Vay nóng Homecredit

Truyện:Ác Ma Pháp Tắc - Chương 583

Ác Ma Pháp Tắc
Trọn bộ 662 chương
Chương 583: Châm lại chiến hỏa! Cự thú Behemoth ra trận!
0.00
(0 votes)


Chương (1-662)

Siêu sale Shopee


Trên toàn bộ đại lục, quý tộc bất luận lớn nhỏ, cùng với quan viên các nơi, đầu năm 966 này, hầu như đều hướng ánh mắt về đế đô, dõi theo trận chiến ngầm giữa vị hồng nhân số một đế quốc công tước hoa Tulip và Nhiếp Chính vương điện hạ.

Từ chuyện tư quân của gia tộc hoa Tulip chống đối quan quân lãnh địa, dẫn đến một hồi đấu khẩu trường kì, tiếp đó Nhiếp Chính vương ban bố lệnh hiệu triệu tư quân của các lĩnh chủ quý tộc, rồi cuối cùng là thảo nguyên vương phái sứ giả đến đế đô.

Theo dõi hết thảy sự tình, chỉ cần không phải kẻ ngu, tự nhiên nhìn ra đầu đuôi sự tình.

Tuy rằng trong đế đô vẫn còn giữ bầu không khí hòa bình, chỉ là dưới vòng nước xoáy này, nhiều người cũng dần dần cảm thấy lo sợ.

So ra, vấn đề chiến khu phương Bắc, ngược lại có phần kém được quan tâm hơn đôi chút.

Chuyện này kỳ thực cũng hoàn toàn không phải đế quốc trên dưới không coi trọng chiến sự phương Bắc.

Chỉ là, đế quốc Roland lập quốc ngàn năm, cho đến hiện tại Augustine vương triều, đế quốc cho dù nằm trong tay tiền nhiệm hoàng đế Augustine VI thích hư danh, hay là đương nhiệm Nhiếp Chính vương anh minh chăm lo việc nước. Thì căn cơ đế quốc y nguyên vẫn còn bền chắc, dù rắng trước đây có quân phiệt Tây Bắc cát cứ, hay là người thảo nguyên phá rối biên cương, suy cho cùng cũng là họa nhỏ, chỉ có thể tính là cục bộ chiến tranh mà thôi.

Đế quốc như một con quái vật khổng lồ, ngồi ôm lấy toàn bộ đại lục, vài ngàn vạn nhân khẩu, diện tích rộng lớn, trăm vạn đại quân, rừng vàng biển bạc.

Cho nên vào lúc này, cho dù là người tiêu cực nhất, cũng tuyệt đối không tin đế quốc sẽ diệt vong.

Còn về đám quái vật, chủng tộc xâm lấn gì gì đấy.. trong suy nghĩ của tuyệt đại đa số mọi người mà nói, cũng chẳng qua là bắt bớ chiến loạn địa phương mà thôi. Đế quốc ngồi ôm cả đại lục, vô luận là nhân khẩu, tài nguyên hay số lượng quân đội, đều là dư dật đếm không suể.

Cho dù là chiến sự tiền tuyến có khốc liệt đi nữa, thì phân lượng của những chủng quái vật xâm nhập kia, chẳng qua cũng chỉ tương đương với một lần thảo nguyên chiến tranh mà thôi. Sẽ không có ai đem cái "Cục bộ chiến loạn" này ra xem như tâm phúc đại họa.

Thế cho nên, màn tranh đấu quyền thần cùng quân vương ở đế đô, ngược lại càng hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Chỉ là, sau khi thảo nguyên vương Saladin phái sứ giả đến đế đô giao ra cái quốc thư nực cười cuồng vọng kia, hoàng cung im ắng hẳn mấy ngày, rồi cuối cùng phảng phất cũng với gia tộc hoa Tulip thỏa hiệp.

Một phần mệnh lệnh phát xuống, nói người thảo nguyên cuồng vọng, phạm uy nghiêm đế quốc. Hạ lệnh cho người giữ trọng trách thủ biên cương – gia tộc hoa Tulip chỉnh đốn quân đội, tất yếu phải cho bọn người thảo nguyên xem một chút bản sắc hùng binh.

