← Ch.139 | Ch.141 → |
- Cũng không thể nói là toàn bộ ký ức truyền thừa, chỉ là căn cứ theo ấn ký trong huyết mạch, nhìn thấy một vài mảnh vỡ cảnh tượng tàn khuyết.
Tôn Ngộ Không nói:
- Bồ Tát, xin hỏi, ta rốt cuộc có phải do cha mẹ sinh ra không?
Quan Âm Bồ Tát thở dài một tiếng, nói:
- Ngộ Không, ngươi thật sự là do Ngũ Thải Thạch hấp thu tinh hoa của thiên địa nhật nguyệt sau đó sinh ra linh tính hóa thành.
- Nhưng tại sao ta lại có huyết mạch Thần Viên? Vì sao ta lại có ký ức truyền thừa? – Tôn Ngộ Không hỏi lại.
- Điều này... – Quan Âm Bồ Tát có chút chần chờ, nói:
- Ngươi quay lại nơi ngươi được sinh ra, có lẽ có thể tìm được câu trả lời.
- Nơi ta sinh ra? Hoa Quả Sơn?
Tôn Ngộ Không chớp chớp mắt, sau đó ôm quyền nói:
- Đa tạ Bồ Tát chỉ điểm, lão Tôn đi đây!
Vừa nói dứt lời, một cái Cân Đẩu Vân, hóa thành vệt sáng bay về phía Hoa Quả Sơn.
Nhìn Tôn Ngộ Không biến mất, thần sắc lo lắng trong mắt Quan Âm Bồ Tát càng đậm:
- Cũng không biết đây rốt cuộc là phúc hay họa.
- Rống, tiện nhân, ta giết ngươi!!
Bỗng nhiên truyền đến âm thanh phẫn nộ của Ngưu Ma Vương.
Sắc mặt Quan Âm Bồ Tát thay đổi, vội vàng bay về phía đó.
Trư Bát Giới cùng Sa Tăng còn có Tiểu Bạch Long lúc này đang vội vàng bay về phía Đường Tăng vừa biến mất, từ xa nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát, đều là có chút nghi hoặc.
- Hầu ca sao vậy? – Trư Bát Giới nghi ngờ nói.
- Cảm xúc của Đại sư huynh dường như có chút khác thường. – Sa Tăng nói.
- Chúng ta vẫn nên tìm được sư phụ trước đã. – Tiểu Bạch Long đề nghị.
- Đúng đúng, Quạt Ba Tiêu chính là Linh Khí ra đời từ khi mới bắt đầu khai thiên lập địa, cũng không biết sư phụ bị quạt tới nơi nào.
.................................
Ngưu Ma Vương cùng Thiết Phiến công chúa hoàn toàn đàm phán thất bại, mặc dù Thiết Phiến công chúa luôn miệng phủ nhận, nhưng nàng căn bản không thể giải thích lai lịch của những pháp bảo kia, và chuyện Hồng Hài Nhi không có huyết mạch của Ngưu Ma Vương.
- Lão Ngưu, ngươi bình tĩnh một chút, đừng nghe Đường Tăng kia nói bậy, đây là Hoảng Kim Thằng, không phải Khốn Tiên Tác. – Thiết Phiến công chúa giải thích, đồng thời kéo Hồng Hài Nhi nhanh chóng né tránh công kích của Ngưu Ma Vương.
- Rống... – Ngưu Ma Vương nghe vậy, càng tức giận không kiềm được:
- Tiện nhân, thật cho rằng lão Ngưu ta là mắt bị mù sao? Đây đương nhiên là Hoảng Kim Thằng, Khốn Tiên Tác là bảo vật của Bồ Đề Tổ Sư!
- A, ngươi...
Thiết Phiến công chúa sắc mặt đại biến, nàng hiểu ra rồi, mình đã nhảy vào bẫy mà Đường Tăng thiết kế, Đường Tăng muốn để cho mình chính miệng nói ra đây là Hoảng Kim Thằng.
- Tiện nhân, chết đi!
Ngưu Ma Vương thét lên, dùng sừng đánh tới.
Thấy chuyện này đã hoàn toàn không thể giảng hoà, Thiết Phiến công chúa vô cùng tức giận, bỗng nhiên dùng Quạt Ba Tiêu phất qua.
