← Ch.372 | Ch.374 → |
Từ khi thực lực tăng lên cấp tám, Đỗ Duy chưa từng ra tay. Hơn nữa ma pháp mà hắn tu luyện không giống như các ma pháp sư khác trên đại lục. Trong người hắn có mầm mống sức mạnh của Bạch Hà Sầu, vốn thông thạo cả ma pháp và vũ kỹ, ngoài ra còn thêm cả phương pháp minh tưởng đặc thù của ma pháp ngôi sao. Tuy phương pháp này không thể giúp hắn lập tức luyện được ma pháp ngôi sao cường đại nhưng lại trui rèn được tinh thần lực cực đại. Về mặt tổng thể, tinh thần lực của Đỗ Duy chưa chắc mạnh bằng các ma pháp sư lớn tuổi nhưng độ thuần túy của tinh thần lực lại cao hơn nhiều. Thậm chí phương thức minh tưởng của ma pháp ngôi sao còn giúp cho khả năng khống chế và ngưng tụ tinh thần lực của hắn vượt xa lắc ma pháp sư bình thường.
Với trình độ của Đỗ Duy bây giờ, hắn đã từng lén thử đem tinh thần lực ngưng tụ lại, cơ hồ có thể ngưng kết thành thực thể! Trình độ này thì ngay cả ma pháp sư cùng cấp tám như Vivien cũng tuyệt đối làm không được.
Có tinh thần lực kỳ lạ như thế làm cơ sở, khi Đỗ Duy thi triển ma pháp cùng loại thì không chỉ năng lực thao tác nhanh hơn nhiều nếu so với ma pháp sư cùng cấp, mà hơn nữa do lúc trước hắn bị Bạch Hà Sầu cười nhạo kỹ xảo "thuấn phát" lừa bịp của mình là thứ bắt chước rác rưởi vô dụng, khiến sự kiêu ngạo của Đỗ Duy bị tổn thương nặng. Sau đó hắn cần cù tu luyện, đặc biệt là đối với thuật thuấn phát chân chính thì trình độ của hắn bây giờ có thể dễ dàng thuấn phát một ít pháp thuật cấp thấp.
Đỗ duy phóng theo truy đuổi không ngừng, nhưng hắn cũng không hồ đồ đến mức phí phạm ma pháp để phi hành. Đang ở giữa trời, hắn rút từ trong nhẫn chứa vật ra một cây chổi bay phiên bản đã cải tiến, bay nhanh hơn nhiều so với loại chổi trước mà chở được nặng hơn.
Bám sát Cybaster đang phóng thục mạng phía trước nhưng Đỗ Duy toàn rớt lại đằng sau... Không phải hắn không muốn bắt kịp mà do tên Cybaster này bay nhanh quá! Đỗ Duy bụng đầy nghi hoặc, chẳng lẽ mới chỉ hơn một năm không gặp mà tên kia đã thành ma vũ song tu sao? Phải biết rằng võ sĩ thì không thể phi hành trừ phi thăng cấp tới thánh giai!
Đỗ Duy chắc chắn một điều là Cybaster chưa lên tới cấp thánh giai ---- Nếu Cybaster đã là thánh giai thì Ruga đã không quăng hắn lại sau làm vật tế thần như vậy. Hơn nữa nếu Cybaster có thực lực thánh giai thì hắn đã sớm giết sạch đám ma pháp sư cung đình kia chứ mắc gì phải chạy trốn?
Hai người một trước một sau cứ vậy cách nhau chừng hơn trăm mét. Bay hơn nửa canh giờ, cách chiến trường hơn mười dặm thì cuối cùng Cybaster cũng bay chậm lại, đột nhiên hắn gầm lên một tiếng rồi cắm thẳng từ trên trời xuống đất. Đỗ Duy trợn tròn mắt nhìn tên chết tiệt kia té xuống đất, rồi lại ba chân bốn cẳng chạy như điên.
Thật là trùng hợp, phía trước chợt có một rừng cây nên Cybaster chui ngay vào. Đỗ Duy có chút ngạc nhiên - lại là rừng cây?
