Truyện ngôn tình hay

Truyện:Âm Dương Miện - Chương 177

Âm Dương Miện
Trọn bộ 686 chương
Chương 177: Xâm nhập Thánh Tà Đảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-686)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thánh Tà Đảo có tổng cộng mười tám tầng. Sư tổ từng nói, năm đó đã từng có cường giả xâm nhập đến tầng thứ mười hai. Đó đã là nơi sâu nhất mà nhân loại chúng ta đã từng xâm nhập vào. Cũng chưa từng có ai có thể xâm nhập qua tầng thứ mười ba mà còn có thể sống sót trở ra.

Phất Thụy trầm giọng nói.

Trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, Dạ Tâm ngồi trước người Phất Thụy, Cơ Động và Diêu Khiêm Thư ngồi sau lưng Phất Thụy. Đầu cự long này sau khi tiến hóa, thực lực tăng vọt. Bản thân hắn chính là Lôi thuộc tính, căn bản là không sợ sấm chớp trên trời đánh xuống. Trong thế giới mạnh được yếu thua này, đem toàn bộ long uy bản thân thể hiện ra, hiện tại bọn họ đã tiến đến tầng thứ chín Thánh Tà Đảo, nhưng vẫn không có ma thú nào dám đến khiêu khích nó.

Cơ Động nói:

- Sư huynh, từ tầng chín tới tầng mười ba, ma thú phân bố có giống như những tầng bên ngoài hay không?

Phất Thụy lắc lắc đầu, nói:

- Đương nhiên là không giống nhau. Tầng thứ tám, là những ma thú Lục Giai sống theo bầy đàn. Tầng thứ chín, là những ma thú Thất Giai. Tầng thứ mười là những ma thú Thất Giai quần cư. Bắt đầu từ tầng thứ mười một trở đi, sẽ không còn các ma thú quần cư nữa. Các ma thú tu vi trên Bát Giai, trí tuệ đã tăng lên đến một trình độ nhất định, chúng nó đều sẽ có những lãnh địa riêng của mình, tuyệt không đồng ý cùng các ma thú khác chung sống. Bởi vậy, tầng mười một, tầng mười hai, tầng mười ba, phân biệt là các ma thú Bát Giai, Cửu Giai, Thập Giai sinh sống. Từ tầng thứ mười một trở đi, đã là vùng đất tử vong của Thánh Tà Đảo. Bất cứ một đầu ma thú nào, cũng đều là cực kỳ cường hãn.

Diêu Khiêm Thư hít một ngụm khí:

- Tầng thứ mười ba đã là Thập Giai Ma Thú cường đại nhất. Vậy những tầng trong nữa rốt cuộc là cái gì? Trong tầng thứ mười ba còn có thêm năm tầng nữa, chẳng lẽ là các Thiên Can Thần Thú hay sao?

Phất Thụy lắc lắc đầu, nói:

- Sư tổ đã nói, trên Thánh Tà Đảo không có Thiên Can Thần Thú. Thiên Can Thần Thú chỉ ở trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta hoặc là Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục mới có. Cũng không ai biết năm tầng khu vực trung tâm của Thánh Tà Đảo chân chính có gì sinh sống trong đó. Sư tổ nói, năm xưa ông từng xâm nhập đến tầng thứ mười ba, ở nơi đó nhìn sâu vào bên trong, mơ hồ hình thấy hình như là năm ngọn núi cao không nhìn thấy ngọn, tựa như là năm cột chống trời đâm xuyên lên Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới vậy. Năm ngọn núi phân biệt năm màu sắc khác nhau. Ngoại trừ lần đó ra, ông cũng không có thấy được gì nữa. Đây chính là những hiểu biết duy nhất của chúng ta về năm tầng trong cùng của Thánh Tà Đảo.

Cơ Động nói:

- Sư huynh, mục tiêu của chúng ta lần này là tầng mấy?

Phất Thụy cười hắc hắc, nói:

- Mục tiêu là tầng thứ mười hai. Nơi đó chủ yếu là các Cửu Giai ma thú sinh hoạt. Với thực lực của ta và Lôi Đình, đối phó với chúng cũng không có vấn đề gì. Các ngươi cẩn thận theo sau ta, chú ý an toàn của mình. Tầng mười ba phải đợi đến lần sau khi chúng qua quay lại mới thử xâm nhập. Thập Giai Ma thú đã là những siêu cấp ma thú, gần như là Thần Thú vậy, so sánh với Cửu Giai Ma Thú mà nói là sự tăng vọt về chất, tương đương với Chí Tôn Cường Giả trong thế giới nhân loại chúng ta, cũng không phải hiện tại chúng ta có thể đối kháng được.

