← Ch.215 | Ch.217 → |
Lô Tạp Nhĩ lần trước thống lãnh người Kim Ưng Thương Hội tiến vào Sinh Mệnh Chi Sâm chém giết, thảm bại trở về, hắn đương nhiên không cam tâm chấp nhận thất bại như vậy. Vừa rời khỏi Sinh Mệnh Chi Sâm, hắn lập tức hạ lệnh cho toàn quân hạ trại tu chỉnh lại, bản thân hắn thì một mình quay trở về thủ đô của Đông Mộc Đế Quốc, gặp Thiên Lộc Thân Vương của Đông Mộc Đế Quốc.
Thiên Lộc Thân Vương vừa nghe toàn quân Lô Tạp Nhĩ không ngờ lại bị một người đánh đuổi trở về, nhất thời tức giận, mắng chửi hắn một trận thảm thiết. Sau đó mới hạ lệnh cho Lô Tạp Nhĩ, lần này quay trở lại Sinh Mệnh Chi Sâm, chẳng những là phải cướp bóc sạch sẽ, hơn nữa đem toàn bộ Sâm Yêu bộ tộc hoàn toàn hủy diệt. Sau khi đánh chết những tộc nhân có khả năng chiến đấu, bắt những tộc nhân Sâm Yêu bình thường, mang về thủ đô nuôi dưỡng. Chỉ cần có thể thuần hóa được những Sâm Yêu yếu nhược đó, còn sợ sau này không có Căn Nguyên Sinh Mệnh hay sao?
Bởi vì nhiệm vụ thay đổi, lại thêm Thiên Lộc Thân Vương đã mất tín nhiệm đối với Lô Tạp Nhĩ, nên lần này hắn phái ra một phần năm lực lượng của Diệt Tuyệt Quân Đoàn. Thiên Lộc Thân Vương trong Đông Mộc Đế Quốc mặc dù cũng không có được quyền uy lớn như Bình Đẳng Vương ở Trung Thổ Đế Quốc, nhưng cũng có thể nói là quyền thế ngập trời. Diệt Tuyệt Quân Đoàn này đúng là trực thuộc hoàng thất quản lú, đúng là do hắn trực tiếp chỉ huy. Hắn bí mật phái ra một ngàn người cũng rất khó khiến cho người khác phát hiện. Sức chiến đấu của một ngàn quân nhân Diệt Tuyệt Quân Đoàn này, đủ để so sánh với mười quân đoàn bình thường.
Phải biết rằng, tài lực mà Đông Mộc Đế Quốc tiêu hao trên người bọn họ cũng đủ để trang bị cho mười đại quân đoàn một vạn người.
Trong Diệt Tuyệt Quân Đoàn, cấp bậc phân biệt rõ ràng. Những đầu Tích Long chiều dài bốn thước bình thường đều do những binh lính tinh nhuệ nhất, được tinh tuyển cẩn thận, cưỡi. Tương đương với những Trọng Trang Kỵ Binh hạng nặng thông thường. Mỗi người bọn họ phối hợp với Tích Long Tam Giai, hoàn toàn có thể chống lại những ma sư từ Tam Giai trở xuống. Bộ giáp trụ trên người bọn họ cũng có năng lực kháng cự ma lực nhất định. Hơn nữa có thể thông qua phối hợp chiến thuật tổng thể, tạo thành một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Chính là cấp bậc Diệt Tuyệt Trọng Kỵ Binh trong Diệt Tuyệt Quân Đoàn.
