Vay nóng Homecredit

Truyện:Ác Ma Pháp Tắc - Chương 168

Ác Ma Pháp Tắc
Trọn bộ 662 chương
Chương 168: Đại lục đệ nhất ma pháp dược tề sư
0.00
(0 votes)


Chương (1-662)

Siêu sale Lazada


Nếu so sánh với ma pháp sư chính thức thì tư cách để trờ thành ma pháp dược tề sư lại cực kỳ đơn giản. Mặc dù cũng được coi là một loại ma pháp sư có tư cách chính thức nhưng mà thân phận của dược tề sư luôn luôn ở vị trí khó phân khó xử như vậy. Trong các loại ma pháp sư thì ma pháp dược tề sư chính là cơ sở của rất nhiều ma pháp. Có thể nói mặc dù rất nhiều người không quá quan tâm ma pháp dược tề sư nhưng không thể phủ nhận được ngành dược tề tại trong việc nghiên cứu của rất nhiều ma pháp đều mang tác dụng cơ sở.

Loại ma pháp mà Đỗ Duy tiếp xúc sớm nhất ngay từ lúc nhỏ và bắt đầu học tập chính là ma pháp dược tề học. Trải qua nhiều năm học tập môn dược tề thì sự nhạy cảm của Đỗ Duy đã tìm ra bằng chứng lớn nhất trả lời vì sao thế giới này thành kiến ma pháp dược tề!

Tại trong mắt hắn thì sai lầm lớn nhất của ma pháp công hội thế giới này đó là không đem ma pháp dược tề xem như một lọai ma pháp sư khác mà có giá trị tầm thường giống như một loại nghề nghiệp độc lập!

Dược tề học đúng là cơ sở lý luận của rất nhiều ma pháp, tác dụng quan trọng không thể xem nhẹ. Nhưng nếu đây chỉ là một chuyên ngành độc lập mà nói thì tác dụng thực tế có vẻ rất gân gà*.

(Gân gà: ăn thì khó nhưng bỏ qua thì tiếc- đọc tam quốc chí để biết chi tiết)

Dường như tất cả chuyên gia tài vụ đều phải tinh thông số học mà số học là cơ sở nguyên thủy cơ bản nhất, có điều chính là nói giảm một chút...nhưng tuyệt đối không cần đem "cộng trừ nhân chia" xếp vào một chuyên ngành độc lập!

Tình huống như vậy mặc dù Đỗ Duy biết rõ ràng nhưng hiện tại xem ra điều lệ này là cơ hội để hắn vượt qua lần này.

Hơn nữa ma pháp sư chính thức thì chia làm nhiều cấp bậc khác nhau mà ma pháp dược tề thì chẳng phân biệt cấp bậc. Sẽ chỉ có một bậc. Kiểm tra xong thì ngươi đã là ma pháp dược tề sư cũng đồng thời trên danh nghĩa được "chính thức thừa nhận" có tư cách tương đương với ma pháp sư.

Điều chủ yếu nhất là từ xưa đến nay ma pháp dược tề sư không được coi trọng cho nên khi kiểm tra thì mức độ chặt chẽ thấp hơn kiểm tra cấp bậc ma pháp chính quy. Đúng là cách biệt một trời một vực.

-Ngươi...Đỗ Duy thân mến, ngài thật sự muốn kiểm tra ma dược sư sao?

Jacobin Dougan tựa hồ có chút không dám tin tưởng vào lỗ tai của bản thân:

-Nhưng mà...

-Không có gì là không thể.

Đỗ Duy ngắt đứt lời của ngài chủ tịch đúng lúc. Vẻ mặt của hắn tràn đầy sự thành kính giống như một người sùng đạo sẵn sàng tử vì đạo. Không thể phủ nhận trình độ biểu diễn của hắn đã đến mức lời nói không hoảng không vội, lại truyền đạt gây ấn tượng mạnh làm cho người ta không thể không sinh ra một chút tôn kính đối với vị ma pháp sư bé nhỏ có chiến tích huy hoàng này.

-Ma pháp dược tề sư cũng được thừa nhận giống như một loại ma pháp sư. Điều này đối với ta mà nói như vậy là đã đủ rồi. Mà thầy của ta dạy ta cần phải đi trên một con đường ma pháp của chính mình. Theo ta thấy thì sư phụ Gandalf và nhiều đệ tử của người đều đã lấy được thành tựu cực kì kiệt xuất trên lĩnh vực ma pháp truyền thống. Ở phương diện này ta không có ý tranh đua với thế hệ trước. Bản thân là học trò của thầy Gandalf, ta không muốn nhìn vào hào quang của phần lớn sư huynh. Đối với ta mà nói thì cấp một hay cấp chín ma pháp sư cũng chỉ coi như là một cái xưng danh hiệu mà thôi. Xưng danh hiệu là do người khác cho cũng là cho người khác nhìn vào... Ta không cần cái này. Ta phải thách thức bản thân, phải tự mình công nhận!

Lời nói này thầm mang theo sự kiêu ngạo của kẻ mạnh đứng đầu đại lục.

Quả thực nhìn vào chiến tích huy hoàng của hắn thì tựa hồ đủ tư cách nói loại "lời nói điên cuồng" này. Dù sao đối với cao thủ bình thường mà nói thì cấp một hay là cấp chín có lẽ rất quan trọng nhưng đối với kẻ mạnh đứng đầu đại lục thì thật sự chỉ có thể xem như mây khói.

Bạn đã từng nhìn thấy thánh kị sĩ nào sẽ có hành động hồ đồ là đi yêu cầu danh hiệu " Thánh kị sĩ " chưa. Đương nhiên sẽ không có! Vì điều tất nhiên là người ta có phong độ của một cao thủ. Giống như Hussein, Rodrigez, những kẻ mạnh như vậy cho dù cả đời không đi hiệp hội kị sĩ lấy một tấm huy chương kị sĩ cấp mười nhưng mọi người đều biết họ chính là thánh kị sĩ!