Đạo mệnh lệnh này đưa xuống, ẩn giấu lời thoại là: Nhiếp Chính vương đã vứt bỏ ý đồ điều tư quân gia tộc hoa Tulip ra tiền tuyến.

Hết một hồi đánh cờ, phảng phất như công tước đại nhân tuổi trẻ thiên tài thắng được một lần.

Sau đó, song phương đều bình chân như vại, nghe nói tiểu hoàng đế đế quốc Charles, theo nhắc nhở của Nhiếp Chính vương, còn đến tận cửa bái phỏng công tước hoa Tulip, còn về song phương phải chăng lần này đã đạt thành cái gì hiệp nghị bí mật, người ngoài hoàn toàn không hay biết.

Thế là, sự kiện này tựa hồ như trời quang mây tạnh, bầu không khí khẩn trương bao bọc quanh đế đô, cuối cùng cũng dần tan đi mất.

Sự tình đến lúc này, không ít hào môn thế gia lớn lớn nhỏ nhỏ, người người đều thở phào ra một hơi.

Xét cho cùng, trong trường tranh đoạt lặng lẽ đó, những tầng lớp quý tộc lớn lớn nhỏ nhỏ này, lại quá nửa đều trong lòng hướng về gia tộc hoa Tulip. Hoàng thất đột nhiên khai đao với gia tộc hoa Tulip, có trời mới biết chỉ tước quyền một mình gia tộc hoa Tulip, hay là hoàng thất chuẩn bị khai đao với tất cả giai tầng quý tộc?

Thu quyền, loại sự tình này, thường thường đều là rất dễ dẫn đến tư tưởng thỏ chết cáo khóc.

Càng huống hồ, cái Nhiếp Chính vương đưa ra là phần lệnh "Điều động quý tộc lĩnh chủ tư quân tham chiến", tuy lời lẽ khá nhẹ nhàng, nhưng lại có ý tứ bên trong, lại làm cho không ít hào môn quý tộc sinh ra tâm lý kháng cự.

May mắn là, công tước hoa Tulip ngăn lại phần mệnh lệnh này, không thì giả như công tước hoa Tulip chịu thua, trái lại đem giao ra tư quân gia tộc, như vậy khác nào bảo các hào môn thế gia khác đều chiếu theo đó mà làm hay sao?

Những tư quân này đều là chính mình bỏ tiền ra vũ trang, đều là tài sản tư nhân, có ai nguyện ý đưa lên tiền tuyến chịu chết cơ chứ.

Thói đời là vậy! lấy của công làm của tư thì lắm người, còn những kẻ có tâm tư cao thượng phá nhà vì nước, thì lại chẳng có mấy ai.

Một hồi mây mù ở đế đô đã tan đi, tuy mọi người đều biết, sự tình sau này sớm muộn vẫn còn khó mà giải quyết triệt để, nhưng trên tổng thể, cũng đã làm cho không ít người nới lỏng tâm tình.

Mà ngay lúc này đây, tiết xuân ấm áp, chiến sự phương Bắc, cuối cùng cũng mở màn oanh oanh liệt liệt!

Đế quốc năm 966, ngày 9 tháng 3.

Đêm đầy sao, không mây gió.

Sáng sớm ngày đó, binh sĩ quan sát trên tường thành hồi báo, những dị tộc quái vật kia, hình như có động tĩnh dị thường.

Rostock tướng quân nhận được hồi báo, không dám buông thả, lập tức tự mình dẫn đông đúc bộ tướng lên thành quan sát.

Rostock lão tướng quân rất rõ ràng, đám quái vật kia trong toàn bộ mùa đông, đều là sấm to mưa nhỏ, một mực chậm chạp không phát lực tấm công, nhưng hắn sẽ tuyệt đối không vì thế mà buông thả. Từ năm ngoái khi bắt đầu trận chiến, sự hung hăng của đối phương đã kiến Rostock tướng quân hiểu thật sâu sắc – đám quái vật này thực sự có lực chiến đầu rất cường hãn.