Lúc trước Cybaster đuổi giết mình thì tới hai lần bị mình lừa vào rừng cây dạy dỗ hắn thê thảm. Lần này không ngờ lại chạy vào rừng cây tiếp, chỉ có điều người bị đuổi giết đã được thay đổi. Đỗ Duy chạy tới bìa rừng rồi thì không vội phi vào ngay. Hắn không ngốc vì lỡ tên kia trốn trong rừng đánh lén mình thì sao... Chính mình dù sao cũng chỉ là một ma pháp sư, lỡ bị tên kia đánh lén ở cự ly gần thì chỉ có nước đi chịu chết mà thôi.
Đỗ Duy trầm ngâm một chút rồi rút từ trong ngực ra một quả cầu thủy tinh màu đen. Hắn cười cười rồi niệm chú ngữ. Hai ngón tay vừa khua khe khẽ lập tức một đám khói đen xuất hiện, khói đen ngày càng nhiều rồi một vết nứt hiện ra, từ trong vết nứt có mấy bộ xương khô nhảy ra, phía sau còn có thêm cả hai gã tử vong hắc kỵ sĩ toàn thân phủ lửa đen sì.
Đỗ Duy điều khiển đám sinh vật tử linh này, đầu tiên cho đám lính khô lâu tiến vào rừng sục sạo trước, còn hắn thì điều khiển hai tên tử vong hắc kỵ sĩ hộ tống bên cạnh rồi mới chậm rãi bước vào rừng.
Cánh rừng này không lớn, hơn nữa giờ mới đầu xuân nên vạn vật chưa kịp hồi phục, cành lá héo khô, cây cối trơ trụi rất khó che dấu được người lạ. Sau khi vào rừng, Đỗ Duy cẩn thận tìm kiếm dấu vết dưới đất.
Trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy Cybaster dường như có chút không bình thường, bất quá Đỗ Duy chẳng thể nào đoán được là tên đối thủ này đã hoàn toàn điên rồi.
Đi vào rừng chừng trăm bước thì Đỗ Duy phát hiện được dấu vết bước chân trên đất.
Chẳng lẽ tên chết tiệt kia cố ý lừa ta vào đây? Thế quái nào mà cả dấu chân cũng lưu lại rõ ràng đến vậy? Hắn không biết Cybaster đã hóa điên rồi thì còn ý thức đâu mà đi ngụy trang dấu chân?
Đúng lúc này, Đỗ Duy chợt cảm thấy giật mình! Đám khô lâu mà Đỗ Duy phái vào rừng đều có liên hệ với tinh thần lực của hắn, vào lúc hắn giật mình, tinh thần lực lập tức cảm ứng được có khô lâu đã tìm được mục tiêu nhưng một tên đã bị tiêu diệt. Hắn lập tức xác định phương hướng rồi nhanh chóng phóng đến.
Đi về phía cánh trái một lát liền thấy Cybaster đang ngồi chồm hổm phía sau một gốc cây to, lưng đưa về phía Đỗ Duy, dường như hắn đang ôm vật gì đó, người vẫn ngồi chồm hổm, thân rung nhè nhẹ, hai vai nhấp nhô.
Đỗ Duy dè dặt không dám tới gần bèn huýt lên một tiếng khiến hai tên hắc kỵ sĩ tử linh lập tức vung kiếm đen sì vọt tới.
Cybaster đột nhiên hoảng hốt quay nhanh người lại.
Lần này Đỗ duy mới thấy được rõ ràng bộ dạng của Cybaster, nhìn thấy Cybaster trong hình dáng "dã nhân" ngu độn, ngay cả Đỗ Duy cũng thất kinh. Khi hắn nhìn rõ thứ mà Cybaster ôm trong tay thì càng không khỏi ngẩn người ra.
Thì ra Cybaster đang ôm một bộ xương khô đã bị phá nát, đúng là một tên khô lâu do mình phái ra đã sớm bị Cybaster giết chết. Có điều tên kia dường như bị điên, tay ôm đống xương, đầu chúi vào trong khung xương ngực mà gặm.
Chỉ có điều xương của khô lâu thì làm gì có chút máu thịt nào để hắn gặm? Miệng của Cybaster bị gai xương khô cứng ngắc đâm thủng, khóe miệng ướt máu vẫn còn dính vài miếng kim loại. Hắn ngẩng đầu lên trông thấy Đỗ Duy, mắt nổ hung quang điên cuồng, miệng rống răng nhe hung hăng hướng về phía Đỗ Duy, dùng cả tay chân đánh tới mãnh liệt.
