← Ch.239 | Ch.241 → |
Thanh âm Liệt Diễm vang lên trong linh hồn Cơ Động:
- Vị ma sư này, đã hoàn toàn dùng việc tấn cấp Cửu Quan làm hi sinh, lấy ma lực kích thích đại não của mình, đem tinh thần lực tăng lên đến trình độ nhất định, mới có thể có được lực khống chế như vậy. Ngoài việc không thể tấn cấp Cửu Quan, hắn cũng không cách nào tiến hành việc chiến đấu cận chiến được, thân thể hắn yếu ớt còn không bằng một gã Lục Quan ma sư nữa. Hắn hy sinh như vậy, chính là để theo đuổi sự cực hạn, cực hạn về khống chế. Nếu người hắn đối mặt là ngươi, hiện tại hắn chết chắc rồi. Đằng Xà Thuấn Di cùng với lực phòng ngự thân thể và các kỹ năng bộc phát của hai đại Quân Vương, và kỹ năng có lực công kích cận thân cường hãn Diệt Thần Kích, đủ để một kích tất sát hắn.
Liệt Diễm giải thích, có thể nói là lời ít ý nhiều, Cơ Động tuyệt đối không phải là kẻ ngốc, lập tức hiểu rõ ràng chỗ ảo diệu trong đó. Lấy ma lực kích thích linh hồn, tăng lên tinh thần lực của mình. Nói đơn giản, cái này tuyệt đối không phải thông qua bí pháp mà tiến hành. Đại não con người là một nơi ảo diệu nhất cũng là nơi yếu ớt nhất. Một khi không thành công, cái giá phải trả chính là sinh mệnh của mình, tối thiểu cũng sẽ biến thành ngu ngốc. Ma Kỹ Công Hội có thể bồi dưỡng ra một gã ma sư như vậy, quả nhiên là có chỗ độc đáo của nó.
Ma lực Nhâm Thủy Hệ trong không trung bị áp súc đến mức trong suốt vô sắc chợt ngưng đọng lại một chút, một đạo quang mang trong không trung vặn vẹo một chút, chợt chớp động, bay về phía Phất Thụy.
Cũng đúng lúc này, thanh chiến phủ đã ngưng tụ đầy ma lực Cực Hạn Dương Lôi cũng đã hoàn thành, thanh chiến phủ giơ cao quá đầu, ... một tiếng sét nhất thời nổ đùng trong không trung, ma lực khủng bố nháy mắt nở rộ, một khỏa tinh cầu màu tím khổng lồ đường kính hơn ba thước chợt phá không mà ra, bay thẳng về phía thân thể của Thái Phật.
Sức công kích súc thế của bọn họ cũng đã hoàn thành, không hề nghi ngờ, từ mặt ngoài mà xem, năng lực khống chế ma lực của Thái Phật rõ ràng vượt xa Phất Thụy, kế tiếp muốn xem, chính là lực phòng ngự của song phương. Ai có thể dễ dàng ngăn cản công kích của đối thủ, như vậy sau đó tuyệt đối sẽ chiếm thượng phong.
Phất Thụy mặc toàn thân khải giáp, khuôn mặt cũng có mặt nạ che phủ, cũng không ai nhìn ra thần sắc lần này của hắn. Ngay trong lúc khỏa lôi cầu kia phóng thích ra, luồng tinh quang Nhâm Thủy Hệ trong suốt cũng đã phóng tới trước mặt hắn.
Màu trong suốt vô sắc, cái này đại biểu cho cái gì? Đại biểu chính là Cực Hạn Nhâm Thủy. Đúng vậy, bản thân Thái Phật cũng không phải là người có được Cực Hạn Ma Lực, nhưng mà, hắn chỉ dựa vào năng lực khống chế ma lực cường đại của mình, đã mạnh mẽ phóng thích ra ma lực, áp súc đến cường độ nhất định, chẳng những tạo thành ma lực Nhâm Thủy Hệ có sức bùng nổ cực kỳ khủng bố, hơn nữa lại còn đạt tới trình độ Cực Hạn Ma Lực.
