Vay nóng Tinvay

Truyện:Đường Tăng Xông Tây Du - Chương 138

Đường Tăng Xông Tây Du
Trọn bộ 627 chương
Chương 138: Đường Tăng phân thích thân thế của Hồng Hài Nhi
0.00
(0 votes)


Chương (1-627)

Siêu sale Shopee


- Ha ha ha ha, Tề Thiên Đại Thánh chó má gì, hãy đợi đến khi chết cháy trong Tam Muội Chân Hỏa của bản đại vương đi!

Hồng Hài Nhi cười to, giọng cười non nớt mà trong trẻo truyền đi rất xa.

Bùm!

Toàn thân Tôn Ngộ Không chấn động mạnh một cái, hỏa diễm bao phủ toàn thân như bị đánh tan.

- Cái gì... lại tắt đi Tam Muội Chân Hỏa của bản đại vương?!

Hồng Hài Nhi chấn động.

Nếu không có lần đột phá trước, Tôn Ngộ Không cũng không có cách nào dập tắt Tam Muội Chân Hỏa, nhưng hiện giờ hắn đã không giống như trước nữa rồi.

- Yêu quái, dám dùng lửa thiêu lão Tôn ta, muốn chết!

Tôn Ngộ Không giận dữ, lập tức ra tay.

- Ngộ Không, chờ một chút.

Đường Tăng mở miệng, hắn dùng pháp lực quấn lấy đám người Trư Bát Giới, Thuấn Di một cái liền ra khỏi Cửu Long Thần Hỏa Trảo của Hồng Hài Nhi.

- Sao đã ra hết rồi?

Hồng Hài Nhi bị dọa hết hồn, vốn là cho là Cửu Long Thần Hỏa Trảo có thể vây khốn được đám người Đường Tăng, thậm chí còn có thể trực tiếp nướng chín.

Tôn Ngộ Không có thể phá tan Cửu Long Thần Hỏa Trảo vốn đã bất ngờ rồi, không ngờ Đường Tăng và đám Trư Bát Giới cũng có thể thoát ra được.

Thấy tình thế không ổn, Hồng Hài Nhi xoay người bỏ chạy, hơn nữa còn quát to:

- Sơn Thần, mau khiêng núi tới đè chết bọn họ đi!

- Đại Vương, điều này...

Một trung niên mặc khôi giáp xuất hiện ngoài ngàn mét, vẻ mặt khó xử, hắn cũng không dám đắc tội với Tề Thiên Đại Thánh đâu.

- Ngươi có nghe lời của bản đại vương không hả?

Hồng Hài Nhi uy hiếp.

- Vâng, vâng...

Sơn Thần biến sắc, vội vàng nghe theo, chỉ thấy hắn nhấc tay một cái, mấy ngọn núi lớn gần đó đồng loạt bay tới hướng đám Đường Tăng đang đứng.

- Xem lão Tôn đây!

Tôn Ngộ Không hét lớn một tiếng, Kim Cô Bổng lập tức biến dài ra, vung mạnh một cái hướng ra phía ngoài.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Mấy ngọn núi lớn trực tiếp bị đánh bạo, cự thạch khắp trời bay loạn bốn phương tám hướng.

Năm đó Ngũ Chỉ Sơn của Phật Tổ Như Lai thiếu chút nữa đã không đè ép được Tôn Ngộ Không, huống chi là mấy ngọn núi nho nhỏ của Sơn Thần?

Sau khi đánh tan mấy ngọn núi, thân hình Tôn Ngộ Không lóe lên, hóa thành tia sáng đuổi theo hướng Hồng Hài Nhi.

Lúc này khí tức của Hồng Hài Nhi đã giảm xuống, hiển nhiên chiến lực cường đại kia của nàng không duy trì được lâu.

- Ngộ Không, không cần phải giết nàng.

Đường Tăng vội vàng kêu lên.

- Vâng, sư phụ, lão Tôn ta chỉ đánh nàng tàn phế thôi.

Tôn Ngộ Không nói, tốc độ tăng lên tới mức nhanh nhất, trong nháy mắt đã đuổi kịp Hồng Hài Nhi, hơn nữa còn đánh được mấy gậy.

Sắc mặt Hồng Hài Nhi thay đổi rõ ràng, hét lớn:

- Phụ vương, cứu con...

Bò ùm...

Trong hư không vang lên tiếng bò kêu đinh tai nhức óc, một con trâu xuất hiện trong hư không chặn lại Kim Cô Bổng.

