← Ch.189 | Ch.191 → |
Ngoài Thất Quan Thiên Sư ra, bên phía Kim Ưng Thương Hội vẫn còn có hơn mười gã ma sư thủy chung vẫn chưa có ra tay. Mỗi người đều có khí độ trầm ngưng, mười một người này, mới chân chính là những cường giả của Kim Ưng Thương Hội.
Bên phía Sâm Yêu, cầm đầu là một lão Sâm Yêu dáng người thon dài, cao chừng hai thước, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn. Lão Sâm Yêu đang trợn mắt nhìn đám người ở đây, thanh quải trượng gỗ cầm trên tay chống xuống đất:
- Kim Ưng Thương Hội, hay cho một Kim Ưng Thương Hội. Lô Tạp Nhĩ, các ngươi giết hại nhiều tộc nhân chúng ta như thế, các ngươi nhất định sẽ chịu sự trừng phạt nghiêm khắc nhất của Sâm Yêu bộ lạc chúng ta. Các ngươi mặc dù có nhiều ma sư, nhưng bộ tộc Sâm Yêu chúng ta có hơn mười vạn tộc nhân. Đợi đến khi Sâm Yêu Đại Quân Đoàn đến, chính là lúc các ngươi chôn thân tại đây.
Gã trung niên Lô Tạp Nhĩ ha ha cười một tiếng:
- Tháp Mẫu, e rằng ngươi sẽ mất mạng trước khi Sâm Yêu Đại Quân Đoàn kia đến. Đừng nói là bọn họ có khả năng chạy đến kịp lúc, cho dù bọn họ có khả năng chạy đến kịp, thì có thể làm được gì cơ chứ? Ta vẫn sẽ diệt hết bọn họ mà thôi. Thẳng thắn mà nói với ngươi, lần này chúng ta dám đến đây, đã chuẩn bị tốt rồi mới đến. Đám Sâm Yêu các ngươi dám trả thù nhân loại chúng ta, như vậy các ngươi chờ tai ương giáng xuống ngập đầu đi. Trong Sinh Mệnh Chi Sâm này, thứ tốt không ít, vốn các ngươi không nên một mình chiếm hết, đám sinh vật hèn mọn rác rưởi các ngươi vốn không nên tồn tại mới đúng. Ngươi đã không chịu giao ra Căn Nguyên Sinh Mệnh, như vậy, đám Sâm Yêu các ngươi chờ bị diệt tộc đi. Đợi đến khi chúng ta hoàn toàn thống trị Sinh Mệnh Chi Sâm, chẳng lẽ còn sợ không thể nô dịch các tộc nhân các ngươi, luyện chế ra Căn Nguyên Sinh Mệnh hay sao?
- Ngươi...
Tháp Mẫu trưởng lão giận dữ, nhưng mà, trong ánh mắt của hắn quả thực lại choáng đầy sự bất lực cùng với bi ai. Lô Tạp Nhĩ nói không sai, nếu bọn họ có gan trả thù nhân loại, kết quả cuối cùng chỉ sợ cũng sẽ bị diệt tộc mà thôi. So sánh với nhân loại, Sâm Yêu quả thật quá yếu ớt. Số lượng mấy chục vạn, tính trong Sinh Mệnh Chi Sâm mà nói, đương nhiên là không ít, nhưng mà, nếu nói trong thế giới bên ngoài, so sánh với số lượng nhân loại, thật sự là quá ít. Huống chi, trong đám Sâm Yêu mặc dù cũng có ngoại hình giống người, nhưng cũng không có được tiềm lực cùng với ngộ tính giống như nhân loại.
Sâm Yêu có thể tu luyện thành Ma sư, so với nhân loại phải nói là ít đến đáng thương, muốn trở thành cường giả lại càng thêm khó khăn hơn nhiều. Cho dù trong Đại quân đoàn Sâm Yêu đi nữa, cường giả mạnh nhất trong quốc gia Sâm Yêu, thực lực bình thường cũng chỉ là những ma sư Tam Quan mà thôi. Cũng không hề có nổi đến một cường giả cấp bậc Lục Quan. Làm sao có thể chống lại với nhân loại cơ chứ?