Loảng xoảng!!
Hai tên hắc kỵ sĩ tử linh bên cạnh Đỗ Duy ngay lập tức cùng vung kiếm lên chém xuống hai tay Cybaster đang đánh tới. Hai tay hắn chặn hai kiếm hai bên, kiếm của hắc kỵ sĩ tử linh không sắc bén, chủ yếu mang theo khí tử linh ăn mòn, hai tay Cybaster bị chém trúng liền bị thương, khí tử linh màu đen cắt vào tay hắn khiến khói xanh toát ra xì xoẹt.
Cybaster kêu đau một tiếng rồi hướng về phía một tên hắc kỵ sĩ tử linh đâm thẳng vào, hắn vẫn còn thực lực cường đại nên va chạm loại này không phải chuyện đùa, tên hắc kỵ sĩ tử linh lập tức bị hắn húc ngã. Sau đó Cybaster thét lên điên cuồng rồi xông tới hai tay vừa cào vừa nện, chỉ trong chốc lát đã đem tên hắc kỵ sĩ tử linh này xé thành bốn năm mảnh, một tia khí đen vừa hiện ra liền bị hắn trực tiếp đánh cho rã nát. Tên hắc kỵ sĩ tử linh còn lại, vốn dĩ là sinh vật tử linh nên không hề có bất kỳ cảm giác sợ hãi gì, lại nâng cao trường kiếm phóng tới sau lưng Cybaster. Kiếm này đâm sau lưng Cybaster, ào một tiếng đã xuyên thủng ngực. Cybaster ngẩng đầu gầm rú rồi đột ngột xoay người lại, mắt lộ hung quang, mặc dù ngực bị trường kiếm xuyên qua, khí tử linh ăn mòn nhanh chóng thân thể hắn, nhất là vùng ngực và lưng phía thân trên đã xuất hiện từng tảng lớn thịt thối màu đen. Nhưng hắn lại ngơ ngẩn không biết, hai tay nắm lấy mũi kiếm trên ngực dùng lực kéo mạnh, lôi tên hắc kỵ sĩ phía sau đến, rồi vung hai tay hung hăng nện vào mũ giáp trên đầu tên hắc kỵ sĩ kia, lập tức đánh cho đầu đối phương bay lông lốc.
Trong đám khói đen, Cybaster mặc dù bị cháy đen và kêu đau liên tục nhưng năng lực tự chữa cường đại của hắn lại đột nhiên bộc phát, phần da thịt thối rữa rơi ra ào ào, phần máu thịt mới bên trong nhanh chóng được tái sinh.
Mô tả thì nhiều chứ thật ra trong thực tế xảy ra rất nhanh. Sau khi hắn giải quyết xong đám sinh vật tử linh của Đỗ Duy thì bệnh điên lại càng phát ra dữ dội. Hắn quay sang Đỗ Duy ngẩng đầu gầm lên.
Nhưng Đỗ Duy đã sớm nhân cơ hội này lui ra phía sau cả chục bước, đợi Cybaster xử lý đám sinh vật tử linh của mình xong thì Đỗ Duy đã sớm lấy cây cung địa ngục Fedora ra giương lên nhắm vào Cybaster.
Cybaster dường như không hề nhận ra Đỗ Duy, hai tay nhấc mớ xương tàn còn lại của tên hắc kỵ sĩ tử linh đưa lên miệng ngoạm vài phát, sau khi phát hiện ra chẳng có tí máu thịt gì thì đùng đùng nổi giận quay sang Đỗ Duy gầm gừ liên tục. Trong họng vẫn phát ra những câu mơ hồ không rõ ràng.
Đỗ duy nghe xong nhưng vẫn nghi ngờ không biết có phải mình nghe lầm không.
Bởi vì dường như Cybaster đang gầm gừ: Thịt! Ta ... muốn ... ăn ... thịt!!!
Đến lúc này Đỗ Duy mới chắc rằng tên Cybaster trước mặt mình e rằng không còn bình thường.
Nhìn con mắt Cybaster y như dã thú, trong lòng hắn không khỏi có chút sợ hãi, mũi tên địa ngục Fedora đang định bắn ra đột nhiên trong lòng chợt động, lại thò tay vào trong ngực mò mẫm, rút trong túi trữ ma pháp ra một miếng thịt ngựa.
