Vay nóng Tinvay

Truyện:Đường Tăng Xông Tây Du - Chương 101

Đường Tăng Xông Tây Du
Trọn bộ 627 chương
Chương 101: Đường Tăng muốn đại náo Thiên Cung
0.00
(0 votes)


Chương (1-627)

Siêu sale Lazada


Đường Tăng cũng không muốn bỏ qua như thế, Thái Thượng Lão Quân muốn đánh lén hắn, mà lại dùng Tam Vị Chân Hỏa, đây quả thực là muốn mạng của hắn a.

Phải biết trước đó tu vi của hắn mới là cấp22, đối mặt với Tam Vị Chân Hỏa cơ hồ không có năng lực phản kháng, có lẽ sẽ bị đốt cháy thành tro bụi ở trong thống khổ.

Coi như cuối cùng được Tử Lan cứu, thế nhưng chuyện này cũng không có khả năng bỏ qua như thế được.

- Đệ tử không tìm được.

Tôn Ngộ Không thành thật trả lời.

- Không tìm được? Sao lại không tìm được chứ?

Đường Tăng kỳ quái hỏi.

- Con đã phá hủy hoàn toàn phủ đệ của Thái Thượng lão nhi, thế nhưng vẫn không tìm được, không biết đối phương đã chạy đi đâu rồi.

Tôn Ngộ Không cũng rất kỳ quái.

- Ngộ Không, sao con không động não một chút đi, Thái Thượng Lão Quân đã không ở phủ đệ, như vậy hắn còn có thể chạy đến nơi nào cơ chứ?

Đường Tăng nói.

- Ý của sư phụ là?

Tôn Ngộ Không sững sờ, dường như đã nghĩ tới điều gì đó.

- Ting, nhiệm vụ nhánh: Đến Thiên Đình một lần, hoàn thành ban thưởng 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kỹ năng!

Thanh âm của hệ thống vang lên trong đầu của Đường Tăng, khiến cho trong lòng Đường Tăng rất là vui mừng.

Nhưng sau một khắc, thanh âm của hệ thống lại một lần nữa vang lên:

- Hiện giờ tuyên bố nhiệm vụ nhánh: Làm siêu cấp Đường Tăng, sao có thể có thù mà không báo cơ chứ? Nội dung nhiệm vụ: Đại náo Lăng Tiêu Bảo Điện, đòi lại công đạo thuộc về ngươi!

Con bà nó!

Đường Tăng lập tức ngẩn ngươi, hệ thống đưa ra nhiệm vụ này là có ý gì đây?

Đại náo Lăng Tiêu Bảo Điện, như vậy không phải tương đương đại náo thiên cung rồi sao?

Chỉ là, rất nhanh Đường Tăng đã trấn định lại, coi như không có nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra thì hắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy, hắn cũng không phải là một Đường Tăng chỉ biết nén giận, ngậm bồ hòn làm ngọt!

Nghĩ đến chỗ này, Đường Tăng lập tức nói với Tôn Ngộ Không:

- Đương nhiên là đi nơi khác rồi, thậm chí có khả năng đã được Ngọc Đế giấu đi rồi.

- Đường Tam Tạng ngươi có ý gì?

Vương Mẫu nương nương quát lớn.

- Bần tăng đang dạy dỗ đồ nhi.

Đường Tăng ra vẻ nghiêm chỉnh nói:

- Ngộ Không, suy nghĩ một chút mà xem, Thái Thượng Lão Quân ở trong Thiên Đình vì Ngọc Đế mà làm nhiều chuyện như vậy, tất nhiên Ngọc Đế sẽ không thấy chết mà không cứu. Nói không chừng khi con đang tìm hắn thì Ngọc Đế đã dấu hắn đi rồi.

- Đường Tam Tạng, đủ rồi.

Vương Mẫu nương nương nhíu mày quát.

- Ngươi gấp cái gì, chẳng lẽ là ngươi dấu Thái Thượng Lão Quân đi hay sao?

Đường Tăng nhìn về phía Vương Mẫu nương nương.

- Nói hươu nói vượn, bản cung không có!

Vương Mẫu nương nương trừng mắt nói.