Hơn một trăm người cưỡi tọa kỵ là Tứ Giai Đại Địa Tích Long, toàn bộ đều là ma sư. Ít nhất phải là Tam Giai Ma Sư trở lên, gia nhập Diệt Tuyệt Quân Đoàn, mới có thể có tư các cưỡi tọa kỵ Đại Địa Tích Long. Mỗi người bọn họ cũng có thể thống lĩnh mười tên Diệt Tuyệt Trọng Kỵ Binh bình thường, được gọi là Diệt Tuyệt Chiến Sư. Mà hơn mười gã cường giả cưỡi Lục Giai Tích Long Vương đi dẫn đầu kia, chính là đội quân chủ lực của Diệt Tuyệt Quân Đoàn, Diệt Tuyệt Chiến Tướng. Bọn họ đã tiến hành ký kết khế ước với tọa kỵ của mình, đều là những cường giả cấp bậc Lục Quan Thiên Sĩ. Mỗi người cũng có thể thống lãnh mười tên Diệt Tuyệt Chiến Sư, cùng với một trăm tên Diệt Tuyệt Trọng Kỵ Binh. Về phần người cưỡi Bát Giai Ngọc Bích Tích Long Vương, người mặc Ngọc Bích Chiến Giáp, chính là một trong Ngũ Đại Thống Lĩnh của Diệt Tuyệt Quân Đoàn, có danh xưng Diệt Tuyệt Chiến Thần, là Bát Quan Giáp Mộc Thiên Tôn Trần Long Ngạo. Đội quân một ngàn người này, toàn bộ là do hắn chỉ huy.
Ngũ Đại Thống Lĩnh Diệt Tuyệt Chiến Thần, mỗi người đều thống soái một ngàn người, nhiều năm rèn luyện, chinh chiến vô số, khiến cho thực lực bọn họ tuyệt không phải đơn giản như cấp bậc bề ngoài thể hiện như vậy. Liên thủ công kích, phối hợp chiến đấu vô cùng nhuần nhuyễn. Đừng nói là một ngàn người, cho dù chỉ là một trăm người trong số đó, cũng đủ để thoải mái đem toàn bộ hai ngàn quân đội của Kim Ưng Thương Hội tiêu diệt sạch.
Diệt Tuyệt Quân Đoàn chính là lực lượng nòng cốt nhất của Đông Mộc Đế Quốc. Thực lực của bọn họ gần bằng với đội Đông Đế Quân, bao gồm sáu trăm ma sư trên Lục Quan do đích thân hoàng đế Đông Mộc Đế Quốc nắm giữ. Thiên Lộc Thân Vương lần này phát ra một chi quân đội như vậy, đủ để thấy được khát vọng muốn chiếm giữ Căn Nguyên Sinh Mệnh cùng với hủy diệt Sâm Yêu Bộ Tộc của hắn mạnh mẽ đến mức nào.
Lúc này, đại quân di chuyển đúng là do đại quân của Kim Ưng Thương Hội mở đường. Ra tay động thủ toàn bộ đều là người của Kim Ưng Thương Hội. Diệt Tuyệt Quân Đoàn đứng ở phía sau. Ngàn đầu Tích Long yên tĩnh đứng đó, ánh mắt lạnh như băng của nó kết hợp với sát khí lành lạnh của đám Diệt Tuyệt Trọng Kỵ Binh, khiến cho ngay cả người của Kim Ưng Thương Hội cũng không dám tới gần bọn chúng.
Lô Tạp Nhĩ đi theo bên cạnh Trần Long Ngạo, tự nhiên là vô cùng cung kính. Mặc dù hắn cũng là cường giả cấp bậc Thất Quan Thiên Sư, nhưng khi đối diện với Diệt Tuyệt Ngũ Đại Chiến Thần, đều có quan hệ huyết mạch với hoàng thất, hắn cũng không dám lỗ mãng. Phải biết rằng, bản thân Trần Long Ngạo có tước vị là Bá Tước. Nếu không phải Thiên Lộc Thân Vương có quan hệ vô cùng thân thiết với hắn, như vậy muốn bí mật biệt phái ra một chi Diệt Tuyệt Quân Đoàn để làm chuyện riêng cũng căn bản là không có khả năng.
Thu hồi mũ giáp trên đầu, ngồi ngay ngắn trên lưng Ngọc Bích Tích Long Vương, Trần Long Ngạo lộ ra dáng vẻ vốn có của hắn. Người này nhìn qua bất quá khoảng chừng bốn mươi tuổi, tướng mạo kiên nghị, khuôn mặt góc cạnh. Nhưng trên thực tế, tuổi thật của hắn đã trên sáu mươi. Trên mặt toát ra thần sắc thiếu kiên nhẫn, đối với cảnh huyết nhục bay tứ tung chung quanh, hắn căn bản là không có một chút phản ứng gì, quay đầu nhìn về phía Lô Tạp Nhĩ, lạnh lùng nói:
- Đây là Sâm Yêu bộ tộc, kẻ khiến cho các ngươi phải thảm bại trở về đó sao? Một chủng tộc yếu nhược ngay cả người bình thường cũng mạnh hơn này, mà cũng cần Diệt Tuyệt Quân Đoàn chúng ta ra tay sao?