Diêu Khiêm Thư có chút ngượng ngùng nói:

- Phất Thụy đại ca, có chuyện này, ta...

Phất Thụy quay đầu nhìn hắn một cái:

- Nam tử hán đại trượng phu, ấp a ấp úng cái gì. Có chuyện gì cứ nói.

Diêu Khiêm Thư cười hắc hắc, nói:

- Có thể làm phiền ngươi mọt việc hay không, giúp ta thu phục một đầu ma thú tọa kỵ thích hợp với thuộc tính của ta?

Nghe xong Diêu Khiêm Thư nói, trong lòng Cơ Động không khỏi cả kinh. Lúc trước trong trận chiến hắn cũng không có chú ý đến cấp bậc thực lực hiện tại của Diêu Khiêm Thư:

- Cây làm tiền, ngươi tăng đột phá sáu mươi cấp rồi sao? Nhanh vậy à?

Phải biết rằng, lần trước khi chia tay, Diêu Khiêm Thư còn chưa đến năm mươi cấp, nếu như hắn đã có thể nhanh chóng đột phá sáu mươi cấp như thế, quả thật là nghe rợn cả người. Tốc độ tu luyện so với Cơ Động phải nói là nhanh hơn rất nhiều.

Diêu Khiêm Thư vội vàng lắc đầu, nói:

- Trong một năm nay, phần lớn thời gian ta đều ở trong Địa cung nơi chúng ta đã phát hiện tiến hành tu luyện Ngũ Hành Pháp Trận, tu vi tăng lên mặc dù không chậm nhưng làm sao có thể nhanh đến sáu mươi cấp như thế. Hiện tại ma lực của ta là năm mươi bốn cấp, sắp bị ngươi đuổi kịp rồi.

Cơ Động nghi hoặc nói:

- Năm mươi bốn cấp thì ngươi muốn bắt ma thú làm gì? Ngươi cũng đâu thể nào ký kết khế ước được?

Diêu Khiêm Thư nói:

- Có chuyện này ngươi chưa biết. Thiên Can Thánh Đồ chúng ta, ah, không, những người có được Cực Hạn Ma Lực chúng ta, khác với những ma sư bình thường. Bằng vào Cực Hạn Ma Lực, chúng ta chỉ cần đột phá được năm mươi cấp, là có thể ký kết khế ước với ma thú. Hơn nữa ma thú cũng phi thường thích ký kết khế ước với chúng ta. Tình huống của Phất Thụy Đại ca ngươi cũng đã thấy rồi, ma lực của hắn tiến hóa, dẫn theo Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng đồng thời có được Cực Hạn Ma Lực. Đây chính là chỗ tốt mà khế ước mang lại. Nói cách khác, nếu như chúng ta cùng với ma thú ký kết khế ước, sau này, con ma thú đó liền nhất định sẽ tiến hóa, cũng sẽ có được Cực Hạn Ma Lực. Bởi vậy, chỉ cần đánh bại ma thú, xác suất chúng ta ký kết khế ước thành công gần như là trăm phần trăm.

Cơ Động kinh ngạc nói:

- Hóa ra Cực Hạn Ma Lực còn có chỗ tốt đến như thế. Như vậy xem ra, ta cũng đã bốn mươi chín cấp rồi, nếu cố gắng thêm một chút đột phá được năm mươi cấp, chẳng phải cũng có thể hay sao?

Vừa nghĩ tới có thể có được một đầu ma thú tọa kỵ, nhìn xuống đầu Tử Lôi Diệu Thiên Long cường hãn bên dưới, trong lòng Cơ Động nhất thời trở nên nôn nao. Bất quá, hắn cũng biết, muốn trong khoảng thời gian ngắn đột phá năm mươi cấp cũng không phải là chuyện dễ dàng. Dù sao, còn có bình cảnh của cấp bậc Ngũ Quan. Trên Thánh Tà Đảo tiến hành đột phá thông quan thật sự cũng không thích hợp. Đương nhiên, hiện tại hắn cũng đã có được ưu thế trước đây không có, đó chính là không còn sự xung đột Âm Dương, cho dù đột phá Ngũ Quan cũng không khó lắm.

- Tiểu sư đệ, đây cũng là một cơ hội tốt, nếu như ngươi có thể trong khoảng thời gian mười mấy ngày còn lại có thể đột phá, ta liền giúp các người tìm kiếm một con ma thú thích hợp với mình.

