← Ch.088 | Ch.090 → |
Chân mày Đường Tăng cau lại, lật tay lấy Thiên Đạo Nhãn Kính ra, lập tức nhìn thấu cấp bậc của Thác Tháp Thiên Vương Lý Tĩnh kia và trăm ngàn thiên binh.
Tu vi của Thác Tháp Thiên Vương lại chỉ mới cấp 40, thật không ngờ, thấp như vậy.
Nhưng Đường Tăng cũng biết một vài chuyện, mặc dù Thác Tháp Thiên Vương có thể đứng vào hàng ngũ Tứ đại Thiên Vương, nguyên nhân rất lớn là có liên quan tới Na Tra, con trai y. Còn một nguyên nhân khác chính là bảo tháp trong tay y, chứ thực lực bản thân y thì không được coi là mạnh..
Còn trăm ngàn thiên binh kia, tu vi thấp nhất cũng là cấp 20, phần lớn là cấp 25, cấp 28 cũng có không ít.
Ngoài ra còn có khoảng một ngàn người là cấp 30, những người đó hẳn là thiên tướng, cũng chính là đội trưởng bậc một của thiên binh.
- Lý Tĩnh lão đầu, ngươi là tới bắt sư phụ ta?
Tôn Ngộ Không trừng mắt, căm tức nhìn căm tức nhìn Thác Tháp Thiên Vương Lý Tĩnh trên bầu trời.
Thác Tháp Thiên Vương lập tức cảm giác được một cỗ uy áp kinh người, khiến cho y có chút biến sắc.
- Yêu hầu này mạnh hơn năm trăm năm trước nhiều, không ngờ có thể khiến cho bổn vương áp lực lớn như vậy.
Trong lòng Lý Thiên Vương trầm xuống.
- Lý Thiên Vương, ngươi muốn bắt sư phụ lão Trư ta?
Trư Bát Giới cũng trừng mắt ồm ồm quát.
Lý Thiên Vương khiếp sợ lần nữa:
- Vừa rồi pháp tắc hạ xuống, chẳng lẽ chính là Thiên Bồng Nguyên Soái này đột phá? Có khi nào Thiên Bồng Nguyên Soái đã là Tiên Đế rồi không?
Trư Bát Giới lên cấp Tiên Đế mặc dù không tạo ra động tĩnh lớn như Tôn Ngộ Không lúc trước, nhưng vẫn làm cho rất nhiều thần tiên biết được. Dù sao một Tiên Đế ra đời cũng không phải chuyện nhỏ.
Trong Thiên Đình, mỗi một Tiên Đế đều có địa vị rất cao, ví dụ như Nhị Lang Thần và Tôn Ngộ Không.
- Sư phụ yên tâm, có lão Tôn con ở đây, không người nào có thể mang người đi.
Tôn Ngộ Không nói.
- Còn lão Trư nữa.
Trư Bát Giới cũng vội vàng tỏ thái độ.
Đường Tăng vui vẻ yên tâm cười một tiếng, nhưng không chờ hắn mở miệng, trong đầu bỗng nhiên vang lên âm thanh hệ thống:
- Đinh, hiện tại ban bố nhiệm vụ nhánh, Làm Siêu cấp Đường Tăng, sao có thể chưa từng đi Thiên Đình chứ? Nội dung nhiệm vụ: Đi Thiên Đình một lần! Phần thưởng nhiệm vụ: 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kỹ năng!
Sắc mặt Đường Tăng lập tức cổ quái.
- Sư phụ, chúng con cũng sẽ ở bên người.
Sa Tăng cũng vội vàng tỏ thái độ, hắn còn khát vọng được sư phụ chỉ điểm đấy.
Tiểu Bạch Long do dự một chút, cũng đứng về phía Đường Tăng. Tương đối mà nói, nếu như có cơ hội đột phá, hắn cũng muốn tranh thủ một cái, năm tháng hắn tu luyện không ngắn, không có kỳ ngộ trong thời gian ngắn khó mà đột phá.