Đối phương cả mùa đông không phát động tấn công, chỉ sợ là tích lũy điều kiện, khai xuân ấm áp, chiến sĩ dưỡng sức chuẩn bị đầy đủ mới phát động một trận công kích lôi đình.

Thêm nữa, đã một khoảng thời gian dài, quân đội đế quốc hầu như không có cách nào trinh sát quân tình đối phương.

Phái thám báo kỵ binh ra thành dĩ nhiên là vô dụng, bởi vì dù cho thú nhân không tiến công, thì lúc nào cũng có nhóm lớn lang kỵ binh tản bộ trong khu chiếm lĩnh. Thám báo kỵ binh nhân loại phái ra hai lần đều tổn thương thảm trọng, mà lợi ích đạt được lại hầu như không đáng nhắc tới.

Còn về trinh sát trên không, cũng đã dần dần bị tội dân bóp chết.

Từ sau khi Tinh linh tộc đến, tinh linh là chủng tộc có năng lực phi hành bẩm sinh, liền vững vàng nắm giữ quyền chủ động trên không. Không quân tướng quân Andrea cũng phái ra mấy lần phi thuyền trinh sát, đều không ngoại lệ bị đối phương đuổi trở về, song phương còn mấy lần va chạm quy mô nhỏ trên không.

Nhưng từ chiến quả mà xem, phi hành cung tiễn thủ của Tinh Linh tộc trên không trung đối với phi thuyền khí cầu chậm chạp nặng nề, có được không ít ưu thế, càng huống hồ, lực chiến đấu của khí cầu chủ yếu chỉ là không đối đất, còn chiến đấu không đối không, hầu như mất hết chín thành chiến lực.

Có thể nói, trong cuộc chiến giành quyền "kiểm soát không trung", tội dân tuyệt đối chiếm thế thượng phong.

Có giá trị tình báo mà nói, chỉ có thông tin do Ron Barton mang theo đám lính đánh thuê ô hợp chạy đi "Hàng không quấy rối tác chiến" ở hậu phương địch mang về, nhờ đó đầu não phương bắc chiến khu mới biết, đám tội dân này cả mùa đông đều nghỉ ngơi lấy sức, phá rừng làm nương rẫy, kiến tạo thành trấn và nơi ở. Xem ra, đám gia hỏa này tính ở luôn nơi này cắm rễ!

Biết được tin tức này, Rostock tướng quân trong lòng lo lắng không thôi. Xem ra, đám địch nhân trước mắt này khó đối phó hơn bọn người thảo nguyên nhiều. Ngày xưa, đám người thảo nguyên chẳng qua cậy vào ưu thế kỵ binh thảo nguyên, chạy đến nội địa đế quốc quấy rối một trận, vừa đánh vừa cướp, cướp đủ rồi về.

Còn đám dị tộc quái vật này, lại cứ như ở nơi này mọc rễ!

Tuy trước chiến tranh đế quốc đã thi hành triệt để chiến lược "Vườn không nhà trống", rốt cuộc là người, lương thực, khí giới, vũ khí... có thể đem đi thì đem đi, không thể đem đi được thì thiêu hủy hết.

Thế nhưng, đất thì làm sao mà mang đi được!

Hiện tại khu vực tội dân chiếm lĩnh, từ phía nam băng phong rừng rậm, đến phía bắc phòng tuyến Kaspersky, tuy chỉ là một dải đất tương đối dài hẹp, nhưng diện tích đất đai ước chừng cũng bằng hơn một nửa hành tỉnh lớn của đế quốc. Bọn chúng tại nơi này làm ruộng xây nhà, lại không cách nào ngăn cản được.

Còn về đất đai phương bắc cằn cỗi, đối phương làm sao mà sản xuất đủ lương thực, Rostock tướng quân cũng nghĩ không ra. Nhưng hiện tại, thực sự không thể nào không lo lắng!