Diêu Khiêm Thư mở to hai mắt nhìn, nói:

- Cơ Động, chẳng phải ngươi đã có ma thú đồng bọn rồi sao? Ta vẫn cảm thấy kỳ quái, vì sao ngươi còn chưa đạt tới năm mươi cấp đã có thể ký kết khế ước cơ chứ?

Cơ Động nói:

- Hỏa Nhi cũng không phải là ma thú khế ước của ta, nó chỉ là đồng bọn của ta mà thôi. Chúng ta chân chính là bằng hữu. Nó bởi vì đặc tính thân thể, nên buộc phải đi theo ta, có tác dụng chữa thương thế cho nó.

Diêu Khiêm Thư nghi hoặc nói:

- Nhưng mà, thuộc tính của nó và ngươi hoàn toàn giống nhau, cũng là Âm Dương Song Hỏa. Trời ạ! Nếu không cần ký kết khế ước mà đã có được ma thú cường đại như thế, chẳng phải là ngươi còn có thể kiếm thêm được một con nữa sao?

Cơ Động thở dài một tiếng, nói:

- Không dễ dàng như vậy đâu. Thánh Tà Đảo mặc dù là nơi bắt ma thú thích hợp nhất, nhưng tình huống của ta đặc biệt, chẳng những còn chưa đột phá Ngũ Quan, hơn nữa ta lại còn là Âm Dương Song Hỏa thuộc tính, muốn tìm được ma thú đồng bọn thích hợp có thể nói là khó càng thêm khó. Chỉ có thể nói là trông cậy vào may mắn mà thôi.

Tử Lôi Diệu Thiên Long sau khi tiến hóa lên Cửu Giai, tốc độ phi hành rõ ràng tăng lên rất nhiều. Rất nhanh, nó cũng đã bay qua khỏi tầng thứ chín, tầng thứ mười và tầng thứ mười một của Thánh Tà Đảo.

Từ sau khi tiến vào tầng thứ chín, địa hình Thánh Tà Đảo liền trở nên phức tạp hơn nhiều. Không chỉ có một loại địa hình, mà còn có hồ nước, rừng rậm, núi cao, đồi dốc, thậm chí còn có đầm lầy nữa, đủ loại địa hình phức tạo kết hợp lại. Mơ hồ có thể cảm nhận được khí tức cường đại ẩn chứa trong đó. Bất quá, khí tức của Tử Lôi Diệu Thiên Long quả thật quá sức mạnh mẽ, thân là Cửu Giai Ma Thú, hơn nữa lại có ma lực Cực Hạn Dương Lôi, cộng thêm khí tức hòa hợp với khí tức của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, đừng nói là những ma thú thực lực kém hắn một giai, cho dù là những ma thú cùng cấp bậc, cũng không dám mạo phạm tới nó. Bởi vậy suốt đường đi tương đối an bình, cho dù là gặp qua một số phi hành ma thú, những đầu ma thú đó cũng sẽ vội vàng tránh xa, không dám phát sinh xung đột với Tử Lôi Diệu Thiên Long. Chưa tới một canh giờ, bọn họ cũng đã đến được mục tiêu của chuyến đi, tầng mười hai Thánh Tà Đảo.

- Lôi Đình, chúng ta xuống thôi.

Phất Thụy quát lên một tiếng.

Tuy rằng hắn và Lôi Đình hợp lực, cũng không cần phải sợ Cửu Giai Ma Thú, nhưng nơi này dù sao cũng là Thánh Tà Đảo, trên không trung mục tiêu quá rõ ràng, vạn nhất khiến cho các Cửu Giai Ma Thú trên tầng mười hai cùng tấn công, bọn họ tuyệt không chống đỡ nổi.

Thu liễm hai cánh, thân thể khổng lồ của Lôi Đình ầm ầm rơi xuống đất. Lúc trước trên không trung bốn người cũng đã từng nhìn qua, tầng mười hai của Thánh Tà Đảo, địa hình chủ đạo là một cái hồ nước thật lớn, chung quanh là rừng rậm bao phủ. Luận cảnh sắc mà nói, nơi này là nơi đẹp nhất từ khi bọn họ tiến vào Thánh Tà Đảo từng gặp qua. Nếu không phải trên bầu trời mây đen dày đặc, cảnh sắc còn có thể tốt hơn rất nhiều.