Đúng lúc này, một thanh âm phiêu nhiên êm tai y như là nhã nhạc vang lên từ trên tiên cảnh truyền xuống, cho dù là ở trên chiến trường đang vô cùng hỗn loạn này, vẫn như trước có thể truyền vào tai mỗi người:
- Bất cứ một chủng tộc nào, đều có quyền sinh tồn của chủng tộc đó. Bất luận là loài người hay là bất cứ chủng tộc nào khác, cũng không có tư cách cướp đoạt quyền đó.
Hào quang lóe lên, hai đạo thân ảnh chợt từ trên trời, đúng là Cơ Động và Liệt Diễm.
Thanh âm Liệt Diễm vẫn thập phần bình thản, nhưng thanh âm của nàng đã thu hút sự chú ý của đám cường giả Kim Ưng Thương Hội. Lô Tạp Nhĩ nhíu mày, lần này hắn lãnh đạo người của Kim Ưng Thương Hội hành động, có thể nói là lôi đình vạn quân, lại cực kỳ giữ bí mật, chỉ sợ để lộ tin đồn, dẫn tới những phiền phức không cần thiết. Nhưng hắn lại không ngờ nổi, việc sắp thành lại có người dám đến ngăn cản.
Bất quá khi hắn chứng kiến tướng mạo của Cơ Động, tâm tình nhất thời bình tĩnh lại. Cơ Động nhìn qua thật sự quá trẻ tuổi. Liệt Diễm bên cạnh hắn mặc dù trang phục che kín toàn thân, nhưng giọng nữ khi nãy hiển nhiên là do nàng ta phát ra, nghe thanh âm này, độ tuổi hẳn cũng không quá lớn. Lô Tạp Nhĩ suy nghĩ theo quán tính, một nam một nữ trước mắt này, cho dù là ma sư, nhưng còn trẻ như thế, làm sao có thể uy hiếp được đại đội nhân mã hơn hai ngàn người của mình nhỉ?
Lô Tạp Nhĩ trầm giọng quát:
- Các ngươi là ai? Kim Ưng Thương Hội đang làm việc, tất cả mọi người đều là nhân loại, xin đừng can thiệp, ngày khác chúng tôi chắc chắn sẽ cảm tạ. Ta là Phó hội trưởng Kim Ưng Thương Hội Lô Tạp Nhĩ.
Trong lòng hắn tuy đoán thực lực của Cơ Động và Liệt Diễm cũng không phải rất mạnh, nhưng có gan trước mặt thiên quân vạn mã còn dám ngăn cản hắn, chắc là có chỗ để dựa vào. Mục tiêu của hắn là Căn Nguyên Sinh Mệnh, cũng không muốn rắc rối, cho nên ngược lại có chút khách khí với Cơ Động và Liệt Diễm, hi vọng có thể đuổi hai người đi.
Cơ Động lạnh nhạt nói:
- Nhân loại? Các ngươi cũng là nhân loại sao? Ta nhìn thế nào cũng không giống cả. Thẳng tay tàn sát một chủng tộc yêu chuộng hòa bình, thực lực yếu nhược như thế, đây là chuyện mà một nhân loại có thể làm hay sao? Ở trong mắt ta, các ngươi chỉ là cầm thú đội lốt người mà thôi.
- Tiểu tử, ngươi chán sống rồi sao?
Một gã ma sư dáng người cao gầy đứng bên cạnh Lô Tạp Nhĩ nổi giận mắng.
Cơ Động lạnh nhạt nói:
- Ngươi sẽ biết ai là người chán sống ngay thôi. Hỏa Nhi.
