Vay nóng Homecredit

Truyện:Ác Ma Pháp Tắc - Chương 590

Ác Ma Pháp Tắc
Trọn bộ 662 chương
Chương 590: Tâm khó dò
0.00
(0 votes)


Chương (1-662)

Siêu sale Shopee


Trên đại diện, bốn phía có đốt đuốc, nhưng ngọn lửa vẫn không cách nào xua đi được 1 cỗ hàn khí

Mà hàn khí này không phải do khí trời tạo thành

Trên cao, nhiếp chính vương thần hoàng tử sắc mặt âm trầm, không nói 1 lời

Phía dưới, hơn 10 vị trọng thần của đế quốc tề tựu, ai ai cũng mặt trầm như nước, bời vì 1 cung đình lễ quan đang cao giọng đọc 1 phần chiến báo mới nhất từ tiền tuyến gửi về!

Giọng nói của viên lễ quan này nguyên bản cũng khá lớn. Nhưng lúc đọc chiến báo, mặt càng lúc càng tái nhợt, tiếng nói cũng vì quá khẩn trương mà trở nên khàn khàn, ẩn ẩn có chút phát run ...

- Trình báo, buổi trưa ngày 31 tháng 3, quân địch cường hành tấn công phòng tuyến bên sông. Bên ta gồm sư đoàn bộ binh thứ 6, thứ 9 của Bạo Phong quân đoàn, cùng doanh kỵ binh số 3 đóng ở đó kiên trì phòng ngự. Phía đông theo sông đào tới chi viện, kịch chiến tới chạng vạng. Toàn bộ hạm đội bị xóa sổ, đại bộ phận thủy binh hy sinh vì nước. Sau đó đại đội phi thuyền 151 chiếc cùng địch giao chiến trên không. Toàn bộ 151 phi thuyền bị bắn hạ, 1043 tướng sĩ không có ai sống sót

- Đến tối, do sư đoàn 6 tổn thất thảm trọng, sư đoàn 9 mất đi 4 thành chiến lực, hạm đội tổn thất gần hết, bên ta không cách nào phong tỏa được con sông, vô phương ngăn trở địch lập cầu, một đêm kịch chiến tới sáng ngày mùng 1 thang tư, quân địch cường hành vượt sông, lên được trên bờ. Ta vô lực đề kháng, bị buộc phải rút lui

- Trận chiến này, không quân, hải quân của phía đông tổn thất gần hết. Về phía sư đoàn bộ binh số 6, từ sư đoàn trưởng thiếu tướng Finke trở xuống, toàn bộ quan binh tướng sĩ tổng cộng 20923 người hy sinh! Sư đoàn 6 tổn thất hơn 4 thành, còn mang thương tích mà rút lui, đã nhận lệnh lui về điều chỉnh lại. Hiện quân địch chừng 10 vạn đã thuận lợi sang sông, dàn trận dưới thành. Khi phát tín hiệu này, đã đánh lui 3 lần địch nhân công thành. Tổn thương khá lớn! Thần phó quân đoàn trưởng Bạo Phong quân đoàn Gus tỉnh bệ hạ giáng tội. Thân vạn chết không đủ để bù đắp tội chiến bại này, nhưng chiến sự khẩn cấp, việc sinh tử của mình thần không đáng gì, nhưng toàn bộ tướng sĩ phòng tuyến phía đông nguyện cùng sinh tử với thành

- Binh lực trong thành cũng không đủ, thỉnh quân bộ cấp tôc tăng viện, nếu trong 1 tháng không tới, sợ là phòng tuyến không giữ nổi!"

Đọc đến đây, cung đình lễ quan cũng toát mồ hôi lạnh, nhịn không nổi dùng tay áo lau qua 1 cái, hít vào 1 hơi, đọc câu cuối cùng " Thần thống soái phòng tuyến phía đông, phó quân đoàn trưởng bạo phong quân đoàn Gus hết sức lo sợ, khấu đầu dâng thư "

Đọc hết cái chiến báo này, cung đình lễ quan không dám chậm trễ, gấp gáp quay người khom lưng với nhiếp chính vương, 2 tay dâng chiến báo lên

Một thời gian dài, đại điện hoàn toàn im ắng, không ai dám lên tiếng, thậm chí ho cũng không dám. Trọng thần đế quốc đều thở nhẹ hết mức, liếc mắt chờ nhiếp chính vương mở miệng. Mọi người trong lòng thấp thỏm, chỉ sợ nhiếp chính vương nổi giận

Trường yên tĩnh này kéo dài đủ 5 phút. Nhiếp chính vương không nói gì, ở dưới ai dám lên tiếng?