Đây là loại lương khô dùng trong quân đội. Đỗ Duy ném ra xa, Cybaster nhảy vọt lên hai tay ôm lấy, sau khi ngửi qua dường như hắn rất hài lòng, lúc này mới ngoạm mạnh từng phát từng phát, không thèm nhìn đến Đỗ Duy nữa.
Đỗ Duy trong lòng tò mò, mới vừa lò dò bước tới thì Cybaster lập tức cảnh giác ngẩng đầu lên, quay sang Đỗ Duy kêu lên một tiếng rồi nghiêng người quay lưng lại dường như hắn sợ Đỗ Duy đến cướp đồ nên ôm chặt miếng thịt ngựa vào lòng ra sức gặm. -
Đỗ Duy đứng lại trông thấy bộ dạng Cybaster giống như chó hoang trong lòng không khỏi thương hại vài phần.
Than ôi... thiếu tướng quân của quân Tây Bắc ngang tàng ngày trước giờ lại biến thành bộ dạng này đây.
Khối thịt ngựa đó tuy lớn nhưng tên kia chớp nhoáng đã gặm xong sạch sẽ, rồi quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Đỗ Duy, trong mắt lóe lên một tia hung dữ hàm ý nếu không có thịt ăn tiếp thì sẽ chạy lại thịt luôn Đỗ Duy.
Đỗ Duy thấy thế lại mò vào trong túi trữ ma pháp lấy ra một tảng thịt ngựa nhưng lần này trong lòng hắn chợt máy động, không quăng thịt đi mà cầm trong tay giơ lên hỏi thử: "Thịt?"
"Thịt!!!" Cybaster lập tức tiến tới vài bước, ánh mắc hung tợn nhìn chằm chằm vào tảng thịt trên tay Đỗ Duy, tiếp theo hắn dùng cả tay lẫn chân chồm tới thêm mấy bước.
Đúng lúc này, trên cao có tiếng la hét ầm ĩ: "A! Đây rồi! Tìm được rồi!!!"
Tiếp theo lại thấy ba người ma pháp sư cung đình phóng từ trên trời xuống, ba người đáp xuống trông thấy Đỗ Duy đều hướng về phía hắn cúi người gật đầu. Một người trong bọn còn khách khí nói: "Ngài công tước hoa Tulip, may mà người đuổi theo tên quái vật kinh khủng này."
Tên ma pháp sư đang nói này hiển nhiên là người đứng đầu, sau khi nói xong liền quay sang đồng bọn kêu lên: "Giết tên quái vật này, báo thù cho đồng đội chúng ta!"
Ba vị ma pháp sư này đồng thời lấy ma pháp trượng của mình ra. Sau khi vây quanh Cybaster, ba người còn tiếp tục lấy trong người ra một quyển trục ma pháp, sau khi kéo ra thì ánh sáng ma pháp tỏa ra vây quanh ba người tạo thành một kết giới ma pháp phòng ngự.
Đỗ duy là kẻ biết xem hàng, nhìn thấy ba người kéo quyển trục ma pháp ra thì mắt sáng hẳn lên: "Úi? Quyển trục ma pháp phòng ngự hệ quang minh? Đồ tốt đây."
Cybaster lúc này không còn thần trí con người nữa mà thuần túy mang hình dáng thú dữ, nhìn ba người ma pháp sư tiến đến. Dường như hắn cho rằng đối phương muốn cướp tảng thịt ngựa trong tay mình nên nhe răng trợn mắt quay sang gầm gừ ba người kia.
Bất quá mặc dù hắn mất lý trí nhưng thực lực thì vẫn còn cường đại, bản năng khổ tu nhiều năm tại căn cứ lập tức phản ứng.
Chỉ thấy thân thể hắn cong lại tựa như một con báo, xông vào giữa đám ma pháp sư kia. Đám ma pháp sư Không chút hoảng hốt, chẳng thèm tránh né, để mặc cho Cybaster phóng tới trước mặt, khi thân thể hắn chạm vào khu vực đó lập tức ánh sáng ma pháp lóe ra một chút. Cybaster thét lên đau đớn, thân thể bị ánh sáng ma pháp hất thẳng ra ngoài. Ngay tức khắc hắn ngã lăn mấy vòng dưới đất. Khi đứng lên, trên mặt đau đớn nhăn nhó thảm hại. Nhìn qua thấy trên người hắn bị nám đen một mảng do bị ánh sáng thánh khiết của hệ quang minh làm bị thương.