Từ sau khi tiến vào Sinh Mệnh Chi Sâm, có ít nhất hơn một ngàn tên Sâm Yêu đã bị tàn sát. Đội quân ba ngàn người của Kim Ưng Thương Hội ngạo nghễ tiến vào, căn bản là không hề gặp phải chút kháng cự nào cả.
Thần sắc Lô Tạp Nhĩ có chút xấu hổ, nói:
- Nếu chỉ có Sâm Yêu thôi, đương nhiên không tính là cái gì. Bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có số lượng nhiều một chút mà thôi. Cho dù là đám Sâm Yêu Chiến Sĩ có được chút ma lực, cũng không có khả năng là đối thủ của chúng ta. Chỉ là, lần trước chúng ta gặp phải hai người, một nam một nữ. Người nữ thủy chung cũng không có ra tay, người động thủ là gã nam nhân kia. Ma Kỹ của người này cực kỳ đáng sợ, tuy rằng ma lực nhìn qua cũng chỉ có Lục Quan mà thôi, nhưng khi hắn công kích, lại khiến cho ta sinh ra thuộc tính áp chế mãnh liệt. Ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa hắn lại ra tay cực kỳ mạnh mẽ, bá đạo, không thể cản nổi. Nếu không phải nhờ vào Ma Kỹ Quyển Trục, chỉ sợ ta đã... Ngài nhìn cái đuôi của Kinh Mộc Ma Long này xem, chính là bị hắn một chưởng đánh nát.
Nghe Lô Tạp Nhĩ nói như vậy, Trần Long Ngạo có vài phần cảm thấy hứng thú:
- Gã Lục Quan Ma Sư kia là thuộc tính gì?
Lô Tạp Nhĩ nói:
- Thuộc tính của hắn ta cũng không nhìn rõ lắm, chắc là Hỏa Hệ Ma Sư. Lúc mới bắt đầu, trên người hắn bộc phát ra lực công kích cực kỳ khủng bố. Hỏa diễm trên người hắn giống như là Cực Hạn Dương Hỏa mà chỉ có trên người Chí Tôn Cường Giả mới có được. Nhưng mà về sau, khi hắn thi triển ra một cái kỹ năng, ta lại cảm thấy có chút không đúng, giống như là bên trong Cực Hạn Dương Hỏa còn ẩn chứa vài phần hỏa diễm màu đen lạnh như băng vậy. Chính là bởi vì không phán đoán ra được thực lực đối phương, nên ma sư bên ta mới bị tổn thương nặng nề, ta mới lập tức hạ lệnh rút lui.
- Sao?
Trần Long Ngạo khẽ suy tư một chút:
- Ngươi khẳng định là Cực Hạn Dương Hỏa à?
Lô Tạp Nhĩ gật gật đầu, nói:
- Khẳng định là như vậy. Nếu không phải là Cực Hạn Ma Lực, với thực lực Lục Quan của hắn, làm thế nào có thể khiến cho ta sinh ra thuộc tính áp chế cơ chứ?
Khóe miệng mang theo một tia mỉm cười lạnh như băng, Trần Long Ngạo chậm rãi gật gật đầu:
- Như vậy xem ra cũng có chút thú vị đó. Nghe nói, Thiên Can Học Viện từng xuất hiện một gã thiên hạ kỳ tài, Âm Dương Song Hỏa Ma Sư, từng gia nhập Thánh Tà Chiến Trường. Căn cứ vào tin tức mà chúng ta nhận được, kẻ này ở trên Thánh Tà Chiến Trường phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng, thực lực kinh người. Hỏa Hệ ma lực của hắn, rất có thể là Cực Hạn Song Hỏa. Gã thanh niên mà ngươi gặp phải, rất có thể là người này. Bất quá, bốn năm trước khi tham gia Thánh Tà Chi Chiến, hắn còn chưa đến năm mươi cấp, chỉ ngắn ngủi trong thời gian bốn năm, không ngờ đã có thể đột phá được bình cảnh Lục Quan rồi sao?
