← Ch.662 | Ch.664 → |
Lý Vĩnh Hạo là Cửu Quan Chí Tôn cường giả mạnh nhất mà Cơ Động từng gặp, nếu là trước kia có lẽ Cơ Động phải tập trung đủ tinh khí thần mới có thể chiến thắng, nhưng hiện tại thực lực của hắn đã khác.
Trong vô số ánh sáng màu vàng đan vào nhau giữa không trung, Cơ Động rốt cục không còn đứng yên nữa. Thân thể của hắn bắt đầu hành động, cả người giống như là một con cá linh xảo quẫy đuôi dưới làn nước, dưới cái nhìn chăm chú của Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, thân thể Cơ Động luôn tìm được kẽ hở và xuyên qua kiếm võng của Lý Vĩnh Hạo. Dường như hắn không có xương cốt, thân thể mềm mại uốn lượn không có hạn chế. Lý Vĩnh Hạo có cảm giác xương cốt của Cơ Động có thể nát ra rồi liền lại. Công kích của hắn đánh ra chỗ nào, Cơ Động đều có thể né tránh.
Quá cường hãn! Đây là đánh giá của Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đối với Cơ Động. Nếu như nói lúc mới bắt đầu, theo bọn hắn nghĩ Cơ Động khó mà cử động thì lúc này, năng lực né tránh của hắn biểu hiện ra làm họ khiếp sợ tột đỉnh.
Cuộc chiến giữa Chí Tôn cường giả chính là va chạm, bởi vì trong khoảng cách rất gần, tốc độ của song phương cực nhanh và khóa chặt nhau thì ngoại trừ cứng đối cứng thì không có lựa chọn khác. Chiến đấu của hai đại Long Hoàng cũng vậy.
Nhưng mà lúc này Cơ Động lại đơn giản chỉ cần bằng năng lực né tránh thần diệu vô song đã hoàn toàn tránh khỏi va chạm cận thân, điều này cũng chứng minh Lý Vĩnh Hạo từ đầu đến cuối không có chân chính khóa chặt Cơ Động. Tu vi linh hồn của hai người không cùng một đẳng cấp. Cả sức mạnh thân thể thì Cơ Động cũng hơn Lý Vĩnh Hạo, điều này không làm cho đối phương kinh ngạc, bởi vì Phất Thụy vì chiếm được lòng tin của Hắc Ám Thiên Cơ mà đem chuyện Cơ Động có khí lực Thánh cấp nói cho bọn hắn biết.
Nếu nói giật mình thì bản thân Lý Vĩnh Hạo là người rõ nhất, bởi là người trong cuộc, hắn có thể cảm nhận được Cơ Động mạnh như thế nào. Phải biết rằng công kích của hắn đã toàn lực, nhìn bề ngoài Cơ Động bị hắn hoàn toàn áp chế, nhưng mà chỉ có chính hắn mới biết được, sự thật là hắn đã bị Cơ Động dắt mũi.
Cơ Động cho Lý Vĩnh Hạo cảm giác có chút hư ảo khó nắm bắt. Mặc cho có công kích toàn lực nhưng hắn vẫn cảm thấy Cơ Động dường như không tồn tại, không thể khóa chặt khí tức của tên này. Bởi vì Lý Vĩnh Hạo không thể cảm nhận được vị trí cụ thể nên mọi công kích của hắn đều rơi vào khoảng không, ngay cả một mảnh góc áo của Cơ Động cũng không trúng. Nếu như không phải Cơ Động thỉnh thoảng nói câu: hảo kiếm pháp thì Lý Vĩnh Hạo sẽ có cảm giác mình đang chiến đấu với quỷ hồn.
Thân ảnh song phương tách ra, thân hình Lý Vĩnh Hạo xẹt qua không trung, Canh Kim Thần Kiếm hoành ngang trước người, vị trí của hắn và Cơ Động đã biến đổi nhưng vẫn cách nhau 50m, còn Cơ Động thì im im lặng lặng phiêu phù ở giữa không trung, vẻ bình tĩnh này làm cho Lý Vĩnh Hạo cảm thấy hơi "xoắn".