Đối với việc mặc kệ chỗ đất đai hoang vu cằn cỗi này, phía trên cũng không có dị nghị gì cả. Dù sao, khí trời phương bắc giá lạnh, mỗi năm vừa đến tháng mười, phương bắc lại nổi lên một hồi băng thiên tuyết địa, sương muối đầy trời, duy trì mãi cho đến tháng tư tháng năm mới dần dần giảm xuống.

Nhìn về quá khứ, chỗ đất đai này tuyệt đối không thích hợp cho trồng trọt - Nói ra con nít nó cười, một năm mười hai tháng, đến hơn một nửa là khí trời lạnh chết người đi được, đất đai chỗ này mà trồng trọt được sao?

Cho nên, bỏ đi đám đất đai vô dụng này, giữ vững phòng tuyến có ưu thế địa hình địa lý Kaspersky, cũng không thể nói là chiến lược sai lầm.

Thế nhưng mà, thời tiết năm nay quá sức là tà môn khác thường, mùa đông phương bắc mà lại không hề có tuyết, khí hậu lại còn có thể so với phương nam ấm áp hơn! Thêm nữa, mưa đầy trời! Có thời tiết này, đám thú nhân kia mới có thể thong dong đem đất đai hoang vu biến thành đồng ruộng, gom góp từng chút từng chút một lương thực.

Chỉ sau mấy tháng, một số nơi đã đến lần thu hoạch lương thực lần đầu tiên.

Mỗi lần nghĩ tới đây, cho dù là tín đồ thành kính nhất cũng không thể không thầm nghĩ: chẳng lẽ thần linh bảo hộ đám quái vật đáng chết này ư? Không thì vì cái gì, khí trời phương bắc, lại như có lợi cho bọn chúng?

Cho nên, ngày 9 tháng 3, ở dưới hồi báo, quân địch có động tĩnh, Rostock tướng quân không dám lơ là chút nào, lập tức dẫn người lên tường thành quan sát.

Quả nhiên, vừa bức lên tường thành, nhận lấy vọng viễn kính từ tay tùy tùng nhìn ra xa, giữa đại doanh mùa đông của địch quân nhìn như an tĩnh, thật sự là có một tràng nhốn nháo sôi trào.

Nguyên là trong đại doanh địch nhân nhìn như yên tĩnh đó, cũng không biết từ nơi nào chui ra, từng tên từng tên quái vật thú nhân lông dài, đang khoác lên mình chiến giáp, cầm lấy vũ khí, có tên đang xếp hàng, có tên thì mài đao, có tên lại kêu gào kêu gào... trường diện đó, khí thế ngất trời.

Rostock tướng quân hoàn toàn không biết, lúc trước khi Tinh Linh vương Lạc Tuyết tới tiền tuyến, biết được sự việc "không kích" lần trước của nhân loại vào doanh trại thú nhân, lập tức đưa ra một mệnh lệnh, triệu tập nhóm lớn công tượng ải nhân (thợ người lùn) vào quân đội, cho nên doanh trại thú nhân bây giờ đã khác xưa rất nhiều.

Vào mùa đông, ải nhân tộc dựa vào bản lĩnh thiên phú của chúng, trong quân doanh đào ra một loại hầm đất giống như huyệt động, kỹ nghệ của ải nhân quả nhiên không tầm thường, những địa động kia rất kiên cố, mặc dù nằm sâu dưới đất, nhưng lại không bị thiếu không khí, mà vẫn đủ để phòng ngự công kích của nhân loại.

Đúng là nói về khả năng đào đường hầm, không chủng tộc nào có thể thắng được Ải nhân tộc.

Mắt thấy trên từng cái huyệt động, từng cánh cửa gỗ được phủ đất cỏ bên trên từ từ mở ra, một tiểu đội thú nhân đi ra khỏi hầm đất, cầm lấy vũ khí, mặc lên khải giáp, sau một mùa đông dưỡng sức, những thú nhân này tinh lực dồi dào. Thêm nữa thú nhân lại là chủng tộc có tính chất kì lạ, sau khi qua mùa đông, không ít thú nhân bắt đầu rụng đi lông dài toàn thân, lại càng thể hiện ra vóc người tráng kiện.