Điều duy nhất khác biệt là những cường giả này thật sự có tư cách làm chuyện như thế.

Mà Đỗ Duy chẳng qua cũng là khóac lác mà có tên trên danh sách "cao thủ" đứng đầu mà thôi.

Không phải ngươi thật sự muốn xem thử trình độ của ta sao? Không phải ngươi muốn phơi bày sự giả mạo "siêu cấp cao thủ" của ta sao? Ta sẽ cho ngươi một hành động đáp trả chính xác! Ta sẽ không kiểm tra cả hai:cấp tám hay cấp chín! Ta sẽ lựa chọn ma pháp dược tề sư mà ngay cả ma pháp sư cấp một cũng không bằng.

Như vậy người khác thật sự hoàn toàn không cách nào biết rõ thực lực của Đỗ Duy!

Mà sau khi Đỗ Duy tuyên bố một hồi thì nội dung chính là: Ta không coi trọng cấp tám hay cấp chín. Chỉ cần tùy ý cầm được một cái tấm thẻ dược tề sư để có tư cách ma pháp sư. Như vậy là đủ rồi! Thực lực của bản thân tự ông mày biết rõ ràng là được không cần phải giống như người thường tuyên bố hướng ra toàn thế giới.

Cho dù là người ngu xuẩn cũng sẽ không hồ đồ cho là vị thiếu niên ở quảng trường này là thiên tài có thành tựu xuất sắc. Với thực lực chân thật chỉ có trình độ của ma pháp dược tề sư thì chỉ cần người hơi có một chút trí tuệ cơ bản đều cho rằng ; vị công tước thiếu niên này là coi danh lợi như đất cát...có phong độ của cao nhân đó!

Chủ tịch Jacobin Dougan bị kỳ chiêu này của Đỗ Duy đánh cho ứng phó không kịp. Mưu kế trước đó của hắn đã bỏ đi. Hắn đã cảm thấy lần này Đỗ Duy sẽ bị mình làm cho không hề còn đường lui nữa. Kết quả duy nhất chỉ có thể là ở tại ma pháp công hội, dưới con mắt trí tuệ của mấy vị Đại ma pháp sư rút lại hào quang " siêu cấp cao thủ". Sau đó vì bảo tồn thể diện. Nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh nghe mình sắp đặt

Mà bây giờ trong lòng chủ tịch Jacobin Dougan, chuyện hối hận nhất là: tại sao ta không dùng một chút quyền chức của mình để thông qua pháp lệnh cấm đoán nghề nghiệp ma pháp dược tề sư sớm một chút!!

-Ta phản đối. -

Vẻ mặt giống như chủ nợ của pháp sư Leonide nhìn thấy chủ tịch nghẹn lời-rất rõ ràng vị pháp sư Leonide này là cùng một hệ phái với chủ tịch Jacobin Dougan. Hành động kiểm tra cấp bậc ma pháp lần này hắn hoàn toàn biết nguyên nhân ẩn sâu bên trong màn kịch này đó.

Trên khuôn mặt tái nhợt của hắn lộ ra một chút mù mịt rồi lập tức nhìn Đỗ Duy trầm giọng nói:

-Pháp sư Đỗ Duy các hạ. Là pháp sư cấp chín và trưởng lão đứng đầu công hội, cá nhân ta đưa ra yêu cầu biểu thị sự phản đối đối với ngài.

Đỗ Duy không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn người kia rồi chờ lời nói tiếp theo của hắn, trong lòng đã cho hắn là cùng một phe phái với Jacobin Dougan rồi.

0Xin ngài không nên quên thân phận của bản thân.

Lý do mà Leonide tìm ra hoàn toàn trong tất cả dự liệu của Đỗ Duy. Hắn nói:

-Ngài là một đệ tử cuối cùng của đại sư Gandalf! Đại sư Gandalf hiện là ma pháp sư vĩ đại nhất trên đại lục cũng là ma đạo sư danh vọng cái thế nhất! Càng quan trọng hơn là đại sư Gandalf cũng là lãnh tụ tinh thần đứng đầu của ma pháp công hội. Ông ấy dù đang là thành viên ma pháp công hội nhưng ma pháp công hội đều lấy làm vinh hạnh vì có một vị ma đạo sư kiệt xuất như ông ấy. Uy vọng của ông ấy có ảnh hưởng đến rất nhiều sự tình quan trọng. Có thể nói: Nếu uy vọng của đại sư Gandalf bị thương tổn cũng là uy vọng của ma pháp công hội thương tổn. Chính là tổn thất đối với nền văn minh ma pháp của cả đại lục.

Đỗ duy không nói gì.

Leonide nhìn thấy công tước thiếu niên này không phản bác thì hắn thầm thở phào nhẹ nhõm rồi tiếp tục từng bước ép tới:

-Cả cuộc đời đại sư Gandalf thu nhận vài vị đệ tử, không có một ai sau này không trở thành ma pháp sư kiệt xuất. Ví dụ như vào lúc này đang ở đây có pháp sư Irre Nests. Còn có vị nữ ma pháp sư trẻ tuổi mà mấy năm trước đại sư Gandalf mang đến. Có thể nói đại sư Gandalf bồi dưỡng và cống hiến vô số nhân tài cho đại lục này. Bây giờ đến lượt ngài...Đỗ Duy các hạ, ngài lên hiểu được mình là đệ tử của đại sư Gandalf thì rất nhiều chuyện ngài sẽ không thể làm theo ý chí. Mọi hành động của ngài đều ảnh hưởng đến danh vọng của đại sư Gandalf! Bây giờ rất nhiều người đều chú ý tới ngài, đem xưng gọi ngài là ma pháp sư thiên tài nhất hiện nay. Nếu dưới loại tình huống này mà ngài lại cự tuyệt tiếp nhận kiểm tra cấp bậc ma pháp để lựa chọn ...ma dược sư! Ngài không biết được như vậy sẽ làm rất nhiều người kỳ vọng trọng đại đối với ngài sinh ra cảm giác thất vọng nghiêm trọng sao? Nghĩ lại từng bước một, mọi người còn có thể sinh ra nhiều liên tưởng không hay. Ví như có lẽ có người sẽ cho rằng ma pháp công hội đối đãi bất công đối với ngài. Hoặc là có người sẽ cho rằng đại sư Gandalf dạy dỗ đệ tử quá kém!