Thở sâu một cái, cốt cách toàn thân Lý Vĩnh Hạo rung động. Cặp mắt của hắn dần dần trở nên sáng hơn, đôi mắt tựa như hoàng kim hơn nữa Canh Kim Thần Kiếm trong tay hắn cũng tràn ra quang mang lóng lán, sắc bén chi khí bên trong bạo phát ra giữa không trung. Khí tức sắc bén cực hạn phiêu đãng trong không khí, mơ hồ có thể chứng kiến một ít hắc sắc quang ngấn rất nhỏ, đó là hiệu quả của cực hạn canh kim vạch phá không khí.
Lý Vĩnh Hạo không ngờ lại làm được như vậy, bên trong sắc bén chi khí này một khi trúng mục tiêu sẽ toàn diện phóng thích, có thể đơn giản mang đến tổn thương cho đối phương. Điểm này có chút tương tự như Diệt Thần Kích của Cơ Động, chỉ có điều chúng không cùng thuộc cấp độ mà thôi. Nhưng hắn hiện tại căn bản không nắm bắt được vị trí của Cơ Động, công kích có mạnh thế nào mà không trúng đối thủ cũng vô ích. Chỉ có lợi dụng khí tức như có như không tìm được vị trí chân thực của Cơ Động mới có cơ hội nhất kích tất sát. Áp lực thật lớn mà Cơ Động mang đến khiến tiềm lực bản thân tối chung binh khí Lý Vĩnh Hạo hoàn toàn kích thích, hắn đã tiến vào một cảnh giới trước nay chưa từng có.
Sắc bén chi khí toàn diện bùng phát rốt cục làm cho Lý Vĩnh Hạo đã tìm được Cơ Động nhưng mà làm hắn suýt nữa tâm thần thất thủ chính là tuy đã tìm được vị trí của Cơ Động nhưng cảm giác hư ảo vẫn còn đó. Nói cách khác, mặc dù tiến vào cảnh giới mới nhưng hắn vẫn không thể hoàn toàn khóa chặt Cơ Động. Đây không phải là lần đầu tiên Lý Vĩnh Hạo gặp được, từ một người khác đã từng thể nghiệm qua - Hắc Ám Thiên Cơ sau khi cắn nuốt Tứ đại Thánh Thú tăng lên tới Thánh cấp đỉnh phong.
Chẳng lẽ tu vi linh hồn của Cơ Động đã đạt đến Thánh cấp đỉnh phong đồng dạng Hắc Ám Thiên Cơ?
Không, quyết không có thể nào. Lý Vĩnh Hạo tuyệt không tin Cơ Động cũng là Thiên can Thánh Vương như mình mà cấp độ linh hồn lại có thể đạt tới trình độ như vậy, coi như là Quang Minh Thiên Cơ của đối phương cũng không thể đạt tới Thánh cấp đỉnh phong.
Nội tâm bất ổn làm cho Lý Vĩnh Hạo không có nóng lòng công kích, kinh nghiệm thực chiến của hắn không dưới Cơ Động. Hắn biết rõ tâm thần không tập trung sẽ dẫn tới hậu quả gì.
Nhưng mà đúng lúc này Cơ Động di chuyển, hắn không có bất kỳ động tác hoa mỹ nào, thân hình hắn bay lên rồi lóe một cái biến mất trong khoảng 50m. Một chưởng vỗ thẳng vào đầu Lý Vĩnh Hạo.
Tại thời khắc này trên mặt các Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ không khỏi lộ vẻ tức giận, loại phương thức công kích này của Cơ Động căn bản chính là sỉ nhục. Đám người đều biết, chỉ khi đối thủ thua kém mình quá nhiều thì họ mới dùng nó.
Chỉ là kẻ trong cuộc như Lý Vĩnh Hạo lại hoàn toàn có cảm thụ khác, thời điểm Cơ Động đập xuống, hắn cũng cho rằng Cơ Động rất kiêu ngạo. Bởi vì loại phương thức công kích này sẽ làm cho ngực và bụng của mình lộ ra, có thể nói sẽ tạo thành sơ hở trí mạng. Nhưng mà trong nháy mắt sau đó, Cơ Động căn bản không có lưu lại cho hắn bất kỳ sơ hở nào. Một chưởng chụp xuống như một tòa núi lớn đè xuống, sơ hở bề ngoài không còn là sơ hở nữa.
