Vay nóng Tinvay

Truyện:Đường Tăng Xông Tây Du - Chương 031

Đường Tăng Xông Tây Du
Trọn bộ 627 chương
Chương 031: Đòi Linh Cát Bồ Tát phí tổn thất tinh thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-627)

Siêu sale Lazada


- Sao yêu quái đều biến thành yêu phong rồi biến mất vậy?

Đường Tăng buồn bực khó hiểu.

- Đại sư phụ...

Tằng Tiểu Muội sợ hãi ôm chặt lấy cánh tay Đường Tăng.

Cao Thuý Lan cũng rất khẩn trương. Tuy lúc trước đã gặp được yêu quái là Trư Bát Giới, chẳng qua Trư Bát Giới chỉ cướp dâu chứ không ăn thịt người.

Mà tên Hoàng Phong Quái này vừa xuất hiện đã gào thét đòi ăn thịt Đường Tăng, Cao Thuý Lan bị doạ nên theo bản năng cũng nắm chặt áo cà sa của Đường Tăng.

Rào rào rào...

Bỗng nhiên, gió mạnh bốc lên. Yêu vân màu vàng xuất hiện, kèm theo bão cát thổi qua mọi người, khiến bọn họ gần như không mở mắt ra nổi.

Đúng lúc này, kính mắt mà mọi người đang đeo lập tức phát ra ánh sáng vàng mờ mờ, bao phủ mọi người lại. Rồi sau đó bão cát lại thổi tới, tự động vòng qua, mọi người được che chắn hoàn toàn.

- Ồ?

Tôn Ngộ Không kinh ngạc nhìn ánh sáng vàng bên ngoài người, nhanh chóng biết được đây là công dụng của kính mắt mà sư phụ cho.

Điều thần kỳ là loại ánh sáng này không mạnh, nhưng lại hữu hiệu ngăn cách được gió lốc đáng sợ kia.

Rào rào rào rào...

Bão cát gầm thét, cuốn cát đá xung quanh lên trời, khiến những tảng đá lớn bay khắp nơi

Nếu người bình thường mà đứng nơi đây e là đã bị thổi quét cho chết rồi. Đặc biệt là bão cát màu vàng này còn mang theo những hạt cát rất đáng sợ, không phải thứ cát đá bình thường.

Nhưng tất cả đều bị ánh sáng vàng mà Hoàng Phong Nhãn Kính này chặn lại. Không chỉ khiến cát vàng không ảnh hưởng tới mọi người, ngay cả gió to khủng bố kia cũng không làm gì được bọn họ.

Thiên Đạo Nhãn Kính của Đường Tăng cũng toả ra một thứ năng lượng kỳ lạ, ngăn cách bão cát dữ dội.

Trong cuồng phong, Đường Tăng bỗng thấy bóng người xuất hiện từ phía sau, định nhào tới phía hắn.

Đường Tăng không hề do dự mà giơ tay vỗ ra sau. Chưởng Tâm Lôi phóng ra.

Bùm!

Tia chớp mang theo lôi cầu đánh trúng người kia ngay tức khắc. Kẻ đó kêu la thảm thiết, bắn ra ngoài, thân thể cháy đen.

Lúc này Đường Tăng mới phát hiện đây là một con yêu quái mình người đầu hổ. Mà Chưởng Tâm Lôi ban nãy lại không giết được hắn.

Lúc này hắn dùng kính mắt Thiên Đạo mới thấy con yêu quái mình người đầu hổ này có thực lực tới cấp chín, chỉ thấp hơn hắn một cấp. Đoán chừng đây là thuộc hạ của Hoàng Phong Quái rồi. Nhưng mà thuộc hạ của Hoàng Phong Quái này ít thật đấy.

Rầm!

Đường Tăng lại ném ra một đạo Chưởng Tâm Lôi, đánh chết yêu quái kia.

- Chúc mừng kí chủ giết chết tiểu yêu cấp chín, nhận được 500 điểm kinh nghiệm.

Tiếng thông báo của hệ thống vang lên trong đầu.

Đường Tăng lập tức phấn chấn tinh thần, hắn đồng thời nhớ tới cấp bậc của Hắc Hùng Tinh và cấp bậc thuộc hạ của Hắc Hùng Tinh, còn cả số điểm kinh nghiệm sẽ nhận được.