Cuối cùng, thần hoàng tử khóe miệng khẽ động, xuất hiện 1 tia cười, mặt mũi tuy cười nhưng không hớn hở, mà là mang vô hạn hàn ý

- Ha ha .... Ha ha ha ..." Tiếng cười mang theo 1 tia tàn nhẫn. Thần hoàng tử chậm rãi đứng lên, đưa mắt nhìn chúng nhân, sau cùng dừng lại ở quân vụ đại thần Carmille Ciro

- Rất tốt! Rất tốt! Phòng tuyến phía đông. 8 chiến thuyền cấp hải hồn, vài ngàn hải quân, 1 trận bị xóa sổ! 151 phi thuyền, hơn 1000 không quân, toàn bộ bị diệt! 1 sư đoàn thuộc quân đoàn chủ chiến của đế quốc, 2 vạn người chết. 1 sư đoàn trưởng cũng vì nước mà chết, một sư đoàn chủ chiến khác bị đánh tan! Nghe nói, xác người làm tắc cả sông! Mấy ngày liền nước sông đổi màu đỏ mà không nhạt! Ha ha... thảm bại lần này ... các vị, từ lúc vương triều thành lập đều không có à! "

Nói đến đây, hắn đưa mắt nhìn Carmille Ciro " Carmille Ciro, ngươi nói, 30 năm trước, chúng ta đại chiến cùng người thảo nguyên, cũng không thảm bại cỡ này! "

Carmille Ciro sắc mặt tái nhợt. Hắn là quân vụ đại thần, không thể không đi trước 1 bước, ho khan 1 tiếng, cẩn thận nói " Điện hạ nói không sai, 30 năm trước, đế quốc viễn chinh thảo nguyên. 3 năm chiến tranh, quân đội đế quốc chưa từng gặp thảm bại cỡ này "

- Phòng tuyến phía đông nguyên bản đóng 3 sư đoàn chủ chiến, còn có 6 vạn quân dự vị từ các địa phương đưa tới, 4 vạn công binh. Toàn thành binh lực vượt quá 20 vạn! Chỉ là hiện tại, lại còn xin thêm viện binh! 20 vạn người, lương thảo vũ khí dồi dào, còn không thủ nổi 1 tòa thành ư? "

Theo sau là 1 tiếng quát, thần hoàng tử dùng sức đập bàn, cái chén trước mặt bị đánh rơi trên mặt đất, vỡ tan tành!

- Quân bộ các người làm ăn kiểu gì vậy! Ta nghe báo cáo, quân địch có thể có chủng tộc dưới nước! Việc này mấy tháng trước đã đã biết, vậy mà không có chuẩn bị! Mấy ngàn thủy quân chết thảm, chả lẽ lần tới còn muốn mấy vạn người chết, khi đó quân bộ các ngươi mới bắt đầu coi trọng ư? còn có không quân ... tiến tuyến chẳng lẽ không biết đối phương có binh chủng tác chiến trên không ư? "

Carmille Ciro trong lòng ủy khuất, nhưng thần là quân vụ đại thần, hắn cũng chỉ có thể đứng đó chịu lửa giận mà thôi

Chỉ là thấy thần hoàng tử càng lúc càng giận, lồng ngực phập phồng, hô hấp gấp rút, cuối cùng còn run người 1 cái, lui lại nửa bước, vương tay nắm lấy tay ghế, một tay xoa ngực, ho khan kịch liệt

Carmille Ciro cắn răng, quỳ gối xuống, kìm nén ủy khuất, cuối cùng chờ thần hoàng tử ho khan xong mới chậm rãi nói: " Điện hạ, thực lực tiền tuyến, thân là quân vụ đại thần của đế quốc, ta đương nhiên biết rõ. Chỉ là ... "

- Chỉ là? Là cái gì?

Thần hoàng tử ánh mắt nghiêm nghị, thở dốc 1 cái, dừng ho, lạnh lùng nhìn Carmille Ciro:

- Ngươi còn có nỗi khổ ư? Hừ, ta đem quân bộ giao cho ngươi, hiện tại bại trận, ngươi định trốn tránh trách nhiệm? "

Câu nói cuôi cùng lộ ra 1 luồng hàn khí, trong nháy mắt, Carmille Ciro không nhịn nổi mà rùng mình 1 cái

Trong ký ức của hắn, tựa hồ thần hoàng tử rất lâu rồi không nổi giận như vậy!