Thở sâu một hơi, lúc này Lý Vĩnh Hạo đã tiến vào trạng thái toàn thịnh. Đối mặt tình huống như vậy vậy, hắn không có nửa phần kinh hoảng, hai tay nắm chặt Canh Kim Thần Kiếm rồi vung lên. Hơn nữa động tác của hắn nhìn bề ngoài vô cùng chậm chạp, nhưng mà những nơi Canh Kim Thần Kiếm đi qua, không khí hoàn toàn bị xé rách. Ma lực kinh khủng như thế nào mới làm cho không gian rạn nứt?
Lý Vĩnh Hạo không còn lựa chọn khác, thông qua mấy lần trước tiếp xúc, hắn đã cảm nhận được mình cùng Cơ Động chênh lệch như thế nào. Chỉ có cứng đối cứng mới có thể biết được chênh lệch này lớn đến bao nhiêu. Coi như là bại, hắn cũng hy vọng mình có thể bại rõ ràng.
Thủ chưởng của Cơ Động bị Thần Hỏa Thánh Vương Khải ôm trọn lấy, Canh Kim Thần Kiếm cách bàn tay của hắn càng ngày càng gần thì cảm giác Thái Sơn áp đỉnh càng mãnh liệt hơn.
Mắt thấy thủ chưởng của Cơ Động sắp va chạm với Canh Kim Thần Kiếm, Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ không tự giác được khẩn trương lên, thời khắc mấu chốt đã đến. Cho dù Cơ Động cường đại tới mấy cũng chỉ là da thịt, hắn có thể chống lại công kích của Lý Vĩnh Hạo sao? Quá trình chiến đấu này, mọi người đều nhìn ra được Lý Vĩnh Hạo không có biện pháp nào bắt được vị trí của Cơ Động.
Nhưng mà tình huống Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ lo lắng cũng không xuất hiện, Cơ Động không tránh né mũi kiếm của Lý Vĩnh Hạo mà thời khắc sắp chạm vào, bàn tay của Cơ Động uốn éo kỳ dị tránh mũi kiếm sang một bên.
Lý Vĩnh Hạo mừng rỡ trong lòng, bất luận nói như thế nào rốt cục đã có cơ hội ngạnh bính cùng Cơ Động, hắn không hề giữ lại đem ma lực của mình toàn bộ phát ra, Canh Kim Thần Kiếm rung lên kịch liệt.
Va chạm song phương chỉ trong một tích tắc, tay phải Cơ Động cùng Canh Kim Thần Kiếm va chạm trong nháy mắt đột nhiên biến thành hắc, kim song sắc yêu dị. Quang mang quỷ dị làm cho người ta run sợ trong nội tâm, trong tích tắc song phương đã hoàn toàn tiếp xúc.
Thần sắc hưng phấn của Lý Vĩnh Hạo lập tức không còn sót lại chút gì, vẻ mặt tái nhợt, bởi vì hắn cảm giác được ma lực của mình như là trâu đất xuống biển biến mất vô tung. Chuẩn xác mà nói, ma lực của hắn đã hòa tan. Đúng vậy, chính là đã hòa tan, bị ma lực của Cơ Động hòa tan.
Cơ Động chỉ tiện tay hất lên, thân thể Lý Vĩnh Hạo đã bay ra ngoài, ngay sau đó một âm thanh vù vù kịch liệt vang lên. Thiên địa đều bị một quầng sáng màu vàng phủ lên, Canh Kim Thần Kiếm trong lòng bàn tay của Lý Vĩnh Hạo chấn động bay ra ngoài, nguyên bản thần khí Canh Kim Ma Lực khổng lồ, giờ khắc này lại biến thành một mảnh hắc bạch song sắc.
Thân thể Cơ Động trong nháy mắt sau đó xuất hiện ở trước mặt Canh Kim Thần Kiếm, chỉ thấy tay phải hắn bắn ra, ngón giữa vừa vặn đụng vào phía trên Canh Kim Thần Kiếm.
Ầm ầm! Một tiếng lôi điện lớn nổ vang trên không trung, ma lực khủng bố chấn động thậm chí làm cho Lý Vĩnh Hạo không cách nào tiếp cận, nhưng mà hắn sắp phát khóc rồi.
Bởi vì Canh Kim Thần Kiếm giờ khắc này bị cắt thành hai đoạn, sắc bén chi khí bên trong không khí lập tức bị một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ nóng bỏng thay thế.
- Không, điều đó không có khả năng.