- Ầm ầm...
Gió lốc khủng bố cuốn lấy thiên địa, các ngọn núi lớn xung quanh đều bị thổi bay, cuồng phong rít gào, cuốn về phía Ngưu Ma Vương.
- Ngươi... Tiện nhân... – Ngưu Ma Vương hét to, nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, mình không thể tránh thoát, trực tiếp bị cơn lốc cuốn lấy, không thể khống chế thân hình, kêu thảm một tiếng sau đó hóa thành chấm đen, biến mất phía chân trời.
Quan Âm Bồ Tát đang chạy về bên này nhìn thấy một màn như vậy, ngẩn người, mặc dù bây giờ tình thế nguy hiểm của Hồng Hài Nhi đã được hóa giải, nhưng nàng lại càng thêm lo lắng.
...........................
Hồng Hài Nhi thấy Ngưu Ma Vương bị Quạt Ba Tiêu thổi bay, thở dài một hơi, sau đó vẻ mặt ngốc nghếch hỏi:
- Nương, Ngưu Ma Vương thật sự không phải phụ vương của Hài Nhi sao? Chả trách Hài Nhi luôn luôn nhìn hắn không thuận mắt, sừng trâu mà hắn luôn luôn tự cho rằng rất đẹp, khó coi chết đi được.
Thiết Phiến công chúa bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Hồng Hài Nhi ngây thơ lại không biết trời cao đất rộng bên cạnh, thở dài nói:
- Hài Nhi, rất nhiều chuyện, đợi sau này ngươi lớn lên sẽ biết.
- Tại sao phải lớn lên mới biết? – Hồng Hài Nhi nghi hoặc nói.
- Bởi vì... – Thiết Phiến công chúa đang muốn mở miệng, lại đột nhiên nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát từ xa bay tới, vội vàng ngừng lại.
- La Sát Nữ. – Quan Âm Bồ Tát dừng lại tại khoảng không gần đó, thanh âm réo rắt truyền tới.
- Ngươi là người phương nào? – Hồng Hài Nhi khẽ quát.
- Hài Nhi, không được vô lễ, đây là Nam Hải Quan Âm Bồ Tát. – Thiết Phiến công chúa vội vàng quát Hồng Hài Nhi, sau đó hành lễ nói:
- Thiết Phiến bái kiến Quan Âm Bồ Tát.
Quan Âm Bồ Tát mỉm cười gật đầu.
- Hóa ra ngươi chính là Quan Âm Bồ Tát kia a? – Hồng Hài Nhi đột nhiên hiểu ra.
Thiết Phiến công chúa vội vàng che lại miệng Hồng Hài Nhi, lo lắng Quan Âm Bồ Tát trách phạt, trong lòng lại áy náy, những năm gần đây mình chỉ lo tu luyện, ít dành thời gian dạy dỗ nữ nhi bảo bối, hơn nữa nàng lại có vô số bảo vật hộ thân, khiến cho nàng coi trời bằng vung.
- Quan Âm thứ tội, Hồng Hài Nhi nàng còn nhỏ, không hiểu lễ nghĩa. – Thiết Phiến công chúa cung kính nói.
Quan Âm Bồ Tát gật gật đầu, nói:
- Thân phận của Hồng Hài Nhi e là không áp xuống được nữa, đúng lúc bên cạnh ta thiếu một đạo đồng, liền để nàng đi theo ta tu hành đi.
Thiết Phiến công chúa nghe vậy lập tức mừng rỡ:
- Đa tạ Quan Âm Bồ Tát.
- Nương, ta không muốn đi theo nữ nhân này. – Hồng Hài Nhi không đồng ý.
- Hài Nhi nghe lời, đi theo Quan Âm Bồ Tát, nàng có thể bảo vệ ngươi bình an. – Thiết Phiến công chúa nói.
Hồng Hài Nhi mặc dù vô cùng không muốn, nhưng cũng không thể không nghe theo sự sắp xếp của mẫu thân, đành bay đến bên người Quan Âm Bồ Tát.