Quang mang màu vàng từ trên Chu Tước Thủ Trạc trên cổ tay Cơ Động lóe lên, nháy mắt tung bay lên không trung. Hào quang hắc kim song sắc bắt đầu đằng khởi, sáu sợi lông đuôi mỹ lệ lóa mắt dập dờn trên không trung. Thân thể Hỏa Nhi đã cao hơn năm thước, hai cánh dang rộng, hào quang mỹ lệ chói mắt ùn ùn kéo đến, khuếch tán khắp nơi. Chung quanh nhất thời choáng đầy Hỏa nguyên tố nồng đậm dâng trào.
Cùng với thực lực Cơ Động tăng lên, Hỏa Nhi bốn năm nay nhất mực đi theo bên cạnh hắn tu luyện, khi Cơ Động gia tăng thực lực thân thể nó cũng đồng thời tiến hóa. Kỳ lạ nhất chính là, khi Cơ Động cứu nó thoát khỏi Thực Nhật Âm Hỏa, Hỏa Nhi cũng đem một tia linh hồn ký thác bên trong linh hồn của Cơ Động, mặc dù nó cũng không có chân chính cùng với Cơ Động ký kết khế ước, nhưng nó cũng đã cùng với Cơ Động chân chính có linh hồn liên hệ. Cứ như vậy, khi Cơ Động luyện thành Linh Hồn Chi Hỏa, Hỏa Nhi cũng tiến hóa. Lúc này thân thể của nó cũng đã không còn kém Chu Tước mẹ nó không bao nhiêu. Nhưng mà tiếp nhận được sự nuôi dưỡng của ma lực Cực Hạn Song Hỏa, bộ dáng của nó so với Chu Tước sự khác biệt cũng càng ngày càng lớn hơn.
Hỏa Phượng Hoàng thân thể vàng kim, nhưng lại tản mát ra hỏa diễm màu tối đen, đây là một màn thần kỳ như thế nào. Hỏa Nhi vừa hiện ra, nhất thời chấn nhiếp toàn trường. Trận chiến cũng tạm thời ngừng lại.
Lô Tạp Nhĩ thân là cường giả cấp bậc Thất Quan Thiên Sư, đối với ma thú tự nhiên cũng nghiên cứu không ít. Nhưng khi hắn chứng kiến Hỏa Nhi, cũng không khỏi sửng sốt một trận. Trong trí nhớ của hắn, đầu ma thú trước mắt này nhìn qua cực kỳ giống Bính Hỏa Thần Thú Chu Tước trong truyền thuyết. Nhưng mà Chu Tước làm sao lại có được khí tức Âm Hỏa? Cái này đến tột cùng là ma thú gì đây? Hắn thật sự không nhìn ra.
Nhưng mà, bất luận đầu ma thú trước mặt nhìn giống như Chu Tước này là thuộc tính gì đi nữa, từ sau khi nó xuất hiện, đầu Thất Giai Ma Thú Kinh Mộc Ma Long dưới chân Lô Tạp Nhĩ rõ ràng run rẩy một chút, không ngừng cố lùi về phía sau.
Chỉ vẻn vẹn từ điểm này, Lô Tạp Nhĩ liền khẳng định, tu vi của đầu ma thú trước mắt này tuyệt không thấp hơn Thất Giai. Hơn nữa rất có thể nó có họ hàng gần với Chu Tước, là một đầu ma thú cường đại, phẩm chất cực cao.
Khó trách một nam một nữ trước mặt này lại có gan xuất hiện ngăn cản đại quân của ta như vậy, hóa ra có chỗ dựa là nó. Nhưng mà, gã thiếu niên trước mắt này nhìn thế nào cũng không giống như là một cường giả tu vi Lục Quan. Vì sao hắn lại có được đầu ma thú cường đại như thế cơ chứ?
Đang lúc Lô Tạp Nhĩ còn đang tự hỏi, câu nói tiếp theo của Cơ Động lại khiến hắn giật mình.
Cơ Động cũng không ra lệnh cho Hỏa Nhi phát động tiến công, chậm rãi cởi bỏ sợi xích Thâm Hải Trầm Ngân bên hông mình ra, nói to:
- Hỏa Nhi, thay ta bảo vệ Liệt Diễm.
