống hận từ nội tâm phát ra không chút che dấu nào!
Đại hoàng tử ngay lập tức ngẩn người, hắn dù sao cũng không phải kẻ ngu, vừa suy nghĩ đã hiểu được nguyên nhân trong đó, chỉ là hắn thật sự không nghĩ tới ma pháp sư được đám quý tộc của mình cung phụng lâu như vậy nói trở mặt là trở mặt, không để ý tới mình một chút nào! Trong phút chốc đám ma pháp sư thủ hạ của quý tộc bên mình không còn một người! Chỉ một tên tử linh ma pháp sư cũng đủ để toàn bộ bọn người kia chuyển sang đối địch với mình sao?
Biến đổi trong nháy mắt này đủ để cho Đại hoàng tử biến sắc, hắn tức thời mắng to, nói:
- Các ngươi...các ngươi làm cái gì vậy!
Đám ma pháp sư được quý tộc chiêu lãm phần lớn đều là trung cấp, bọn chúng ngày thường ăn uống của mình, vậy mà nói phản là phản, một chút đường sống cũng không để lại! Lòng lang dạ sói! Đúng là lòng lang dạ sói!
Ngay cả kẻ bị Rafael pháp sư của Ma pháp công hội vốn vẫn trầm mặc thậm chí khi Gandalf giả mạo xuất hiện giờ phút này cũng phá tan sự im lặng của mình, chậm rãi đi tới giữa quảng trưởng.
- Điều lệnh cấp S của ma pháp công hội! Hễ là ma pháp sư ghi tên trong ma pháp công hội, phải chấp hành nghĩa vụ tiêu diệt tử linh ma pháp sư vô điều kiện! Đây là thiết luật thứ nhất của ma pháp công hội, trong bất cứ thời gian, tình huống nào đều phải ưu tiên làm trước, đây là điều lệnh cao nhất! Nếu ma pháp sư nào làm trái lời thề mà không tuân theo điều lệnh này...
Raphael ma pháp sư vẻ mặt lạnh lùng, lớn tiếng tuyên bố, mấy tên trung cấp ma pháp sư lúc đầu vẫn ở bên phía Đại hoàng tử cùng lớn tiếng trả lời nốt nửa câu còn lại, mà nội dung của câu này khiến Đại hoàng tử nghe xong giống ngư bị một gáo nước lạnh dội vào đầu!
Bởi vì nửa câu cuối là:
- Nếu ma pháp sư nào làm trái lời thề sẽ bị mọi người hủy bỏ tư cách làm ma pháp sư, trở thành phản đồ của ma pháp công hội, phải chịu một trăm lẻ chín ngày đuổi giết của ma pháp sư chấp pháp đội!
Một câu nói này từ bảy tám gã ma pháp sư phản bội cùng nói ra khiến thân thể Đại hoàng tử trong phút chốc run lên. Tâm tình hắn đã gần như rơi xuống đáy vực, thậm chí suýt nữa không nhịn được kêu lên:
- Đây là điều lệ gì!! Tại sao ta không được biết!!!
Đây là điều lệ gì chứ? Các điều lệ trong Ma pháp công hội ta đều biết, sao ta lại không biết trong Ma pháp công hội còn một điều lệ như vậy chứ!
Thiết luật đầu tiên? Pháp lệnh có quyền ưu tiên? Là điều lệnh cao nhất? Đó là nói Ma pháp công hội hạ lệnh, dưới bất kì tình huống nào, chỉ cần gặp được tử linh ma pháp sư, bất kể ngươi là kẻ dưới tay ai hay có chuyện quan trọng gì đều phải bỏ qua, dốc hết sức tiêu diệt tử linh ma pháp sư tà ác mà ngươi gặp được!
Nếu như chống lại sẽ đánh mất thân phận ma pháp sư?! Đây chính là thứ ma pháp sư cho rằng quý giá như tính mạng a!
Còn có...chịu ma pháp sư chấp pháp đội đuổi giết một trăm lẻ chín ngày?