Có thể trở thành Phó Hội trưởng Ma Kỹ Công Hội, thực lực Thái Phật tuyệt đối không phải tầm thường, huống chi khỏa bảo thạch gắn trên đầu thanh Thiên Thủy Thần Trượng kia, lúc này đang tỏa ra hào quang lóe mắt.
Hi Lạc đứng ở dưới quan chiến lúc này đã có chút rét run, hắn biết rõ, nếu như đổi lại là chính mình, cho dù là chặn được lần công kích này của Thái Phật, cũng tuyệt đối sẽ bị áp chế toàn diện. Thực lực của Thái Phật tuyệt đối đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn. Rất hiển nhiên, Ma Kỹ Công Hội vì trận tỷ thí ngày hôm nay, cũng đã chuẩn bị không phải một, hai ngày. Nếu không phải bên mình đột nhiên xuất hiện ra bốn vị Chí Tôn Cường Giả, một trận chiến hôm nay, Ma Sư Công Hội tuyệt đối là lành ít dữ nhiều.
Song phương sau khi phát ra công kích, cũng không có ngừng lại, đồng thời triển khi bước hành động tiếp theo. Bên phía Thái Phật, đầu Bạch Thủy Thần Âu tọa kỵ của hắn nhanh chóng xoay chuyển, thân thể khổng lồ bày ra sự linh hoạt kinh người, cũng không có bay nhanh về một phía để tránh né khỏa Lôi cầu đang bay tới, mà là trên không trung bay lượn không theo chút quy tắc nào để tránh né, lúc phải lúc trái, lúc thấp lúc cao... làm cho người ta có một cảm giác không thể nắm bắt được.
Mà Phất Thụy bên này, thế nhưng lại hoàn toàn trái ngược lại với Thái Phật. Tử Lôi Diệu Thiên Long dang rộng hai cánh trong không trung, phiêu phù đứng bất động ở nơi đó. Thậm chí hắn còn thu hồi tầng phòng ngự toàn phương vị bên ngoài cơ thể lúc trước. Thời khắc này đây, Phất Thụy và Tử Lôi Diệu Thiên Long khiến cho người ta có cảm giác, chính là Long Nhân nhất thể.
Một tiếng thét lớn từ trong miệng Phất Thụy vang lên, ngay sau đó, một đồ đằng hình tròn chợt xuất hiện ngay sau lưng của hắn. Bên tỏng đồ đằng, là hình tượng Tử Lôi Diệu Thiên Long dang rộng hai cánh, ngẩng đầu ngâm nga... Có thể nhìn thấy rõ ràng, màu tím xung quanh thân thể Phất Thụy đột nhiên trở nên cực kỳ nồng đậm, tựa hồ có vô số đạo lôi điện đang không ngừng rót vào trong thân thể của hắn.
- Đây là...
Vẻ thấp thõm dâng lên trong lòng Cơ Động rốt cuộc cũng đã hạ xuống. Người khác có lẽ không nhận ra cái đồ đằng hình tròn này là cái gì, hắn làm sao có thể không nhận ra cơ chứ? Đúng là Ngưng Tụ Pháp Trận trong Ngũ Hành Pháp Trận.
Thời gian bốn năm, sư huynh cũng không có lãng phí. Lúc trước Cơ Động tiến vào Địa Cung học Song Hỏa Hệ Ngũ Hành Pháp Trận, nơi đó cũng không có Lôi Hệ Ngũ Hành Pháp Trận. Cơ Động đã đem toàn bộ Hỏa Hệ Ngũ Hành Pháp Trận truyền cho Phất Thụy. Bốn năm trôi qua, rất hiển nhiên, Phất Thụy đối với Ngũ Hành Pháp Trận này cũng có những lãnh ngộ riêng, hơn nữa còn có thể chuyển biến thành năng lực của riêng mình.
