← Ch.010 | Ch.012 → |
Trung niên nhân ha hả cười, nói:
- Dương viện trưởng, ngài thật không hỗ là người chuyên sưu tầm các loại Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục. Xem ra chắc không cần ta phải giới thiệu nhiều nữa.
Quang mang trong mắt Dương Bỉnh Thiên sáng rực:
- Thứ này tuy rằng không thể sử dụng, nhưng dùng để nghiên cứu cũng có giá trị cực cao. Ít nhất cho tới bây giờ, trong Âm Dương Ma Sư giới chúng ta cũng không có bất cứ đoàn hội nào có thể dùng năm loại Ma lực tạo thành một loại Ma Kỹ tổ hợp a!
Trung niên nhân nói:
- Kỳ thật, nó cũng không phải là hoàn toàn không có giá trị, tại thời điểm mấu chốt, nó vẫn có thể dùng để cứu mạng.
Dương Bỉnh Thiên bật cười nói:
- Ngươi dám sử dụng nó không? Thứ này được gọi là Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục. Không ai biết nó sẽ đem mình truyền tống đến chỗ nào nữa. Trừ khi gặp phải tình huống nguy hiểm đến tính mạng, mới mạo hiểm sử dụng ra mà thôi. Bị truyền tống đi xa cũng không tính làm gì, vạn nhất nếu bị truyền tống lên trên trời, không phải là bị rơi xuống chết luôn hay sao, hay là truyền tống vào sâu trong lòng đất, cũng là bị nghẹt thở mà chết. Như vậy chẳng phải là giống như tự sát hay sao? Chẳng qua ngươi yên tâm, ta rất có hứng thú đối với thứ này. Bao nhiêu tiền?
Trung niên nhân đưa một ngón tay lên:
- Một ngàn kim tệ.
- Một ngàn kim tệ?
Dương Bỉnh Thiên sửng sốt một chút:
- Cái này so với cho không cũng đâu có khác gì nhau? Sưu tầm Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục cũng đâu phải có mình ta, thứ này là đồ cổ hiếm có, nói nó có niên đại một ngàn năm là làm giảm tuổi thọ nó rất nhiều rồi, nếu đem nó đến phòng đấu giá, thu về mười vạn kim tệ cũng đã là rất rẻ rồi.
Trung niên nhân mỉm cười:
- Đây là do Hội trưởng đại nhân nói. Huống chi, ngài cũng là thành viên của Công Hội, chúng ta như thế nào để cho ngoại nhân chiếm tiện nghi đây? Hội trưởng đại nhân đã nói, là một ngàn kim tệ. Ngài chỉ cần trả đúng bấy nhiêu đó tiền, nó sẽ thuộc về ngài.
Dương Bỉnh Thiên trong lòng chợt động, bất đắc dĩ lắc lắc đầu:
- Lão gia hỏa kia để ngươi đem đến cho ta một thứ tốt không thể chối từ a! Nói đi, hắn muốn ta làm gì đây?
Trung niên nhân đi đến bên người Dương Bỉnh Thiên, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ vài câu. Nghe xong lời hắn nói, Dương Bỉnh Thiên tức giận nói:
- Ta biết ngay là chuyện này. Được rồi, ngươi trở về nói lại cho hắn, ta sẽ lo chuyện này. Chẳng qua, trong vòng vài năm mới được. Từ từ một chút đi.
Trung niên nhân nói:
- Hội trưởng đại nhân nói, cái này là vinh dự của Nam Hỏa Đế Quốc Âm Dương Ma Sư Công hội chúng ta, xin ngài cẩn thận lo lắng nhiều hơn.
Dương Bỉnh Thiên có chút suy nghĩ, gật gật đầu.
Trung niên nhân đã đạt được mục đích, cung kính nói:
- Bây giờ tại hạ xin cáo từ.
Dương Bỉnh Thiên tùy ý để cái quyển trục lên trên bàn, làm ra tư thế mời khách:
- Đi thôi, ta tiễn ngươi một đoạn.
Trung niên nhân nói:
- Không dám làm phiền ngài. Bộ quyển trục này ngài không cất cẩn thận đi?
