Vay nóng Homecredit

Truyện:Ác Ma Pháp Tắc - Chương 659

Ác Ma Pháp Tắc
Trọn bộ 662 chương
Chương 659: Sinh mạng của thiên sứ
0.00
(0 votes)


Chương (1-662)

Siêu sale Shopee


Đỗ Duy cả kinh, thật sự không giống bình thường!

Chính mình cùng mọi người từ ma pháp trận ở bạch tháp xuyên qua không gian, đến thẳng miệng núi lửa ở thần sơn đảo Bà La Môn. Đỗ Duy còn nhớ rõ, từ ngày tang lễ thần hoàng tử xuất hiện đại nhật thực, sau đó mình tiến vào bạch tháp, đến đây đánh mấy trận, giỏi lắm chỉ có mấy canh giờ mà thôi!

Chỉ là tại sao Bạch Hà Sầu lại nói là đã hơn 3 năm?

Lấy tính cách của Bạch Hà Sầu, Đỗ Duy biết hắn tuyệt đối không nói đùa, cũng sẽ không chọc cười mình!

Nhìn sắc mặt Bạch Hà Sầu, Đỗ Duy cảm thấy sắp hóa điên rồi

- Chuyện gì vậy ... Chuyện gì vậy?

Đỗ Duy tự nói 2 câu, đột nhiên trừng mắt nhìn lão Chris quát lớn:

- Lão gia hỏa này! Mau trả lời ta, thế này là thế nào?

Lão Chris cười thảm:

- Đỗ Duy ... chẳng lẽ ngươi không nghĩ ra sao?

Đỗ Duy sắc mặt hơi biến, trong đầu cấp tốc suy nghĩ, cuối cùng dừng ở một khả năng!

Đứa con của ma thần!

Lão Chris từng nói, trong đống kho tàng của ma thần này, thứ quan trong nhất không phải là bảo bối gì đó, mà là đội thần vệ bất tử của ma tộc. Quan trọng nhất là, con trai của ma thần cũng ở trong này!

Tuy nhiên, lão Chris cũng nói qua, đứa con của ma thần có thiên phú siêu việt, tựa hồ là dung hợp toàn bộ ưu điểm ma tộc và nhân tộc, sau này tiền đồ có thể nói là vô hạn

Nhưng mà, nó vừa sinh ra ít lâu đã tới thời đại thần chiến

Lúc này, đứa bé đó cũng mới có mấy tuổi mà thôi. Một đứa nhỏ mấy tuổi, thiên phú có cao mấy đi nữa thì thực lực có được bao nhiêu? Cho dù tương lai lên được thánh cấp, lĩnh vực, thần cấp, nhưng bây giờ nó mới có mấy tuổi, chỉ là một đứa nhỏ có thiên phú biến thái hơn người mà thôi

Một đứa trẻ như vậy ... ma thần sẽ đem nó giấu cùng một chỗ với kho tàng, lại cũng không biết phải giấu trong bao lâu ...

Nghĩ thêm một bước ....

Thông Thiên tháp của ma tộc hiện tại là bạch tháp của hoàng cung đế quốc Roland. Rất có thể, Thông Thiên tháp chính là cửa vào của kho tàng!

Ma thần bị vây công, buộc phải đem con mình giấu vào một chỗ với kho tàng – như vậy với trí tuệ của ma thần, nhất định phải giở chút thủ đoạn!

Quả nhiên, lão Chris cười thảm, lạnh lùng nói:

- Năm đó, đại nhân....

Hắn vô ý nhìn Bạch Hà Sầu, thấy sắc mặt lão không biến đổi gì, mới nói:

- Năm đó ma thần đại nhân giấu tiểu chủ nhân vào, cũng biết những kẻ phản bội bên ngoài đã giết tới nơi rồi. Đại nhân khi đó bị nữ thần tính kế, sừng trên đầu bị cắt mất, thực lực đại giảm, biết mình quá nửa sẽ chiến bại. Khi đó ngài giấu tiểu chủ nhân vào, sau đó dùng thần lực cải biến quy tắc thời gian của không gian trong đó!