Thuộc hạ của Hắc Hùng Tinh hầu hết đều là tiểu yêu cấp năm. Đánh chết một tiểu yêu cấp năm sẽ được 100 điểm kinh nghiệm. Mà đánh chết tiểu yêu cấp chín thì được 500 điểm kinh nghiệm.

Lúc trước khi giết Hắc Hùng Tinh, tuy không nhìn ra được cấp bậc của Hắc Hùng Tinh, nhưng Đường Tăng đoán rằng hẳn là cấp mười ba, mười bốn gì đó. Bởi vì nếu đối chiến chính diện với Tôn Ngộ Không, Hắc Hùng Tinh hoàn toàn không thể đánh trả, không cùng cấp bậc.

Mà giết chết Hắc Hùng Tinh thì được 5. 000 điểm kinh nghiệm.

Bởi vậy Đường Tăng đã đoán ra đại khái một quy luật rằng, từ cấp năm trở đi, giết yêu quái cấp năm có thể nhận được 100 điểm kinh nghiệm, cấp sáu 200 điểm kinh nghiệm, cấp bảy 300 điểm kinh nghiệm, cấp tám là 400 điểm kinh nghiệm, cấp chín là 500 điểm kinh nghiệm.

Như vậy cấp mười phải là 1. 000 điểm kinh nghiệm. Cứ suy ra như vậy sẽ thấy cấp mười lăm là 5. 000 điểm kinh nghiệm.

Bởi vậy có thể thấy rằng Hắc Hùng Tinh là đại yêu cấp mười lăm.

- Yêu quái, xem đánh!

Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không phi lên trời, giữa cơn bão cát màu vàng kia, hắn vung Kim Cô Bổng ra.

Bùm!

Một tiếng nổ vang lên, theo đó là tiếng răng rắc, rồi sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên. Gió lốc màu vàng nhanh chóng biến mất, cùng lúc đó một bóng dáng văng ra ngoài.

Rầm...

Dãy núi phía trước vỡ tung. Mặt đất chấn động.

Thì ra là Tôn Ngộ Không tìm được chỗ ẩn thân của Hoàng Phong Quái, rồi sau đó đột ngột ra tay mà đánh Hoàng Phong Quái trọng thương.

- Ngộ Không giỏi lắm!

Đường Tăng mừng rỡ:

- Trói hắn lại, mang tới chỗ sư phụ nào!

- Vâng, sư phụ!

Tôn Ngộ Không ném Kim Cô Bổng ra. Kim Cô Bổng lập tức mềm oặt, biến thành một chiếc dây thừng trói Hoàng Phong Quái lại.

Tôn Ngộ Không lại vẫy tay một cái, Hoàng Phong Quái bay về phía Tôn Ngộ Không, rồi bị Tôn Ngộ Không đưa tới trước mặt Đường Tăng.

Lúc này Đường Tăng mới thấy rõ Hoàng Phong Quái. Đây là một nam tử tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, khoác áo choàng màu vàng, có để mấy sợi râu chuột, trông giống yêu quái chuột.

- Đại sư phụ...

Tằng Tiểu Muội có phần sợ hãi.

Khuôn mặt Cao Thúy Lan cũng hơi tái nhợt.

- Không sao đâu.

Đường Tăng an ủi Tằng Tiểu Muội, sau đó cầm Cửu Hoàn Tích Trượng rồi nhảy xuống khỏi lưng long quy.

Lúc này trông Hoàng Phong Quái khá thảm hại, không còn vẻ kiêu ngạo như trước, mà căng thẳng nói:

- Hoà thượng triều Đường, ta...

Bốp!

Đường Tăng vung Cửu Hoàn Tích Trượng nện thẳng xuống, khiến mặt Hoàng Phong Quái biến hình cả đi, nhưng vẫn không gây tổn thương gì cho hắn.

- A...

Hoàng Phong Quái thét lên, dù không bị thương, nhưng vẫn bị nện đau:

- Đường Tăng, ngươi muốn chết...

- Moá, yêu quái, dám uy hiếp bần tăng?

Đường Tăng lại gõ một trượng nữa, khiến Hoàng Phong Quái lăn quay mấy vòng.

