← Ch.136 | Ch.138 → |
Ma lực ba động mãnh liệt trong không khí, hơn nữa trong đó lại ẩn hiện khí tức huyết tinh nhàn nhạt. Chúc Diễm vì quá khẩn trương, hai bàn tay nắm chặt lại đã có chút trắng bệt. Ánh mắt Âm Triêu Dương vẫn bình thản như trước, nhưng ánh mắt vẫn thủy chung vẫn nhìn chăm chú vào sự biến hóa của bộ giáp. Chỉ có ánh mắt của Âm Chiêu Dương là vẫn mang theo vài phần bi thương nhàn nhạt cùng với chút mất mát. Đằng Xà khi nãy đã đến từ biệt bà ta. Ma thú đồng bọn từng gắn bó thân thiết mấy chục năm chia tay đi truy tìm cảnh giới khác, bà ta tự nhiên không thể ngăn cản, nhưng mà, chia tay với kẻ vừa là thầy vừa là bạn này, làm sao bà ta lại không buồn bã được đây?
Hào quang lóe ra từ bộ áo giáp ma lực càng ngày càng kịch liệt hơn, dần dần đã không phân biệt rõ đâu là màu đen, đâu là màu vàng nữa. Mà sắc mặt Cơ Động cũng đã bởi vì mất máu quá nhiều nên đã bắt đầu phát sinh biến hóa. Thân thể hắn cũng dần xuất hiện cảm giác suy yếu.
Đột nhiên đúng lúc này, một tiếng nổ đùng vang lên, trong toàn bộ căn nhà gỗ chợt sinh ra một cỗ ma lực ba động dâng trào mãnh liệt. Ma lực bùng nổ mạnh mẽ, khiến cho mỗi người đứng trong này đều cảm giác được một cỗ nhiệt độ nóng bỏng ập tới. Bất quá bốn người ở đây đều là cường giả Hỏa Hệ, tự nhiên cũng không cần để ý đến chút nhiệt độ này. Tay phải Âm Triêu Dương vung lên, trong căn nhà gỗ đã xuất hiện thêm một tầng Bính Hỏa Kết Giới, khiến cho căn nhà gỗ này cũng không bị tình huống như lúc Cơ Động đột phá bốn quan, hoàn toàn hủy diệt.
- Tiểu đệ đệ, đủ rồi.
Chúc Diễm mừng rỡ như điên hét lớn một tiếng. Cơ Động nháy mắt thu hồi lực khống chế ma lực trên miệng vết thương. Hai đạo vết thương trên cổ tay rất nhanh khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, trong nháy mắt đã hóa thành hai vết mờ màu trắng nhạt. Bên dưới làn da, tựa hồ có vô số luồng quang mang màu trắng nhạt lóe lên, làm cho vết thương lành lại.
Nhưng mà, lúc này chẳng ai có tâm trí chú ý đến biến hóa trên miệng vết thương của Cơ Động. Bởi vì bộ áo giáp nguyên bản vẫn nằm trên mặt đất lúc này đã xảy ra biến hóa lớn. Bộ áo giáp hai màu đen, vàng kim trong tiếng nổ mạnh kia đã nhanh chóng tách ra, hóa thành mấy mảnh khác nhau, phiêu phù lặng lẽ trước mặt Cơ Động.
Các mảnh áo giáp cũng không còn lóe ra hào quang nhu trước nữa, chỉ lặng lẽ trôi nổi giữa không trung. Bản thân áo giáp là màu vàng kim, nhưng bên ngoài có một tầng hắc khí nhàn nhạt, tựa hồ có vô số luồng khí lưu màu đen ngưng tụ mà thành. Thanh âm kim chúc leng keng không ngừng vang ra. Nhìn chăm chú vào nó, trong lòng Cơ Động không khỏi dâng lên một loại cảm giác huyết nhục tương liên. Tựa hồ như là bản thân bộ áo giáp này chính là một bộ phận thân thể của hắn vậy.