Lôi Đế vốn là rất đáng sợ, hắn có được Cực Hạn Dương Lôi ma lực cùng với Lôi Ngục Thần Phủ, hơn nữa cộng thêm cái Ngũ Hành Pháp Trận này, Cơ Động tuyệt đối tin tưởng, với thực lực hiện tại của sư huynh mình, cho dù là đối mặt với Chí Tôn Cường Giả, hắn cũng có cơ hội toàn thân trở ra.
Phất Thụy đang ngồi trên thân Tử Lôi Diệu Thiên Long đột nhiên giơ tay quá đầu, Dương Lôi Ngưng Tụ Pháp Trận nháy mắt bộc phát ra ma lực khủng bố. Ngưng Tụ Pháp Trận này cũng không phải là kỹ xảo, hoàn toàn là sự chênh lệch về lĩnh ngộ về ma lực. Hai tay Phất Thụy cầm một thanh chiến phủ thật lớn, toàn bộ thân thể cong về phía sau, Nhân Long nhất thể, toàn lực chém mạnh xuống một búa thật mạnh. Hắn cũng không hề có bất cứ thủ đoạn bịp bợm nào, cái mà hắn lựa chọn, chính là mạnh mẽ ngạnh kháng.
Trong không trung, Lôi Đế cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long tựa hồ biến mất, còn lại, cũng chỉ có một đạo lôi đình màu tím.
Trong tiếng ầm ầm nổ vang, đạo lôi đình màu tím đã mạnh mẽ oanh kích lên trên đạo quang mang Nhâm Thủy Tinh Thể do trăm ngàn đạo ma lực áp súc tạo thành kia. Một cỗ ma lực khủng bố không thể nào nói thành lời nháy mắt lấy thân thể Phất Thụy làm trung tâm, chợt bùng phát lan truyền ra. Có thể chứng kiến rõ ràng, ở giữa không trung, một vòng ma lực màu tím đen chợt nháy mắt khuếch tán ra. Bất luận là Ma Vực của Phất Thụy hay Ma Vực của Thái Phật, vào giờ khắc này đã bị dọn sạch không còn chút gì. Thân thể khổng lồ như vậy của Tử Lôi Diệu Thiên Long, cũng bị lực chấn động này mà mang theo Phất Thụy bay ngược lên trời cao, quay tròn mấy vòng trong không trung. Một tầng mây tím không ngừng từ trong người một rồng, một người này bộc phát ra. Một búa này của Phất Thụy, đúng là so ra vẫn còn kém so với Nhâm Thủy ma lực do cực hạn khống chế phát ra kia. Lần va chạm này, đúng là hắn đã nếm trái đắng. Tử Lôi Diệu Thiên Long ước chừng văng ra hơn ngàn thước, mới miễn cưỡng ổn định lại thân hình của mình. Thanh chiến phủ trong tay Phất Thụy đã biến mất, trong không trung mảnh kim chúc bay tán loạn bốn phía, hiển nhiên là bị luồng ma lực Nhâm Thủy đã ngưng tụ đến mức tận cùng kia chấn cho nổ tung thành ngàn mảnh.
Nhìn thấy một màn như vậy, trên mặt Thủy Minh Nguyệt không khỏi toát ra vẻ ngạo nghễ. Không ai có thể rõ ràng thực lực của Thái Phật hơn hắn. Cho dù bản thân hắn là Chí Tôn Cường Giả, nhưng khi cùng Thái Phật luận bàn, Thái Phật cũng không phải không có năng lực hoàn thủ. Bằng vào sự cố gắng gần như là cố chấp đối với sự khống chế ma lực của hắn, Thủy Minh Nguyệt muốn hoàn toàn chế phục hắn, cũng cần phải tốn chút thời gian cùng với cẩn thận đối phó. Vừa rồi một đạo tinh quang trăm ngàn lần áp súc kia, nhìn qua tựa hồ là đơn giản, nhưng trên mặt thực tế, đã gần như là tiếp cận trình độ Siêu Tất Sát Kỹ. Thủy Minh Nguyệt có thể khẳng định, Phất Thụy đã bị thương, hơn nữa rất có thể là bị thương nặng.