Dương Bỉnh Thiên cười nói:
- Nói như thế nào ngươi cũng là đại biểu cho Công Hội mà đến, ta tiễn ngươi cũng là chuyện đương nhiên. Bộ quyển trục này ta còn muốn xem xét kxy một chút, có thứ đồ tốt như vậy, ta cần phải nghiên cứu một chút chứ. Nơi này của ta cũng không có ai đến. Một ngàn kim tệ của ta, ngươi nói Hội trưởng đại nhân trích ra từ tiền trợ cấp của ta tại Công Hội đi. Ta cũng không có thời gian đến Công Hội lĩnh tiền trợ cấp.
Trung niên nhân cũng chỉ mỉm cười, không có nói gì thêm, đi theo Dương Bỉnh Thiên bước ra ngoài.
Bọn họ vừa mới ra khỏi cửa một chút, cửa phòng Dương Bỉnh Thiên đã vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ:
- Dương viện trưởng, ngài có trong phòng không?
Một người đã thò đầu vào xem xét.
Người vào xem xét không phải ai khác, chính là kẻ vừa mới thành công trở thành Nhất Cấp Bính Đinh Song Hỏa Học Đồ Cơ Động. Từ chỗ Hạ Thiên lão sư trở về, trong lòng Cơ Động đều tràn ngập sự hưng phấn. Sau khi về phòng mình tắm rửa một, vốn hắn định lập tức bắt đầu cảm thụ sự tồn tại của Bính Hỏa cùng với Đinh Hỏa, nhưng bởi vì lúc tiến hành hấp thu hai khỏa Tinh Miện kia đã tốn một khoảng thời gian lớn, đã đến chiều tối rồi, những đệ tử khác đều đã trở về ký túc xá hoặc là đi ăn cơm chiều. Tiêu hao của thân thể cũng khá lớn, làm cho hắn cũng cảm thấy rất đói bụng. Cơ Động nhớ tới hai khỏa Tinh Miện kia đã gây cho mình nhiều chỗ tốt, nên đã quyết định điều chế cho Dương Bỉnh Thiên một ly rượu ngon rồi mới đi ăn cơm. Vì thế hắn tắm rửa xong ngay lập tức bắt đầu điều chế rượu.
Cái này gọi là 'Uống nước nhớ nguồn', Dương Bỉnh Thiên cho hắn hai khỏa Tinh Miện trân quý kia, khiến cho hắn có ấn tượng khá tốt đối với Dương Bỉnh Thiên. Hơn nữa hôm nay dưới tác dụng của thể lực đột phá cùng với sự cải tạo thân thể của hai khỏa Tinh Miện, làm cho cường độ thân thể hắn gia tăng lên rõ rệt, chén rượu hôm nay hắn điều chế có thể nói là đỉnh phong mà trạng thái thân thể hiện tại có thể làm được.
Ngoài dự kiến của Cơ Động chính là, đã quá giờ uống rượu rồi mà Dương Bỉnh Thiên cũng chưa tới, làm hắn phải đến đây tìm lão. Hắn đâu biết rằng Dương Bỉnh Thiên đang phải tiếp khách bên này.
Ở cùng có một tầng, cách nhau có một phòng, Cơ Động tự nhiên là cầm luôn ly rượu đem qua. Mà Dương Bỉnh Thiên trước giờ cũng đã quen với việc chỉ có mình lão ở trên tầng này, nên đã quên bẳng đi cái phòng Điều Tửu mà lão vừa mới cấp cho Cơ Động không lâu.
Cơ Động đi đến trước phòng Dương Bỉnh Thiên gõ gõ vài cái. Cánh cửa không có đóng, tuy rằng hắn gõ không mạnh lắm, nhưng nó vẫn mở ra. Thò đầu vào tìm kiếm, Dương Bỉnh Thiên cũng không có ở phòng khách, Cơ Động đơn giản bước vào trong.
- Dương viện trưởng, ngài có ở trong phòng không?
Tay trái Cơ Động thật cẩn thận bưng chén rượu vừa điều chế xong. Chén rượu này có được ít nhất ba bốn phần tiêu chuẩn so với trước đây hắn ở kiếp trước còn ở trạng thái đỉnh phong điều chế ra.
Đó là một ly rượu màu đỏ trong suốt, bọt khí nồng đậm hương vị không ngừng nhộn nhạo trên mặt rượu, nhưng cũng không có một tia hợi rượu bốc lên. Từ cái cách hắn cẩn thận cầm chén rượu có thể nhìn thấy được sự hiếm có của nó, không chỉ là về mặt tài liệu, mà còn về mặt thủ pháp nữa.
Cơ Động gọi hai lần, cũng không nghe thấy tiếng đáp lại, không khỏi có chút kỳ quái.