Hơn nữa, hiện tại hắn cũng phát hiện ra, bộ áo giáp này cũng không giống như Chúc Diễm đã từng nói, là một bộ Trọng khải giáp bao phủ toàn thân, mà chỉ là một bộ Khinh khải giáp mà thôi. Áo giáp do nhiều bộ phận tạo thành, bao gồm: mặt nạ, hai mảnh khiên khải che vai, hai miếng hộ tâm giáp trước sau, lưng khải giáp, váy giáp, bao đầu gối, giày chiến, bộ phận che khủy tay, bao cổ tay cùng với găng tay.
Trong các bộ phận này, chỉ có hai mảnh hộ tâm giáp, phần che vai, che cánh tay cùng với bao cổ tay là gắn liền với nhau. Các phần còn lại đều chỉ rời rạc riêng rẽ, chỉ đủ để bao phủ những bộ phận trọng yếu nhất của thân thể.
Hấp dẫn sự chú ý của Cơ Động nhất chính là phần mặt nạ đang phiêu phù bên trên. Cái mặt nạ này rất lớn, chẳng những đủ để che phủ toàn khuôn mặt, hơn nữa lại còn chụp thẳng ra phía sau. Tổng thể nhìn qua tràn ngập khí tức dữ tợn. Tổng cộng có mười nhánh gai nhọn từ bên cạnh mặt nạ đâm thẳng ra. Cả cái mặt nạ màu vàng nhìn qua có chút giống như mặt trời, thế nhưng mười nhánh gai nhọn cũng không phải thẳng đứng, mà vặn vẹo giống như một con linh xà vậy. Ngay cả vị trí của hai mắt cũng có một tầng tinh thể màu đỏ sậm bảo hộ. Trong số các linh kiện của bộ giáp này, khí tức do cái mặt nạ phát ra là mãnh liệt nhất. Hơn nữa nó có thể hấp dẫn sự chú ý của Cơ Động, không phải bởi vì khí tức mạnh mẽ, càng quan trọng hơn chính là, trong tất cả các bộ phận của bộ giáp, cũng chỉ có cái mặt nạ này là tràn ngập khí tức cao ngạo giống như hắn nhất. Sự cao ngạo sinh ra từ khí tức của hắn kết hợp với sự cao ngạo của hai đại quân vương.
Hai đạo linh quang từ trong mắt Cơ Động bắn thẳng ra, nhìn chăm chú vào cặp mắt đỏ sậm của cái mặt nạ kia. Vào thời khắc này, sự cao ngạo không hề che dấu của hắn toàn bộ phóng thích ra. Khí tức Cực Hạn Song Hỏa nồng đậm bùng phát mạnh mẽ, khi tức quân vương cao ngạo tựa dãy núi cao trùng điệp tràn ngập trong căn nhà gỗ.
Giống như là nghe được Cơ Động kêu gọi vậy, tiếng leng keng phát ra từ bộ áo giáp đã ngừng hẳn. Ngay sau đó, chúng nó hóa thành từng đạo kim quang, mang theo cái đuôi quang mang màu đen giống như tia chớp bay thẳng về phía Cơ Động.
Hai tay nâng cao lên hai bên thân thể, Cơ Động chỉ cảm thấy trên mặt nóng lên, toàn bộ mọi thứ trước mắt đã hóa thành màu huyết sắc, nhưng mà mọi thứ lại đặc biệt rõ ràng hơn rất nhiều. Cho dù là một hạt bụi trong bóng đêm hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Nhiệt độ nóng bỏng chợt nở rộ trên khuôn mặt, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, ma lực trong cơ thể mình cùng với ma lực ẩn chứa trong cái mặt nạ này nháy mắt kết hợp lại làm một. Trên cái mặt nạ cũng không có bất cứ dây nối hay dây cột cố định nào, mà cứ như vậy hoàn mỹ áp sát khuôn mặt hắn, cũng tuyệt không rơi xuống. Ngay sau đó, theo một chuỗi tiếng leng keng vang lên liên tiếp, toàn bộ các phụ kiện của bộ giáp cũng đã mặc lên trên người Cơ Động. Mỗi lần có thêm một bộ phận gắn vào, Cơ Động lại cảm thấy ma lực trong cơ thể mình càng trở nên mãnh liệt thêm vài phần. Khi toàn bộ bộ giáp đã được mặc hoàn chỉnh, cảm giác hòa hợp như nước với sữa làm cho hắn cảm thấy toàn thân choáng đầy ma lực ba động nóng bỏng, có loại cảm giác toàn thân hưng phấn muốn toàn lực chiến đấu.
