Vay nóng Tinvay

Truyện:Đường Tăng Xông Tây Du - Chương 162

Đường Tăng Xông Tây Du
Trọn bộ 627 chương
Chương 162: Ngưu Ma Vương lấy kinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-627)

Siêu sale Shopee


- Trời ạ, Phật Như Lai ngươi là một tên vương bát đản, Quan Âm Bồ Tát mau tới thu Đường Tăng này đi, ta mặc kệ!

- Mụ mụ, ta muốn về nhà...

Ngưu Ma Vương ở nơi đó hét thảm, âm thanh thê lương, khiến cho người nghe thương tâm, rơi lệ.

Đám người Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới trợn mắt há hốc mồm, đây là Ngưu Ma Vương sao?

A, thế giới quan đều bị lật đổ.

Ngưu Ma Vương đầy nước mắt nước mũi ở nơi đó khẩn cầu, bởi vì hắn cảm giác Đường Tăng thật sự muốn ăn hắn, nước bọt chảy ra kia tuyệt đối không giống giả vờ.

Hắn hoàn toàn không hiểu nổi, hòa thượng không phải tin phật không ăn thịt sao?

Ngưu Ma Vương âm thầm quyết định, sau này nếu có ai nói cho hắn biết hòa thượng tin phật không ăn thịt, hắn nhất định sẽ hung hăng giáo huấn kẻ nói điều đó.

- Ngưu Ma Vương khóc sao? Đại sư huynh, Ngưu Ma Vương khóc...

Trư Bát Giới giật mình nói.

- Ha ha ha ha, Ngưu đại ca, ngươi không phải luôn luôn rất kiên cường sao? Tại sao lại khóc như vậy?

Tôn Ngộ Không cũng pha trò.

- Khốn kiếp, kẻ sĩ có thể giết nhưng không thể bị sỉ nhục, ngươi cũng để cho người ăn thử một lần xem?

Ngưu Ma Vương phẫn nộ trừng mắt, chết cũng không sợ, đáng sợ là chết còn bị người ăn, sau đó biến thành phân.

Đường Tăng cuối cùng vẫn không có chém xuống, hắn cầm cái dao mổ trâu cực lớn ở nơi đó trêu tức nhìn Ngưu Ma Vương, hỏi:

- Thực sự là Quan Âm Bồ Tát bảo ngươi theo bần tăng lấy kinh sao?

- Đương nhiên là thật, còn thật hơn cả vàng ấy chứ!

Ngưu Ma Vương bảo đảm nói.

- Chính là trong đội ngũ của bần tăng đã không cần trợ thủ nữa.

Đường Tăng suy tư nói:

- Trước đây bần tăng còn yếu ớt, Quan Âm Bồ Tát bảo bần tăng nhận đồ đệ vẫn tính là bình thường, để bảo vệ bần tăng Tây Thiên lấy kinh. Nhưng hiện tại, bần tăng đã không cần bảo vệ, Quan Âm Bồ Tát tại sao lại đưa một đồ đệ tới nữa?

Đây cũng là điểm Đường Tăng cảm tahasy kỳ quái.

- Cái này... Lão Ngưu ta cũng không biết, Quan Âm Bồ Tát nói như vậy.

Ngưu Ma Vương đáp.

- Thật ra, cũng không phải là không thể nhận lấy ngươi, nhưng ngươi có thể làm cái gì được? Đánh yêu quái thì không cần tới ngươi, cũng không có hành lý cần ngươi vác, mở đường đã có đại đồ đệ Ngộ Không của bần tăng, hiện tại cũng không cần đi xin cơm nữa.

Đường Tăng vác thanh đao mổ trâu cực lớn ở trên vai, nhìn Ngưu Ma Vương:

- Những cái này đều không cần tới ngươi, vậy ngươi gia nhập vào có tác dụng gì chứ?

- A? Ta ta ta...

Ngưu Ma Vương đặc biệt ủy khuất, mình đường đường là Bình Thiên Đại Thánh Ngưu Ma Vương, ngay cả Ngọc Đế lão nhi cũng không để vào mắt, bây giờ lại bị một hòa thượng ghét bỏ?

- Nếu vô dụng, vậy cứ giết ăn thịt là được.

Đường Tăng liếm môi một cái.