Nếu tu vi của Tiểu Bạch Long hắn đủ cao, còn ai dám tùy ý trừng phạt hắn?
Còn thực sự không được, cùng lắm là đại náo Long Cung một hồi!
Tiểu Bạch Long cho tới bây giờ cũng không phải một con rồng an phận thủ thường, nếu không cũng sẽ không vì phạm sai lầm mà bị giam lại!
Dĩ nhiên, đám người Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới bảo vệ Đường Tăng như vậy còn có một nguyên nhân khác. Đó chính là, Thác Tháp Thiên Vương đột nhiên xuất hiện, nhất định là vì Đường Tăng giết chết Kim Giác đại vương và Ngân Giác đại vương.
Mà nguyên nhân Đường Tăng giết Kim Giác và Ngân Giác trong mắt bọn họ, chính là vì cứu bọn họ.
Ân lớn như vậy, sao có thể quên?
Trên bầu trời, sắc mặt Thác Tháp Thiên Vương - Lý Tĩnh khó coi nhìn phía dưới. Lần này là y chủ động xin lệnh hạ phàm muốn dẫn Đường Tăng lên Thiên Đình thẩm vấn.
Y vốn cho rằng chuyện này hẳn rất đơn giản, lại không ngờ rằng Tề Thiên Đại Thánh và Thiên Bồng Nguyên Soái sẽ bảo vệ Đường Tăng như vậy.
Thác Tháp Thiên Vương thật sự khó hiểu, Tề Thiên Đại Thánh năm đó bướng bỉnh bất thuần tại sao lại thân cận với một hòa thượng nhà phật nhỏ yếu như vậy?
Y làm sao biết, thời kỳ năm trăm năm bị Phật Tổ Như Lai đè dưới Ngũ Hành Sơn, Tôn Ngộ Không đã từng suy tính qua, vì sao mình lại bị trấn áp. Năm trăm năm qua, hắn đã sửa đổi rất nhiều, không còn chuyện một lời không hợp lập tức động thủ.
- Chẳng lẽ phải động thủ?
Thác Tháp Thiên Vương cau mày, y quả thực không muốn thấy loại chuyện này, bởi vi y hoàn toàn không có lòng tin có thể đồng thời ngăn cản Tề Thiên Đại Thánh và Thiên Bồng Nguyên Soái.
Đừng nói Tề Thiên Đại Thánh đã là nửa bước Đạo Tổ cảnh, cho dù là Thiên Bồng Nguyên Soái hiện giờ cũng khiến y chịu thua thiệt lớn.
- Không được vô lễ!
Nhưng mà ngay tại thời điểm Thác Tháp Thiên Vương cho là lần này phải không công mà về, Đường Tăng chợt nói:
- Nếu Lý Thiên Vương đã phụng mệnh Ngọc Đế, vậy bần tăng theo y đi một chuyến đã sao? Bần tăng tin tưởng Ngọc Đế còn đủ sáng suốt phân biệt thị phi.
Thác Tháp Thiên Vương lập tức sửng sốt, kinh ngạc nhìn Đường Tăng.
- Sư phụ...
Tôn Ngộ Không cũng kinh ngạc.
- Sư phụ, thật ra thì người hoàn toàn không cần làm vậy.
Trư Bát Giới nói.
- Chỉ là, bần tăng có một yêu cầu, bần tăng muốn dẫn đồ đệ của bần tăng cùng lên Thiên Đình.
Đường Tăng nói.
Có Tôn Ngộ Không bên cạnh, hắn cũng đủ lực hơn, không lo lắng Thái Thượng Lão Quân đâm thọt.
- Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề.
Thác Tháp Thiên Vương tán thưởng cười một tiếng, thầm nói, - Đường Tăng này thật biết lý lẽ.
- Đã như vậy thì chúng ta lên đường thôi.
Đường Tăng nói, không chút do dự mang đám người Tôn Ngộ Không bay lên trời, bay về phía tầng mây.
Tiểu Bạch Long cũng khôi phục hình người đi theo sau lưng Đường Tăng.
- Cảm phiền Thiên Vương dẫn đường.