Nói cách khác, ma pháp sư chấp pháp đội coi ma pháp sư không tuân thủ điều lệ là ma pháp sư phản nghịch phải đuổi giết, còn đuổi giết một trăm lẻ chín ngày, nếu như ngươi vượt qua được sẽ giữ được một cái mạng, còn không...chỉ có chết!
Ma pháp sư chấp pháp đội có lẽ là lực lượng duy nhất mà ma pháp sư kiêng kị trên Rowland đại lục! Không kể những nhân vật mang tính truyền kì, chưa có bất kì ma pháp sư nào dám nói mình có thể tránh được sự đuổi giết của ma pháp sư chấp pháp đội. Một trăm lẻ chín ngày? Chỉ sợ kiên trì được mười ngày thôi đã không đơn giản rồi!
Đây không nghi ngờ gì chính là việc tuyên bố tử hình a!!
Một thiết luật như vậy sao không khiến ma pháp sư bỏ qua đám quý tộc cung phụng mình mà thoát ra ngoài?!
Đứng trên thành tường phía xa, Thần hoàng tử đã sớm cấp cho mình một cái Ưng nhãn thuật, thấy được mỗi biến hóa trên mặt hoàng huynh mình phía xa, nhìn Đại hoàng tử vừa sợ vừa giận, Thần hoàng tử đột nhiên cười ha hả, hắn tiện tay tạo ra một cái phong hệ ma pháp đem lời nói của mình theo gió truyền tới bên cạnh Đại hoàng tử:
- Anh trai của ta...đây là thiết luật đầu tiên, là luật cấm cấp cao nhất của Ma pháp công hội! Mỗi ma pháp sư sau khi nhận huy chương thể hiện cấp bậc ma pháp, đều phải dùng lời thề ma pháp khắc lên huy chương của chính mình! Lời thề này được ma pháp gia trì, như vậy không thể xóa bỏ hay thay đổi, nếu không, cho dù ngươi đang ở chân trời góc bể gặp phải tử linh ma pháp sư mà không chống lại, như vậy là ngươi phản lại lời thề, ma pháp ấn kí sẽ có phản ứng, Ma pháp công hội lập tức biết được lời thề của ngươi đã bị vi phạm!
Thanh âm Thần hoàng tử cực kì vui vẻ, sau đó tiếng cười lớn từ đằng xa truyền tới:
- Anh trai thân ái của ta, cấm luật tối cao này còn có một đặc tính, lúc đầu ta vẫn cho là một đặc tính cực kì nhàm chán, vô dụng, đó là ma pháp sư sở hữu lời thề sẽ phải giữ bí mật lời thề của mình, trừ khi đến lúc phải đối mặt với tử linh ma pháp sư còn bình thường không được tuyên truyền ra ngoài! Hơn nữa chỉ có ma pháp sư biết, người bình thường đều không biết gì! Ha ha ha ha ha ha ha....
Đại hoàng tử tức giận đến mức suýt hộc máu tại chỗ, trừng mắt nhìn em mình trên tường thành.
- Anh trai thân ái...ta chỉ biết ma pháp mà không biết vũ kĩ, cho nên ta đã sớm khảo hạch cấp bậc ma pháp sư! Ta có biết lời thề này...hơn nữa, hôm nay ta còn phải nói với ngươi một việc!
Dường như cố ý dừng lại một chút, sau đó giọng nói tràn đầy đùa cợt của Thần hoàng tử từ phía xa truyền đến:
- Cũng có lúc giết người cũng không cần phải tự tay cầm kiếm! Cho dù quy định là vô dụng, chỉ cần dùng hợp lí cũng có thể giúp ngươi giết người!
Phốc!
Đại hoàng tử dường như tức giận quá mức, một ngụm máu tươi tức thì phun ra, người ở trên lưng ngựa lảo đảo muốn ngã.