- Không nên, ta có thể đi theo làm tùy tùng, có thể giúp sư phụ làm việc vặt, làm trâu làm ngựa cũng được mà.

Ngưu Ma Vương hét lớn, vì không bị ăn, hắn cũng bất chấp mọi giá.

- Ngươi vốn chính là trâu.

Đường Tăng nói:

- Chỉ có điều, làm trâu làm ngựa ngược lại không tệ, nhưng nếu chẳng may thả ngươi đi ra, ngươi qua sông đoạn cầu thì phải làm sao bây giờ? Dù sao ngươi thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, giữ ngươi ở bên người, cuối cùng vẫn là quả mìn định giờ, bần tăng vẫn cảm thấy giết ăn thịt trâu tương đối tốt hơn, không chỉ giải quyết tai họa ngầm, còn có thể lấp đầy bụng.

- Không thể được sư phụ, ngài làm như vậy làm sao ăn nói được với Quan Âm Bồ Tát a, lại nói lão Ngưu ta tuyệt đối không phải là loại người vong ân phụ nghĩa, sư phụ cứu ta đi ra, chính là có ơn lớn đối với ta, ta tuyệt đối sẽ không phản bội, nếu như ta phản bội, thiên lôi đánh xuống. Sư phụ, ta thề với trời!

Ngưu Ma Vương hợp lại, trực tiếp thề với trời.

Sau một khắc, pháp tắc hạ xuống, một đạo ký hiệu huyền ảo đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt in vào mi tâm của Ngưu Ma Vương, sau đó tiếp vào trong cơ thể hắn.

- Sao?

Đường Tăng ngạc nhiên, không nghĩ tới Ngưu Ma Vương này quyết đoán như vậy, hoàn toàn không do dự đã lập lời thề.

Không trách được có thể lừa gạt nhiều mỹ nữ như vậy, hoa ngôn xảo ngữ thực sự là hạ bút thành văn, thật sự không hổ danh là Ngưu Ma Vương.

- Ngưu Ma Vương không ngờ phát lời thề thiên đạo?

Trư Bát Giới cũng giật mình nói.

- A? Ngưu Ma Vương phát lời thề thiên đạo sao?

Tôn Ngộ Không kinh ngạc nói:

- Ha ha, Ngưu đại ca này cũng bị hù dọa, sư phụ thật lợi hại.

- Sư phụ là lợi hại, không ngờ trấn áp khiến Ngưu Ma Vương phải phục.

Sa Tăng lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn Đường Tăng.

- Lời thề thiên đạo là tuyệt đối không thể vi phạm, một khi vi phạm sẽ thật sự ứng nghiệm.

Tiểu Bạch Long mở miệng nói.

Về điểm ấy, Đường Tăng đương nhiên cũng hiểu, đối với thần tiên, không thể dễ dàng phát ra lời thề, bởi vì đó là một loại nhân quả, sẽ trở thành thật sự.

Phát ra lời thề xong, Ngưu Ma Vương lộ ra vẻ đáng thương nhìn Đường Tăng, trên thực tế trước đây không lâu, thật ra hắn có suy nghĩ sẽ qua sông chặt cầu, hắn vốn định chờ tới khi Đường Tăng này thả mình ra, sau đó hung hăng trả thù lại, nhưng Đường Tăng thông minh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.

- Sư phụ?

Tôn Ngộ Không nhìn về phía Đường Tăng, chờ Đường Tăng quyết định.

- Sư phụ, thật ra thu thêm một đồ đệ cũng không tệ, này Ngưu Ma Vương và Thiên Đình cũng có thù, nếu như kéo hắn tiến vào đội ngũ, tương lai khi ầm ĩ với Thiên Đình thời gian lớn hơn nữa, chúng ta cũng càng thêm an toàn.

Trư Bát Giới cũng nói.

Nếu như Ngọc Hoàng đại đế nghe được lời Trư Bát Giới nói, không biết có thể tức chết hay không.

- Sao? Là đạo lý này à, Bát Giới con không tệ.

Đường Tăng mỉm cười, lập tức nói với Ngưu Ma Vương:

- Vậy bần tăng lại để cho ngươi đi ra. Ngũ Chỉ Hỏa Diệm sơn này là do Như Lai Phật Tổ tạo ra? Bần tăng nên cứu ngươi thế nào?