- Dương viện trưởng là một lão tửu quỷ, chẳng lẽ ngay cả giờ uống rượu hắn cũng quên mất sao? Thôi bỏ đi, để ly rượu trên bàn hắn, khi nào hắn về thì uống đi.
Vừa nghĩ, Cơ Động đi đến trước cái bàn, ngay lúc hắn chuẩn bị đặt ly rượu trên tay xuống, liếc mắt vô tình nhìn thấy một quyển trục mang phong cách cổ xưa đang đặt trên bàn. Hắn hiện tại đã là Nhất cấp Bính Đinh Song Hỏa học đồ, đối với Âm Dương Ma Lực cũng có chút năng lực cảm ứng, nhất thời phát hiện ra cái quyển trục kia đang phát ra ma lực tràn ngập như hải dương vậy.
- Đây là chuyện gì đây?
Quyển trục mà Cơ Động nhìn thấy trước mắt này, giống như một thứ mà ở kiếp trước hắn đã biết qua, là một loại tranh vẽ, gọi là Cổ Họa. Cổ Họa sau khi được vẽ hoàn tất, để tiện cho việc lưu trữ sẽ làm thành dạng quyển trục. Cái quyển trục có phong cách cổ xưa trước mắt này, tuy rằng hoa văn trên đó Cơ Động không đọc được, nhưng hình thức của nó so với quyển trục Cổ Họa cũng không khác nhau. Mà thứ này đã là một bức tranh thôi, vì sao lại có thể có Âm Dương Ma Lực ba động đây?
Trong lòng dâng lên nổi hiếu kỳ, Cơ Động một tay bưng chén rượu, tay kia thì cầm quyển trục lên, tùy tiện mở ra, động tác này cũng đã kích hoạt cái quyển trục Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục đã lưu truyền từ thượng cổ đến nay này. Cơ Động chỉ muốn biết, cái này cũng chỉ là một bức tranh, trong lòng hiếu kỳ chỉ muốn nhìn xem bức tranh này đến tột cùng là vẽ cái gì, lại có thể phát ra Âm Dương Ma Lực ba động. Nhưng mà hắn hoàn toàn không thể nào biết được, chính cái quyển trục trước mắt này, lại sẽ thay đổi vận mệnh của cả đời sau của hắn trên cái đại lục này.
Uỳnh---
Âm Dương Ma Lực mãnh liệt cơ hồ là trong nháy mắt bạo phát ra. Xanh dương, đỏ, vàng, trắng, đen năm đạo quang mang năm màu cơ hồ là trong nháy mắt bộc phát ra. Ma lực ba động khủng bố không chỉ làm cho toàn bộ tòa nhà Ly Hỏa Học Viện lâm vào tình trạng rung lắc, thậm chí còn vang đến từng ngõ ngách trong Ly Hỏa Thành. Tất cả các Âm Dương Ma Sư trong Ly Hỏa Thành cơ hồ là tại thời khắc đó đều nhìn cả về phía Ly Hỏa Học Viện. Ma Lực ba động khổng lồ như vậy, cơ hồ là tương đương với một gã cường giả cấp bậc Lục Quan Thiên Sĩ toàn lực sử dụng ra Âm Dương Ma Kỹ.
Trong nháy mắt quyển trục mở ra, Cơ Động phát hiện mình không thể cử động được nữa, quyển trục cầm trong tay trong khoảnh khắc đã biến mất, hóa thành năm đạo hào quang huyễn lệ bao phủ xung quanh thân thể hắn. Ngay sau đó ngàn vạn ký hiệu phức tạp phảng phất như sống lại, bay lượn tràn ngập cả căn phòng. Âm Dương Ma Lực khủng bố làm cho hai điểm Bính Đinh Song Hỏa vừa mới ngưng tụ trong lồng ngực hắn kịch liệt run rẩy, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể tắt đi vậy.
Chuyện này, chuyện này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Cơ Động tự biết là gặp rắc rối. Trước đây hắn chỉ nhìn thấy Dương Bỉnh Thiên, Hạ Thiên, Thu Thiên phóng thích ra Âm Dương Miện cùng với Âm Dương Ma Lực mà tôi, bây giờ hắn chân chính nằm trong phạm vi của nó, mới cảm nhận sâu sắc được sự khủng bố của Âm Dương Ma Lực. Nhưng mà, năm cỗ năng lượng này tuy rằng khổng lồ, nhưng cũng không gây ra bất cứ thương tích gì cho hắn, ngoại trừ việc hắn không thể di động ra, hắn cũng không có cảm thấy một tia thống khổ nào.