Hỏa Nhi gật gật đầu. Nó đã vô số lần cùng Cơ Động xuống thế giới Địa Tâm, làm sao có thể không biết Liệt Diễm là ai cơ chứ? Dang rộng cặp cánh, đã hạ xuống trước mặt Liệt Diễm, khẽ khẽ cọ cọ cái mỏ của nó lên người Liệt Diễm để lấy lòng.
Cơ Động kéo tay Liệt Diễm:
- Không nên nhìn. Ta không hi vọng dòng máu dơ bẩn của bọn họ làm ô nhiễm ánh mắt của ngươi.
Liệt Diễm gật gật đầu, cũng không nói gì cả. Địch nhân tuy nhiều, nhưng lúc này, nhìn trên người Cơ Động vô hình trung toát ra một loại khí độ ngàn vạn người cũng không thể địch được. Trong lòng Liệt Diễm không khỏi âm thầm vì hắn mà cao hứng. Bốn năm nay, có lẽ ma lực Cơ Động cũng không tăng lên nhiều lắm, cũng không có được tốc độ tu luyện nhanh như trước đây, nhưng trong bốn năm này, thông qua Linh Hồn Chi Hỏa, hắn có thể thông hiểu toàn bộ đạo lý của những năng lực mà bản thân hắn có được, chân chính bước một chân vào hàng ngũ các cường giả đương thời. Thực lực Cơ Động hiện tại, tuyệt đối là khủng bố.
Liệt Diễm xoay người, quay lưng về phía chiến trường, nhìn về phía Sâm Yêu trưởng lão Tháp Mẫu, ngoắc ngoắc nhẹ:
- Nơi này cứ để chúng ta lo đi. Trưởng lão, ngài nên tập trung tộc nhân lại, cứu chữa cho họ đi.
Tháp Mẫu trưởng lão có chút chần chừ, nói:
- Nhưng mà, các vị chỉ có hai người thôi.
Nếu không phải do Hỏa Nhi xuất hiện, gây cho đám Sâm Yêu sự rung động lớn như thế, hắn nhất định cho rằng Liệt Diễm đang nói bừa.
Liệt Diễm mỉm cười:
- Để sự thật chứng minh là tốt nhất.
Ngay lúc Liệt Diễm đang nói chuyện, Cơ Động đã bước mấy bước về phía trước, một tầng bạch quang kỳ dị từ trên người hắn khuếch tán lan truyền ra. Khắp toàn thân, đều xuất hiện một tầng bạch quang oánh nhuận, giống như là đang mặc một lớp quần áo màu trắng vậy.
Chu Tước Nội Giáp của Chu Tước Biến lúc trước đã biến mất, những biến hóa sâu sắc của Đằng Xà Biến cũng đã không thấy nữa. Hai đại biến thân này đã sớm bị Cơ Động hòa hợp thành một thể, hơn nữa thân thể hắn đã từng trải qua Long Huyết Tẩm Thể cũng đạt được nhiều thứ tốt, lúc này trên người tản mát ra một tầng quang mang màu trắng, được Cơ Động gọi là Phượng Vũ Long Xà Biến.
Trong mơ hồ, có thể chứng kiến hư ảnh của một con Rồng, một con Đằng Xà, một con Phượng, ba đại Thần Thú bay lượn quanh quẩn trong tầng bạch quang trên người Cơ Động. Khí chất cả người hắn đều sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hắc bạch song sắc Âm Dương Ngư trên đầu Cơ Động từ từ bốc lên trên đỉnh đầu, hóa thành một luồng khí Hắc Bạch Song Sắc, ngưng tụ thành một Âm Dương Miện kỳ lại trước giờ chưa từng có.