Ngưu Ma Vương vui mừng, nói:

- Quan Âm Bồ Tát nói chỉ có sư phụ mới có thể cứu ta, ta cũng không biết cứu thế nào cả.

Ánh mắt của Đường Tăng nhất thời sáng lên, cảm thấy chắc hẳn là giống như cứu Tôn Ngộ Không vậy, trực tiếp niệm kinh đi?

Vì vậy hắn chắp hai tay lại trước ngực, ở nơi đó niệm kinh, nội dung kinh văn tự nhiên là kinh phật phàm cấp.

Theo Đường Tăng niệm kinh, phong ấn được Như Lai Phật Tổ bố trí ở đỉnh Ngũ Chỉ Hỏa Diệm sơn đột ngột phát ra ánh sáng, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay về chân trời phía tây sau đó biến mất.

Cùng lúc đó, Ngưu Ma Vương cảm giác trên người nhẹ bỗng, hắn lập tức hưng phấn điên cuồng hét lên.

- Ò!

Một dao động pháp lực ngập trời cuốn ra ra, Ngưu Ma Vương chậm rãi đứng lên, cả ngọn Ngũ Chỉ Hỏa Diệm sơn khổng lồ đều bị nâng dậy, lực lượng khủng khiếp khiến cho Đường Tăng chấn động.

- Mau lui lại!

Đường Tăng lập tức thuấn di rời khỏi chỗ này.

Đám người Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới cũng nhanh chóng lui lại.

- Ầm ầm ầm...

Ngưu Ma Vương bạo phát, trực tiếp đánh cho Ngũ Chỉ Hỏa Diệm sơn chia năm xẻ bảy, từng cục đá cực lớn với lửa mạnh thiêu đốt bay loạn.

Ở đây đá loạn sụp đổ, phát ra tiếng nổ lớn vang dội.

- Ò... Lão Ngưu ta cuối cùng đi ra!

Thân thể của Ngưu Ma Vương tăng lên đến tầm cao hai trượng, sừng sững ở trong lửa lớn, tản ra khí thế nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.

- Ngưu đại ca là muốn phát cuồng sao? Hắc hắc.

Bỗng nhiên, giọng nói của Tôn Ngộ Không truyền vào trong tai Ngưu Ma Vương, lập tức Ngưu Ma Vương rùng mình một cái, vội vàng thu hồi khí thế.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Đường Tăng đứng ở trên bầu trời cách đó vạn thước, cảnh giác nhìn về phía bên này, hình như có xu thế một lời không hợp lại ăn thịt trâu.

- Sư phụ, xin nhận lão Ngưu ta một lạy.

Ngưu Ma Vương vội vàng bước một bước đi ra khỏi phạm vi của lửa lớn, bay đến trên bầu trời, quỳ xuống ở trước mặt Đường Tăng lạy.

Nếu đã hạ quyết tâm, vậy hắn sẽ bất chấp mọi giá. Ngưu Ma Vương cũng nghĩ tới, gia nhập đội ngũ lấy kinh chưa chắc đã là chuyện xấu.

Thấy Ngưu Ma Vương quỳ xuống lạy, chính thức bái sư, lúc này Đường Tăng mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn vẫn căn dặn Tôn Ngộ Không, bả hắn chú ý Ngưu Ma Vương, ngàn vạn không thể để cho hắn có xu hướng phản bội.

- Rất tốt, từ hôm nay trở đi, con chính là đệ tử thứ năm của vi sư, các con phải đoàn kết hữu ái, không thể nội loạn.

Đường Tăng mỉm cười nói.

- Vâng, sư phụ!

Ngưu Ma Vương vội vàng trả lời.

- Hắc hắc, Ngưu đại ca... Không, Ngưu sư đệ, ta là đại sư huynh, nhớ phải gọi là đại sư huynh đấy.

Tôn Ngộ Không cao hứng nói.

- Ta là nhị sư huynh.

Trư Bát Giới nói.

- Ta là tam sư huynh.

Sa Tăng cũng không cam lòng tụt lại phía sau.

- Ngũ sư đệ, ta là tứ sư huynh.

Tiểu Bạch Long cũng cười nói, mình cuối cùng cũng không phải là nhỏ nhất nhất.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-627)