Hắn nhìn Đỗ Duy cười lạnh:

- Tiểu chủ nhân thiên phú cực cao, nhưng năm đó còn quá nhỏ, thực lực vẫn quá yếu. Ngươi chả lẽ không nghĩ, ta bị phong ấn 1 vạn năm thì không vấn đề gì, nhưng một đứa nhỏ mấy tuổi có thể sống 1 vạn năm sao?

Đỗ Duy như bị sét đánh!

Đúng! Chính là thế! Ma thần đem quy tắc thời gian ở trong sửa lại, so với bên ngoài bất đồng!

Lão Chris dựng một ngón tay:

- Trong không gian đó, 1 ngày bằng 10 năm ở ngoài! Dù bên ngoài trải qua 1 vạn năm, bên trong cũng chỉ có 1000 ngày, chưa tới 3 năm mà thôi! Hừ hừ, nếu không, ta chờ được nhưng tiểu chủ nhân làm sao chờ được?

Đỗ Duy chán nản thở dài:

- Không sai ... nếu không chuẩn bị thế, chờ ngươi 1 vạn năm đi tìm, sợ rằng ngay cả tro cốt cũng không thấy

Đột nhiên, Đỗ Duy ngửa mặt lên trời cười lớn 3 tiếng, tiếng cười tràn ngập phẫn nộ!

- Ta cho là.... Ma thần phong ấn luôn cả con mình!!

Lão Chris nhìn Đỗ Duy một cái. Đỗ Duy nghĩ một chút, lại cảm thấy ý nghĩ này có chút buồn cười

Phong ấn?

Chuyện cười! Đã có năng lực cải biến quy tắc thời gian, chẳng lẽ ngươi sẽ đem con mình ướp lạnh nhốt vào tủ đá hay sao?

Đỗ Duy sắc mặt mờ mịt, trong lòng rất muốn qua bóp cổ lão Chris!

3 năm! 3 năm đó!

Bên trong có mấy tiếng, bên ngoài đã 3 năm!

3 năm, đế quốc Roland sẽ biến hóa thế nào?

Mình không ở trên đại lục, tội dân có nam hạ đánh xuống hay không? Em mình còn ở tiền tuyến có gặp nguy hiểm hay không? Bằng hữu, bộ hạ có bình an hay không?

Lãnh địa gia tộc tại tây bắc, mình mất tích 3 năm, liệu có vì quần long vô chủ mà đại loạn?

Còn thằng nhóc Charles, trong 3 năm có làm chuyện vô pháp vô thiên gì không?

Cái này .... Con mẹ nó! Chết tiệt! Chết tiệt!

- Ngươi lừa ta!

Đỗ Duy rất muốn đi qua bóp chết lão Chris, nhưng hắn vừa nhấc tay đã hư nhược ngã xuống

Đỗ Duy đã rất suy yếu. Bởi vì không thể bổ sung tinh thần lực nên sau lúc đại chiến, thần niệm của hai vị thần thừa lại cho hắn đã dùng gần hết, không biết còn kiên trì được bao nhiêu

Hắn thở dốc, trừng mắt nhìn lão Chris:

- Còn dấu diếm cái gì nữa thì mau kể hết cho ta đi!

Lão Chris nhíu mày, lạnh lùng nhìn Đỗ Duy. Nhưng đúng lúc đó Bạch Hà Sầu bên cạnh cũng mở miệng:

- Ngươi tốt nhất nên nói ra đi, nếu không ta vô ý giết ngươi đấy

Lão Chris sững người một chút, kinh ngạc nhìn Bạch Hà Sầu. Sắc mặt lão như bị làm khó, cuối cùng thở dài, quỳ xuống:

- Đại nhân, bất kể thế nào, ta vĩnh viễn sẽ tuân lệnh của ngài

Nói xong, hắn đứng lên, lạnh lùng nhìn Đỗ Duy:

- Không gian chứa bảo tàng của ma thần ... năm đó ta đã từng mang tiểu chủ nhân vào trong. Một khi tiến vào không gian đó, như vậy bất kể lúc trước ngươi có sức mạnh lớn thế nào, cũng tuyệt không thể mang vào trong được! Bởi vì ma thần đại nhân năm đó thời kỳ đỉnh cao mới sáng tạo ra một không gian mới! Nơi đó có cấm chế sức mạnh! Nhân loại, tinh linh, thú nhân, tất thảy khi tiến vào đó sẽ bị quy tắc không gian ở đó áp chế! Cho dù là thánh giai hay thần cấp, tiến vào đó cũng biến thành người bình thường mà thôi! Trừ phi ngươi có lực lượng còn mạnh hơn cả ma thần đại nhân, nếu không không thể phá được cấm chế đó!