Tốc độ vận chuyển của luồng Âm Dương Lốc Xoáy chợt tăng lên vài phần, tốc độ hấp thu ma lực từ bên ngoài rõ ràng tăng lên vài phần. Khi hắn rót ma lực vào trong bộ áo, rót vào Cực Âm Chi Hỏa, bộ giáp sẽ biến thành màu đen, rót vào Cực Dương Chi Hỏa, bộ giáp biến thành màu đen. Không rót vào bất cứ loại ma lực nào, bộ giáp sẽ tự động khôi phục lại bộ dáng màu đỏ sậm không chút tì vết.
Mặc dù bộ giáp bao trùm cơ hồ toàn bộ tất cả các đốt ngón tay của hắn, nhưng lại hoàn toàn không gây cho hắn bất cứ cảm giác trì trệ nào. Mặc dù bản thân trọng lượng bộ giáp không nhẹ, nhưng khi mặc trên người nhiều nhất cũng chỉ giống như là mặc một bộ quần áo bình thường mà thôi, sức nặng mà nó gây ra trên người Cơ Động, ít hơn rất nhiều so với trọng lượng vốn có của nó.
Ngắm nhìn bộ áo giáp bao trùm thân thể Cơ Động, Chúc Diễm có chút ngây dại nói:
- Sau vạn lần gấp đúc, ta mới phát hiện, dung lượng khối kim chúc kia cũng không đủ để chế tác trọn vẹn một bộ toàn thân Trọng khải giáp, rơi vào đường cùng, ta đành phải chế tác nó thành Khinh khải giáp, chỉ bảo hộ những bộ phận trọng yếu nhất của cơ thể mà thôi. Những Khinh khải giáp thông thường còn cần phải có da thuộc để gắn kết với nhau, nhưng bộ giáp này của ngươi hoàn toàn không cần, bởi vì ngươi có Chu Tước Nội Giáp bảo hộ. Bộ giáp này, ta thiết kế chính là công phòng nhất thể. Nhìn bên ngoài, nó không có khảm bất cứ Tinh Hạnh, Tinh Miện gì, nhưng trên thực tế, vì hoàn thành việc đúc nó, đến lúc gấp đúc vạn lần, ta đã sử dụng hơn trăm khỏa Tinh Hạch trên lục giai cấp bậc, nghiền nát thành bột phấn hòa tan vào trong đó, lấy một quả Tinh Hạch Bính Hỏa thập giai cùng với một quả Tinh Hạch Đinh Hỏa thập gia làm trung tâm, đem những ma lực trong toàn bộ đám Tinh Hạch kia dung nhập vào trong bộ giáp. Ta cũng không biết Ngũ Hành Pháp Trận, chỉ có thể thông qua phương pháp này mới làm ổn định và hoàn toàn kích phát ra thuộc tính ma lực của bộ giáp. Chỉ cần mặc nó, tốc độ khôi phục ma lực bản thân ngươi sẽ tăng lên năm mươi phần trăm. Lực công kích và phòng ngự tự nhiên cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Khi ngươi rót vào nó ma lực trên ba quan, bộ dáng chân chính của nó lúc đó mới hoàn toàn triển hiện ra. Chẳng những nó có thể giúp ngươi phòng ngự, cũng đồng thời sẽ hóa thành vũ khí công kích vô cùng mạnh mẽ.