Đám ký hiệu kỳ dị xung quanh bắt đầu nhanh chóng tụ hợp lại, dung nhập vào năm luồng năng lượng ngũ sắc kia, mà năm luồng năng lượng này cũng bắt đầu quay vòng, hóa thành một lốc xoáy thật lớn, quay kịch liệt chung quanh thân thể Cơ Động.
Chung quanh chỉ có năm luồng năng lượng màu sắc kỳ dị này, Cơ Động chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ xung quang bắt đầu trở nên hư ảo. Lúc vừa mời bắt đầu, hắn còn mơ hồ nhìn xuyên qua màn hào quang này, chứng kiến được cảnh tượng trong phòng, nhưng dần dần, hắn chỉ còn có thể chứng kiến cùng cảm giác được năm loại ánh sáng kia mà thôi.
Hắn nghĩ thân thể của hắn phảng phất như là từ trên cao rơi xuống vậy, cảm giác không trọng lực mãnh liệt làm cho tim hắn như vọt ra khỏi lồng ngực. Nhưng kì dị chính là thân thể hắn lại thủy chung bảo trì sự yên lặng bất động, ngay cả ly rượu cầm trong tay hắn cũng không có một tia sóng gợn trên mặt ly nữa.
Quang mang ngũ sắc chợt thu liễm, ma lực khổng lồ cũng trong khoảnh khắc biến mất, mọi sự rung động trong Ly Hỏa Thành cũng trở nên yên tĩnh lại, phảng phất như tất cả mọi thứ trước đây cũng không có phát sinh vậy.
Dương Bỉnh Thiên vừa mới đưa vị trung niên đến từ Âm Dương Ma Sư Công Hội ra đến cửa học viện, đột nhiên cảm nhận được ma lực ba động khổng lồ kia, nhất thời chấn động. Quay đầu nhìn về phía tòa nhà dạy học của Bính Hỏa Hệ, vừa lúc chứng kiến được trong phòng minh đang nở rộ ra quang mang nhiều màu.
- Không tốt.
Dương Bỉnh Thiên kinh hô lên một tiếng, bất chấp trung niên nhân đang đứng bên cạnh, xoay người chạy như bay về phía nhà dạy học. Trung niên nhân kia tự nhiên cũng ý thức được cái gì, phóng người chạy theo.
Khi bọn hắn trở lại phòng của Dương Bỉnh Thiên viện trưởng, đã thấy Hạ Thiên, Thu Thiên cùng với một số lão sư học viện khác đã tập trung ở nơi này.
- Viện trưởng, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Ngài đã đột phát Lục quan rồi à?
Hạ Thiên tò mò hỏi. Tuy rằng ba động Âm Dương Ma Lực khổng lồ kia đã hấp dẫn bọn họ tới đây, nhưng bởi vì luồng ma lực chỉ chợt lóe lên rồi tắt hẳn, lại không có phá hủy thứ gì, cho nên đám lão sư cũng không có giật mình lắm. Chỉ là chứng kiến Dương Bỉnh Thiên vội vã chạy từ ngoài về, lúc này mới có chút thấy kỳ quái.
Dương Bỉnh Thiên cũng không có trả lời Hạ Thiên, đẩy cửa ra, nhanh chóng bước vào trong. Quả nhiên như hắn dự đoán, bộ quyển trục Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục khi nãy hắn đặt trên bàn bây giờ đã biến mất không thấy đâu. Những thứ khác trong phòng cũng không có gì biến hóa cả.
Hạ Thiên hiển nhiên là người có tính cách nóng nảy nhất trong đám, đã tiến đến sau lưng Dương Bỉnh Thiên, nhịn không được hỏi:
- Viện trưởng, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Dương Bỉnh Thiên đứng cạnh bàn trầm ngâm một chút, mới xoay người hướng về phía các vị lão sư, nói:
- Không có gì, là ta cất giữ Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục không cẩn thận, nên để ma lực trong nó phóng thích ra mà thôi. May mắn là không có tạo thành tổn thất gì. Thời gian cũng không còn sớm, mọi người trở về nghỉ ngơi đi.