Hừ!

Trong lòng Đỗ Duy cười lạnh.

Quả nhiên là như thế!

Thấy âm mưu không thành liền chơi trò cao thượng với ta!

Hừ hừ hừ...

Chỉ có điều bản thân Đỗ Duy có kí ức hai của thế giới thì làm sao có thể bị trò bịp nhỏ bé này vây khốn?

Nói về độ âm hiểm, trong phương diện này Đỗ Duy tuyệt đối sẽ không cam chịu đứng dưới ai. Tôn chỉ của hắn kì thật rất đơn giản:

Người khác dùng phương pháp hèn hạ đối phó mình. Ta hãy dùng phương pháp cao thượng đánh trả! Người khác dùng phương pháp cao thượng đối phó mình, ta hãy dùng phương pháp hèn hạ đánh trả!

-Đại sư Leonide.

Đỗ Duy không khách khí phản kích:

-Ta không thể không nói... Bản thân ngài là một vị nguyên lão trong ma pháp công hội có danh tiếng nhiều năm nhưng mà đối với lời nói một hồi của ngài ta vô cùng nghi ngờ! Ta cho rằng lời nói của bản thân ngài đã tổn hại nghiêm trọng tới uy nghiêm của ma pháp công hội!

-...Ngươi nói cái gì?!

Trên mặt Leonide lộ ra một chút tức giận. Với thân phận của hắn trong ma pháp công hội có người ma pháp sư nào dám nói chuyện như vậy với hắn lại chỉ trích hắn sai sót thẳng vào mặt như vậy?

Đỗ Duy cũng không cần quan tâm. Dù sao hắn đã nhận định người kia là đối đầu với mình rồi. Cũng không quan tâm lời nói đắc tội đối phương.

- Đại sư Leonide! Điều đầu tiên ta phải nhắc nhở ngài là trong ngôn ngữ của ngài hạ thấp nghiêm trọng địa vị của ma pháp dược tề sư! Ta nhận thấy nói về điều này là vô cùng bất công và không công bằng. Thần linh vạn năng trên cao. Ta thật sự khó mà tưởng tượng lời nói như thế lại có thể xuất phát ra từ miệng một vị nguyên lão trong ma pháp công hội lấy "công chính nghiêm minh" làm danh xưng.

Trên khuôn mặt Đỗ Duy là một bộ dạng cường điệu hóa và kinh ngạc pha lẫn với một chút nhăn nhó. Hắn nhìn chằm chằm Leonide:

- Bản thân ngài là nguyên lão của ma pháp công hội chẳng lẽ ngài có thể coi thường pháp lệnh của ma pháp công hội ư! Hoặc là ta phải nhắc nhở ngài là trong pháp lệnh của ma pháp công hội có nói rõ thêm: bản thân ma pháp dược tề sư có cùng tư cách ma pháp! Điểm này là pháp lệnh tuyên bố công khai của ma pháp sư công hội! Bản thân ngài là nguyên lão của ma pháp sư công hội chẳng lẽ có thể tại đây tùy ý chối bỏ pháp lệnh của ma pháp công hội à! Ta không thể không tỏ vẻ tiếc nuối. Bởi vì ta cho rằng đây là một loại hoàn toàn trần trụi...... " kì thị chức nghiệp" một cách hoàn toàn trần trụi!!! Rất khó tưởng tượng, một vị ma pháp sư nào cũng không nên có ý nghĩ không để vào mắt pháp lệnh của ma pháp công hội. Cũng tuyệt đối không nên có loại ánh mắt kì thị đồng nghiệp của chính mình! Đại sư Leonide. Ta đối với lời nói của ngài ccực kì tiếc nuối. Hơn nữa ta lấy danh nghĩa của ta đại biểu cho toàn bộ ma pháp dược tề sư đưa ra kháng nghị đối với ngài!

Thấy sự chính nghĩa và nghiêm khắc của Đỗ Duy đối chọi với vị nguyên lão này của ma pháp công hội. Tình cảnh như vậy hoàn toàn ngoài dự liệu của mấy lão già. Vừa rồi Đỗ Duy còn khách khí có bộ dáng kẻ dưới đối với mình đột nhiên thay đổi lộ ra khuôn mặt thật.

Nhìn bộ dáng chịu thiệt thòi của Leonide, trong lòng Đỗ Duy cười thầm: Hừ. Ngươi không phải cao giọng với ta sao?Ai mà không thể cao giọng?Ai lớn tiếng hơn người đó thắng, chiêu thức ấy ông đây chơi thành thục hơn ngươi nhiều!

Nói mấy câu như vậy. Chụp mũ cả việc lớn là kì thị một nghề nghiệp liền trực tiếp đổ lên đầu Leonide. Làm cho Leonide tức giận đến sắc mặt ngày càng trắng bệch dọa người, chòm râu đều mơ hồ rung động. Nếu không phải chủ tịch tiên sinh có ở đây thì Leonide thật sự nhịn không được muốn ra tay giáo huấn thằng ôn không biết trời cao đất dày này.

-Còn nữa!

Đỗ Duy còn chưa nói xong.