Đài sen dưới chân Quan Âm Bồ Tát biến lớn một chút, để Hồng Hài Nhi cũng có thể đứng ở phía trên, sau đó nàng mỉm cười với Thiết Phiến công chúa, liền quay người bay về phía chân trời.
Nhìn Quan Âm Bồ Tát cùng Hồng Hài Nhi biến mất, Thiết Phiến công chúa vô cùng không nỡ, nhưng nàng biết chỉ có như vậy mới là tốt nhất đối với Hồng Hài Nhi.
Hồng Hài Nhi đi theo bên cạnh Quan Âm Bồ Tát, nhìn như bị trói buộc tự do, thực ra là Quan Âm Bồ Tát đang bảo vệ nàng, đồng thời còn có thể dạy nàng đạo lý đối nhân xử thế.
Chuyện năm đó, Quan Âm Bồ Tát là một trong những người biết rõ nội tình, có Quan Âm Bồ Tát chăm sóc Hồng Hài Nhi, Thiết Phiến công chúa cũng yên tâm.
Thiết Phiến công chúa vuốt ve chiếc quạt trong tay, hơi có chút xuất thần, rất nhiều người đều biết nàng là Thiết Phiến công chúa, nhưng lại có rất ít người biết một thân phận khác của nàng: La Sát Nữ!
Rất lâu trước đây, nàng chỉ là một yêu quái hung ác, cũng chính là một trong thập đại La Sát thời kỳ viễn cổ, bởi vì làm quá nhiều điều ác, bị Phật Tổ phái người truy sát, cuối cùng bị đánh tan thân thể, hồn phách tiêu tán giữa thiên địa, không được luân hồi.
Sau đó lại trải qua năm tháng dài đằng đẵng, nàng được một thanh niên tự xưng là "Thái Thượng" cứu, thanh niên kia tái tạo thân thể cho nàng, cho nàng cơ hội làm người, và bảo nàng tiến vào Thiên giới, tìm một Thánh nhân tên là "Lão Tử".
Sau khi nàng tìm được Thánh nhân kia, mới biết được, người kia lại chính là cái bóng của thanh niên "Thái Thượng", điều này khiến nàng vô cùng khiếp sợ, cảm thấy mình tiếp xúc đến bí mật bên ngoài Tam Giới Lục Đạo.
Cho dù đã trải qua năm tháng vô tận, nàng vẫn nhớ như in, Thánh nhân kia có một con Thanh Ngưu, vô cùng cường đại.
Về sau, thọ nguyên của nàng hao hết, dưới sự trợ giúp của Thánh nhân kia luân hồi mà vẫn giữ được ký ức, tu luyện lại từ đầu, cuối cùng phi thăng tiến nhập Thiên Đình, gặp được Thái Thượng Lão Quân, được biết Thái Thượng Lão Quân là hóa thân của Thánh nhân kia, nàng liền trung thành đi theo bên cạnh Thái Thượng Lão Quân một khoảng thời gian, khoảng thời gian đó cũng là thời gian nàng vui vẻ nhất.
Sau đó lại qua một khoảng thời gian, Tề Thiên Đại Thánh đại náo Thiên cung, Thái Thượng Lão Quân bị ảnh hưởng, đạo tâm xuất hiện vết rách.
Cũng đúng vào lúc này, một yêu quái gọi Ngưu Ma Vương xuất hiện, chấn động Thiên Đình.
Thái Thượng Lão Quân nói cho nàng, Ngưu Ma Vương kia, chính là đời sau của Thanh Ngưu dưới trướng "Lão Tử", bởi vì ngoài ý muốn mà rơi xuống Nhân giới, tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với tín ngưỡng Phật giới.
Lúc này, Quan Âm Bồ Tát tới tìm nàng, nói rằng Phật Tổ đã nhìn thấu thân phận của nàng, nàng muốn tự do cũng được, giúp Phật Tổ làm một chuyện: Giám thị hành động của Ngưu Ma Vương!
Mà lúc này nàng đã mang thai, vì để che giấu một vài chuyện, nàng liền lựa chọn gả cho Ngưu Ma Vương.
Sau đó sinh hạ một nữ nhi, chính là Hồng Hài Nhi!
← Ch. 139 | Ch. 141 → |