Cùng với Âm Dương Miện lúc trước của hắn mà so sánh, cái Âm Dương Miện này cũng không phải là nửa trắng nửa đen, mà là hai màu trắng đen xen lẫn, dung hợp lại, xen kẽ lẫn nhau mà hình thành. Chín cái Miện Phong cũng không thay đổi, trong đó có sáu Miện Phong là có ấn ký, đó là một ấn ký hình ngọn lửa hai màu trắng đen quấn quanh xen kẽ nhau. Ngoài việc ấn ký Lục Quan ra, trên Miện Hoàn còn có thêm nửa khỏa Miện Tinh Hắc Bạch Song Sắc lóe ra quang mang sáng chói.
Cái Âm Dương Miện này, sau này khi Cơ Động sử dụng ra bất cứ kỹ năng gì cũng không hề phát sinh thay đổi nữa. Nó hình thành, đã trở thành cơ sở trụ cột ma lực của Cơ Động, trải qua Hỗn Độn Chi Hỏa chuyển hóa thành Linh Hồn Chi Hỏa mà hình thành.
Lục Quan, sáu mươi mốt cấp. Đúng vậy, trải qua bốn năm khổ tu, lúc Cơ Động từ trong khổ tu tỉnh táo lại, hắn đã đột phá được cả hai bình cảnh, trở thành ma sư Lục Quan sáu mươi mốt cấp. Chân chính trở thành Hỗn Độn Chi Hỏa sáu mươi mốt cấp.
Những biến hóa kỳ dị trên người Cơ Động, cùng với dấu vết Lục Quan, khiến cho thần sắc Lô Tạp Nhĩ không khỏi trở nên ngưng trọng hơn. Nhìn cái Âm Dương Miện Hắc Bạch Song Sắc quấn quanh trên đỉnh đầu Cơ Động, hắn cũng không khỏi nhíu mày. Với thực lực của hắn, trong giới ma sư tuyệt đối coi như là nhân vật nhất đẳng. Nhưng hắn cũng chưa bao giờ nghe nói qua cái Âm Dương Miện quái dị như của Cơ Động vậy. Nhất là cường độ ma lực của gã thanh niên này mặc dù còn kém xa hắn, nhưng khí tức mà hắn tản ra, lại khiến cho tim hắn phải đập nhanh một chút. Trong mơ hồ, trong lòng hắn có một loại dự cảm không ổn.
- Muốn chết sao?
Gã trung niên nhân cao gầy lúc nãy hò hét Cơ Động đột nhiên phóng người lên, hào quang ma lực xích hồng sắc nháy mắt nở rộ, tản mát ra hào quang đại biểu cho Bính Hỏa Hệ. Một tiếng gầm giận dữ rít gào đột nhiên từ dưới thân hắn vang lên. Hào quang lóe sáng, một đầu Lục Giai Ma Thú Hỏa Diễm Mãnh Sư đã đột nhiên xuất hiện bên dưới hắn.
Gã ma sư này quả thật có chút thực lực làm chỗ dựa, Lục Quan ba tinh, thể hiện thực lực sáu mươi sáu cấp. Hơn nữa thêm đầu ma thú phụ trợ, ma lực vừa mới phóng thích, nhất thời khiến cho không khí chung quanh trở nên nóng rực lên.
Vì để phòng hờ Sâm Yêu Đại Quân Đoàn của Sâm Yêu Đế Quốc, người của Kim Ưng Thương Hội khi nãy cũng chưa có xuất toàn lực. Nhưng cao thủ do Lô Tạp Nhĩ dắt đến cũng không có ra tay, nếu không chỉ sợ hiện tại cũng đã dẹp yên được đám Sâm Yêu Bộ Lạc này rồi.
- Tiểu tử này có chút quái dị. Ma Hà, ngươi phải cẩn thận một chút.
Lô Tạp Nhĩ dặn dò một câu.
Bính Hỏa Thiên Sĩ Ma Hà đáp ứng một tiếng. Đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư dưới chân hắn đột nhiên rít gào một tiếng, vọt thẳng về phía Cơ Động.