Đệ tử thiên tài của Thiên Can Học Viện thì sao cơ chứ? Đối với khả năng khống chế ma lực cùng với kỹ năng, còn ai có thể so sánh được với Ma Kỹ Công Hội cơ chứ?
Trái ngược với vẻ kiêu ngạo của Thủy Minh Nguyệt, đám ma sư bên phía Ma Sư Công Hội đều không khỏi nhíu mày. Cho dù là Thượng Quan Ngâm Không và Cơ Trường Tín cũng như vậy, duy chỉ có hai anh em Âm Triêu Dương vẫn như trước thần sắc không đổi, tựa hồ trận đại chiến trong không trung căn bản là không hề có quan hệ với hai người bọn họ vậy.
Phất Thụy lựa chọn phương pháp mạnh mẽ hóa giải công kích của đối thủ. Mà bên kia, Thái Phật cũng khiến cho mọi người nhìn thấy được năng lực né tránh vô cùng cường hãn của hắn.
Bạch Thủy Thần Âu ở trong không trung, làm ra những động tác tránh né khiến người khác kinh hãi. Khỏa lôi cầu do Phất Thụy phát ra, hiển nhiên là tập trung trên người Thái Phật. Dùng lôi cầu để công kích, tốc độ của nó rõ ràng tuyệt đối cao hơn tốc độ của một ma thú phi hành như Bạch Thủy Thần Âu này. Tuy rằng cũng không phải là lôi đình trực tiếp oanh kích, nhưng năng lượng ẩn chứa trong khỏa lôi cầu này hiển nhiên là càng thêm khủng bố.
Nhưng mà, mỗi khi khỏa lôi cầu kia dưới sự khống chế của Phất Thụy tiếp cận Bạch Thủy Thần Âu, chuẩn bị bước bùng nổ cuối cùng, Bạch Thủy Thần Âu lại đột nhiên từ một góc độ không thể nào tưởng nổi đột nhiên chuyển hướng, mà khỏa lôi cầu kia cũng tạm thời mất đi mục tiêu của nó, chợt dừng lại trên không trung một chút. Chính một chút đình trệ đơn giản này, khiến cho nó không thể nào đuổi theo thân thể Bạch Thủy Thần Âu, chỉ có thể không ngừng đuổi theo sau Bạch Thủy Thần Âu.
Lúc mới bắt đầu, Bạch Thủy Thần Âu là phóng thẳng lên không trung, nhưng không biết vì sao, chỉ sau mấy lần chuyển hướng, nó lại bay thẳng về phía Phất Thụy, mà sau lưng là khỏa lôi cầu không ngừng đuổi theo. Chính là, Thái Phật vẻ mặt không chút thay đổi, chính diện phóng thẳng về phía Phất Thụy.
Chỉ cần đánh bại được Phất Thụy, khỏa lôi cầu sau lưng sẽ tự động sụp đổ. Mà cho đến lúc này, Thái Phật hoàn toàn nắm chắc có khả năng khiến cho khỏa lôi cầu kia không thể đuổi kịp mình.
- Phất Thụy, tôi nghe nói, ngươi có thể đồng thời phóng thích ra bảy đầu Lôi Điện Chi Long, vì sao lại không phóng thích ra đi? Ta muốn nhìn thử xem, bảy đầu Lôi Long của ngươi có thể đuổi theo kịp ta hay không?
Thanh âm Thái Phật không ngừng quanh quẩn trong không trung. Hắn hiển nhiên là muốn chọc giận Phất Thụy. Nhưng mà, năng lực tránh né sau khi hắn cùng với Bạch Thủy Thần Âu dung hợp một thể bày ra, quả thật khiến người ta nhìn xem mà bội phục.