Xem ra hôm nay nếu hắn không chọc lão già chủ nợ này này tức đến chết thì sẽ không chịu bỏ qua. Đỗ Duy quay đầu không hề nhìn Leonide mà nhìn chủ tịch Jacobin Dougan:

-Thưa ngài chủ tịch, ta cần xác minh trước một chút lời phản bác của vị đại sư Leonide này đối với ý nguyện của vừa rồi là đại biểu lập trường chính thức của ma pháp công hội không? Hay là đại biểu cá nhân ông ấy?

Jacobin Dougan do dự một chút rồi nhìn một lát Leonide, chiến hữu cùng hệ phái với mình:

-Cái này...

-Tự do!

Đỗ duy đột nhiên mạnh mẽ thốt ra một lời. Lời nói của hắn kiên quyết, thái độ cũng quyết liệt. Làm cho mấy lão già này không khỏi phải lộ vẻ xúc động.

-Xin nhớ kĩ, cho dù ma pháp công hội là tổ chức nòng cốt của ma pháp sư trên đại lục nhưng bản thân ma pháp sư công hội cũng sẽ không có quyền ngang nhiên xâm phạm ý nguyện và tự do của một vị ma pháp sư!Nếu như ta nhớ không sai thì trong pháp lệnh của ma pháp công hội dường như không có quy định về bắt buộc phải kiểm tra cấp bậc ma pháp gì cả? Bất cứ ma pháp sư gì cũng có thể căn cứ ý nguyện của mình để tự do chọn lựa mục tiêu và khiêu chiến cấp bậc! Từng ma pháp sư đều có quyền dựa theo ý nguyện của mình tự do lựa chọn lĩnh vực nghiên cứu ma pháp của mình! Chẳng lẽ bây giờ ma pháp công hội đã biến thành một tổ chức cứng nhắc có quyền tùy ý áp đặt tất cả quyền tự do cá nhân của ma pháp sư sao!

Câu nói cuối cùng làm cho Jacobin Dougan chủ tịch nhíu mày, trầm giọng nói:

-Đỗ Duy các hạ xin chú ý lời nói của ngài!

-Được rồi! Đỗ Duy hiểu được đạo lý không nên hành động quá trớn, lập tức rất phối hợp cúi đầu nói:

-Ta thu hồi lời nói cuối cùng của ta vừa rồi, là do tâm tình ta có chút kích động.

Arike nhìn Đỗ Duy một chút, nhìn một lát Leonide đang tức giận đến mức sắc mặt trắng bệch, l ại nhìn một chút vẻ mặt chủ tịch công hội đang bạo nộ, cuối cùng lại nhìn một lát Irre Nests ở bên cạnh-cái đôi tai của Irre Nests tựa hồ không nghe thấy nội dung cãi vã của hai bên mới vừa rồi, vẫn mang như cũ một bộ dáng nhàn nhã mặc kệ sự tình bên ngoài.

Vì vậy Arike ho khan một tiếng. Mở miệng nói:

-Đỗ Duy, ngươi không cần kích động. Ta nghĩ ý kiến của pháp sư Leonide cũng là ý tốt. Đương nhiên lời vừa rồi của hắn cũng chỉ là một kiến nghị cá nhân. Ma pháp công hội quyết sẽ không áp đặt vào tự do của bất cứ ma pháp sư nào. Điều ấy xin ngươi yên tâm.

Chủ tịch Jacobin Dougan liếc mắt nhìn đại sư Arike một cách phức tạp mà có thâm ý, không nói gì

-Được rồi. Hóa ra đấy là "kiến nghị của lập trường cá nhân.

Dường như Đỗ Duy đang cười. Có điều là trong tiếng cười của hắn có mang ý tứ khinh thường rất rõ ràng. Hắn nhìn Leonide rồi hắn hơi thấp giọng nói:

-Xin hỏi đại sư Leonide, ngài cũng là học trò của thầy Gandalf phải không?

-...Không phải.

-Ồ! Vậy xin hỏi năm đó ngài là bạn đồng liêu với sư phụ Gandalf sao? Ngài và thầy đã từng đồng thời nghiên cứu ma pháp phải không?

-...Không phải!

Cho dù Leonide có tự phụ như thế nào cũng không dám đem bản thân sánh ngang hàng với đại sư Gandalf đệ nhất ma đạo sư của đại lục. Dù sao thì bất kể từ thành tích cá nhân hay tuổi tác của hắn chỉ xem như là vãn bối của Gandalf. Hắn liếc mắt nhìn Irre Nests bên cạnh rồi nhanh chóng bổ xung một câu:

-Năm đó trong khi ta học tập ma pháp cũng đã tiếp nhận sự chỉ điểm của đại sư Gandalf.

-Ồ...

Sắc mặt của Đỗ Duy nhìn ôn hòa đi rất nhiều chỉ có điều câu nói kế tiếp của hắn lại hầu như làm cho Leonide tức giận đến nhảy dựng lên.

-Cái gọi là "không ở vị trí đó thì không nên bình luận!Đại sư Leonide, nếu ngài cũng không phải là môn hạ của lão sư Gandalf. Vậy ta cũng sẽ dùng 'lập trường cá nhân' nhắc nhở ngài một câu ......

Giọng nói hơi có phần ái ái của Đỗ duy đùa cợt:

- Chuyện của các học trò Gandalf chúng ta sẽ không cần làm phiền ngài phí sức nữa!

Ý hắn nói: chuyện của các học sinh Gandalf chúng ta, kẻ già yếu như ngươi đến khoa chân múa tay làm gì!

Điều này Leonide không thể nhẫn nhịn được nữa, chưa có lúc nào hắn phải chịu cơn giận như lần này? Hơn nữa lại là bị một kẻ bậc dưới miệt thị ư? Lão pháp sư này bỗng nhiên cực kì giận dữ. Lão nhảy dựng lên tại chỗ đang muốn gầm rống lớn lên thì Jacobin Dougan bên cạnh đột nhiên trầm giọng quát:

-Đủ rồi!!