Mặt hồ nước vô cùng yên tĩnh, tựa như một mặt thủy tinh màu lam không ngừng phản xạ ánh mặt trời nhàn nhạt. Trên mặt hồ, hơi nước nhẹ nhàng phiêu đãng, khiến cho cảnh vật yên tĩnh càng tăng thêm vài phần sắc thái thần bí. Không cần hỏi, bốn người Cơ Động cũng biết, cái hồ nước nhìn qua tĩnh lặng này, thế nhưng bên dưới cũng tuyệt không có yên tĩnh như bề mặt như vậy. Dưới đáy hồ tuyệt không hiếm ma thú cường đại.

Trên Thánh Tà Đảo, càng đi sâu vào bên trong, số lượng ma thú ngược lại sẽ càng ít hơn, nhưng thực lực cũng càng lúc càng cường hãn hơn. Chân đạp mặt đất, Cơ Động, Diêu Khiêm Thư trước sau từ trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long nhảy xuống, mà Dạ Tâm thì tiếp tục ngồi lại trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long cùng với Phất Thụy.

Tử Lôi Diệu Thiên Long thu liễm khí thế, ánh mắt Phất Thụy cũng trở nên cẩn thận hơn rất nhiều. Cửu Giai Ma Thú chính diện đối mặt, hắn cũng không sợ, nhưng nếu Cửu Giai Ma Thú âm thầm đánh lén, đối với mọi người mà nói cũng là tương đối nguy hiểm, nhất là Cơ Động và Diêu Khiêm Thư, cấp bậc còn thấp.

Diêu Khiêm Thư cùng với Cơ Động cũng không phải lần đầu tiên phối hợp, hắn đi theo bên cạnh Cơ Động, một bàn tay trực tiếp đặt lên trên Quân Ma Âm Dương Khải sau lưng Cơ Động, tay kia thì hướng về phía một cây đại thụ gần đó, quang mang màu ngọc bích lặng yên phóng thích, cũng không có ma lực ba động mãnh liệt gì, chỉ có sinh mệnh lực cuồn cuộn không dứt.

Cực Hạn Giáp Mộc Hệ của Diêu Khiêm Thư và Cực Hạn Ất Mộc Hệ của Hạt Tử tuy rằng đều tản mát ra sinh mệnh khí tức, nhưng cũng không giống nhau. Cực Hạn Giáp Mộc của Diêu Khiêm Thư tản mát ra sinh mệnh khí tức cuồn cuộn không dứt, còn Cực Hạn Ất Mộc của Hạt Tử lại là liên miên không dứt, âm thầm bí mật không nơi nào không đến được. Đây chính là sự khác nhau giữa Âm, Dương thuộc tính. Đồng dạng là sinh mệnh lực, nhưng cũng không giống nhau.

Chỉ trong nháy mắt, Giáp Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận đã chậm rãi xuất hiện sau lưng Diêu Khiêm Thư. Nơi này ngoại trừ hồ nước lớn ra, còn lại chính là rừng cây. Cực Hạn Ma Lực của hắn dùng để dò xét nơi này chính là vô cùng thích hợp. Với khả năng tiếp cận rừng rậm của hắn, chỉ cần là ma thú nào ẩn nấp trong đó, hắn hoàn toàn có khả năng phát hiện ra ngay.

Quang mang màu ngọc bích nhàn nhạt lặng yên khuếch tán trong không khí, lặng lẽ bao trùm gần như toàn bộ không gian xung quanh.

Ma lực trong cơ thể Cơ Động rất nhanh vận chuyển. Đằng Xà Biến, Chu Tước Biến đồng thời phóng thích, ở địa phương như thế này hắn cũng không dám khinh thường. Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới chỉ có những hoàn cảnh đặc thù mới phóng thích ra được, hiện tại với thực lực của hắn, cho dù là có thêm Diêu Khiêm Thư tăng phúc cũng không đủ để thi triển ra. Hắn cũng không cần phải ra tay giết địch, chỉ cần có thể tự bảo vệ mình là được rồi.

Một lúc lâu sau, Diêu Khiêm Thư mở hai mắt ra, thu hồi ma lực bản thân, nghi hoặc nói:

- Thật kỳ quái, trong phạm vi mấy ngàn thước xung quanh, một chút khí tức ma thú cũng không có. Ma lực của ta thậm chí còn thâm nhập vào một ít thực vật nằm dưới lòng hồ nước, cũng không phát hiện ra được khí tức của ma thú. Chẳng lẽ là, tầng thứ mười hai của Thánh Tà Đảo lại không có gì cả hay sao?