Đỗ Duy sững sờ, nhìn lão Chris:

- Khó trách ... lúc trước thấy Hector cùng nhiều người như vậy, ngươi chả lo lắng gì cả! Bởi vì vào trong đó, thần thú hay nhân loại phổ thông cũng chả khác gì nhau! Chỉ có ngươi! Ngươi có cơ thể của rồng! Đến thế giới kia, dù sức mạnh của ngươi kém Hector, nhưng một thú nhân bình thường đánh với hoàng kim long cũng chẳng có cửa thắng – huống hồ nơi đó còn quân đoàn bất tử của ma tộc! Ha ha ... lão Chris, ngươi tính kế giỏi thật! Giỏi thật!

Lão Chris hắc hắc cười lạnh không nói, Bạch Hà Sầu bên cạnh lại đột nhiên mở lời

- Đỗ Duy, dù sao cũng tới đây rồi. Có vào xem không?

Vào xem?

Muốn! Đương nhiên muốn!

Đỗ Duy trong bụng cũng bực mình. Loáng cái đã 3 năm, đi tới cửa rồi lại không vào?

3 năm chẳng lẽ để phí như vậy?

Chỉ là Đỗ Duy tuy cáu, nhưng vẫn có chút lo lắng:

Một ngày bằng 10 năm đó!

Tiến vào trong dù chỉ chút ít, không biết bên ngoài bằng bao lâu

Sau khi biết được đã trôi qua 3 năm, Đỗ Duy trong lòng đầy nôn nóng nghĩ về đại lục Roland

- Đã tới đây rồi, nếu không vào sẽ hối hận đấy

Bạch Hà Sầu cười nhạt:

- Yên tâm, đã có ta

Đỗ Duy nhìn Bạch Hà Sầu, trong lòng hơi thả lỏng ra ...

Hắn cười lạnh, quay đầu nói:

- Toàn bộ những người ở đây tiến vào luôn đi!

Dụng ý của hắn rất rõ ràng: chính mình tiến vào, bên trong có mấy tiếng, bên ngoài đã mấy tháng. Mất thời gian một chút là toi luôn 1 2 năm

Người khác còn được, chứ thiên sứ với giáo hoàng thì không thể thả về. Nếu không khi đó, mình không tại đế quốc, trời mới biết giáo hội sẽ giở trò gì

- Vào đi! Vào hết đi!

Đỗ Duy cắn răng, nhưng lại nói thêm một câu:

- Nhưng vào sớm ra sớm một chút

Nước hồ yên lặng vẫn tách ra như cũ, hầu như không có sóng

Một đoàn người thương tích tàn phế đi vào, trong đó giáo hoàng cùng thiên sứ Eupudeas đi sau cùng tựa hồ có chút không tình nguyện – tuy bọn họ sớm nghĩ sẽ đến đây, nhưng cục diện lại bị người khác khống chế, bên trong có cái gì cũng không biết. Giờ Đỗ Duy lại không chịu thả người, giáo hoàng sắc mặt âm trầm, cũng chỉ có thể yên lặng theo sau

Thậm chí cả thần thú Hector cũng được Rosetta cõng lên – sức khôi phục của thần cấp cường giả quả nhiên rất mạnh, tuy lực lượng của nó bị Bạch Hà Sầu khóa chặt, nhưng thương tích của cơ thể đã sớm lành lại được 3 phần

Đỗ Duy thân thể hư nhược vô cùng, đương nhiên là Vivian và Joanna một trái một phải đỡ hắn. Trong lòng hắn cũng có chút lúng túng, nhịn không nổi nhìn Nicole một cá. Sắc mặt Nicole vẫn tái nhợt, nhưng lúc này nàng đã mất đi lực lượng, mở mắt – ít ra lúc này – không có tác dụng gì.