"Các vị, ta biết người này, hắn rất quan trọng đối với ta, xin các vị nhường hắn cho ta được không?" Đỗ Duy nói.
"Xin lỗi ngài công tước, hắn giết ba người bạn của chúng tôi, chúng tôi phải giết hắn!"
Oái! Ma pháp sư cung đình không ngờ cự tuyệt thẳng thừng yêu cầu của Đỗ Duy khiến hắn trong lòng không khỏi có chút bất mãn, cười nhạt một tiếng rồi lui lại phía sau hai bước.
Hắn là người hiểu rõ nhất thực lực của Cybaster.
Xem ba tên chết toi bọn bây giết Cybaster kiểu gì! Hắn chính là người mà ngay cả hoàng kim long cũng dám phang thẳng tay đó.
Cybaster lăn trên mặt đất vài vòng rồi đứng dậy, hai tròng mắt lóe lên từng vằn máu, nhìn chòng chọc vào giữa đám ma pháp sư cung đình.
Ba người ma pháp sư lạnh lùng ngâm xướng chú ngữ, ba cây ma pháp trượng được khua lên, chợt trên không trung xuất hiện một đồ án hình ngôi sao sáu cánh có đường kính khoảng mười thước, vững chãi áp từ trên cao xuống, lập tức bao phủ Cybaster vào trong.
Từ phía sau ba người tại ba vị trí chầm chậm từng bước từng bước dè dặt tiến tới. Đồ án ngôi sao sáu cánh xung quanh Cybaster cũng từ từ ép lại theo bước chân ba người bước đến.
Ở trong ma pháp trận này, mặt mày Cybaster lập tức lộ rõ vẻ thống khổ.
Đỗ Duy nhận ra điểm lợi hại của ma pháp trận này, một khi phát động sẽ khiến không khí từ bốn phương tám hướng đồng thời ép lại không gian bên trong, giống như khiến một người phải chịu sức ép ma lực cường đại từ bốn phương tám hướng dồn về, đủ để ép người ta thành bánh thịt!!!
Lúc này Cybaster chính xác đang rất khổ sở, không khí xung quanh chợt co rút lại, hắn muốn đứng thẳng người lên nhưng không thể nào làm được, hắn từ từ chịu không nổi áp lực, quỵ dần xuống nhưng hai tay vẫn ôm khư khư tảng thịt ngựa trong lòng...
Răng rắc!
Đất phía dưới đầu gối của hắn đã xuất hiện những vết nứt nhỏ, Cybaster gồng cứng cả người, cố gắng chống lại áp lực của ma pháp trận này. Trên người hắn đấu khí lóe lên từng điểm từng điểm một.
Lúc đầu ba người ma pháp sư cung đình còn hết sức tự tin, nhưng Cybaster mặt ngày càng giận dữ, đấu khí trên thân hắn lúc đầu màu đỏ dần dần chuyển sang màu bạc, cuối cùng dường như mơ hồ xuất hiện một tia kim quang...
Ba ma pháp sư cảm giác được áp lực tăng lên ngay tức khắc. Bọn họ liều mạng đẩy mạnh ma lực, nhồi thêm vào ma pháp trượng. Có điều ngôi sao sáu cánh kia dường như đã bị Cybaster chế trụ chắc chắn rồi, không thể thu nhỏ thêm tí nào nữa.
Cybaster mặc dù cường hãn nhưng hôm nay hắn đã bị thương không ít nên thân thể tuy có hồi phục nhưng đấu khí và sức mạnh của hắn lại vô phương bổ sung thêm, máu trong miệng hắn từ từ chảy ra, hiển nhiên là hắn đã liều mạng thôi động đấu khí khiến nội tạng đều đã bị tổn thương.
Sau cùng hắn rống lên điên cuồng một tiếng, đột nhiên chợt thấy thân hắn nghiêng sang một bên rồi bất ngờ hắn làm một động tác vặn vẹo thân thể cực kỳ quỷ dị!