Từ trước tới này, thần hoàng tử đều 1 mực là bộ dạng đế vương cao thâm khó lường, không dễ thể hiện hỉ nộ ái ối, ngày thường cũng là bộ dạng ôn hậu khoan dung

Nhưng đừng quên, thần hoàng tử tuyệt không phải người ôn hậu thiện lương. Hắn ... chính là dựa vào chính biến mà lên à! Giết chính anh trai của mình, giam lỏng cha mình, đoạt lấy hoàng quyền rồi nắm trong tay quyền lực a!

Nghĩ tới đây, Carmille Ciro run lên, lại nổ lực ngẩng đầu nhìn thần hoàng tử. Giọng nói của hắn vừa cung kính, vừa mang theo 1 tia kiên định " Điện hạ! Ta không trốn tránh trác nhiệm của mình. Ta thân là quân vụ đại thần, bộ thống soái bày ra kế hoạch bất lợi, có sai lầm, ta đương nhiên có trách nhiệm, nguyện ý chịu phát! Nhưng mà ... "

"Nhưng mà cái gì? " Thần hoàng tử lạnh lùng nói

"Nhưng mà..." Carmille Ciro có cảm giác dưới ánh mắt này, sau lưng mồ hôi lạnh chảy như suối, vội nói " Nhưng mà, trận thua này, theo ta có 2 nguyên nhân! Thứ nhất, là chiến bại của hải quân! Mất đi chiến thuyền, mất đi ưu thế trên mặt nước, bên ta không cách nào phong tỏa được con sông nữa! Sông lớn tuy dài, nhưng cũng không cách nào thủ hết được! Một điểm này, mấy tháng trước tuy đã biết đối phương có chủng tộc dưới nước, nhưng bộ thống soái trù tính rất lâu vẫn không thể nghĩ ra đối sách gì phù hợp. Kết quả kéo dài đến tận hôm nay! Ta nguyện ý chịu phạt. Mà thứ 2, chính là thảm bại của không quân! "

Nói đến không quân, sắc mặt Carmille Ciro tốt hơn 1 chút, quỳ tại đó, sống lưng thẳng hơn, đón lấy ánh mắt của thần hoàng tử, dũng cảm lớn tiếng nói " Thảm bại của không quân, đối với trận chiến càng không tầm thường! Mất đi con sông, chúng ta chỉ mất đi 1 bước phòng thủ, chỉ cần giữ lấy thành, tuy kém lúc trước nhưng vẫn cứu vãn được, còn xa mới đến tình huống xấu nhất. Ngược lại không quân thảm bại, địch nhân lại có thể tự do bay lượn trong không trung chiến đấu. Việc này mà nói, đối với chúng ta là có ảnh hưởng lớn nhất! Đối phương có 1 lực lượng như vậy, có thể phi hành trên không, đi lại như gió ... Thứ nhất, phòng tuyến Kaspersky tuy là kiên cố, nhưng không cách nào đề phòng địch nhân từ trên trời! Chỉ cần địch nhân muốn, binh chủng không quân của chúng có thể dễ dàng bay qua phòng tuyến, thậm chí có thể đến thẳng lãnh thổ bên trong đế quốc! Dù là đến tận đế đô, có lẽ cũng ... "

Câu cuối cùng quá kinh hãi, nhưng không thể không nói, Carmille Ciro hung hăng cắn răng, ngang nhiên nói " Chỉ sợ cũng không phải không có khả năng! "

Lời này vừa nói, tức thì không ít đại thần biến sắc, thấp giọng bàn tán

"Câm miệng lại hết cho ta! " Thần hoàng tử đột nhiên trừng mắt, ánh mắt như muốn giết người đảo qua 1 lượt, tức thì các đại thần đều cúi đầu ngậm miệng lại

Thần hoàng tử đi xuống 1 bước, nhìn Carmille Ciro " Ngươi tiếp tục nói đi! "

"Vâng, điện hạ " Carmille Ciro dừng 1 chút, nói " Việc tác chiến của không quân, cùng với bộ đội và phi thuyền vũ khí kiểu mới, ngàn năm đế quốc đều không có tiền lệ. Không, phải nói là trong lịch sử nhân loại đều không có! Loại vũ khí kiểu mới này, trước giờ chưa từng có khái niệm tác chiến, xuất hiện mới được mấy năm, mà lần này bộ thống soái tiếp nhận loại đồ này, vận dụng trên thực tế mới được mười mấy tháng mà thôi!