Chẳng qua Nicole tính tình lạnh lùng, thấy Đỗ Duy được Vivian và Joanna nâng đỡ, nàng cũng yên lặng theo sau

Lúc này có lão Bạch ngang trời xuất thế giải trừ mọi nguy hiểm, mọi người không còn uy hiếp. Joanna có vẻ nghĩ ra chuyện gì, thấy Đỗ Duy nhìn Nicole bằng ánh mắt hơi khác, lộ ra sắc mặt cổ quái.

Ngược lại, Vivian tâm tư đơn thuần hơn nhiều, thấy Nicole sắc mặt tái nhợt, trong lòng có chút lo lắng, buông Đỗ Duy ra đỡ lấy nàng, ôn nhu hỏi:

- Nicole tiểu thư không việc gì chứ?

Tính tình Nicole vốn lạnh lùng, nguyên bản được người khác dìu có chút không quen, đang muốn đẩy ra, không biết vì sao lại đổi ý, cho Vivian dìu mình, thậm chí còn miễn cưỡng cười:

- Cám ơn!

Bạch Hà Sầu đi đầu, lão Chris theo sau, cẩn thận bảo trì khoảng cách 2 bước, xuôi tay cúi đầu vô cùng cung kính

Theo con đường giữa nước hồ hướng xuống, dưới chân là nham thạch trơn nhẵn. Thậm chí ngay cả đáy hồ cũng đã tách ra làm 2

Bên trong nham thạch lại xuất hiên một con đường đi sâu xuống dưới!

- Chẳng lẽ cứ thế đi xuống núi lửa?

Đỗ Duy đang nghi hoặc, nhưng sau đó hắn lập tức chứng thực

Quả nhiên ...

Khe nứt càng đi xuống càng hẹp, cuối cùng, sau đi xuống khoảng trăm thước, phía dưới bắt đầu có cảm giác khô nóng!

Bên cạnh con đường dưới chân là vực sâu vạn trượng, ẩn ẩn phát lên chút ánh sáng màu đỏ cùng sóng nhiệt, phảng phất có thể thấy nham tương!

Đỗ Duy tính toán trong lòng, chỉ sợ độ sâu này đã la mấy ngàn thước dưới đất

Mà con đường này tiếp tục hướng thẳng vào trong nham tương!

Nham tương sôi trào cũng giống như mặt hồ, tự động tách làm 2

Mọi người tăng tốc, không bao lâu đã lọt vào giữa nham tương. Đỗ Duy có chút chấn kinh nhìn nham tương 2 bên, cảm giác mình giống như đang đi trong 1 thác nham tương!

Càng kỳ diệu là, con đường ngập trong nham tương lại không hề nóng! Bên ngoài có cảm giác khô nóng quét qua mà thôi ...

Mọi người đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng đã đến tận cùng của con đường. Ở đó có một cánh cửa khổng lồ!

Cánh cửa này cao hàng chục thước, phảng phất dành cho người khổng lồ. Mà chất liệu của nó tuy phát ánh sáng vàng, nhưng Đỗ Duy có thể khẳng định đó không phải là vàng tạo thành!

Bởi vì hắn thử chạm tay một cái, cảm thấy cánh cửa lạnh và cứng – vàng không như vậy

- Đây là Ly

Lão Chris lạnh lùng nói:

- Đây là một loại ma pháp kim loại thượng đẳng, luyện chế vô cùng khó khăn. Nếu xét về khả năng dự trữ ma lực còn cao hơn đá ngũ sắc của ngươi nhiều!Chẳng qua, đáng tiếc thứ này chỉ thời đại chúng ta mới có, hiện tại trên thế giới đã không còn

Nghe lời này, Đỗ Duy lập tức lấy dao găm ra định cắt xuống 1 khối

Khả năng chứa ma lực còn cao hơn đá ngũ sắc? Đúng là đồ tốt rồi!