Đường Tăng nói.
- Mời!
Thác Tháp Thiên Vương nghiêm mặt nói.
- Thiên Đình đi như thế nào? Trực tiếp bay lên sao?
Đường Tăng hỏi, không kịp chờ đợi đã bay lên
Thác Tháp Thiên Vương lập tức buồn bực rồi. Làm sao lại cảm giác tên Đường Tăng này còn vội hơn mình vậy?
Chỉ là buồn bực có thể trở thành bực bội, có thể không xảy ra mâu thuẫn, Thác Tháp Thiên Vương vẫn rất cao hứng.
- Sư phụ, lão Tôn dẫn đường cho người.
Tôn Ngộ Không cười nói, bay tới trước mặt, chân đạp một đám mây kỳ quái, vô cùng linh hoạt.
Đường Tăng nhìn về phía đám mây dưới chân Tôn Ngộ Không, trong lòng suy đoán, đó chắc là Cân Đẩu Vân nhỉ?
- Đám mây kia vì sao lại cảm giác có sự sống?
Đường Tăng thầm nhủ trong lòng, lấy nhãn lực Danh Sư bốn sao của hắn đủ để nhìn thấu bản chất của một vài sự vật.
Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không nhìn rất có linh tính, khác biệt rất lớn với mây trắng xung quanh.
- Sư phụ, trước kia người chưa từng đi qua Thiên Đình nhỉ? Để con giới thiệu cho người. Thiên Đình và phàm trần thật ra là hai thế giới hoàn toàn khác.
Trư Bát Giới nói:
- Phàm trần là nhân giới, Thiên Đình ở thiên giới, ngoại trừ hai thế giới này còn có một cái địa giới, cũng chính là địa phủ, tổng cộng ba giới thiên địa nhân. Vũ trụ này của chúng ta chính là ba giới sáu đạo.
Đường Tăng lập tức nghiêm túc nghe.
- Địa phủ chính là nơi người chết ở, thiên giới là nơi thần tiên ở, nhân giới chính là thế giới của phàm nhân.
- Chỉ là thiên giới quá lớn, Thiên Đình có lẽ chỉ chiếm một khu vực rất nhỏ, Thiên Đình quản lý toàn bộ thiên giới, giống như đô thành quốc gia của người phàm.
Trư Bát Giới rất nghiêm túc giới thiệu.
Đường Tăng nghe vậy, âm thầm gật đầu trong lòng, hóa ra là hai thế giới khác nhau à.
Năm thầy trò Đường Tăng phi hành ở phía trước, Thác Tháp Thiên Vương mang trăm ngàn thiên binh thiên tướng đi theo sau, cuồn cuộn phá vỡ bầy trời, càng bay càng cao.
Đường Tăng nhìn xuống dưới, chỉ thấy đất đai dưới chân đang nhanh chóng thu nhỏ lại, càng ngày càng nhỏ, cho đến khi không nhìn thấy, chỉ còn lại toàn là mây trắng hoàn toàn ngăn cách nhân giới.
Nhưng Thiên Đình còn chưa tới, phía trên là hư không vô cùng, có thể thấy trăng sao, nhìn như rất gần nhưng lại cảm thấy rất xa xôi.
Ngay tại thời điểm Đường Tăng cho rằng còn phải bay rất lâu, lại cảm giác không gian xung quanh vặn vẹo, trước mắt xuất hiện một mảnh sương mù dày đặc.
Bọn họ xuyên qua sương mù đó, thì thấy được cung điện liên miên vô tận phía trước.
Đó là một dãy đảo to lớn trôi lơ lửng nhìn không thấy cuối, mỗi một hòn đảo giống như một tinh cầu lớn vậy.
Trên đảo có rất nhiều quần thể kiến trúc.
Giữa các đảo trôi lơ lửng có tiên hạc bay lượn, mây mù vờn quanh.
Cùng lúc đó, Đường Tăng cảm thấy một cỗ linh khí thiên địa nồng đậm đến mức thực chất.
← Ch. 088 | Ch. 090 → |