Một tiếng kèn hiệu thổi lên, từng tên từng tên thú nhân thiết giáp phương trận đã từng khiến cho binh sĩ nhân loại da đầu phát tê, từ cửa doanh rộng mở đi ra.

Từ nơi xa truyền đến từng hồi từng hồi âm thanh trầm trầm vang vọng, sau đó, liền thấy sâu bên trong doanh trại to lớn của Thú Nhân tộc, không ít điểm đen chậm rãi tiến đến, mà các thú nhân chiến sũ trong doanh địa đó, lập tức lui ra tứ tán như thủy triều, nhường đường cho những bóng đen đó.

Dần đần, nương vào viễn vọng kính, nhìn rõ được hình dạng của những cái bóng đó, các tướng quân đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh!

Quái vật! Thật sự là quái vật!

*****

Chúng là từng con từng con quái vật khổng lồ!

Từ khoảng cách này mà nhìn ra, đám quái thú kia, thân hình đầy đủ so với những cây đại thụ bên cạnh còn cao hơn một đoạn, sợ rằng mỗi còn đều cao hơn mười thước!

Những quái thú kia, toàn thân phủ một lớp lông dài màu vàng xậm, dưới ánh mặt trời, lại phàng phất một chút ánh kim nhàn nhạt! Từng con từng con quái vật, người đứng thẳng, chi dưới ngắn nhỏ chắc nịch, chi trên to và dài, sau người còn kéo theo một cái đuôi rất dài, trông như xích sắt, to lớn như thân cây! Đầu to lớn, có chút hơi bẹp, cái miệng to lớn mở ra ngửa lên trời hống to, thanh âm kia quả thật như ngàn vạn dã thú reo hò. Ở nơi xa cách đến mấy dặm mọi người nghe đều biến sắc!

Theo mỗi bước chân đi tới, mặt đất hằn sâu vô số dấu chân!

Mà đám quái vật kia, trên cổ mỗi con, đều thắt một cái vòng sắt cực kì to lớn, treo bên dưới vòng sắt màu đen chắc nịch đó, lại kéo theo một cái thiết chùy sáu cạnh! Thiết chùy khổng lồ kia, nhìn từ xa cứ như một cái đầu trâu to lớn vậy!

Thế mà đám quái vật này để trong tay, lại hoàn toàn không thấy mất sức chút nào!

Rostock tướng quân đếm hết số quái vật này. Tổng cộng phải đến hơn hai mươi con! Còn những thú nhân bên cạnh, nhìn thấy đám quái vật kia xa xa đi đến, đều ngửa lên trời huýt dài, phát ra một trận reo hò vang vọng.

Thậm chí có một số thú nhân, lui về sau, khom người hành lễ!

Hơn hai mươi con quái vật cuối cùng cũng ra tới bên ngoài doanh địa, xếp thành một dãy, cái mũi thô to hô hấp nặng nề, phun ra bạch khí, tròng mắt to lớn trừng lên nhìn về tường thành nhân loại phía trước, phát ra một tiếng hống bất thường.

Nhìn thấy đầu đám quái vật đang hướng về phía tường thành, quân phòng thủ nhân loại người người không khỏi hạ ý thức, nắm chặt vũ khí trong tay, không ít người trong ánh mắt, tự nhiên lộ ra mấy phần kinh hoàng.

Rostock tướng quân sắc mặt cũng khó coi, mà phía sau, một tướng quân nhịn không nổi kinh ngạc quát lên:

- Ai có thể nói cho ta, chúng.. chúng là cái dạng đồ vật gì?

- Nhanh đi!

Rostock tướng quân quay đầu nhìn một bộ hạ, trầm giọng nói:

- Đi, mời các ma pháp sư lên thành trợ chiến! Còn nữa, báo cho thần thánh kị sĩ đoàn!