- Vậy thì đúng rồi, ngươi đừng có gấp, bần tăng chỉ muốn lấy lại công đạo cho Tử Lan mà thôi. Thái Thượng Lão Quân kia khinh người quá đáng, không ngờ lại dùng Tam Muội Chân Hỏa đánh lén Tử Lan, nếu không phải bần tăng may mắn biết được phương pháp giải cứu thì hiện giờ Tử Lan đã vẫn lạc rồi.

Đường Tăng nghiêm túc nói.

- Thế nhưng Tử Lan đã không sao rồi mà.

- Nếu như Tử Lan có chuyện thì hiện giờ sẽ không hài hòa đứng nói chuyện ở nơi này nữa.

Đường Tăng bỗng nhiên mỉm cười, nhưng nụ cười này lại làm cho Vương Mẫu nương nương cảm giác trong lòng phát lạnh.

Tử Lan cảm động đến mức con mắt ướt át nhìn về phía Đường Tăng.

- Ngộ Không.

- Đệ tử ở đây!

Tôn Ngộ Không lập tức đứng ra.

- Đi trước dẫn đường, đi tới Lăng Tiêu Bảo Điện, yết kiến Ngọc Đế lão nhân gia một chút.

- Vâng, sư phụ!

Tôn Ngộ Không lật tay một cái, lấy ra Kim Cô Bổng, đằng đằng sát khí.

- Đường Tam Tạng, ngươi không thể làm như vậy.

Tử Vi tiên tử sốt ruột nói, nàng không nghĩ tới vị hòa thượng này lại lớn gan tới như vậy.

- Đường Tam Tạng, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không? Ngươi làm vậy là tự rước lấy họa đó!

Vương Mẫu nương nương cũng nổi giận.

- Tự rước lấy họa sao? Là Tam Muội Chân Hỏa sao? Chẳng lẽ Vương Mẫu còn muốn để cho tên Thái Thượng Lão Quân kia đánh lén một lần nữa hay sao?

Đường Tăng cười lạnh nói.

- Ngươi...

Vương Mẫu nương nương cắn răng, nàng phát hiện ra thân phận tôn quý của mình ở trước mặt tên hòa thượng này lại không có chút tác dụng nào cả. Chủ yếu nhất là, gia hỏa này cưỡng từ đoạt lý, hung hăng càn quấy, rất thích làm loạn, mà lại quá lớn mật.

Thử hỏi trước hôm nay, nào có thần tiên nào dám to gan nói chuyện với nàng như thế chứ?

Đường Tăng tuyệt đối là người thứ nhất!

- Ngộ Không, dẫn đường!

Đường Tăng nói.

- Cản bọn họ lại!

Vương Mẫu quát.

Lập tức trăm vạn thiên binh thiên tướng bên ngoài Nam Thiên môn đều động, không ngừng lập lòe, bắt đầu kết chiến trận.

Chỉ thấy trong lúc vô số đạo quang mang lập lòe, sát khí kinh khủng từ trong chiến trận bạo phát ra ngoài.

- Mỹ nữ, bần tăng khuyên ngươi nên bảo đám thiên binh thiên tướng này dừng lại, nếu không hôm nay sẽ xảy ra chuyện đẫm máu đó!

Đường Tăng nhìn về phía Vương Mẫu nương nương.

- Ngươi đang uy hiếp bản cung sao?

Vương Mẫu lạnh giọng nói.

- Ngộ Không, trói nữ nhân này lại, để nàng mở đường.

Đường Tăng đột nhiên nói với Tôn Ngộ Không.

- Sao?

Tôn Ngộ Không sững sờ.

Tử Lan và Tử Vi tiên tử đều sững sờ, đám người Trư Bát Giới và Sa Tăng thì lại càng ngẩn người, ngay cả Vương Mẫu nương nương cũng có chút không kịp phản ứng, Đường Tam Tạng này muốn làm gì?

Hắn... Hắn muốn bắt cóc ta?

Vương Mẫu nương nương cảm giác thế giới quan của mình bị lật đổ, hòa thượng này muốn nghịch thiên sao?