Trong lòng Lô Tạp Nhĩ cả kinh:
- Ngài biết rõ người này?
Thần sắc Trần Long Ngạo thoáng ngưng trọng vài phần.
- Đúng. Bản thân tiểu tử này cũng không có gì đáng sợ. Cho dù thuộc tính bản thân hắn có cường đại đến thế nào, chung quy cũng chỉ mới Lục Quan mà thôi. Nhưng mà thế lực sau lưng hắn lại vô cùng đáng sợ. Sư tổ của hắn, chính là đương kim đệ nhất thiên hạ, Thắng Quan Miện Hạ Âm Triêu Dương. Chọc giận đến hắn, e rằng ngay cả Thân Vương điện hạ cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
Lô Tạp Nhĩ sửng sốt một chút:
- Vậy thì phải làm sao bây giờ?
Trần Long Ngạo tức giận nói:
- Thân Vương điện hạ cũng thật là. Sáng nay lúc xuất quân cũng không nói rõ ràng tình huống với ta. Lô Tạp Nhĩ, ngươi nhớ kỹ đây, nếu lần này chúng ta lại gặp gã tiểu tử này, ngươi dẫn theo đám thủ hạ Lục Quan của ngươi, cũng không nên động thủ, trước khi ta giết chết hắn, tuyệt đối không được để cho hắn trốn thoát. Chuyện giết hắn, cứ để cho ta.
Trong mắt Lô Tạp Nhĩ toát ra một tia hàn quang, thanh âm lạnh lùng:
- Ý của ngài là, giết người diệt khẩu?
Trần Long Ngạo nhàn nhạt nói:
- Cho dù là Chí Tôn Miện Hạ, cũng không có khả năng Thiên Lý Nhãn. Người đã chết hết, hắn làm sao có thể biết được chứ?
Lô Tạp Nhĩ rõ ràng thả lỏng vài phần:
- Tất cả đều theo lời Thiên Tôn đại nhân mà làm.
Trần Long Ngạo việc nhân đức không nhường ai, tiếp nhận lời khen tặng của Lô Tạp Nhĩ. Đúng lúc này, đám Sâm Yêu vốn không ngừng xuất hiện từ khắp nơi, đột nhiên giống như là biến mất trong không khí vậy. Trần Long Ngạo khẽ nhíu mày, nhìn sâu vào bên trong Sinh Mệnh Chi Sâm.
Trong phút chốc, hơn mấy ngàn Sâm Yêu đột nhiên từ trong một lũng đạo giữa rừng rậm phóng ra. So sánh với đám Sâm Yêu lúc trước bị tàn sát mà nói, những Sâm Yêu này thân thể cường tráng hơn một chút, cơ hồ có thể so sánh với nhân loại. Hơn hai trăm Sâm Yêu dẫn đầu ở phía trước, rõ ràng có tản mát ra ma lực ba động nhàn nhạt. Dẫn đầu trước nhất, chính là kẻ đã từng chọc giận Cơ Động, Thống lĩnh Quân Đoàn Sâm Yêu Chiến Sĩ, Sâm Yêu trưởng lão Gia Tác.
Có kinh nghiệm bị tập kích lần trước, lần này Gia Tác thống lĩnh Sâm Yêu Quân Đoàn cẩn thận chuẩn bị chiến đấu. Ngay khi tiếp nhận được tin tức do Áo Đa Mụ truyền đến, lập tức dẫn quân phóng ra. Mấy ngàn Sâm Yêu có mặt ở đây, có thể nói là đội ngũ có sức chiến đấu mạnh nhất của Bộ tộc Sâm Yêu.
Lúc Gia Tác liếc mắt một cái, nhìn thấy Trần Long Ngạo đang cưỡi trên đầu Bích Ngọc Tích Long Vương, sắc mặt hắn nhất thời đại biến. Khí thế ùn ùn do Diệt Tuyệt Quân Đoàn phóng thích ra, khiến cho trong lòng hắn không khỏi rét run. Phảng phất như có một luồng khí tức tử vong bao trùm tới, bất cứ lúc nào cũng có thể cướp lấy tính mạng của hắn vậy.