Nói đến đây, Chúc Diễm tạm ngừng một chút, hít thở vài cái lấy sức mới tiếp tục nói:
- Về phần mặt nạ, là ta sau khi cẩn thận nghiên cứu kỹ mới quyết định chế tạo. Trên Thánh Tà Chiến Trường, ngươi chẳng những vừa phải đối mặt với công kích của địch nhân, bất cứ lúc nào cũng có thể bị đám đệ tử của Thiên Can Học Viện đánh lén. Có cái mặt nạ này, không ai có thể nhận ra ngươi là ai. Mang nó trên mặt, ngươi luôn luôn là kẻ thần bí. Hơn nữa, cái mặt nạ này có thể khiến cho ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể bảo trì thanh tỉnh, vừa có thể bảo hộ cho mặt. Lớp bảo hộ cặp mắt, chính là dùng một loại ngọc tên là Huyết Sắc Minh Dạ Long Giác tạo thành. Bất luận là dưới tình huống ánh sáng như thế nào đi nữa, cũng có thể giúp ngươi nhìn thấy rõ từng chi tiết. Khuyết điểm duy nhất của nó chính là khi mang theo nó, cảnh vật trước mắt ngươi cũng chỉ có một màu đỏ nhạt. Tiểu đệ đệ, sau khi trở về ta sẽ dần dần giúp ngươi hoàn thiện bộ giáp này, cuối cùng sẽ thực sự trở thành một bộ toàn thân giáp khải. Hiện tại ta có thể khẳng định, bản thân bộ giáp có linh tính, hoàn toàn có thể tự xưng là thứ thần khí. Nếu có thể trở thành toàn thân giáp khải, lại thêm ngươi truyền Ngũ Hành Pháp Trận mà ngươi đã lĩnh ngộ vào trong đó, cho dù thực sự là trở thành một Thần Khí cũng không phải là không có khả năng. Nhưng chuyện này để sau hãy tính. Hiện tại, ngươi nhất định phải cố gắng lĩnh hội các Ngũ Hành Pháp Trận còn lại.
Bản thân Cơ Động mặc áo giáp, mang theo mặt nạ, đã đem sự cao ngạo của hắn phóng xuất càng thêm hoàn mỹ hơn rất nhiều. Kim chúc phát ra khí tức lạnh như băng, lại thêm cặp mắt màu đỏ rực lạnh như máu, càng thêm thâm thúy. Mơ hồ từ trên người hắn có thể ngửi thấy một cỗ khí tức huyết tinh nhàn nhạt nữa.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Đại ca, bộ giáp này là do ngươi đúc ra, vậy ngươi nên đặt cho nó một cái tên đi.
Chúc Diễm ha ha cười, nói:
- Được. Lần trước trận chiến giữa ngươi và tiểu tử Phất Thụy, có thể nói là kinh tâm động phách, cũng làm cho ta cảm nhận được nhiều điều. Khi ngươi phóng xuất ra Cực Hạn Dương Hỏa, giống như một Quân vương thô bạo, khi ngươi phóng xuất ra ma lực Cực Hạn Âm Hỏa, lại giống như một Ma vương thâm thúy. Hơn nữa ngươi lại có thuộc tính ma lực Cực Hạn Âm Dương. Không bằng bộ giáp này cứ gọi là Quân Ma Âm Dương Khải đi.
- Quân Ma Âm Dương Khải...
Cơ Động lặp lại cái tên Chúc Diễm nói. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, tựa hồ như bộ áo giáp trên người hắn truyền đến cảm giác khí tức hưng phấn, hiển nhiên là nó rất thích cái tên này. Bạo Quân, Ma Vương, hai cái xưng hô này Cơ Động cũng không có để ý lắm, nhưng bản thân hắn chính là kế thừa năng lực cùng với kỹ năng của Hỏa Diễm Quân Vương cùng với Ám Viêm Ma Vương, hai chữ Quân Ma này, cũng có thể nói là bao hàm danh hiệu của cả hai đại quân vương.