Các vị lão sư tự nhiên sẽ không nghi ngờ lời Dương Bỉnh Thiên nói, thấy không có chuyện gì, đều hướng Dương Bỉnh Thiên cáo từ trở về, chỉ có Hạ Thiên vẫn còn ở lại.
Vị trung niên nhân đến từ Nam Hỏa Đế Quốc Âm Dương Ma Sư Công Hội nhịn không được nói:
- Dương viện trưởng, không có khả năng là Quyển trục tự mình kích hoạt, để ta mang nó về cho Công Hội tiến hành cẩn thận kiểm tra lại đi.
Dương Bỉnh Thiên gật gật đầu, thở dài một tiếng nói:
- Ta biết là quyển trục sẽ không thể nào tự nó kích hoạt, đều là do ta sơ suất, đã quên mất một người. Được rồi, ngươi cũng nên trở về đi, bất luận như thế nào, nhân tình của quyển trục này ta cũng sẽ ghi nhớ. Khi trở về ngươi cũng đừng nói với Hội trưởng là quyển trục đã được sử dụng ra, cứ nói là ta đã nhận lấy rồi là được.
Trung niên nhân rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, sợ Dương Bỉnh Thiên có ý hối hận, vội chặn lại nói:
- Dương viện trưởng, ta bây giờ xin cáo từ.
Lần này thấy Dương Bỉnh Thiên cũng không có ý muốn đưa tiễn hắn, trung niên nhân cũng thức thời, nhanh chóng bước đi. Lúc này trong văn phòng cũng chỉ còn lại hai người Hạ Thiên và Dương Bỉnh Thiên.
- Sư phụ, chuyện này đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Hạ Thiên chờ đến lúc không có ai, lúc này mới hỏi lại. Thần sắc trên mặt cũng trở nên kính cẩn hơn nhiều. Không cần hỏi cũng biết, hắn chính là tên đệ tử duy nhất của Dương Bỉnh Thiên mà lúc trước hắn đã nói.
Dương Bỉnh Thiên cười khổ nói:
- Ta đã quên mất đã cấp cho Cơ Động trên này. Ai..., đều do ta cả.
- Cơ Động? Chuyện này và Cơ Động có quan hệ gì với nhau?
Hạ Thiên nghi hoặc nói:
- Ta hôm nay đã giúp hắn hấp thu xong hai quả Tinh Miện mà ngài cho hắn, hắn đã thuận lợi trở thành một tên Nhất Cấp Song Hệ Học Đồ. Mới khi nãy còn ở chỗ của ta mà.
Dương Bỉnh Thiên bất đắc dĩ nói:
- Chuyện là thế này. Người vừa rồi là đến từ Công Hội, là mang đến một Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục do Hội trưởng đem tặng cho ta. Ta đã quên mất Cơ Động cũng ở chung với ta trên tầng này, mới khi nãy, có thể là hắn bởi vì đem rượu đến đây mà đi vài phòng của ta. Ngươi cũng biết Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục đối với Âm Dương Ma Sư mà nói sẽ sinh ra lực hấp dẫn đặc biệt, một khi hắn đã có năng lực Nhất Cấp Học Đồ, tự nhiên sẽ bị nó hấp dẫn. Đứa nhỏ này chỉ sợ căn bản không biết Âm Dương Ma Kỹ quyển trục là cái gì, ma lực ba động vừa rồi, hẳn là do hắn tò mò mà mở ra cái quyển trục đó rồi. Chuyện này thật phiền toái, không biết tên tiểu tử này đã bị truyền tống đến nơi nào rồi đây.
Hạ Thiên giật mình nói:
- Sư phụ, sao ngài lại để hắn cũng ở trên này? Hắn dù sao cũng chỉ là một học viên mà thôi, học viên thì phải ở Ký Túc Xá mới đúng chứ? Chuyện này đến tột cùng là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ ngài chuẩn bị thu cho ta một gã tiểu sư đệ à?
Dương Bỉnh Thiên cười khổ lắc lắc đầu:
- Đi, chúng ta đến phòng Cơ Động xem thử đi, nếu hắn không ở đó, như vậy phán đoán của ta là chính xác. Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục có thể đưa hắn đến khắp mọi ngõ ngách của Đại Lục, thậm chí có thể đưa hắn lên đến trời cao, hay đất ngầm. Hiện tại, ta chỉ có thể cầu nguyện cho đứa nhỏ này mà thôi, hy vọng hắn không xảy ra chuyện gì.
← Ch. 010 | Ch. 012 → |