Keng---

Một tiếng động thật lớn vang lên, giọng nói hóa thành lực công kích kinh người, phá hoại một khoảng núi rừng lớn bên cạnh.

- Hả?

Tôn Ngộ Không sửng sốt, nhìn về phía trước, nhìn thấy bóng dáng một người cao lớn đi tới, hắn cao đến một trượng, cường tráng kinh người, đầu trâu mặt trâu lỗ mũi trâu, còn có hai cái sừng trâu đen nhánh lấp lánh hàn quang.

- Ngưu đại ca?

Tôn Ngộ Không sửng sốt, nhận ra người tới chính là đại ca đã kết bái với hắn

Ngưu Ma Vương.

- Phụ vương, hầu tử này muốn giết hài nhi.

Hồng Hài Nhi cáo trạng, nước mắt liên tục tuôn ra.

Ngư Ma Vương thấy nữ nhi của mình chịu uất ức, lập tức tức giận, lỗ mũi phun khí trắng:

- Tôn Ngộ Không, ngươi dám giết nữ nhi của lão Ngưu ta?

- Cái gì, Yêu quái này là nữ nhi của ngươi?

Tôn Ngộ Không há hốc mồm.

- Phụ vương, người nhất định phải báo thù thay cho hài nhi.

Hồng Hài Nhi làm bộ đáng thương nói.

- Hài nhi yên tâm, vi phụ hiện giờ giáo huấn con khỉ này một chút.

Ngưu Ma Vương hừ hừ nói.

- Ngưu đại ca, hiểu lầm, điều này là hiểu lầm.

Tôn Ngộ Không cười nói, hắn cũng không phải sợ Ngưu Ma Vương, mà vì không muốn trở mặt với đại ca kết bái với mình.

- Hiểu lầm cái rắm, bò ùm...

Cánh tay khổng lồ của Ngưu Ma Vương chấn động, muốn ra tay.

- Ngưu Ma Vương, ngươi xác nhận nàng là nữ nhi của ngươi?

Đột nhiên Đường Tăng xuất hiện trên không trung cách đó vài trăm mét, trào phúng nhìn Ngưu Ma Vương.

Ngưu Ma Vương theo bản năng dừng động tác trong tay lại nhìn về phía Đường Tăng, thấy Đường Tăng rõ ràng đang mặc thiền y của cao tăng, khoác áo Cà Sa, lại có một đầu tóc anh tuấn, không khỏi sửng sốt:

- Hòa thượng ở đâu ra, đây không phải nói nhảm sao? Hồng Hài Nhi chính là kết tinh của ta với thê tử Thiết Phiết ân ái thành.

- Ngưu đại ca, đây là sư phụ ta Đường Tam Tạng từ Đông thổ Đại Đường đang muốn đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Tôn Ngộ Không giới thiệu.

- Thì ra chính là Đường Tam Tạng, ngươi muốn giết hài nhi của ta?

Ngưu Ma Vương tức giận nói.

- Không phải chứ, Ngưu Ma Vương, theo bần tăng biết, ngươi hẳn là Ngưu Yêu, nhưng ngươi có phát hiện ra rằng trên người Hồng Hài Nhi không có một chút huyết mạch trâu nào không.

Đường Tăng mỉm cười nói.

Ngưu Ma Vương nhướng mày, đây cũng vẫn luôn là điểm nghi hoặc của hắn, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Đường Tăng tiếp tục nói:

- Ngươi có thể sẽ nói nàng ấy di truyền đặc thù của Công chúa Thiết Phiến, nhưng ngươi đã từng nghĩ qua cho dù không có huyết mạch di truyền của người, nếu thật sự là giống loài của ngươi, với thực lực của ngươi bây giờ đủ để cảm ứng ra nhịp đập huyết mạch chứ.

Ngưu Ma Vương lại lần nữa nhướng mày.

- Không có phải không? Có thế chứ, bần tăng tuyệt đối sẽ không nhìn lầm. Hồng Hài Nhi này không có một chút quan hệ máu mủ nào với ngươi cả.

Đường Tăng cười nói.

- Ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy!

Ngưu Ma Vương tức giận, nếu thật sự như lời Đường Tăng, vậy thì sự thật không thể chịu được.

- Đường Tăng, ngươi nói bậy, chớ châm ngòi ly gián!

Hồng Hài Nhi cũng quát to.