Ánh mắt Cơ Động khẽ động:

- Không, có một loại tình huống có thể khiến cho ngươi không thể phát hiện được gì. Nếu nơi này có ma thú cùng thuộc tính với ngươi, hơn nữa thực lực cao hơn ngươi ba giai, bù lại khí tức của Cực Hạn Ma Lực, chỉ sợ ngươi cũng...

Cơ Động vừa mới nói tới đây, đột nhiên Tử Lôi Diệu Thiên Long đột nhiên ngẩng đầu, lớp vảy rắn chắc toàn thân ầm ầm dựng lên, hào quang lôi điện chói mắt phóng thích mãnh liệt chung quanh thân thể. Khí thế mạnh mẽ cường hãn hóa thành một đạo tử quang phóng thẳng lên cao.

- Cẩn thận, có cường địch.

Phất Thụy hét lớn một tiếng, con mắt thứ ba trên trán hắn lặng yên mở ra, một đạo tử quang nồng đậm từ đó điện xạ ra, dừng lại trên tay hắn. Ngay sau đó, một thanh chiến phủ phong cách cổ xưa dài chừng hơn mười thước xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn. Đúng là thanh Thần Khí, Lôi Ngục Thần Phủ. Chẳng qua hiện tại Lôi Ngục Thần Phủ cơ hồ phóng lớn gấp trăm lần, nó vừa xuất hiện, không khí chung quanh nhất thời trở nên đậm đặc lại, các nguyên tố thuộc tính khác cơ hồ nháy mắt đã điên cuồng bị xua tan đi mất. Mà ngay giữa không trung, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới không ngừng cuồn cuộn ba động, tựa như là khí tức của nó bị dẫn động vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ được.

Kỳ quái chính là, bên trong rừng cây cũng không có bất cứ khí thế cường đại gì đáp lại, nhưng ánh mắt Tử Lôi Diệu Thiên Long lại trở nên cực kỳ cẩn thận, lại chậm rãi lui về phía sau hai bước. Tuy rằng hiện tại nó cũng không phải là thực lực Cửu Giai Đỉnh Cấp, nhưng mà, Tử Lôi Diệu Thiên Long có được Cực Hạn Dương Lôi Ma Lực, cho dù gặp phải Cửu Giai Đỉnh Cấp ma thú cũng chỉ có thắng không có bại. Đó cũng là nguyên nhân vì sao Phất Thụy có lòng tin dẫn mọi người đến tầng thứ mười hai Thánh Tà Đảo này. Có thể khiến cho nó phải cẩn thận đề phòng, chẳng lẽ lại là.... ?

Cảm giác nguy cơ xuất hiện ngập tràn trong lòng Cơ Động và Diêu Khiêm Thư. Phất Thụy trầm giọng quát:

- Các ngươi lui về phía sau, rất có thể là Thập Giai Thần Thú. Nếu quả thật là Thập Giai Thần Thú, ta ngăn cản nó, các ngươi mau chạy, sau này sẽ tập họp lại sau.

Dạ Tâm nhíu mày:

- Đừng nói là xui xẻo như vậy chứ. Chẳng lẽ tư liệu của chúng ta không đúng, ở tầng thứ mười hai này cũng không chỉ có Cửu Giai Ma Thú sinh sống...

Ngay lúc mọi người đang thập phần cảnh giác, đột nhiên một thanh âm chợt từ trong rừng cây truyền ra:

- Đừng động thủ, đừng động thủ. Ta không có ác ý, ta đến đây để nhận chủ. Ngàn vạn lần không được động thủ a! Cho dù là đánh không chết ta, phá hủy cây cỏ nơi này cũng không phải chuyện tốt gì cả.

Dưới ánh mắt chăm chú choáng đầy cảnh giác của mọi người, từ trong khu rừng cây bên kia, một con heo con lon ton chạy ra. Đúng vậy, chính là một con heo nhỏ. Hơn nữa nhìn bộ dáng của nó, còn đang thở hổn hển, rất có cảm giác không còn hơi sức. Con heo nhỏ này thật ra cực kỳ đáng yêu, toàn thân một màu trắng như tuyết, tai to, mặt lớn, cả người nhìn qua giống như là một khối bông tròn trịa vậy. Con heo con này cao chỉ khoảng một thước, tốc độ chạy trên mặt đất cũng không nhanh. Nhưng kỳ lạ nhất chính là, từ giữa lưng kéo dài xuống đến hết mông, có một đồ án hình đóa hoa lớn màu xanh biếc. Nhưng mà, trên người nó cũng không có tản mát ra bất cứ khí tức gì cường đại cả.

Crypto.com Exchange

Chương (1-686)