Mặc cho Lý Vĩnh Hạo luôn trầm ổn lúc này cũng thất thố. Ở trong mắt hắn, chuyện Cơ Động làm không thể hoàn thành, hắn lại hủy Canh Kim Thần Khí của mình. Đây chính là thần khí ah! Coi như là Hắc Ám Thiên Cơ có thực lực Thánh cấp đỉnh phong cũng quyết không có thể nào hủy diệt một kiện thần khí, hắn... Hắn làm sao làm được?
Hắc Ám Thiên Cơ không có khả năng hủy diệt một kiện thần khí, nhưng Cơ Động không phải là Hắc Ám Thiên Cơ. Khi hắn từ trong lúc ngủ say tỉnh táo lại thì cảm nhận được. Chính mình rốt cục nắm giữ Áo Nghĩa của Diệt Thần Kích, một cái búng tay vừa rồi đã thi triển hoàn mỹ Áo Nghĩa của hai chữ Diệt thần, thần khí sao có thể chống đỡ? Trước bị Diệt Thần Kích tràn ngập ma lực bức ra Canh Kim Ma Lực, lại bị diệt thần lôi chính diện oanh trúng phía trên thân kiếm yếu ớt nhất. Kiện thần khí này đã bị hủy diệt.
- Ngươi, ngươi...
Lý Vĩnh Hạo chẳng quan tâm đau lòng hay không nữa, sắc mặt của hắn trắng bệch. Mặc dù không bị thương nhưng Canh Kim Thần Kiếm huyết mạch tương liên bị gãy đi khiến khí thế của hắn bị nghiền nát theo.
Một ngón tay của Cơ Động bắn ra Canh Kim Thần Kiếm chấn nhiếp tất cả Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, đây là chuyện mà con người có thể làm nổi sao? Trong mắt bọn hắn thực lực của Cơ Động đã tăng lên tới độ cao chưa từng thấy.
Cơ Động lắc đầu thản nhiên nói với Lý Vĩnh Hạo:
- Một mình ngươi không là đối thủ của ta, các ngươi cùng lên đi.
Lý Vĩnh Hạo có chút gian nan nói:
- Ngươi đã đột phá Thánh cấp?
Cơ Động yên lặng gật nhẹ đầu, trên mặt không toát ra vẻ đắc ý, bởi vì hắn hoàn toàn tinh tường tu vi Thánh cấp của chính hắn đến từ đâu.
Hỏa Thần kiếm tiến hóa trợ giúp Cơ Động trực tiếp phá tan Cửu Quan, nếu như dựa theo tình huống bình thường, ma lực khổng lồ sau khi Hỏa Thần kiếm tiến hóa sinh ra đủ để đưa Cơ Động lên tới cấp chín mươi lăm, thậm chí còn cao hơn. Nhưng mà thời điểm Hỏa Thần Kiếm hấp thụ ma lực, vì đối phó Hắc Ám Tử Vệ, Cơ Động hoàn toàn thả lỏng thân thể, mặc cho ma lực khổng lồ kia trực tiếp trùng kích mỗi một cái góc nhỏ trong người. Làm như vậy cố nhiên chính hắn đã nhận lấy thống khổ cực lớn và hiểm tử vô cùng, nhưng mà ma lực của thần kiếm không có lãng phí và dung hợp cùng huyết nhục của hắn.
Bất luận cái gì, chỉ bằng vào uy lực của Hỏa Thần kiếm cũng không đủ để hắn tấn cấp, chính thức trợ giúp Cơ Động phá tan mấu chốt bình cảnh là chín bổn mạng hạt sen mà Liệt Diễm lưu cho hắn. Tại thời khắc quan trọng, nó đã bảo vệ tính mạng của Cơ Động hơn nữa đồng hóa trong thân thể của hắn, lúc trước mục đích Liệt Diễm lưu cho Cơ Động chín hạt sen là để Cơ Động đột phá Cửu Quan có thể trực tiếp thăng nhập thánh cấp. Về phần chín hạt sen này có thể trợ giúp Cơ Động đạt tới trình độ như thế nào, mà ngay cả Liệt Diễm cũng không rõ lắm. Cơ Động đột phá nhưng mà trong lòng của hắn lại không hưng phấn, bởi vì chín hạt sen cũng theo hắn đột phá mà biến mất.
← Ch. 662 | Ch. 664 → |