Giữa trưa, chiến sự nổ ra.

Cả buổi sáng, thủ quân nhân loại đều bị tiếng gầm gừ bất thường của đám quái vật kia làm cho có chút hoảng loạn, mà thiết giáp phương trận của đám thú nhân, cũng từng cái từng cái sắp xếp đi ra, mặt sau còn có thêm một dãy xe ném đá.

Đúng vào lúc giữa trưa, xuất hiện mấy lão thú nhân mặc quần áo da thú cổ quái, từng tên xem ra đều đã cực kì già nua, gầy gò đến nỗi gần như chỉ còn cái khung xương, trên người là quần áo da thú, màu sắc rực rõ, trông như được may lại từ nhiều loại da dã thú bất đồng. Trên cổ, cổ tay, mắt cá chân đều mang những vòng tay, vòng chân, dây chuyền chế từ xương thú. Những lão thú nhân này đi ra, thú nhân chiến sĩ phía sau mấy phương trận, đột nhiên cùng lúc quỳ xuống lạy, mỗi thú nhân chiến sĩ thậm chí đem vũ khí thuẫn bài ném trên mặt đất, cực kì cung kính, bò rạp trên mặt đất.

Mấy lão thú nhân kia, bắt đầu khoa tay múa chân nhảy lên, những đồ trang sức toàn thân khua lên đập vào nhau vang lên từng tiếng, theo sau là một chuỗi âm thanh kì dị, như niệm chú, lại bỗng lúc trầm lúc cao, phảng phất như một loại ca dao cổ quái. Mấy lão thú nhân nhảy nhót ca hát một hồi thật lâu, sau cùng rồi kiệt sức.

Mà lúc này đây...

Giờ ngọ, mặt trời đã lên ngay trên đỉnh đầu. Mấy lão thú nhân kia cũng không phải là thú nhân đại thần thông thường, mà trong Thú nhân tộc, là một dạng tồn tại đặc thù, thân phận cực kì tôn quý. Thậm chú ngay cả tộc trưởng bộ tộc, hay giả như vương tộc, đều phải kính lễ với họ! Những lão thú nhân này, là tượng trưng cho quyền uy của Thú nhân tộc. Bên trong Thú nhân tộc, tồn tại của họ có hai ý nghĩa:

Một, là đại biểu của Thú nhân tộc, đối với thần linh tiến hành các hoạt động tế tự. Mà thứ hai, là thực hiện hành động chuyên môn phức tạp, thuần dưỡng Thú nhân tộc vũ khí chiến tranh cường đại nhất:

Cự thú Behemoth!

Những lão tế tự này sau khi tiếng hành một hồi nghi thức cổ xưa, chúng ngừng nhảy nhót, có mấy tên đem vòng xương trên cổ tay hoặc cổ lấy xuống, cầm ở trong tay, lại lầm rầm đọc một chuỗi chú ngữ cổ quái xong, vòng xương hóa ra vô số bột xương nát vụn!

Tùy theo gió thổi, đám bột xương kia phiêu tán, lập tức hòa tan trong không khí. Dưới ánh dương, những người trên tường thành, nhìn thấy một màn thần kì.

Trong không khí ẩn ẩn màu sắc của đám bột xương, đột nhiên khuếch đại lên, ánh nắng chiếu rọi xuống, làm thành từng mảng từng mảng nhạt nhạt kim sắc lóng lánh. Sau khi khuếch tán ra, rất nhanh bao phủ toàn bộ phương trận thú nhân!

Mà những thú nhân chiến sĩ, được quang hồ kia tắm gội, từng tên từng tên, lập tức trở nên nôn nóng bất an. Sau đó, từng tên thú nhân đứng lên, bắt đầu lớn tiếng gầm rú, bên trong tiếng gầm rú tràn đầy cuồng bạo cùng phẫn nộ, lại có nhiều tên, nắm lấy vũ khí giơ lên trời cao, tay dùng sức đấm phanh phách vào lồng ngực...