Đường Tăng không để ý đến Hồng Hài Nhi, tiếp tục nói với Ngưu Ma Vương:

- Ngưu Ma Vương, Hồng Hài Nhi có rất nhiều Đậu Tiên Tát Đậu Thành Binh, có phải ngươi cho nàng không?

- Đó là Công chúa Thiết Phiến mẹ nàng cho nàng, ngươi rốt cuộc muốn nói gì?

Sắc mặt Ngưu Ma Vương ngày càng khó coi.

- Ồ? Thì ra là thế, bần tăng đã nói mà, làm sao ngươi có thể lấy Đậu Tiên này được, mà Công chúa Thiết Phiến lấy, nhưng sao Công chúa Thiết Phiến lấy được?

Đường Tăng mỉm cười, tiếp tục nói:

- Theo bần tăng quan sát, Hồng Hài Nhi hình như có Tam Muội Chân Hỏa phải không? Hơn nữa còn rất tinh khiết. Theo bần tăng biết, đây chính là một loại thiên phú huyết mạch, nhưng mà Ngưu Ma Vương à, ngươi có vẻ không có Tam Muội Chân Hỏa nhỉ?

Hai đầu lông mày Ngưu Ma Vương cau chặt lại lần nữa.

- Chẳng lẽ di truyền từ Công chúa Thiết Phiến?

Đường Tăng cười hỏi.

- Sư phụ, Công chúa Thiết Phiến cũng không có Tam Muội Chân Hỏa.

Trư Bát Giới nói, ánh mắt xuất hiện tia cổ quái.

- Ối chà.

Đường Tăng bừng tỉnh gật đầu, tiếp tục nói với Ngưu Ma Vương

Theo bần tăng biết, loại Đậu Tiên này chính là của Thái Thượng Lão Quân ở Thiên Đình, nhưng lại xuất hiện trong tay Công chúa Thiết Phiến, hơn nữa Đậu Tiên này vô cùng có giá trị, sao trong tay Công chúa Thiết Phiến lại có nhiều như vậy.

- Xem ra quan hệ giữa Thái Thượng Lão Quân và Công chúa Thiết Phiến không tệ chứ sao.

- Đúng rồi, thiếu chút nữa thì quên, Thái Thượng Lão Quân cũng có Tam Muội Chân Hỏa. Hả? Lẽ nào Tam Muội Chân Hỏa của Hồng Hài Nhi là di truyền từ Thái Thượng Lão Quân?

Đường Tăng tỏ vẻ kinh ngạc nói.

- Bò ùm, Đường Tam Tạng, ngươi chớ nói hươu nói vượn!

Ngưu Ma Vương giận dữ, nhưng không công kích, bởi vì hắn cũng bắt đầu hoài nghi, sắc mặt rất khó coi.

- Chớ gấp, ngươi thử ngẫm lại xem. Theo bần tăng biết, Công chúa Thiết Phiến hẳn có một cây quạt Ba Tiêu. Rất nhiều năm về trước, Thái Thượng Lão Quân có hai cây quạt Ba Tiêu, cho hai đồng tử của hắn dùng để quạt lửa trong lò Bát Quái, nhưng từ sau khi Tôn Ngộ Không đại náo Thiên Cung, một cây đã biến mất, chẳng lẽ Công chúa Thiết Phiến nhặt được?

- Thế nhưng loại quạt cực phẩm như vậy, Công chúa Thiết Phiến chắc hẳn là không giữ được nhỉ? Nhưng chẳng ai đến đoạt cả.

- Nói đến đây, lại đúng lúc Công chúa Thiết Phiến có lẽ đến ở Hỏa Diệm Sơn nhỉ?

- Bần tăng bấm tay tính toán, Hỏa Diệm Sơn dường như là tinh hoa Tam Muội Chân Hỏa mà năm đó Thái Thượng Lão Quân chế tạo ra trong lò Bát Quái, khiến chỗ đó không có một ngọn cỏ, đúng lúc cư dân nơi đó cứ một khoảng thời gian ngắn sẽ dâng bảo vật lên cho Công chúa Thiết Phiến, để Công chúa Thiết Phiến dùng quạt Ba Tiêu dập lửa, sau đó thu bảo vật.

Nói đến đây, Đường Tăng cười sâu xa nói:

- Ngưu Ma Vương, có cảm thấy điều này có giống như bao dưỡng tiểu tam không? Đến cả cuộc sống ăn uống hàng ngày của tiểu tam cũng lo lắng.

Sắc mặt Ngưu Ma Vương đã âm trầm đến dọa người:

Bò ùm bò ùm...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-627)