Tiếc là hắn dùng sức thế nào dao găm cũng không tiến vào được

Lão Chris cười lạnh nói:

- Đừng có phí sức. Ngươi biết đây là cái gì không mà đòi dùng dao găm cắt! Ta nói cho ngươi biết, cái áo giáp trăng khuyết năm màu của ngươi là dùng vài loại kim loại chế thành, trong đó có dùng Ly. Con dao găm đó của ngươi đừng hòng cắt được

Bạch Hà Sầu vỗ vai Đỗ Duy, cười hòa nhã:

- Nếu ngươi thích ... chờ lúc đi ra ta dỡ cái cửa này xuống cho ngươi

Lão Chris sắc mặt hơi biến, định nói gì đó, chỉ là thấy vẻ mặt Bạch Hà Sầu lạnh lùng, đành thở dài, cúi đầu thật thấp

Sau đó, hắn đi tới cửa, giơ 1 ngón tay chạm nhẹ vào

Vô thanh vô tức, trên cánh cửa xuất hiện một vòng sáng, phảng phất như có thứ gì bị kích hoạt

Rất nhanh, cánh cửa xuất hiện những đường lồi lõm, lại phát hiện những đường này ẩn ẩn tạo thành một văn bản

- Là chữ viết

Giọng lão Chris có chút thương cảm:

- Là chữ viết của thần tộc

Đỗ Duy nhìn thử, cũng không hiểu được. Nhưng hắn quay sang Bạch Hà Sầu, lại thấy Bạch Hà Sầu cau mày, ngơ ngác nhìn văn tự của thần tộc có chút thất thần

- Lão Bạch?

Đỗ Duy khẽ gọi một tiếng, Bạch Hà Sầu tức thì tỉnh lại, nhìn Đỗ Duy lắc đầu mờ mịt:

- Đừng hỏi ta ... ta cũng không biết. Chỉ là chữ viết ở đây hình như ta có thể hiểu được, mà lại có vẻ không hiểu được ...

Lão Chris giơ tay muốn đấy cửa ra, Bạch Hà Sầu lại đột nhiên nói:

- Chờ đã.

Ánh mắt hắn nhìn Đỗ Duy:

- Tiểu tử, ngươi ...

Mạnh như Bạch Hà Sầu, lúc này trên mặt lộ ra một vẻ muốn rút lui!

Đỗ Duy trong lòng nháy một cái, tức khắc hiểu tâm trạng của Bạch Hà Sầu lúc này. Hắn vỗ vai Bạch Hà Sầu:

- Bất kể thế nào, ta tin tưởng ngươi ... ngươi chính là ngươi! Ngươi là Bạch Hà Sầu, Bạch Hà Sầu có một không hai trên đời!

Bạch Hà Sầu tựa hồ có chút cảm động, lắc đầu cười:

- Chính ta lại không đủ tự tin

Lời như vậy, nhưng hắn vẫn gật đầu với lão Chris, bảo lão mở cửa

Cánh cửa lớn như vậy, lão Chris phảng phất chỉ khẽ đẩy đã chậm rãi tự động mở ra ...

Trong cửa khói mù trùng trùng, không nhìn thấy thứ gì

Ánh mắt lão Chris có chút cổ quái, thấp giọng nói:

- Nhớ kỹ, vào trong đó, quy tắc thời gian sẽ thay đổi, đừng bảo ta không báo trước

Đỗ Duy cười lạnh:

- Ngươi đi trước

Mọi người đi vào, lập tức thấy cơ thể trầm xuống!

Tất cả đều là cường giả, ngày thường dù có đứng yên, sức cảm ứng vẫn cực mạnh, động tĩnh rất nhỏ cũng có thể nghe thấy

Nhưng sau khi đi vào lớp khói mù, lực cảm ứng lập tức yếu đi rất nhiều, tựa hồ như lực lượng của mình đột nhiên biến mất!

Giơ tay nhấc chân, động tác thân thể cũng chậm hơn nhiều, không nhẹ nhàng như bình thường

Hết thảy.. như biến thành một người bình thường!

Đỗ Duy tâm lý hơn ngạc nhiên, nhìn Joanna hỏi:

- Nàng thử xem còn dùng đất khí được không?

Joanna gật đầu, nhưng sau đó sắc mặt hơi biến:

- Không thể! Ngay cả ma lực cũng không dùng được

Đỗ Duy thở dài, lắc đầu cam chịu

Mọi người đi trong mây mù, cũng không cần phân biệt phương hướng, cứ thể thẳng đường tiến tới. May mắn mây mù cũng không nhiều, chẳng qua đi tiếp, phía trước đột nhiên mở rộng ra!