Hai đại cường giả đối chiến, Phất Thụy lúc nãy đã bị kỹ năng của đối phương oanh bay đi, rất có thể đã bị thương, còn riêng Thái Phật cũng không có cùng với kỹ năng của đối phương va chạm, hơn nữa lại còn không ngừng né tránh, căn bản là cũng không ảnh hưởng đến công kích tiếp theo của hắn. Cao thấp hơn thua, tất cả mọi người bên dưới đều đã cảm giác được, Phất Thụy đã hoàn toàn bị Thái Phật áp chế ở hạ phong rồi.
- Quả thật, ta không thể không thừa nhận, Ma Kỹ Công Hội các ngươi đối với khống chế ma lực quả thật vượt ngoài dự liệu của ta, cũng khiến cho ta lĩnh ngộ được rất nhiều thứ. Bất quá, Thái Phật Phó Hội trưởng, ngài cao hứng tựa hồ quá sớm rồi. Đừng tưởng ngươi đã thắng.
Phất Thụy cưỡi trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, dùng thanh âm bình thản đáp lại.
Nghe được thanh âm của hắn, Thái Phật đã là lắp bắp kinh hãi. Bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện, thanh âm của Phất Thụy vẫn như trước mười phần trung khí, dáng vẻ không hề giống có nửa phần bị thương. Một tia bất an chợt dâng lên trong lòng, mà câu nói tiếp theo của Phất Thụy, lại khiến cho sắc mặt của hắn đại biến.
- Biết khống chế, cũng không phải chỉ có một mình ngươi.
Đây là lời nói của Phất Thụy, cũng ngay trong lúc nói ra những lời này, khỏa lôi cầu đang đuổi sát sau lưng Thái Phật đột nhiên ngừng lại, ngay sau đó, hàng ngàn hàng vạn đạo lôi đình nháy mắt bùng nổi, mục tiêu cũng không tập trung, nhưng đường kính bao phủ lại trong diện tích mấy trăm thước vuông.
Bất luận năng lực né tránh của Bạch Thủy Thần Âu cường hãn đến mức nào, loại công kích có tính bao trùm này cũng căn bản không có cách nào né tránh, hơn nữa, lực công kích này lại là từ phía sau mà đến.
Không ai có thể ngờ, khỏa lôi cầu đang đuổi theo phía sau lưng Thái Phật thế nhưng căn bản không phải là đơn thể công kích, mà là một công kích phạm vi lớn, hơn nữa lại còn là một kỹ năng công kích phạm vi lớn đến như vậy.
Lúc nó phát động, cũng chính là trong thời khắc Thái Phật đang sơ suất nhất. Nếu nói, Thái Phật trên phương diện khống chế ma lực, tuyệt đối vượt xa Phất Thụy, như vậy, sự khống chế trong lòng Phất Thụy, cũng không phải không thể so sánh với Thái Phật. Người này mệnh danh là Lôi Đế đã từng trước sau ba lượt tham gia Thánh Tà Chi Chiến, dẫn dắt đám ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục đạt được thắng lợi cuối cùng, kinh nghiệm thực chiến phong phú đến mức nào. Sự phòng ngự lúc đầu chẳng qua là do hắn thử đối thủ mà thôi, cho tới thời khắc này, công kích của Phất Thụy mới chính thức chân chính triển khai.