- Được! Cứ gọi là Quân Ma Âm Dương Khải đi.
Ngay khi Cơ Động trả lời khẳng định, một tiếng ông minh vang lên, bộ áo giáp trên người hắn đại phóng quang mang. Hai màu đen, vàng kim luân phiên lóng lánh, mơ hồ có thể nhìn thấy tất cả ma văn trong bộ giáp đều đồng thời luân chuyển một vòng. Bộ giáp thứ thần khí này đã hoàn toàn chân chính định danh.
Trong mắt Chúc Diễm mang theo tiếu ý mãnh liệt, thân thể khẽ lay động một cái, chậm rãi ngã xuống. Âm Triêu Dương bước một bước đến bên cạnh hắn, chụp lấy bả vai Chúc Diễm, một cỗ kim quang nhàn nhạt từ lòng bàn tay phát ra, truyền vào trong cơ thể Chúc Diễm.
Cơ Động vội vàng phóng đến. Hắn nhìn rõ, lúc này tuy hai mắt Chúc Diễm nhắm nghiền, nhưng trên mặt hắn vẻ tươi cười vẫn không hề giảm.
Âm Triêu Dương khoát tay với Cơ Động:
- Không cần lo lắng, hắn chỉ là quá mệt mỏi mà thôi. Để cho hắn nghỉ ngơi một chút sẽ khỏi. Áo giáp đã tạo xong, ngươi đi thu thập ít đồ dùng cá nhân, cùng với Phất Thụy xuất phát đi. Hắn đã không phải lần đầu tiên gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, tự nhiên sẽ biết chiếu cố cho ngươi.
Những gì cần dặn dò, Âm Triêu Dương cũng đã sớm nói qua, lúc này cũng không cần phải dặn dò gì thêm.
Cơ Động từ biệt Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung hai đại Chí Tôn Cường Giả, rồi rời khỏi căn nhà gỗ. Hắn định cởi bộ Quân Ma Âm Dương Khải này ra, cũng không thể mặc bộ áo giáp này mà lên đường được. Ngay khi ý niệm hắn vừa động, cổ tay phải hơi nóng lên, giống như cảm nhận được ý nghĩ của hắn vậy, toàn thân thoáng nhẹ đi một chút, toàn bộ bộ giáp đã rời ra, hóa thành mấy đạo lưu quang dũng mãnh dung nhập vào Chu Tước Thủ Trạc trên cánh tay phải của hắn biến mất không thấy.
Nhìn Chu Tước Thủ Trạc không ngừng lưu chuyển hồng quang trên cổ tay phải, Cơ Động không khỏi sửng sốt một chút. Quả nhiên không hỗ là Thứ thần khí a! Thật sự là tâm ý tương thông với mình. Không biết vũ khí ma lực cấp bậc Thần khí có thể đạt đến trình độ như thế nào đây.
- Áo giáp tốt quá! Tiểu sư đệ, ta ghen tị với ngươi đó.
Ngay lúc Cơ Động còn đang sững sờ, thanh âm Phất Thụy đã vang lên. Thân ảnh cao lớn của Lôi Đế đã xuất hiện, đi đến trước mặt của Cơ Động.
Chấn động khi nãy lớn như vậy, Phất Thụy làm sao lại có thể không biết được chứ? Chỉ là hắn sợ ảnh hưởng đến việc chế tạo của Chúc Diễm, nên mới nén lòng không chạy tới. Thế nhưng bộ dạng Cơ Động mặc áo giáp ra khỏi căn nhà gỗ, hắn vừa lúc đến có thể nhìn thấy.
Phất Thụy thủy chung không có che dấu sự hâm mộ của mình, chạy đến trước mặt Cơ Động:
- Đáng tiếc, đáng tiếc...
Cơ Động buồn cười, hỏi:
- Sư huynh, cái gì đáng tiếc?