Một tiếng quát vừa chấm dứt làm cho trong lòng tất cả mọi người trong phòng bị rùng mình.

Trước mắt dù sao là nhà lãnh đạo, chủ tịch của ma pháp công hội. bản thân hắn làm chủ tịch nên trong khi vẻ mặt hắn trầm xuống có một chút lực chấn nhiếp.

Vẻ mặt Jacobin Dougan trở nên u ám rồi đưa tay đặt lên trên vai của Leonide đem ấn hắn xuống ghế ngồi. Sau đó ngài chủ tịch nhìn Đỗ Duy. Trên khuôn mặt u ám của hắn, trong nét mặt còn mang theo một chút suy nghĩ sâu xa. Qua một lúc lâu đột nhiên hắn nở nụ cười.

Nụ cười này có mang theo vài phần mùi vị của âm mưu.

*****

-Pháp sư Đỗ Duy ít tuổi như vậy. Xem ra môn hạ của đại sư Gandalf lại vừa có thêm một vị kì tài! Ha ha...

Đỗ duy không nói gì.

-Điều đầu tiên ta muốn thanh minh là: Ma pháp công hội quyết không tồn tại tình trạng kì thị nghề nghiệp! Mỗi người đều tỏ ra tôn trọng đúng mức đối với pháp lệnh của công hội. Điều đó là không thể nghi ngờ được.

Jacobin Dougan liếc mắt nhìn thật sâu Leonide. Trong lòng hắn cũng có chút bất mãn với sự lỗ mãng này của Leonide. Mặc dù việc kì thị ma pháp dược tề sư này đã được công nhận là sự thực nhưng hắn cũng không nên đem chúng nói ra! Loại chuyện này vốn chỉ là mọi người trong lòng không muốn nói nhưng nếu không kiêng nể gì hết mà nói ra thì lại hoàn toàn khác rồi!

-Điểm thứ hai ta muốn nói rõ là ma pháp công hội tôn trọng đầy đủ lựa chọn của mỗi vị pháp sư tuyệt đối không xảy ra tình huống dùng ý chí của công hội áp đặt lựa chọn cá nhân. Điểm này xin ngài pháp sư Đỗ Duy yên tâm. Chúng ta là một đoàn thể tự do. Nơi này không phải chính phủ trung ương đế quốc. Ma pháp công hội tồn tại là vì đoàn kết lực lượng ma pháp sư trên toàn đại lục hơn nữa phục vụ tất cả ma pháp sư mà không có kiểu quan hệ giữa hoàng đế với bề tôi.

Cuối cùng. Sau khi giải thích rõ ràng hai điểm này Jacobin Dougan chủ tịch chậm rãi nói: "Pháp sư Đỗ Duy. Với thân phận chủ tịch công hội của mình ta đáp ứng yêu cầu của ngươi. Ta cho phép ngươi tiến hành kiểm tra tư cách ma pháp dược tề sư."

Trong ánh mắt Đỗ Duy hiện lên vẻ hài lòng. Có điều sau đó Jacobin Dougan lại ung dung thản nhiên nói bổ xung thêm một câu:

- Có điều là với thân phận của ngài. Dù sao quan hệ tới danh vọng của cố đại sư Gandalf ta không thể không làm việc thận trọng. Cho nên ra quyết định ngoài trình tự kiểm tra ma pháp dược tề sư theo tiêu chuẩn đối với ngài, đối với ngài ta sẽ đưa thêm một loại kiểm tra bên ngoài. Đương nhiên nếu ngài không muốn cũng có thể cự tuyệt loại kiểm tra này. Hoàn toàn dựa theo ý nguyện của ngài.

-Cái gì?

-Ta sẽ vì ngươi mà thiết lập một loại tiêu chuẩn đặc thù. Chỉ cần ngài đạt tới tiêu chuẩn này ma pháp công hội sẽ trao cho ngươi danh hiệu vinh dự "ma dược sư đứng đầu đại lục".

Câu nói của Jacobin Dougan làm cho Đỗ Duy thầm than thở.

Bị chơi lại rồi!

Chủ tịch dù sao vẫn là chủ tịch. Nếu không có sự khôn ngoan và cơ mưu thì làm sao ngồi đến vị trí này.

Ngươi không phải muốn thi ma dược sư sao?

Vậy thì ta để cho ngươi thi ma dược sư! Nhưng đồng thời ta làm thêm cho ngươi một đề bổ xung của bài thi. Ngươi qua được bài thi thì ngươi sẽ thêm một cái xưng hiệu đại lục đệ nhất ma dược sư. Ngươi không qua được thì chỉ là ma dược sư.

Nhìn như công bằng nhưng Đỗ Duy làm sao lại có thể nhìn không ra thâm ý trong đó?

Hắn vốn từ chối kiểm tra cấp bậc mà lựa chọn ma pháp dược tề sư để lách luật mà che dấu thực lực bản thân.

Kiểm tra ma pháp dược tề sư là dễ dàng nhất cũng đủ để công hội thừa nhận tư cách ma pháp sư. Đó là "vỏ bọc" mà Đỗ Duy lựa chọn.

Nhưng làm thêm đề bổ xung này sẽ nhằm không tha cho Đỗ Duy tiếp tục lùi bước hoặc tránh né!

Ngươi không phải mạnh miệng nói nghe hay lắm sao! Ngươi không phải muốn "khai sáng một con đường của riêng mình" sao? Ngươi không phải xuất phát từ ý tưởng dùng "ma pháp dược tề sư" đi một con đường bất đồng với các ma pháp khác sao?

Nếu như vậy ta thoả mãn ngươi! Nhưng lại cho ngươi một cơ hội tốt hơn! Cho ngươi trở thành kẻ đứng đầu ma pháp dược tề của đại lục! Cơ hội như vậy nếu ngươi còn không dám tiếp nhận vậy sẽ chỉ có thể thừa nhận là ngươi chỉ biết chém gió.