Hết rồi, chỉ sợ tộc ta thật sự đã hết rồi.
Đại não Gia Tác nháy mắt trở nên trống rỗng. Nhưng mà, hắn rất nhanh tỉnh táo lại. Chậm rãi giơ lên cây Pháp trượng màu xanh cầm trong tay, chỉ thẳng về phía đám người Kim Ưng Thương Hội, phẫn nộ quát:
- Đám nhân loại các ngươi, vì sao lại xâm nhập vào gia viên của chúng ta? Giết tộc nhân của ta?
Lô Tạp Nhĩ lạnh lùng nói:
- Thế giới này vốn là của nhân loại. Nơi này là lãnh thổ của Đông Mộc Đế Quốc. Đám Sâm Yêu các ngươi là một chủng tộc đê tiện, cũng dám lấy lý do phá hư môi trường sinh thái Sinh Mệnh Chi Sâm mà cự tuyệt tiến hành giao dịch với chúng ta. Chủng tộc các ngươi cũng không nên tồn tại trên đời này nữa. Tên tiểu tử hôm trước đâu rồi? Gọi hắn ra đây.
Đối với Cơ Động, trong lòng Gia Tác thủy chung vẫn không phục. Hắn cứ một mực cho rằng, nếu ngày đó hắn và Sâm Yêu Quân Đoàn có mặt kịp thời, bộ lạc Tháp Mỗ căn bản cũng không bị tàn sát nặng nề đến như vậy. Cơ Động dù sao cũng chỉ là một người, cho dù hắn lợi hại đến thế nào, cũng làm sao có thể so sánh với mấy trăm Sâm Yêu Ma Sư dưới tay mình cơ chứ?
Giơ cao thanh Pháp trượng trong ta, Gia Tác quát lên một tiếng:
- Các tộc nhân, vì bảo vệ gia viên của chúng ta, bảo vệ tộc nhân của chúng ta, đem những tên nhân loại đáng ghét này đuổi ra khỏi gia viên của chúng ta. Xông lên!
Dưới sự dẫn dắt của hắn, hơn hai trăm Sâm Yêu Chiến Sĩ có được ma lực đồng thời phóng thích ra ma lực của mình, cùng với mấy ngàn gã Sâm Yêu tráng niên, ùn ùn như vũ bão phóng tới phía đại quân của Kim Ưng Thương Hội.
Vô số mũi tên màu xanh biếc bay tán loạn trong không trung. Đó là những cung tên đơn giản do Sâm Yêu dùng dây leo và thiết mộc rắn chắc chế tạo thành. Trình độ bắn tên của bọn họ cũng không quá thiện xạ, nhưng mạnh về số lượng. Vô số mảng tên lớn phóng thẳng tới.
Lô Tạp Nhĩ đang muốn ra tay động thủ, lại bị một thanh trường mâu mạnh mẽ che ở trước mặt. Trần Long Ngạo lạnh lùng nói:
- Đây là quân đội chủ lực của Sâm Yêu. Đừng lãng phí thời gian nữa. Diệt Tuyệt Quân Đoàn, giết sạch không tha.
Cheng, cheng, cheng.
Ba thanh âm kim loại giòn tan đồng thời vang lên.
Tiếng thứ nhất, là toàn bộ Trọng Kỵ Binh của Diệt Tuyệt Quân Đoàn gỡ thanh trường thương trên người bọn họ xuống.
Tiếng thứ hai, là bọn họ đem thanh trường thương của mình giơ lên cao quá đầu mà phát ra thanh âm.
Tiếng thứ ba, là họ ép thanh trường thương của mình vào sát người, mũi thương chỉ thẳng về phía trước, đập vào bộ giáp phát ra thanh âm.