May là Hoàng Phong Quái đang bị trói, nếu không Đường Tăng hoàn toàn chẳng thể đánh được hắn.

- Ngươi dám đánh ta? Ta là sủng vật toạ hạ Linh Cát Bồ Tát!

Hoàng Phong Quái giận dữ nói, đưa ô dù của mình ra.

- Linh Cát Bồ Tát là cọng lông, chọc bần tăng thì bần tăng quất luôn!

Đường Tăng tung chân đá bay Hoàng Phong Quái.

- Đường Tăng, ngươi chắc chắn sẽ chết. Ngươi không giết được ta!

Hoàng Phong Quái nói, vẻ mặt đầy dữ tợn.

Keng!

Đường Tăng rút luôn chuỷ thủ linh khí hạ phẩm ra, cười gằn dữ tợn:

- Không giết được ngươi? Yêu quái, xuống địa ngục đi!

Nói xong, Đường Tăng đâm mạnh chuỷ thủ vào trái tim Hoàng Phong Quái.

Tằng Tiểu Muội và Cao Thuý Lan vội che mắt lại.

- Xuống tay nể tình!

Bỗng nhiên, một giọng nói truyền tới từ trong không trung. Cùng lúc đó, Đường Tăng cảm thấy một lực cản đang ngăn cản thanh chuỷ thủ không cho đâm tiếp, khiến chuỷ thủ cách quả tim của Hoàng Phong Quái chỉ một tấc.

Suýt chút nữa là Hoàng Phong Quái chết rồi. Đường Tăng tin rằng, trong cái tình huống không thể dùng pháp lực, chuỷ thủ linh khí hạ phẩm này chắc chắn giết được Hoàng Phong Quái.

- Con mẹ thằng nào dám ngăn cản bần tăng hàng yêu?

Đường Tăng phẫn nộ ngẩng đầu nhìn, lập tức thấy một người đàn ông toàn thân phát sáng đang đứng giữa không trung, mỉm cười nhìn hắn với vẻ mặt đầy từ bi.

Trên đầu người này có đeo "chiếc mũ" do những hạt châu đen tạo thành, trông khá giống Phật Tổ.

Đường Tăng tức khắc đoán được thân phận người này.

- Bồ Tát...

Quả nhiên, Hoàng Phong Quái thấy được Linh Cát Bồ Tát thì mặt biến sắc.

- Ồ? Linh Cát Bồ Tát!

Tôn Ngộ Không hỏi:

- Ngài chạy tới đây làm gì?

- Đúng vậy, Linh Cát Bồ Tát, sao ngài lại ngăn cản sư phụ ta hàng yêu?

Trư Bát Giới cũng hỏi.

- A di đà phật.

Linh Cát Bồ Tát mỉm cười, nói:

- Hổ thẹn quá! Hoàng Phong Quái này là Hoàng Mao Điêu Thử, toạ hạ của bần tăng, ăn vụng dầu thắp rồi chạy xuống thế gian thành yêu quái. Bần tăng sẽ mang nó về Tiểu Tu Di Sơn ngay.

Linh Cát Bồ Tát vẫy tay một cái, Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không lập tức rớt ra. Đồng thời cả người Hoàng Phong Quái sáng lên, hiện ra bản thể, lại còn bay về phía Linh Cát Bồ Tát.

- Chờ chút đã!

Đường Tăng vội kêu lên:

- Linh Cát Bồ Tát, ngài cứ mang yêu quái này đi thế thôi hả?

Đường Tăng lòng tức giận, đây là một lượng điểm kinh nghiệm rất lớn. Nếu như những gì hắn tính toán ban nãy, cấp mười lăm là được 5. 000 điểm kinh nghiệm, như vậy Hoàng Phong Quái cấp bốn mươi ba này sợ là phải được trên trăm vạn điểm kinh nghiệm rồi.

- Kim Thiền Tử, ngươi có nghi vấn gì sao?

Linh Cát Bồ Tát cảm thấy khó hiểu.

- Đương nhiên là có rồi.

Đường Tăng nói to:

- Bồ Tát mau xem, yêu quái này ở đây làm hại nhân gian, khiến bần tăng cảm thấy cực kỳ bất an. Vừa rồi nó còn định ăn thịt cả bần tăng, cái phí tổn thất tinh thần này thì tính sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-627)