Nếu Đỗ Duy thật sự lùi bước không dám tiếp nhận đề bổ xung này vậy rõ ràng lời giải thích cao thượng vừa rồi nhìn như còn có phong độ cao nhân của hắn đều là rất dối trá.

Xưng hiệu đứng đầu đại lục này cho dù là cao nhân cũng sẽ nhịn không được động tâm. Nếu ngươi không động tâm trước danh hiệu này vậy thì giải thích duy nhất chính là ngươi không phải cao nhân mà là khoe khoang khoác lác.

"Muốn đùa với ta chứ gì." Trong lòng Đỗ Duy cười lạnh, sau đó lớn tiếng nói:

-Ta chấp nhận!

-Tốt lắm.

Ánh mắt của chủ tịch Jacobin Dougan cũng rất kiên quyết.

Nói thật là xưng hiệu vị "ma pháp dược tề sư đứng đầu đại lục" này thật sự là cử chỉ bất đắc dĩ. Nói cho cùng cho dù dược tề sư là một ngành gân gà nhưng danh hiệu đại lục đệ nhất còn có chút lỗ mãng.

Có thể trở thành chủ tịch công hội ở lĩnh vực ma pháp, tất nhiên là Jacobin Dougan không phải là hạng người không có năng lực. Dùng kỹ năng ma pháp của hắn cũng hiểu được ma pháp dược tề học mặc dù là một ngành gân gà nhưng tại trong cả hệ thống tri thức ma pháp nó cũng chiếm cứ một mảng cơ sở quan trọng.

Tùy tiện gán cho một cái danh hiệu dược tề học đứng đầu đại lúc, bản thân hắn đích xác có phần lỗ mãng. Có điều là muốn để cho Đỗ Duy đi vào kkhuôn phép cũng không thể không mạo hiểm.

-Vậy pháp sư Leonide, ngài là pháp sư có kinh nghiệm kiểm tra phong phú nhất nơi này. Xin mời ngài vì pháp sư Đỗ Duy giảng giải một chút nội dung kiểm tra ma pháp dược tề sư đi.

Mặc dù hiện tại Leonide hận Đỗ Duy đến chết nhưng lại không thể trái ý tứ của chủ tịch. Hắn hừ một tiếng nghe hơi ái ái. Vẻ mặt hiểm độc. Hắn đang muốn nói thì Arike ở bên cạnh đột nhiên mở miệng cười:

-Để cho ta nói cho. Ta nghĩ nói đến môn ma pháp dược tề so với các vị ngồi ở đây lão già như ta tại phương diện nghiên cứu nên là thâm sâu nhất.

Lời này không ai phản đối. dù sao Ari ke cả đời chìm đắm vì thí nghiệm ma pháp. Trong ma pháp dược tề học, đích xác tính đứng đầu trong ma pháp công hội rồi.

So sánh với cấp bậc ma pháp sư chính thức thì kiểm tra ma pháp dược tề sư thật sự là đơn giản làm cho nhiều người trừng mắt ngạc nhiên.

Đầu tiên, ngươi chỉ cần có thể kể ra của hai mươi cách điều chế cơ sở của ma pháp dược tề sư mà giám khảo đưa ra. Hơn nữa trong khi kiểm tra phải nhận ra rõ ràng vài loại thực vật và dược tề ma pháp thường thấy. Sau đó dưới sự giám sát của người chủ trì kiểm tra ở một bên ngươi thao tác đầy đủ trình tự hoàn thành pha chế dược tề(pha chế dược tề gì là tự lựa chọn)

Sau đó chỉ cần ngươi thông qua mấy câu này vậy thì chúc mừng ngươi. Ngươi có thể thu được tư cách chính thức ma pháp dược tề sư.

Chỉ đơn giản như vậy thôi.

Dùng trí thông minh của Đỗ Duy. Hắn từ nhỏ đã học tập ma pháp dược tề học, cách điều chế cơ sở này đừng nói kể ra hai mươi cái dùng tinh thần lực ma pháp sư siêu cường của hắn và trí nhớ cực tốt. Cho dù muốn hắn kể ra cả ba trăm cơ sở cách điều chế cũng không là vấn đề gì!

Cho nên phân tích ra một chút thực vật và dược tề ma pháp cũng là đơn giản.

Mà quá trình thao tác phối chế chỉnh sáo dược tề cũng không làm khó được Đỗ Duy.

Mà cái khó. Sợ rằng khó khắn sẽ là tại cái cái "đề bổ xung" kia!

Khuôn mặt Chủ tịch Jacobin Dougan mang theo nụ cười. Hắn tựa hồ nhận định Đỗ Duy sẽ không cách nào thông qua cái đề bổ xung kia. Đến lúc đó cho dù cho Đỗ Duy danh hiệu ma pháp dược tề sư, tuyên dương ra ngoài, nhưng nói Đỗ Duy không thông qua đề phụ vậy thì phong độ cao nhân mà thằng ôn này khổ tâm tạo ra cũng sẽ bị đạp cho nát.

-Đỗ Duy, đề bổ xung này kì thật cũng không khó giải thích. Jacobin Dougan mỉm cười làm cho trong lòng Đỗ Duy rất khinh thường.

Không khó ư? Không khó mới là lạ!

-Ngồi ở đây đều là ma pháp sư có kỹ năng thâm hậu. Như vậy tất cả mọi người đều biết ma pháp dược tề học trong khi học tới chỗ cao sâu hơn có thể không cần năng lực ma pháp của bản thân, hoàn toàn dựa vào một chút ma pháp thực vật và tài liệu của dược tề điều chế ra có thể mô phỏng ra một chút hiệu quả ma pháp. Đương nhiên trước mắt xem ra đại đa số ma pháp dược tề học chỉ có thể thành công mô phỏng một chút ma pháp cấp thấp. Cho dù có thể mô phỏng ra trung cấp ma pháp thì đều là rất hiếm...Hừ. Phương diện này sợ rằng chỉ có đại sư Arike có quyền uy phát ngôn. Ta nhớ nhiều năm trước đại sư Arike nghiên cứu chế tạo ra một loại ma dược. Vốn là mô phỏng một ma pháp phụ trợ trung cấp nhưng kết quả lại là thất bại.