Đỗ Duy đưa mắt nhìn, tức thì ngây dại!

Ngẩng đầu, trên không là trời xanh!

Mặt trời đỏ rực đang tỏa sáng!

Phía trước có cây cối um sùm, xa xa cỏ cây tươi tốt, thậm chí còn có hoa tươi

Hô hấp cảm thấy rất nhẹ nhàng, rõ ràng là do không khí trong lành, khiến người ta thư thái

Chỉ là ....

Nơi này là không gian do ma thần sáng tạo ra?

Nếu không biết trước, Đỗ Duy còn tưởng mình đã quay ra phía ngoài, quay về đại lục Roland!

- Toàn bộ ở đây đều là do ma thần đại nhân dựa vào thế giới bên ngoài sáng tạo ra

Lão Chris lạnh lùng nói thêm một câu

Bạch Hà Sầu đứng ở đó, ngón tay hơi run, con ngươi lãnh khốc lại toát ra một tia rung động kỳ dị, phảng phất đã ngây dại, tròng mắt cứ nhìn thẳng vào nơi xa, nhìn vào núi vào cây ... Ngón tay hắn càng lúc càng run rẩy, thậm chí người bên cạnh cũng cảm nhận được

Đỗ Duy có chút bận lòng, đang muốn mở miệng nói ....

Đột nhiên, hắn cảm thấy đầu mình đau đớn kịch liệt!

Phảng phất có 1 con dao vô hình đang cắt thẳng vào đầu hắn!

Cảm giác đau đớn này đến không báo trước, khiến Đỗ Duy trong nháy mắt mềm nhũn ra, quỳ xuống thét to một tiếng. Hai tay hắn ra sức ôm đầu

Đám người Joanna bên canh biến sắc, vội chạy tới đỡ. Nhưng Đỗ Duy hồn nhiên không biết đẩy hết ra, cứ 2 tay ôm đầu kêu gào!

Mà lúc này, Bạch Hà Sầu phảng phất hồn nhiên không biết, tròng mắt ngây ngốc nhìn nơi xa, không để ý Đỗ Duy đang kêu la thảm thiết

Trong mắt hắn tựa hồ đã quên tất thảy, chỉ còn thế giới này!

Joanna, Vivian, Nicole đều bị biến đổi của Đỗ Duy dọa sợ. Ngay cả Lam Hải Duyệt cũng chấn kinh, chỉ là lúc này, 3 cô gái cộng thêm một ông già căn bản không ngăn được Đỗ Duy đang phát cuồng. Hắn liều mạng vùng vẫy giãy dụa, tựa hồ muốn vặn cái đầu của mình xuống..

Cuối cùng!

Một tiếng phanh vang lên. Từ trong cơ thể của Đỗ Duy, một chùm sáng tách ra, lập tức hóa thành một hình người!

Người đó tựa hồ từ trong cơ thể Đỗ Duy bị cắt đứt ra, rơi bên cạnh hắn, rất nhanh hiện ra ...

Tóc dài màu bạc, khuôn mặt tuyệt sắc mỹ lệ, trường bào đỏ, đôi chân trần trắng muốt, nhíu mày nhìn Đỗ Duy đang nằm trên mặt đất

Chính là ý thức vẫn ở cùng Đỗ Duy, tằng tằng tằng tằng tổ mẫu Semel!

Semel từ trong người Đỗ Duy tách ra, khi đó Đỗ Duy phảng phất như trút được gánh nặng, mở mắt thở dốc, tròng mắt trợn trừng, buông tay ôm đầu ra.. :

- Vừa mới ... Mẹ nó, chuyện gì vậy?

Hắn quay đầy nhìn thấy Semel, cả kinh:

- A, sao ngươi lại đi ra?

Semel sắc mặt cũng mờ mịt:

- Ta cũng không biết .... Có vẻ như có một sức mạnh nào đó, mạnh mẽ cắt đứt ta ra khỏi ý thức của ngươi .... Ta ... cảm nhận được, chúng ta đã hoàn toàn bị chia cắt!

- Chia cắt?