Lúc này mặc dù Cơ Động đã phóng thích ra Âm Dương Miện của hắn, nhưng cũng không có người nào có thể nhìn ra thuộc tính ma lực của hắn là cái gì. Khí tức trên người hắn hoàn toàn nội liễm, duy chỉ có hai cái Hỏa Diễm Nguyên Tố Thể trên vai hắn có thể mơ hồ khiến cho người khác biết hắn là thuộc tính gì. Chỉ là, trước giờ cũng chưa từng có ai nhìn ra Âm Dương Miện có dấu ấn Hắc Bạch Song Sắc, cho nên, cũng không ai dám khẳng định năng lực Cơ Động đến tột cùng là cái gì. Mà Ma Hà ra tay nhìn qua là lỗ mãng, kỳ thật là do Lô Tạp Nhĩ âm thầm bày mưu đặt kế. Năng lực Cơ Động mơ hồ là Hỏa Hệ, như vậy dùng Hỏa Hệ đối phó với hắn, tự nhiên có thể nhìn rõ ràng năng lực của hắn là cái gì.
Kim Ưng Thương Hội là Đông Mộc Đế Quốc đệ nhất thương hội, sao lại có thể là hạng người đơn giản được. Với số lượng chỉ hơn hai ngàn người mà dám giữa ban ngày ban mặt nhảy vào làm loại Sâm Yêu Quốc Gia, tự nhiên cũng phải có chỗ hơn người. Lô Tạp Nhĩ làm thủ lĩnh, tự nhiên cũng không dễ dàng động thủ được, hắn phải nhìn thấy rõ năng lực của Cơ Động, mới có thể ra tay đánh chết.
Thân thể Hỏa Diễm Mãnh Sư tuy rằng không khổng lồ như Cự Long như vậy, nhưng chiều cao cũng đã hơn năm thước, lại toàn lực tấn công, cơ hồ chỉ lắc mình một liền phóng đến trước mặt Cơ Động.
Gã Bính Hỏa Lục Quan Thiên Sĩ Ma Hà kia quả thật nghe theo lời của Lô Tạp Nhĩ, thập phần cẩn thận, bản thân hắn cũng không có phát động công kích về phía Cơ Động, mà ngưng tụ ra một Hỏa Diễm Cự Thuận che ở trước mặt hắn, chỉ ra lệnh cho con Hỏa Diễm Mãnh Sư dưới chân hắn tiến hành công kích Cơ Động.
Hỏa Diễm Mãnh Sư phóng thẳng đến trước người Cơ Động, vuốt phải khổng lồ của nó mang theo một luồng Hỏa Diễm dày đặc chụp mạnh xuống đầu Cơ Động. Đây chính là biện pháp công kích hữu hiệu nhất, đơn giản nhất, vừa có sức mạnh tự nhiên của Hỏa Diễm Mãnh Sư vừa mang theo lực lượng bùng nổ của Bính Hỏa. Chỉ một lần công kích, đã tẫn lộ thực lực cường hãn của Lục Giai Ma Thú.
Mắt thấy đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư phóng tới phía mình, Cơ Động cũng không có phản ứng gì. Khi móng vuốt khổng lồ của nó đập xuống đầu mình, hắn mới ngừng không bước tới tiếp nữa, tay trái nâng lên, trực tiếp chụp lấy vuốt chân trước mạnh mẽ của Hỏa Diễm Mãnh Sư.
Tất cả mọi người đều nghĩ Cơ Động đã điên rồi. Cho dù là Lô Tạp Nhĩ cũng vậy. Hỏa Diễm Mãnh Sư chính là Lục Giai Ma Thú, tuy rằng còn kém Lục Quan Ma Sư, nhưng sức mạnh ma thú so với nhân loại cũng có ưu thế lớn hơn nhiều. Cho dù là Lô Tạp Nhĩ, cũng tuyệt đối không dám dùng sức mạnh thân thể mình mà đối đầu trực tiếp của Hỏa Diễm Mãnh Sư. Nhưng mà, Cơ Động thế nhưng lại dám làm như thế.
← Ch. 189 | Ch. 191 → |