Đối mặt với công kích bất thình lình kia, Thái Phật nổi giận gầm lên một tiếng, rốt cuộc bất chấp việc công kích Phất Thụy, thanh Thiên Thủy Thần Trượng trong tay hắn huơ lên vài vòng. Khỏa bảo thạch khảm trên đầu thanh trượng trở nên hoàn toàn trong suốt, trăm ngàn đạo hắc mang không ngừng từ trên người hắn tuôn trào ra, cùng với màn ma lực lôi điện dày đặc phía sau va chạm với nhau. Bằng vào tinh thần lực cường đại của hắn, luồng hắc mang kia cơ hồ chặn lại mỗi đạo lôi điện oanh kích tới. Trong không khí không ngừng vặn vẹo hẳn lên, sự va chạm lôi cùng thủy sau khi va chạm sinh ra một loại khí thể đặc thù.
Nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng Cơ Động chợt xuất hiện một ý tưởng gì đó, hào quang trong mắt chợt lóe ra, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Tử Lôi Diệu Thiên Long ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ. Tay phải Phất Thụy chỉ xa về không trung phía trước. Đám ma sư phía dưới chỉ cảm thấy được chân trời chợt kịch liệt lóe sáng mãnh liệt, một màn này, giống như là trời đất sụp đổ vậy. Ngay sau đó, một đạo tử quang trong suốt ngay từ chổ mi tâm Phất Thụy điện xạ mà ra. Cùng với luồng tử quang này xuất hiện, Dương Lôi Dương Miện trên đỉnh đầu của hắn chợt phát ra hào quang mãnh liệt. Từng tiếng từng tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc chợt không ngừng bộc phát ra. Cơ hồ là trong nháy mắt, mười bốn đầu Lôi Điện Cự Long chợt từ trên người Phất Thụy nháy mắt phóng ra.
Mười bốn đầu Lôi Điện Cự Long nhanh chóng tản ra trong không trung, mang theo một loại khí thế như che lấp bầu trời hướng tới những phương hướng bất đồng mà phóng đi. Lúc Thái Phật đem lực công kích của khỏa lôi cầu kia hoàn toàn giải quyết hết, hắn kinh hoảng phát hiện, chung quanh thân thể mình cùng với Bạch Thủy Thần Âu, thế nhưng đã toàn là thân ảnh của Lôi Điện Cự Long. Mười bốn đầu lôi điện cự long dưới lực khống chế cường đại của Phất Thụy, thế nhưng đã hình thành một vòng vây khổng lồ, mạnh mẽ đem vị Phó Hội trưởng Ma Kỹ Công Hội này hoàn toàn bao phủ bên trong.
- Ai nói với ngươi ta chỉ có bảy nhánh Lôi long?
Thanh âm Phất Thụy mang theo vài phần khinh thường vang vọng không trung. Giờ khắc này đây, cả khoảng không bên trong đã hoàn toàn biến thành màu tím, thuần túy màu tím lôi điện. Cho dù là sáu gã Chí Tôn Cường Giả bên dưới, đều cảm giác được trên làn da của mình không ngừng truyền đến từng đợt cảm giác tê dại.
Mười bốn đầu Lôi Long, cái này đã là lực lượng có thể cùng với Chí Tôn Cường Giả chống lại. Nếu toàn bộ ma lực của nó hoàn toàn bộc phát ra hết, uy lực đủ để so sánh với Trung Giai Siêu Tất Sát Kỹ. Huống chi, Phất Thụy ngồi ngay ngắn trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, nhìn qua phảng phất là vô sự, tựa như ma lực căn bản là không hề tiêu hao chút nào.
Trong mắt Cơ Trường Tín cùng với Thượng Quan Ngâm Không đều đã choáng đầy thần sắc không dám tin nổi. Hai vợ chồng Chí Tôn Cường Giả này đồng thời liếc nhìn nhau, cho tới thời khắc này, bọn họ mới chính thức nhận ra, cái gã thanh niên từng tung hoành trên Thánh Tà Chiến Trường, trước giờ chưa từng bại trận, thực lực không ngờ đã đạt đến trình độ khủng bố đến mức này. Chẳng lẽ, hắn vẫn dấu kín thực lực, đã đạt đến trình độ Chí Tôn Cường Giả rồi sao?
← Ch. 239 | Ch. 241 → |