Jacobin Dougan mỉm cười nói:

-Nếu nói như vậy, vậy thì ta đưa ra cái đề bổ xung là mời pháp sư Đỗ Duy các hạ không cần thực lực ma pháp gì mà thuần túy dùng dược tề học phối chế ra một loại tài liệu có thể mô phỏng ra một loại ma pháp trung cấp trở lên! Hệ gì cũng được. Nhưng phải được công nhận là trung cấp trở nên.

Đồ cáo già hèn hạ!

Sau khi Đỗ Duy nghe xong trong lòng cười lạnh.

Dùng ma pháp dược tề mô phỏng ra trung cấp ma pháp? Quả thực chính là nói đùa!

Solskjaer có thể sử dụng ma pháp dược tề tinh chế ra hỏa dược sau đó mô phỏng hỏa cầu thuật cấp thấp nhất. Đỗ Duy nhận thấy đó đúng là sự đột phá và sáng tạo cách mạng rồi! Có thể nói hắn là thiên tài một đời. Tại lĩnh vực ma pháp đã là có đủ ý nghĩa để lập ra một chân trời mới.

Nhưng cũng chỉ có thể mô phỏng ra hỏa cầu thuật cấp thấp.

Nói đến mô phỏng ra trung cấp ma pháp...Hiện tại nhìn khắp cả đại lục không ai có thể làm được! Căn bản là chuyện không có khả năng!

Đề do Jacobin Dougan đưa ra này quả nhiên là khó khăn tới cực điểm. Ngay cả Arike cũng sẽ nhận định là Đỗ Duy không cách nào làm được-Bởi vì Arike biết chính mình cũng không làm được!

Cả đời hắn nghiên cứu thí nghiệm ma pháp, hiểu biết đối với ma pháp dược tề học được tính là xuất chúng trong ma pháp công hội rồi. nhưng hắn cũng không có cách nào khác dùng dược tề mô phỏng ra tới hiệu quả ma pháp gì. Một ít dược vật có tính kích thích đối với tinh thần có lẽ có khả năng đạt tới một ít tác dụng phụ trợ. Ví dụ như bổ xung hao tổn ma lực của ma pháp sư. Nhưng những cái này đều không tính là ma pháp chính thức.

Muốn dùng dược vật mô phỏng ra ma pháp. Nói dễ vậy sao?

-Ta chấp nhận!

Tiếng trả lời của Đỗ Duy vang lên làm cho mấy lão già đồng thời biến sắc!

Đỗ Duy lại đã tính trước:

-Nếu như vậy chúng ta bắt đầu đi, bắt đầu kiểm tra từ ma pháp dược tề sư cơ bản. Không biết vị đại sư nào ra đề trước đây? Muốn ta kể ra hai mươi cách điều chế cơ sở nào?

-Khụ khụ...

Đại sư Arike cuống quýt ho khan. Không thể tưởng tượng nhìn Đỗ Duy. Sau đó nói ra một tiếng:

-Chủ tịch, ta muốn đề nghị: Kì thật kiểm tra cơ sở đối với Đỗ Duy mà nói đã không cần phải làm nữa. Ta từng cùng hắn đã làm một chút thí nghiệm ma pháp. Đối với kỹ năng ma pháp dược tề học của Đỗ Duy, ta hoàn toàn có thể lấy ra danh dự của ta bảo đảm. Kể ra cơ sở phối phương hoặc là phân biệt ma pháp thực vật, còn có trình tự thao tác phối chế... việc này, buổi chiều hôm đó Đỗ Duy đã tại trong phòng thật nghiệm của ta làm rất nhiều lần. Ta nghĩ chúng ta có thể trực tiếp bỏ qua trình tự này, tiến vào kiểm tra thêm đi.

Arike cũng rất tò mò. Rốt cục Đỗ duy có thể sử dụng dược tề gì có thể phỏng ra ma pháp gì đây?

Arike cả đời làm nghiên cứu giờ phút này lòng hiếu kỳ hoàn toàn nổi lên.

Trong lòng Đỗ Duy rất bình tĩnh, hắn cười nói:

-Nếu là ta lựa chọn một đường, vậy ta cho rằng, mô phỏng ra trung cấp ma pháp. Quá mức đơn giản ...... Ừm. Vừa đúng lúc ta có một thành quả nghiên cứu, ta nguyện ý trực tiếp khiêu chiến: dùng dược tề học mô phỏng ra một cái ma pháp cao cấp!

Một lời nói ra. mọi người kinh sợ!

-Tất cả mọi người biết, ta có cố thầy giáo Gandalf đại sư am hiểu một cái chú ngữ ma pháp cao cấp "bánh xe thời gian" phải không? Đây là một cái chú ngữ cao cấp ma pháp, có thể dùng thực lực ma pháp cường đại tới nghịch chuyển thời gian không gian.

Đỗ duy vừa mới nói xong, lập tức mấy lão già này đều gật đầu.

Ma pháp "bánh xe thời gian" của Gandalf mấy lão già này đều biết.

-Vậy ta cũng nghiên cứu ra một cái phương pháp phối chế dược có thể khống chế thời gian!

Đỗ duy nói xong, toàn trường câm lặng.

May là ta sớm có chuẩn bị ......

Nói xong, Đỗ Duy lấy từ trong chiếc nhẫn chứa vật mang theo bên người mang ra một thứ.