Đỗ Duy đứng từ xa trông thấy động tác này của Cybaster bỗng mắt sáng hẳn lên! Với cảnh giới của hắn bây giờ có thể nhìn ra trong lúc tối hậu bị lực lượng của ma pháp trận ép xuống, Cybaster không ngờ có thể dùng đấu khí của mình lôi kéo áp lực của ma pháp trận, sau đó dựa vào việc vặn vẹo thân thể một cách cực kỳ quỷ dị, dẫn dắt áp lực đang đè lên mình thoát đi bốn phương tám hướng, cuối cùng cứ thế lách mình ra. Quả thực hắn phát huy sự vận động lực lượng của mình tới mức cực điểm! Lực lượng đang vây ép xung quanh lập tức bị hắn dẫn dắt lạc khỏi mục tiêu chính.
Ầm!
Hơn nửa thân hình Cybaster đã thoát được đòn tối hậu với hàng loạt lực công kích đan chéo nhau của ma pháp trận này, tuy nhiên Cybaster cũng không thể tránh được toàn bộ, cánh tay phải của hắn lúc dẫn dắt loạt lực công kích này đã kêu lên răng rắc rồi gãy lìa mấy khúc, nát vụn ra dưới áp lực của các luồng lực công phá!
Nhưng dù sao thì Cybaster cũng đã thoát hiểm, hơn nữa Đỗ Duy nhận ra phút cuối cái cách hắn bảo vệ tính mạng ẩn ước có chút bóng dáng của sự lĩnh ngộ lực lượng "Quy tắc"!!! Dù một cánh tay hóa thành thịt vụn, dù thống khổ tột cùng như vậy nhưng Cybaster vẫn không ngã xuống, hắn thét lên điên cuồng, thanh âm đã khàn đặc mang theo bi thương vô tận, đột nhiên hắn nhào tới tên ma pháp sư đứng giữa ở phía trước một lần nữa. Ma pháp sư này mặc dù hoảng sợ nhưng không rối loạn, hắn tự nhủ có kết giới ma pháp phòng ngự nên đối phương không thể làm thương tổn mình được.
Đúng là lúc đầu hắn yên tâm nhìn Cybaster vung tay hung hăng chộp về phía tim mình, trong nháy mắt, ánh mắt ma pháp sư đột nhiên đổi sắc!
"Sao... sao lại thế... Lẽ nào..."
Phốc!
Bàn tay Cybaster không ngờ khơi khơi xuyên thấu kết giới ma pháp phòng ngự của ma pháp sư, thánh quang màu bạc kia cũng không mảy may ngăn cản được hắn dù chỉ nửa phân! Chỉ thấy trên tay Cybaster mặc dù máu tươi đầm đìa nhưng vết thương lại dường như phát ra khí đen mạnh mẽ!
Đỗ Duy vốn là người hiểu biết, liếc qua một cái chợt kinh hoàng trong lòng: Khí tử linh! Quái đản, đây không ngờ chính là khí tử linh của vong linh ma pháp sư hắc ám!!! Cybaster là một võ sĩ thì tại sao lại có khí tử linh!?
Loại ma pháp mà vị ma pháp sư cung đình này sử dụng là thủ hộ ma pháp của hệ quang minh mà khí tử linh lại chính là khắc tinh của bất cứ ma pháp nào của hệ quang minh!
Tay Cybaster dễ dàng xuyên qua ma pháp phòng ngự này của hệ quang minh, vồ thẳng vào ngực vị ma pháp sư nọ, xuyên luôn qua tim!!! Trong bàn tay đầm đìa máu của Cybaster, dường như có vật còn động đậy, đây hiển nhiên là trái tim bị móc ra!!!
Khí tử linh? Cybaster, thế quái nào mà hắn lai có khí tử linh?
Cybaster thu tay về xong thì vị ma pháp sư cung đình đầu đã vẹo, ngã ra đất. Hai người ma pháp sư cung đình kia mặt đã tái xanh trong khi Cybaster đang há miệng gào to "Thịt! Thịt! Thịt..."
Rồi hắn đưa trái tim kia lên miệng, há toang mồm ngoạm ngay trái tim vị ma pháp sư hệ quang minh hệ nọ!!
Tiếp theo chợt thấy hắn bỗng nhiên đứng thẳng người, ngửa đầu rống toáng lên, toàn thân mơ hồ phát ra một đạo ánh sáng ma lực màu trắng thánh khiết của hệ quang minh!
Đỗ Duy ngẩn cả người.
Tiến hóa ư???!!!
← Ch. 372 | Ch. 374 → |