Bắt cóc Vương Mẫu nương nương, chuyện này quả thực so với năm đó Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung còn sai lầm lớn hơn nhiều!

- Ngộ Không, còn chưa động thủ sao?

Đường Tăng quát.

- Vâng, sư phụ!

Tôn Ngộ Không bỗng nhiên bắn về phía Vương Mẫu.

- Ngươi dám?

Vương Mẫu giận dữ, trên thân bỗng nhiên có thất thải tiên quang nở rộ, một đạo kết giới đột nhiên xuất hiện.

- Phanh!

Tôn Ngộ Không bị đẩy lùi ra ngoài.

- Sư phụ, trên người Vương Mẫu có pháp bảo hộ thân.

Tôn Ngộ Không nói.

Đường Tăng chợt lách người nắm lấy bả vai của Tôn Ngộ Không, đột nhiên biến mất, sau một khắc đã tiến vào bên trong kết giới của Vương Mẫu.

Sắc mặt của Vương Mẫu đại biến, nàng đã quên đi chuyện Đường Tam Tạng biết thuấn di, đồng thời trong lòng rung động, nàng rất muốn biết, thuấn di bình thường căn bản không có khả năng đột phá kết giới phòng ngự của nàng, nhưng Đường Tam Tạng thuấn di, không ngờ lại không quan tâm tới kết giưới của nàng.

- Phong bế pháp lực của nàng!

Đường Tăng quát.

Tôn Ngộ Không điểm ra một chỉ, thân thể của Vương Mẫu lập tức trở nên mềm nhũn, được Đường Tăng đỡ lấy.

- Ngươi dám...

Vương Mẫu kinh sợ.

- Lớn mật!

- Buông Vương Mẫu ra!

Xa xa, vô số thần tiên đều tức giận, trăm vạn thiên binh thiên tướng càng ngo ngoe muốn động.

- Bần tăng khuyên các ngươi bình tĩnh một chút, nếu không bần tăng sẽ không quan tâm tới chuyện lạt thủ tồi hoa đâu. Khi đó các ngươi gánh chịu nổi trách nhiệm sao?

Đường Tăng quát lạnh một tiếng.

Mặc dù cách nhau rất xa, nhưng bây giờ Đường Tăng đã là Kim Tiên chi cảnh, thanh âm có thể truyền bá đến một khoảng cách bên ngoài rất xa, khiến cho tất cả thần tiên bên ngoài Nam Thiên môn đều nghe được.

Lập tức những vị thần tiên kia đều theo bản năng dừng lại.

- Đường Tam Tạng, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không? Ngươi đã phạm vào tội chết, trong tam giới không có đất dung thân cho ngươi nữa rồi!

Tử Vi tiên tử cảm thấy khó thở, đứng tại chỗ khẽ kêu, nàng hoàn toàn không nghĩ tới lá gan của hòa thượng này còn lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng.

- Không sai, Đường Tam Tạng, nhất định ngươi sẽ phải chết, không ai có thể cứu được ngươi, dám bắt cóc Vương Mẫu, coi như hiện giờ ngươi bó tay chịu trói thì cũng sẽ chết không có chỗ chôn!

Thác Tháp Thiên Vương cũng hét lớn.

Đường Tăng lập tức dùng ánh mắt như nhìn thằng ngốc nhìn về phía Thác Tháp Thiên Vương, lại ra vẻ thương hại nói với Vương Mẫu:

- Xem ra có người rất muốn để cho bần tăng giết chết ngươi nha, hắn nói coi như bần tăng thả ngươi ra thì bần tăng cũng sẽ phải chết không có chỗ chôn, như vậy liệu trước khi chết bần tăng có nên kéo theo ngươi làm đệm lưng hay không?

Sắc mặt của Vương Mẫu nương nương biến hóa, dùng vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn về phía Thác Tháp Thiên Vương.

- Ngươi... Bản vương tuyệt không có ý tứ này!

Thác Tháp Thiên Vương biến sắc.

- Bớt nói nhảm đi, nếu không muốn để cho Vương Mẫu của các ngươi có chuyện thì lập tức tránh ra, nếu không hậu quả các ngươi hiểu rồi đó!

Đường Tăng quát.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-627)