Diệt Tuyệt Quân Đoàn, đội kỵ binh hơn ngàn người, không ngờ cũng chỉ phát ra ba tiếng leng keng giòn tan, không hề có nửa phần tạp âm nào khác. Cho dù là Lô Tạp Nhĩ, đã quen với hành quân, cũng không khỏi hơi biến sắc. Trong lòng thầm nghĩ, Diệt Tuyệt Quân Đoàn, quả nhiên không hỗ là đệ nhất quân đoàn của Đông Mộc Đế Quốc, có đủ thực lực để tung hoành đại lục.
Trần Long Ngạo cũng không hề động đậy, thanh long thương trong bảy thước trong tay hắn chỉ xéo về phía trước, khí thế khổng lồ mà sắc bén, cùng với sinh mệnh khí tức khủng bố nổ mạnh, phóng thích ra đằng trước. Nếu nói Diệt Tuyệt Quân Đoàn là một thanh đao sắc bén không gì không thể phá, không hề nghi ngờ, khí tức lúc này hắn phát ra, chính là mũi của lưỡi đao sắc bén kia.
Mười tên Diệt Tuyệt Chiến Tướng, mỗi người thống lãnh một trăm binh lính dưới tay mình, nháy mắt chia thành mười đội, lấy khí thế lôi đình vạn quân ngang nhiên vọt tới. Đối mặt với những mũi tên đang phóng tới của Sâm Yêu, bọn họ căn bản không nhìn tới, những Toàn Thân Khải này cũng đâu thể nào chế tạo để chơi cơ chứ, những mũi tên bình thường làm sao có khả năng phá vỡ? Những đầu Tích Long bên dưới cũng chỉ cần khép hờ hai mắt, bằng vào bộ da rắn chắc của chúng, cũng đồng dạng có thể dễ dàng ngăn cản tên bắn tới.
Lô Tạp Nhĩ đã biến sắc. Gia Tác ở phía đối diện lúc này sắc mặt cũng đã tái nhợt. Thân là Thống Soái cao nhất của Sâm Yêu Quân Đoàn, áp lực mà hắn phải thừa nhận không hề nghi ngờ cũng là lớn nhất. Trong Sâm Yêu bộ tộc, hắn cũng có thực lực không tệ, là ma sư mạnh nhất trong Sâm Yêu bộ tộc, tu vi cũng đạt tới Lục Quan. Đáng tiếc, hắn cũng không có ma thú tọa kỵ. Đối mặt với uy áp khủng bố mà Diệt Tuyệt Chiến Thần Trần Long Ngạo chợt bộc phát ra, hẳn chỉ cảm thấy giống như là tựa hồ có một thanh chùy lớn đập mạnh lên ngực của mình vậy. Khí thế vừa mới ngưng tụ được trong chốc lát nhất thời đã bị đánh tan không sót lại chút nào.
Nhưng mà, vào lúc này hắn căn bản không có khả năng lựa chọn lùi bước. Bản tính Sâm Yêu trời sinh thiện lương, yếu đuối, nếu bây giờ hắn lùi bước, lực lượng chống cự thật vất vả mới tổ chức được chắc chắn sẽ tan thành mây khói.
Đó thật sự là người sao? Tận mắt nhìn thấy mỗi một đầu Diệt Tuyệt Trọng Binh ngang nhiên vọt tới, ở trong mắt Gia Tác và đám Sâm Yêu kia, những người này giống như mà ma thần địa ngục vậy. Khí thế bọn họ cường đại đến như thế, bộ giáp trên người bọn họ dày chắc kiên cố như thế. Những mũi tên mạnh mẽ, không ngừng bị bộ giáp nặng nề kia trên người họ khiến cho nó bay lạc đi mất. Tốc độ của đám Tích Long cường tráng kia trong mảnh rừng rậm này, thế nhưng mảy may không bị ngăn cản chút nào. Mỗi một thanh trường mâu sắc bén, mang theo hàn khí lành lại cùng ma lực Giáp Mộc Hệ nồng đậm chợt ập tới, phóng thẳng về phía Sâm Yêu Quân Đoàn.
Tuyệt vọng, lạnh như băng, bất lực, đủ loại cảm xúc từ trong Sâm Yêu quan đoàn lan tràn ra. Từng cái từng cái ma kỹ, không ngừng nở rộ trên không trung.
← Ch. 215 | Ch. 217 → |