← Ch.266 | Ch.268 → |
Vương Mẫu nương nương thẹn quá thành giận nguyền rủa một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn không có xuống dưới tìm tai vạ, cả người hóa thành hồng quang, biến mất không thấy gì nữa.
- Sư phụ, Vương Mẫu lưu lại ngươi cũng không cách nào cho Ngọc Đế đội nón xanh a, Vương Mẫu cùng Ngọc Đế không có quan hệ gì.
Trư Bát Giới nhắc nhở.
- Sao ngươi biết bọn hắn không có quan hệ?
Đường Tăng nghi hoặc.
Mặc dù nhìn Vương Mẫu tựa hồ vẫn còn tấm thân xử nữ, nhưng chỉ cần có thân phận, liền có thể đội nón xanh a, này là theo Đường Tăng biết.
- Sư phụ, Thiên Đình có hai phe phái, một là nam tiên phái, một là nữ tiên phái. Nam tiên phái do Ngọc Đế cầm đầu, nữ tiên phái Vương Mẫu cầm đầu, Ngọc Đế cùng Vương Mẫu cũng không phải vợ chồng.
Trư Bát Giới nói.
Đường Tăng bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là thế.
- Sư phụ, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?
Sa Tăng hỏi.
- Cái gì làm sao bây giờ? Móa, các con nhanh lấp đầy cái hố này đi.
Đường Tăng chỉ hố sâu to lớn ở phía trước.
Kia là hắn cùng một đám Thần Tiên đối oanh tạo thành, đại địa băng liệt, xuất hiện hố sâu hơn vạn mét, tuy nói không lấp đầy cũng không ảnh hưởng gì, nhưng dù sao cũng không cần bao nhiêu thời gian, đám người Tôn Ngộ Không đều là Thần Tiên a.
Đúng lúc này, trong hố sâu bỗng nhiên quang mang đại tác, từng trận pháp xuất hiện, sau đó lại bị xé rách.
- Thượng Cổ phong ấn đại trận?
Trư Bát Giới giật nảy cả mình.
Ngưu Ma Vương lông tơ dựng đứng, như lâm đại địch.
Đường Tăng cảm ứng được có một cỗ khí tức cường đại từ trong phong ấn đại trận xuất hiện, cũng giật nảy mình.
- Xoẹt...
Thanh âm xé rách vang lên, một thân ảnh từ trong đại trận giãy dụa chui ra.
- Ồ?
Trong mắt Tôn Ngộ Không lấp lóe hỏa diễm kim sắc, hai đạo đồng quang bắn về phía thân ảnh từ trong đại trận chui ra kia, lập tức thấy rõ chân thân của thân ảnh.
Kia là một con hồ ly to lớn, dài đến mười mấy mét, có chín cái đuôi.
Cửu Vĩ Hồ màu hồng, nhìn cực kỳ mỹ lệ, nhưng mà thân thể khổng lồ, lại cho người ta áp lực.
Cửu Vĩ Hồ tránh thoát đại trận phong ấn, tựa hồ cực kỳ suy yếu, nó lạnh lùng nhìn thoáng qua sư đồ Đường Tăng, sau đó hóa thành một đạo quang mang màu hồng độn địa biến mất.
Cùng lúc đó phong ấn đại trận to lớn kia cũng biến mất, giống như chưa hề xuất hiện qua.
- Truy!
Đường Tăng hét lớn.
- Giết...
Ngưu Ma Vương không chút do dự đuổi theo.
- Oanh!
- Ầm ầm...
Ngưu Ma Vương cùng Tôn Ngộ Không ở đằng sau Cửu Vĩ Hồ điên cuồng công kích, đánh sập sơn mạch.
Một phút sau, Ngưu Ma Vương kéo lấy một con hồ ly to lớn trở về, ném tới trước mặt Đường Tăng, nện đến mặt đất chấn động.
- Lão Ngưu, làm rất tốt!
Đường Tăng khích lệ nói.
Ngưu Ma Vương cao hứng.
- Sư phụ, con cũng có công.
Tôn Ngộ Không không cam lòng lạc hậu.
- Tốt, cũng nghi con một công.
Đường Tăng gật đầu.
Cửu Vĩ Hồ to lớn phẫn nộ trợn tròn mắt nhìn Đường Tăng.
Nhưng này không ảnh hưởng được Đường Tăng, hắn đi đến trước mặt Cửu Vĩ Hồ, vung Cửu Hoàn Tích Trượng lên muốn đập xuống.
Đúng lúc này, Cửu Vĩ Hồ đột nhiên lóe lên hồng quang, hóa thành một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, nằm rạp trên mặt đất.
Nữ nhân mặc váy dài màu hồng phấn, da thịt kiều nộn ướt át, dung mạo đẹp đến mức để Đường Tăng ngạt thở, Cửu Hoàn Tích Trượng giơ lên cao cao cũng quên đập xuống.
- Yêu quái, dám dùng yêu thuật với sư phụ ta, xem đánh!
Tôn Ngộ Không hét lớn một tiếng, đánh xuống một gậy.
- Dừng tay!
Đường Tăng biến sắc, Cửu Hoàn Tích Trượng xẹt qua một đường vòng cung.
- Bang!
Trực tiếp đánh vào trên mặt Tôn Ngộ Không, đánh cho đầu Tôn Ngộ Không nghiêng một cái.
- Sư phụ?
Tôn Ngộ Không ủy khuất nhìn Đường Tăng, cực kỳ không hiểu, sao sư phụ lại động thủ với mình?
← Ch. 266 | Ch. 268 → |