Đây là một cái túi bằng vải bố màu đen để bọc đồ. Bên trong hiển nhiên là một cái bồn hoa, chỉ là không biết tại sao dùng miếng vải bố đen dày như vậy bọc quanh. Dường như giống như không dám để tiếp xúc ánh sáng.

-Đây là hoa quỳnh.

Đỗ Duy đem bồn hoa đặt ở trên mặt đất rồi mỉm cười nói:

-Tất cả mọi người biết câu "Hoa quỳnh vừa hiện", hoa quỳnh là loại hoa có thời gian nở ngắn nhất. Chỉ có trong khi sáng sớm dưới lúc mặt trời vừa mới mọc, nụ hoa của nó sẽ nở rất ngắn ngủi nhưng mà lập tức rất nhanh sẽ điêu tàn. Cho nên ta muốn dùng cái này để biểu diễn thành quả thí nghiệm của ta là thích hợp nhất.

Nói xong Đỗ Duy lại cầm ra một cái bình. Sau khi nhẹ nhàng vặn nắp bình ra lập tức từ trong bình truyền ra một mùi vị kì dị.

Người ngồi đây đều là người trong nghề. Đều ngửi thấy mùi vị này đúng là không biết dùng bao nhiêu loại ma pháp dược tề cổ quái pha chế tổng hợp hợp thành mùi vị này.

Cho dù là Arike dùng kinh nghiệm ma pháp dược tề của hắn cũng chỉ nhận ra bốn loại dược vật trong đó. Mà càng nhiều mùi vị trộn lẫn tương trợ nhau. Đã rất khó phân biệt rồi.

Kế tiếp là kể cả Arike, Jacobin Dougan còn có Leonide cùng với Elenas bốn người cả đời khó quên cảnh tượng này.

Cho đến mãi khi Arike chết, hắn đều không biết rõ vì sao tên này này kinh nghiệm ma pháp dược tề học không bằng chính mình thì làm như thế nào được!

Đỗ Duy tùy ý mở ra cái túi màu đen kia. Lộ ra phía dưới bên trong là bồn hoa, trong bồn đúng là có một nụ hoa đang hé nở.

Theo quang mang chiếu rọi tại trước mắt nhanh chóng mở ra một vòng hoa!

Nhưng việc kế tiếp là Đỗ Duy nhẹ ngàng cầm nghiêng cái bình, một giọt rồi một giọt chất lỏng nhỏ vào trong đất bồn hoa...

Đóa hoa quỳnh khô héo lúc đầu lập tức như được ma pháp sư hạ xuống một pháp thuật Thời gian vĩnh hằng! Đóa hoa nở ra diễm lệ như trước, sức sống bừng bừng...Không có chút hình dáng điêu tàn nào!

Một phút...

Năm phút...

Mười phút...

Cũng không biết qua bao lâu, Jacobin Dougan mở to hai mắt nhìn. Hạ ý thức chạm vào chén trà bên người, nhưng thấy tay lạnh lẽo. Hóa ra trà nóng sớm đã nguội lạnh bởi vì thời gian quá dài!

Nhưng mà hoa quỳnh kia lại dường như vẫn vậy, nở ra như trước!

Leonide đã nhịn không được đứng lên đi tới bên cạnh bồn hoa, cẩn thận nhìn đóa đàm hoa kia, nhưng mà vị lão ma pháp sư này trải qua xem xét tỉ mỉ, không thể không thất vọng xác nhận: đàm hoa này là thật, đàm hoa bình thường nhất, bản thân nó không có một chút chỗ đặc thù gì!

-Làm sao ngươi làm được như vậy!

Leonide biến sắc. nhìn chằm chằm Đỗ Duy:

-Để cho ta xem dược liệu trong bình của ngươi!

Đỗ Duy lại cười lạnh một tiếng, ngược lại cầm cái bình dược tề kia thu vào rồi đứng lên. Thản nhiên nói:

- Đại sư Leonide, yêu cầu của ngài không biết là rất quá đáng sao!

Leonide lập tức nghẹn lời.

Đích thực yêu cầu như vậy mặc dù là ở kiểm tra cũng là tuyệt đối xem như rất quá đáng! Lĩnh vực ma pháp sư này, pháp sư nào đều đối với thành quả nghiên cứu của mình coi như là tính mạng!

Đổi lại nếu nói bản thân Leonide, hắn sẽ đem chú ngữ ma pháp mà bản thân hắn nghiên cứu ra tùy tiện nói cho người khác sao?

Đương nhiên sẽ không!

Mà Đỗ Duy ......

Dưới sự giám thị của mấy Đại pháp sư, có thể một trăm phần trăm xác nhận thằng nhóc này không có thi triển ma pháp gì! Trên người hắn không hề có ma lực chấn động! Ở tại đây tuyệt đối không có dùng ma pháp tác động vào đóa hoa quỳnh, nếu không cũng tuyệt đối không thể che giấu lừa được mấy nhân vật đứng đầu ma pháp công hội này.

Nhưng là ...... Hắn đã làm được!

Dùng một bình dược liệu trong nháy mắt đem đóa hoa quỳnh này đông lại?!

Đỗ Duy nhìn mấy lão già trợn mắt há hốc mồm này, hạ ý thức vỗ vỗ miệng túi của mình. Nghĩ thầm

Hừ! May là ta có "nước suối trẻ mãi không già"!

Đương nhiên vì che giấu hình thái của nước suối Đỗ Duy cố ý trộn lẫn bên trong một ít tài tiệu ma pháp dược liệu. Vừa không ảnh hưởng công hiệu của hình thái nước suối ban đầu đồng thời còn làm cho người khác nhìn không ra bộ mặt thật của "Dược liệu" này.

Thật lâu sau, dường như Đỗ Duy không nhịn được ngáp một cái, nhìn chủ tịch Jacobin Dougan:

-Thưa ngài chủ tịch, xin hỏi ta có thể xem như thông qua kiểm tra rồi chứ?

Jacobin Dougan:

-......


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-662)