Đỗ Duy nghĩ tới cảm giác đau như vỡ đầu vừa rồi

- Hừ

Lão Chris cười lạnh nhìn Semel:

- Nơi đây có cấm chế của ma thần đại nhân! Mặc kệ ở ngoài là cái gì, ma pháp, sủng vật, ma pháp sinh vật, cho dù là phụ thể ma pháp, không gian ma pháp, một khi vào đây sẽ mất đi hiệu lực! Cô ta một mực bám vào cơ thể ngươi, nhưng vào đây rồi, ma pháp không linh, tự nhiên sẽ bị quy tắc không gian ở đây mạnh mẽ cắt đứt ra!

Ngược lại, Vivian và Joanna nhìn Semel như thấy quỷ! Nhất là Joanna, há hốc miệng chỉ tay vào Semel, không nói được gì.

Đỗ Duy thấy ánh mắt các nàng, tỉnh ngộ:

- Hả? Mọi người đều thấy nàng sao?

- Đương nhiên

Lão Chris cười lạnh

- Mặc kệ ma pháp là gì cũng không dùng được ở đây. Không chỉ mấy cô gái này, toàn bộ người ở đây đều thấy!

Quả nhiên, sắc mặt Lam Hải Duyệt và giáo hoàng rất quỷ dị

- Ngươi ... ngươi ... ngươi ...

Joanna lắp bắp vài câu chỉ vào Semel, nhìn nữ nhân giống hệt mình

Không chỉ Joanna, Vivian cũng dùng vẻ mặt kinh dị nhìn Semel

Quang cảnh lúc này có chút quái dị

Vivian, Joanna, thêm Semel, 3 người đứng một chỗ như 3 chị em! Khuôn mặt 3 người giống nhau đến 8, 9 phần! Nhất cả Joanna và Semel, đều là mái tóc màu bạc!

Vivian và Joanna là chị em, tướng mạo giống nhau là cũng bình thường. Chỉ là lại đột nhiên xuất hiện một Semel, không khỏi dọa 2 nàng biến sắc! Mà .... Nữ nhân này lại còn tách ra từ trong người Đỗ Duy!

Đỗ Duy miễn cưỡng thở dốc ngồi dậy, nhất thời cũng không biết phải giải thích thế nào

Kỳ thật, vì sao tỷ muội Vivian và Joanna trông giống Semel ... cũng không khó đoán

Đỗ Duy cũng sớm đoán được: năm đó Gandalf hẳn là yêu Semel tới phát cuồng

Đáng tiếc vị tằng tằng tằng tằng tổ mẫu này chỉ coi Gandalf như lão sư, cuối cùng gả vào trong nhà Rowling

Gandalf tự nhiên là tuyệt vọng đau thương vô cùng, sau này lại được lão Chris dùng thuật chia linh hồn thành 2 phần, biến thành Gandalf áo xanh và Gandalf áo trắng, cái này không cần nói

Còn vẻ 2 chị em Vivian và Joanna, cũng không biết Gandalf từ đâu tìm được

2 Gandalf đánh nhau cả nửa đời, nhưng cuối cùng tuổi già tịch mịch nên mới thu đồ đệ. Vì năm đó có việc với Semel, nên ngay cả thu đồ đệ cũng chọn 2 cô bé trông giống Semel hết mức. Ngày thường coi 2 nàng như con, ngẫu nhiên nhìn thấy cô bé giống người yêu của mình năm đó, cũng coi như chút an ủi

Đều là người đáng thương, ở giữa Đỗ Duy cũng chỉ đoán ra được đến đó mà thôi

Quang cảnh tức thì có chút phức tạp

Đầu tiên, 3 cô gái khuôn mặt hao hao giống nhau đều trừng mắt nhìn nhau, mọi người sắc mặt quỷ dị. Bên cạnh, Bạch Hà Sầu chắp tay mà đứng, ngây ngốc nhìn xung quanh .....

Một lúc lâu sau, đột nhiên, Bạch Hà Sầu than thở:

- Ta ... có vẻ là biết nơi này

Nói xong, hắn cũng không thèm nhìn Đỗ Duy, lạnh lùng quảng lại 1 câu:

- Ta đi tìm một người. Các ngươi đợi ở đây một chút

Nói xong, thân hình hắn vọt lên không, trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt

Đỗ Duy trong lòng nháy một cái, chứng thực phỏng đoán của mình!