Dần dần, toàn bộ thú nhân đều bắt đầu hô cuồng lên! Mỗi cá nhân trên thân đều phảng phất lồng chụp quang hồ, mà bên trong quang hồ, thân thể các thú nhân đều có vẻ như bạo trướng lên mấy phần, lông tóc dựng đứng. Hai mắt đỏ ngầu những vằn máu!

Đám thú nhân kia đột nhiên khí thế trở nên cuồng bạo, liền khiến cho trên tường thành xa xa, mọi người đều có thể rõ rệt cảm giác đến!

Hơn hai mươi con cự thú Behemoth cũng được tắm gội dưới quang hồ khắp trời, đột nhiên giống như được kích phát một loại nộ khí. Lúc đầu chỉ là không ngừng thấp giọng gào thét, mà lúc này đây, lại từng con từng con vung vẩy cái đầu khổng lồ, giống như đang giãy thoát một loại gông xiềng vô hình nào đó, ngửa lên trời huýt từng hồi chói tai!

Hai mươi con cự thú gầm lên rú xuống, âm thanh kia, tựa hồ như cùng lúc có vô số dã thú gào thét bên tai, làm cho người người cảm thấy tim đập chân run!

Theo sau những tiếng gầm rú cùng lúc của đám cự thú Behemoth, tại khu đất giống phía trước, trong không khí đột nhiên sinh ra một lốc xoáy cực lớn, càng lức càng khuếch trương lên, ẩn ẩn xu thế như tiến gần về phía tường thành...

Cuối cùng, oanh!!!

Một tiếng nổ vang, lốc xoáy như một loại tạc đạn mạnh mẽ nổ ra, dùng mắt thường cũng có thể thấy được dòng sóng khí sung kích hướng về tường thành mà cuốn tới, trong nháy mắt, cuồng phong gào thét, sóng khí xung kích lên tường thành, trong đó còn phảng phất mang theo một tia lực lượng chấn nhiếp nhân tâm nào đó!

Trên tường thành, không ít quan quân mắt thấy không tốt, vừa mới mở miệng định hét lên, muốn cảnh báo mọi người cẩn thận, chỉ là thanh âm vừa phát ra, lại tựa như bị gió cuốn đi mất!

Oanh một tiếng, sóng khí kia nhắt mắt đã đến tường thành, phía trên, vô số binh sĩ dưới cuồng phong đều tự nhiên theo phản xạ cúi đầu gập thân mình để tránh sức gió, thế nhưng, khi cuồng phong đến, lại phát giác một tia quỷ dị!

Khi sóng khí cuốn đến, lại phảng phất sức xung kích không có mạnh mẽ như tưởng tượng, mọi người đứng tại chỗ, lại cứ như gió chỉ thoáng qua, dù cuồng phong nhìn mãnh liệt như xoắn tới, nhưng lại khiến cho mọi người không có chút chút nào cảm giác!

Mà lúc này đây, bên dưới tường thành, nhóm ma pháp sư đế quốc được Rostock phái người mời tới trợ chiến, bây giờ mới từ từ tiến đến, lại nhận ra chỗ lợi hại của cuồng phong này.

Nhìn quy mô thì như dọa người, "cuồng phong" này lại không có lực đạo xung kích gì, phía trên tường thành, nhân loại binh sĩ nhìn nhau ngơ ngác, nhưng lại phía dưới, những ma pháp sư kia, lại có người đột nhiên biến sắc kinh hô:

- Tâm linh phong bạo! là Tâm linh phong bạo!

- Ông!!!

Ma pháp sư kia vừa mới kêu lên, thì ngay lập tức nghe thấy nơi xa kia tiếng gầm rú của cự thú Behemoth lần nữa truyền đến.

Mà lần này, nghe thấy tiếng gầm rú kia, nhân loại binh sĩ lại lập tức cảm giác bất đồng!

Tiếng cự thú gầm rú kia rơi vào trong tại, lại phảng phất so với trước muốn cuồng bạo gấp mười lần, tựa hồ nghe thấy tiếng gầm rú đó, trong tâm linh sâu thẳm mỗi cá nhân, một sự sợ hãi trào dâng như thủy triều, nhắt mắt kiến cho mỗi người đều cảm thấy mỏi mệt mê man.