Phất Thụy thở dài nói:
- Đáng tiếc thuộc tính của ta và ngươi bất đồng a! Nếu không, ta nhất định sẽ cướp lấy bộ giáp này của ngươi làm của riêng. Nếu ta nhìn không lầm, bộ Khinh khải giáp này của ngươi hẳn là đỉnh cao của sư thúc chế ra. Sau này có thể làm được bộ như vậy nữa hay không còn rất khó nói a!
Cơ Động cười ha hả, nói:
- Ta tin tưởng về sau nhất định đại ca sẽ lại có đột phá mà. Với sự chuyên chú của hắn đối với nghề đúc, một ngày nào đó hắn sẽ chế tạo ra được Thần khí.
Phất Thụy bất đắc dĩ nói:
- Ta gọi hắn là sư thúc, ngươi lại gọi là đại ca. Cái này đúng là có chút loạn a.
Cơ Động nói:
- Sư tổ bảo chúng ta nên xuất phát đi thôi. Thời gian chắc cũng sắp tới rồi.
Phất Thụy gật gật đầu, nói:
- Ta cũng định đi gặp Sư tổ đây. Thời gian cũng đã sắp đến, chúng ta nên sớm xuất phát đi thôi. Chỉ khi nào tụ họp chung với Thiên Can Quân Đoàn, chúng ta mới có thể gia nhập vào Thánh Tà Chiến Trường, không cách nào lén đi riêng được. Có sự chấn nhiếp lần trước của Sư tổ và Sư mẫu, ta nghĩ đám đệ tử Thiên Can Học Viện kia cũng không dám làm khó chúng ta đâu. Dù sao, Thánh Tà Chi Chiến cũng quan hệ đến an nguy của toàn bộ đại lục. Cho dù bọn họ có muốn bày mưu tính kế gì, cũng phải chờ sau khi chúng ta kết thúc Thánh Tà Chi Chiến trở về đại lục mới tính được.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Vậy chúng ta cũng nên xuất phát đi.
Phất Thụy gật gật đầu, nói:
- Được, để ta từ biệt Sư tổ, Sư mẫu một chút sau đó sẽ xuất phát. Có Lôi Đình ở đây, chúng ta cũng không mất bao lâu có thể đến rồi.
Khoảng vài phút sau, thân thể khổng lồ mang theo vài phần lôi điện của Tử Lôi Diệu Thiên Long bay vút lên trời cao, mang theo hai thiếu niên cường giả phá không mà đi.
Lần này phi hành, Cơ Động ngồi sau lưng Phất Thụy. Bản thân Phất Thụt thì cùng với yên rồng trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long kết hợp lại cùng một chỗ. Mặc dù hắn cũng không có mặc áo giáp, nhưng ngồi ngay ngắn trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, khí phách vô hình cũng phát ra mãnh liệt. Cơ Động rất rõ ràng, nếu ngày kia chiến đấu, Phất Thụy kết hợp với Tử Lôi Diệu Thiên Long, chỉ sợ ngay cả một kích thôi, rất có thể khiến cho mình không thể nào thừa nhận nổi.
o0o
Thánh Tà Đảo, bản thân vốn nằm ở phía Đông của Đông Hải. Muốn đến đó, nhất định phải từ một chỗ bên bờ Đông Hải đi vào Thánh Tà Thông Đạo. Không hề nghi ngờ, lối vào Thánh Tà Thông Đạo, chính là chỗ phòng ngự nghêm mật nhất của toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Cho dù đến gần cũng không có khả năng. Dân chúng bình thường, thậm chí là một số ma sư bình thường cũng căn bản không biết đến sự tồn tại của Thánh Tà Thông Đạo, lại càng không thể biết được bên ngoài Đại lục của mình lại có thêm một mảnh đại lục khác bất cứ lúc nào cũng có thể đem quân xâm lược mình.
← Ch. 136 | Ch. 138 → |