Nơi này bị ma thần đặt cấm chế, Bạch Hà Sầu lại có thể tự do bay lượn. Như vậy, đáp án còn chưa rõ hay sao?

Bạch Hà Sầu mạnh nhất vừa đi, quang cảnh lại thêm mấy phần quỷ dị!

Giáo hoàng sắc mặt hơi đổi, khẽ thì thầm vài câu với Eupudeas. Lão Chris trông thấy cười lạnh một tiếng:

- Giáo hoàng bệ hạ, ta nghĩ đừng phí sức nữa. Ở đây các ngươi không phải đối thủ của ta. Chủ nhân nói các ngươi đợi ... không có lệnh của ngài, mọt người cũng không được đi!

Quả nhiên!

"Chủ nhân" trong miệng lão Chris, chính là Bạch Hà Sầu!

Chỉ là sự việc không phải chỉ đơn giản như vậy!

Giáo hoàng còn chưa nói gì, thiên sứ Eupudeas lại mở miệng

Eupudeas từ sau khi bị thần thú đả thương, một câu không nói. Cặp cánh của hắn đã bị bẻ gãy, máu tươi màu vàng đã ngừng chảy, nhưng khuôn mặt trắng bệch vẫn lộ rõ hắn suy yếu thế nào

Nhưng lúc này, Eupudeas lại nhìn giáo hoàng, ánh mắt có chút ngăn cản

Sau đó, hắn bước về phía trước, tròng mắt rất hờ hững

Ngẩng đầu nhìn trời, cúi xuống nhìn đất, lại nhìn cỏ cây 4 phía, sau đó hắn hít một hơi

- Đây giống như là một thế giới khác

Mọi người thấy thiên sứ đột nhiên mở miệng, cũng hơi ngạc nhiên

- Đúng, đúng là một thế giới khác

Eupudeas cười, có điều trong lòng Đỗ Duy lại sinh ra một tia bất an

Thiên sứ tựa hồ thở dài, khuôn mặt trắng bệch của hắn đã lộ ra mấy phần kích động:

- Bệ hạ

Hắn quay đầu, vái giáo hoàng một cái thật sâu, giọng nói đầy thành kính:

- Có thể cộng tác với ngài là vinh hạnh của ta. Ta hi vọng dưới sự lãnh đạo của ngài, Quang Minh giáo hội sẽ vĩnh viễn được tắm dưới ánh sáng của thần

.... Lời này sao giống di ngôn vậy?

- Mọi thứ đều nằm dưới cặm mắt của thần

Giọng nói của Eupudeas tựa như thở dài, khẽ cười với Đỗ Duy:

- Thần nói, ngươi là một người không nên tồn tại ở thế giới này. Mà lúc ta giáng lâm, thần đã từng giao cho ta một sứ mạng

Đỗ Duy vẫn cảnh giác nhìn Eupudeas, không nói gì

- Sứ mạng của ta ... Chính là, chết trước mặt ngươi!

Eupudeas nói từng chữ, vẫn mỉm cười:

- Thần nói: khi ta từ một thế giới đến một thế giới khác, ta sẽ hát lên khúc nhạc cuối cùng của mình

Nói xong, Eupudeas nhắm mắt, mỉm cười:

- Ở đây chính là một thế giới ... không phải sao?

Sau đó, thiên sứ đột nhiên mở mắt, trong miệng lẩm nhẩm một khúc nhạc đầy thánh kính ...

Trong nháy mắt, dưới ánh mắt của mọi người, đôi cánh sau lưng hắn rực cháy! Ngọn lửa rất nhanh lan ra toàn thân hắn! Thân hình Eupudeas chìm trong lửa, hừng hực đốt lên!!

Eupudeas chịu thiêu đốt, nhưng hắn không có vẻ thống khổ, trong miệng vẫn ngâm thánh ca

- Tất cả mọi vật đều nằm dưới cặm mắt của thần!

Giáo hoàng nhìn thiên sứ đang tự thiêu, đột nhiên nhớ tới ban đêm, gã này từng đứng trước cột thiêu sống của Quang Minh thần điện mà nói câu này!

Phải chăng, hắn đã sớm dự đoán sẽ có ngày mình sẽ dùng phương pháp này tự sát?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-662)