Các binh sĩ phía bên trong tháp phòng ngự cũng nghe thấy thanh âm đó, trong lòng tựa như bị một loại sợ hãi tuyệt vọng không cách nào hình dung chiếm giữ, tay chân tức thì mềm nhũn, vũ khí trong tay rơi cả trên mặt đất.

Thậm chí còn có mấy chục binh sĩ nhân loại, tròng mắt khẽ đóng tựa như ngất đi, rơi thẳng từ trên tường thành xuống đất, thành một đống thịt nhão bầy nhầy!

- Đây là ma pháp!

Một ma pháp sư đến từ ma pháp công hội, mặc một bộ áo bào màu trắng, hiển thị thân phận là cao cấp đại ma pháp sư, sắc mặt ngưng trọng, thân thể đột nhiên bay thẳng lên không, lượn phía trên tường thành!

Một thanh âm được rót vào ma lực lập tức truyền xuống:

- Các ma pháp sư chú ý, đây là Tâm linh phong bạo! Hãy ngâm xướng quang minh chú ngữ để chống lại!

Vào lúc này, tiếng lanh canh lách lách vang lên không ngớt, càng lúc càng nhiều binh sĩ sắc mặt ngây dại, ánh mắt kinh hoảng, không ít người buông bỏ vũ khí, một số khác dứt khoát ngồi bệt xuống hoặc ngã trên mặt đât. Chỉ có số ít tướng lĩnh, có được thực lực võ sĩ mạnh mẽ, dồn dập phóng ra đấu khí, mới có thể giữ được tinh thần, xua tan nỗi sợ hãi cổ quái kia.

Lần lượt từng ma pháp sư bay lên, mở rộng đôi tay, theo sau ma pháp sư đầu tiên, mười mấy ma pháp sư nhân loại bay nhanh đến ngâm xướng ma pháp chú ngữ quang minh hệ của nhân loại.

Từng tiếng một chú ngữ vang lên, mang theo ma lực truyền đế tai của các tướng sĩ, lúc này mới dần lay động tinh thần suy kiệt của họ, dần dần hồi tỉnh lại.

Mà cũng gần như ngay lập tức, kèn hiệu của Thú nhân tộc vang lên! Vô số tiếng kêu gào gầm rú phát ra, lần lượt từng cái thiết giáp phương trận màu đen, bên trong là các thú nhân giơ cao thuẫn bài, giống như từng cái mai rùa khổng lồ màu đen, nhắm thẳng phía tường thành nhân loại mà đi.

Hơn hai mươi con cự thú Behemoth kia, lại cùng nhau phóng thích một cái "Tâm linh phong bạo" nữa, rồi mới gầm lên một tiếng nôn nóng, điên cuồng chạy về phía tường thành!

Rầm rầm rầm rầm, hai mươi con cự thú cùng chạy, mặt đất rung lên rung lên từng hồi.

- Nỏ pháo! Ngắm chuẩn vào những quái vật kia! Nhanh!

Rostock tướng quân hét lên phẫn nộ:

- Giết chết chúng nó!! Giết chết chúng nó!

Binh sĩ trong tháp phòng ngự, vừa xong phải chịu ảnh hưởng của Tâm linh phong bạo, tuy đã hồi tỉnh, nhưng thân thể cảm giác vẫn còn chịu ảnh hưởng, phản ứng chậm chạp, tay chân rã rời, chỉ là dưới tiếng la hét lia lịa của chủ soái, đều chạy lại nỏ phái, kéo căng dây nỏ, nhắm chuẩn vào những cự thú đang chạy.

Sau khi tiếng thả dây viu viu vang lên.

- Hưu hưu hưu hưu!

Một mũi rồi lại một mũi tên to lớn, gào thét phóng ra, hướng phía đám cự thú Behemoth mà bay tới..


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-662)