Rút cục là 1 loại vũ khí mới, một loại lý luận hoàn toàn mới, bộ thống soái tuy có nhiều kinh nghiệm, cùng nhiều quan tham mưu quen thuộc các loại chiến lược, nhưng dù sao, loại đồ này ai cũng chưa từng tiếp xúc. Đừng nói là kinh nghiệm, ngay cả tưởng tượng cũng không nghĩ tới. Thứ nhất như vậy, nên trong thời gian ngắn, bộ thống soái rất khó quen thuộc cách tác chiến của không quân, rất khó làm ra 1 bộ biện pháp tác chiến hoàn hảo. Chúng ta chỉ có thể chậm chạp mò mẫm bên trong mà thôi. Điện hạ, ta cả gan nói 1 lời, loại vũ khí vượt thời đại như vậy, sợ rằng tuyệt không chỉ 2 3 năm ngắn ngửi mới có thể nắm vững! Muốn kiến tạo 1 bộ phương pháp tác chiến hoàn hảo, tích lũy đủ kinh nghiệm, cần 1 quá trình lâu dài

Cho nên, lần này không quân thảm bại, không phải ta trốn tránh trách nhiệm, mà trách nhiệm không ở quân bộ, trách nhiệm nằm ở thời thế. Không phải bộ thống soái nỗ lực không đủ, mà thực sự ... chúng ta không hiểu à! "

Hắn nói lời này là thật lòng, rút cục một kiểu quân đội mới hoàn toàn, muốn hoàn toàn sử dụng trong chiến tranh, không phải thời gian ngắn có thể làm được

Đỗ Duy tuy làm ra không quân, nhưng dù trong tiền thế của hắn, từ lúc máy bay xuất hiện (1903) đến lần không chiến đầu tiên (1914 – thế chiến thứ nhất), rồi tới lần vận dụng không quân tác chiến quy mô lớn (hậu thế chiến), cần bao nhiêu năm?

Mà với đại lục Roland, phi thuyền mới xuất hiện được bao nhiêu năm? Dùng trong quân sự được bao lâu?

Càng huống hồ, đây đang là chiến tranh vũ khí lạnh, trực tiếp nhảy vọt lên tác chiến trên không. Thiếu hụt lý luận chiến tranh cơ sơ, khiến những thống soái không kịp thừa nhận, có cảm giác bối rối tay chân

Ai ai cũng biết vật này tốt. Nhưng dùng thế nào? Dùng sao mới tốt? Cái này không phải ngày một ngày hai có thể hoàn thiện được

Thần hoàng tử im lặng một lúc – dù sao hắn cùng là minh quân, không phải người ngu dốt, cũng hiểu lời này là thật

"Ý ngươi là gì? " Thần hoàng tử đè thấp giọng, nhìn Carmille Ciro

Carmille Ciro hít vào 1 hơi " Điện hạ, không quân thảm bại, đối với chúng ta không chỉ là 1 trận bại đơn giản như vậy! Địch nhân có ưu thế trên không quá lớn, nếu chúng không cố vượt qua phòng tuyến nữa mà bay thẳng vào đây mới là vấn đế lớn. Ta nghĩ, lĩnh vực tác chiến của không quân rất cao thâm khó lường, mà địch nhân lại còn vượt trước chúng ta.. Cho nên.."

"Ngươi muốn nói gì thì nói đi, ta sẽ không trách tội " Thần hoàng tử chớp mắt

"Cho nên, ta nghĩ rằng, có thể phát minh ra thứ này, có thể đem nó dùng vào quân sự - đại công tước hoa tulip, thực là kỳ tài ngút trời, khiến người khác vạn phần bội phục! Mà loại chiến đấu kiểu mới này, nay tiền tuyến chiến bại cũng không phải không quân vô dụng, mà là do chúng ta không dùng, dùng không tốt mà thôi. Ta cảm giác được, sợ rằng về lĩnh vực không chiến, người khác đều không cách nào đảm nhận được

Sợ rằng chỉ có mời bản thân công tước hoa tulip tới chủ trì mới ổn! Rút cục dù sao thứ này vẫn là do hắn phát minh ra, cũng là do hắn lần đầu tiên áp dụng vào quân sự! Người khác không có khả năng làm như hắn, mà công tước hoa tulip tài năng xuất chúng, tại tây bắc cùng người thảo nguyên chiến đấu lập công trạng hiển hách, cũng là 1 vị lương thần ... "

Carmille Ciro nói đến đây, có cảm giác đồng nghiệp bên cạnh dùng đủ mọi ánh mắt phức tạp nhìn mình, mà kể cả ánh mắt nhiếp chính vương cũng càng ám muội

Nhưng lúc này, hắn không có nửa điểm do dự, cắn răng nói " Ta tiến cử công tước hoa tulip, Đỗ Duy Rudolf Rowling, tiến cử hắn làm thống soái phòng tuyến phía đông, chủ trì đại cục ở đó, thu thập chiến cuộc!! "

Ầm!