Ánh mắt Thần hoàng tử hiện lên một tia lạnh lùng, sau đó liếc nhìn Đỗ Duy thở dài, sau đó cười khổ nói:
- Tốt rồi, đây chính là chiêu bài để lại của ta, bất quá bây giờ còn có một chuyện phiền phức, ta cũng là ma pháp sư từng phát ra lời thề kia. Nếu như ta vi phạm, ma pháp sư chấp pháp đội chỉ nhận điều lệ chứ không nhận người. Bọn quái vật này được sinh ra trong thời đại của Aragon, chỉ nhận điều lệ, nếu như vi phản điều lệ chủ tịch Ma pháp công hội cũng không cứu được ta. Dù cho ta có là hoàng đế của đế quốc bọn quái vật này cũng nhất định phải tới giết ta. Cho nên bây giờ ta cũng phải xuống chiến đấu với ma pháp sư hắc ám kia rồi.
Nhìn Thần hoàng tử cố ý cười khổ, lòng Đỗ Duy bỗng nhiên thấy phát lạnh!
Xảo diệu lợi dùng một cái bí mật không coi là bí mật, chỉ có điều vừa đúng là Đại hoàng tử không biết mà thôi. Cố ý tạo hiện trường, khéo léo dẫn ma pháp sư hắc ám dưới tay Đại hoàng tử, khiến cho đám ma pháp sư dưới tay Đại hoàng tử toàn bộ phản lại!
Trí tuệ như vậy...vị Thần hoàng tử này...còn có lá bài nào nữa hay không?!
Đỗ Duy đột nhiên lắc lắc đầu, thấp giọng nói:
- Thần hoàng tử...vậy thì hai thành viên trưởng lão đoàn cầm thần kính Sindra thì sao...
- Ừm, ngươi rất thông minh, đoán cũng không sai lắm!
Thần hoàng tử lập tức thừa nhận:
- Hai trưởng lão kia một người am hiểu khôi phục thuật, một người am hiểu thần thuật hệ phụ trợ, đều không có biết bất cứ thần thuật hệ chiến đấu nào, ta dùng bọn họ chính là để dẫn tên ma pháp sư hắc ám của anh ta đi ra! Bất quá cũng may là có ngươi, bởi vì ta cũng không nghĩ ra dưới tay hắn còn có kẻ dưới tay là cường giả không kém hơn Gandalf là mấy, may là ngươi khiến tên kia chạy mất, không thì nếu anh ta có tên áo xanh kia thì hắn sẽ không để tên ma pháp sư hắc ám kia xuất chiến khiến lá bài này của ta cũng trở nên vô dụng...
Thần hoàng tử lại nhỏ giọng nói:
- Thần điện không phải lũ ngốc, không phải vì giúp ta mà đem năm trăm thần thánh kị sĩ đoàn đi chịu chết, hơn nữa càng không thể vì giúp ta mà đem thực lực mạnh mẽ thật sự của trưởng lão đoàn bại lộ ra...Bất quá, dù sao ta cũng không cần bọn họ thực sự phái ra trưởng lão đoàn tới chiến đấu, chỉ cần lộ mặt ra diễn kịch thôi cũng để cho ông anh thân ái của ta rút lui...
Sau đó Thần hoàng tử vỗ vỗ áo bào, thân thể bay lên bầu trời, nhẹ nhàng bay về phía tên ma pháp sư hắc ám kia...
Không nghi ngờ là Thần hoàng tử sẽ đánh một trận rất nhẹ nhàng. Bởi vì tên ma pháp sư hắc ám này không phải là Gandalf... Gandalf thật hay giả cũng mạnh hơn tên xui xẻo này nhiều.
Mà đối mặt với một ma pháp sư cấp tám, hơn nữa có bảy tám trung cấp ma pháp sư, còn có một gã Thần hoàng tử...
Mặt Đỗ Duy không chút thay đổi, nhìn tình thế mạnh yếu rõ ràng mà thở dài, cười khổ nói:
- Đại hoàng tử thì thật quá ngốc nghếch khờ khạo mà Thần hoàng tử lại quá thông minh, cứ thế này mà đánh nhau nhất định sẽ rất lắm trò đây...
← Ch. 154 | Ch. 156 → |