Sau 2 câu này, tức thì cả đại điện biến sắc, từng người đều huyên náo lên, một thời gian, ai ai cũng thở dồn dập, dù có cung đình lễ quan đề tỉnh, cũng vẫn nghị luận không ngừng

Tiến cử công tước hoa tulip làm chủ soái tiền tuyến?

Carmille Ciro ... thằng cha này chẳng lẽ dốt đến thế ư? Vài bữa trước, hoàng thất cũng gia tộc hoa tulip xảy ra mâu thuẫn, may mà nhiếp chính vương nể tình cũ, đối với công tước hoa tulip vẫn còn sủng tín – chỉ là hiện này, dù là về công hay về tư, công tước hoa tulip tuyện đối không nên nắm binh quyền!!

Tình huống hiện giờ, công tước hoa tulip tốt nhất là thành thật an phận tại đế đô, không thì 1 khi cho hắn nắm quyền, thậm chí còn là binh tuyền tiền tuyến, như vậy một khi hắn nổi dã tâm khác ...

Ai ai đều cho là, cái lão Carmille Ciro này bị ngốc rồi mới đưa ra chủ ý đó! Mà lại, càng có người cảm giác được Carmille Ciro cố ý đẩy công tước hoa tulip vào lửa cháy a!

Lúc này, việc đó tránh còn không kịp, nếu còn đi nắm binh quyền, thực là rất nguy hiểm!

Đại điện bàn bạc hồi lâu, vẫn không ai dám đứng ra nói chuyện, mà thần hoàng tử phảng phất trầm ngâm, sắc mặt không biểu lộ gì, sau cùng hơi nhếch miệng cười

Rất lâu, hắn đưa tay quát " Ầm ỹ cái gì! Đây chả lẽ là yến hội sao! "

Có hắn phát hỏa 1 lần nữa, mọi người mới trật tự

Thần hoàng tử đi xuống, trực tiếp tới trước mặt Carmille Ciro, từ trên cao nhìn xuống, chớp mắt nói từng chữ " Carmille Ciro, ngươi tiến cử Đỗ Duy đi tiền tuyến chủ trì đại cục, đúng hay không? "

"Đúng! "

Thần hoàng tử có vẻ còn lo không đủ, hít vào 1 hơi, lặp lại, ngữ khí còn sâu hơn 1 chút " Ý ngươi là, ngươi hy vọng Đỗ Duy đảm nhiệm chức thống soái phòng tuyến phía đông phải không? "

"Vâng! " Carmille Ciro mồ hôi chảy ướt lưng, vẫn mạnh dạn quỳ lạy cắn răng nói " Không sai, ý tứ là như thế "

Trên đại điện, mọi người nín thở nhìn thần hoàng tử

Nhiếp chính vương nhắm mắt, hít vào 1 hơi

Khi hắn mở mắt, trong ánh mắt có 1 tia dị dạng, chậm rãi nói ra 1 chữ!

"Cho phép! "

Sau buổi gặp, Carmille Ciro ra tới quảng trường hoàng cung, cả người đã hư thoát 1 hồi, cảm thấy 2 chân mềm nhữn, mà gió lạnh thổi 1 cái là run, mới hay quần áo mình đã đẫm mồ hôi

Mặc kệ thế nào

Hắn vô ý quay người nhìn đại điện hoàng cung phía sau, nắm chặt tay

Không quản thế này, ta cược ván này, cược đúng

Chỉ là, trong lòng có chút cười khổ

Lão tể tưởng ... ngươi hôm qua bảo ta tiến của Đỗ Duy đi nắm binh quyền, đến cùng là có ý tứ gì ...

Khi nhận được chiến báo kia, kỳ thực mình xem 1 lượt, tối qua gặp lão tể tướng Rabus Richer, lão sắc mặt nghiêm nghị, lại không chút do dự kiên quyết nói: ngày mai trên đại điện, muốn chính mình tiến cử Đỗ Duy!

Đồng thời, hắn còn thêm 1 câu cao thâm khó lường

"Đừng sợ cái gì. Càng đừng lo nhiếp chính vương sẽ nghĩ sai ý ngươi! Lúc này, ngươi tiến của Đỗ Duy mới thể hiện được thái độ " không quân hệ!" Hơn nữa.. nếu ta đoán không sai, chỉ sợ dù ngươi không nói, vài ngày sau nhiếp chính vương cũng tống Đỗ Duy đi tiền tuyến "

Quả thật như vậy, lão già ấy đoán đúng!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-662)