← Ch.398 | Ch.400 → |
Sau khi tâm tình của Đường Tăng tốt lên, cả Nhân giới lập tức trời trong gió mát, ánh nắng xuyên thấu qua tầng mây, chiếu rọi đại địa.
Ánh mặt trời ấm áp xua tán đi băng tuyết rét lạnh, trên đại địa sinh cơ bừng bừng.
Một màn này quá đột ngột, để vô số sinh linh kinh nghi bất định, cái này đã không giống như thời tiết bình thường biến hóa, đây quả thực là thủ đoạn của Quỷ Thần, thậm chí thủ đoạn của Quỷ Thần cũng không đạt được hiệu quả như vậy.
Cũng chỉ có Đường Tăng ý chí cao tới 22 điểm, mới có thể ảnh hưởng đến thời tiết của toàn bộ Tam giới.
Thiên Đình đối với biến hóa như thế, lần nữa cảm thấy ngạc nhiên, sai người ta dò xét, muốn tìm ra nguyên nhân.
Bất quá cái này đều không có quan hệ gì tới Đường Tăng, hắn đang tán tỉnh Dương Thiền.
Dương Thiền còn không biết nhục thân của Đường Tăng sắp trở về, không biết mình sắp rơi vào ma chưởng, còn an ủi Đường Tăng.
- Đúng rồi, Thiền nhi, ngươi nói cho ca ca của mình chưa? Hắn trả lời như thế nào?
Đường Tăng nhìn về phía Dương Thiền.
Dương Thiền tránh thoát Đường Tăng ôm ấp, sắc mặt đỏ lên nói:
- Anh của ta nói, nếu ngươi dám lừa hắn, hắn liền nguyền rủa ngươi cả đời chỉ có thể làm nữ nhân, lấy chồng sinh con.
Sắc mặt Đường Tăng tối đen, rất muốn đi hành hung Nhị Lang Thần một trận.
Sau khi Dương Thiền nói xong, mình cũng che miệng cười trộm, tựa hồ nghĩ đến loại khả năng Nhị Lang Thần nói kia.
Không biết Đường Tăng thật lấy chồng sinh con, sẽ là cái bộ dáng gì?
- Oanh két...
- Sét đánh...
Bỗng nhiên từng đạo Lôi Đình trống rỗng xuất hiện, lít nha lít nhít, bổ về phía Ngũ Chỉ sơn, rất nhiều Lôi Đình trực tiếp bổ trúng Nhị Lang Thần ở dưới sơn cốc.
- A...
- Đường Tam Tạng, bản chân quân không để yên cho ngươi!
Tiếng rống giận dữ của Nhị Lang Thần từ trong sơn cốc truyền đến, mặc dù không có nhìn thấy Đường Tăng xuất thủ, nhưng loại Lôi Đình này chỉ nhằm vào hắn, ngoại trừ Đường Tăng còn có thể là ai?
Chủ yếu nhất là, hắn được chứng kiến Đường Tăng quỷ dị, Đường Tăng có thể làm ra loại Lôi Đình này, hắn cũng không giật mình.
- Ngươi không được khi dễ ca ca ta!
Dương Thiền không cao hứng, trừng mắt nhìn Đường Tăng.
...
Thiên Đình, tiên lục bị Đường Tăng đánh cho vỡ vụn đã được khôi phục, nhưng cung điện nối liền không dứt vẫn chưa hoàn toàn xây xong.
Đặc biệt là Lăng Tiêu Bảo Điện, còn đang tu kiến, cung điện như thế kia, cũng không phải tùy tiện liền có thể tu kiến ra, cần hao phí nhân lực vật lực viễn siêu tưởng tượng.
Không chỉ cần vật liệu trân quý, càng cần bố trí trận pháp, quy hoạch kỹ càng, phải tương xứng với thân phận của Ngọc Đế.
Cái này dù sao cũng là mặt mũi của Thiên Đình, không thể tùy tiện.
Bây giờ Ngọc Đế làm việc, đều là ở một cung điện lâm thời, mặc dù nơi này cũng rất xa hoa, tiên khí nồng đậm, sương mù quấn quanh, nhưng so với Lăng Tiêu Bảo Điện đại khí bàn bạc, căn bản không cách nào so sánh được.
Lăng Tiêu Bảo Điện đã bị Đường Tăng hủy hai lần, mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Ngọc Đế liền cực kỳ phẫn nộ, nhưng một chút biện pháp cũng không có.
Đường đường Thiên Đình, đường đường Ngọc Đế, chúa tể toàn bộ Tam giới, lại không có biện pháp làm gì Đường Tăng, Ngọc Đế cảm giác cực kỳ biệt khuất.
Nhưng trước đó kiến thức qua thực lực kinh khủng của Đường Tăng, hắn không dám đối nghịch với Đường Tăng nữa, tốc độ phát triển của Đường Tăng quá dọa người.
Hiện tại có thể lấy sức một mình hủy đi một tiên lục, tiếp tục như vậy nữa, không biết tên kia sẽ trưởng thành đến tình trạng gì?
Thực lực của Đường Tăng bây giờ, coi như còn chưa bằng Như Lai Phật Tổ lúc trước, nhưng đoán chừng cũng không xê xích gì nhiều.
Ngọc Đế vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên một màn lúc trước, hai tay Đường Tăng cắm vào thiên địa, áp súc không khí của toàn bộ Thiên Đình, sau đó phóng thích ra, tạo thành nổ lớn hủy thiên diệt địa, đánh cho Lăng Tiêu Bảo Điện và tiên vỡ vụn.
Loại uy lực kia quá kinh khủng, cơ hồ có thể so với Hung Thần lúc trước, Hung Thần phát uy là tai nạn của Tam giới, nếu Đường Tăng phát uy, chỉ sợ Tam giới sẽ tận thế, bởi vì Đường Tăng có ý thức của mình, không giống Hung Thần chỉ biết phá hư.
- Báo...
Bỗng nhiên một thanh âm hô to làm Ngọc Đế cả kinh lấy lại tinh thần.
Thiên Lý Nhãn nhanh chóng bay tới, quỳ xuống bẩm báo nói:
- Khởi bẩm Ngọc Đế, Dương Tiễn cùng Đường Tam Tạng đánh nhau...
- Thật?
Ngọc Đế sững sờ:
- Kết quả như thế nào?
Ngọc Đế biết thực lực đứa cháu trai kia của mình, nhưng muốn chiến thắng Đường Tăng, đoán chừng không có khả năng, nhưng hắn vẫn muốn nghe kết quả.
- Dương Tiễn bị Đường Tăng trấn áp ở dưới Ngũ Chỉ sơn.
Thiên Lý Nhãn nói.
- Cái núi gì? Ngươi lặp lại lần nữa.
Ngọc Đế cho là mình nghe lầm.
- Ngũ Chỉ sơn.
Thiên Lý Nhãn lặp lại, hắn cũng rất khiếp sợ, toà Ngũ Chỉ sơn kia rất giống Ngũ Chỉ sơn lúc trước Như Lai Phật Tổ trấn áp Tề Thiên Đại Thánh a.
Ngọc Đế ngồi không yên, vội vàng tiến về địa phương giám thị Nhân giới, nhìn xuống dưới.
Xuyên thấu qua tầng tầng sương mù, Ngọc Đế rốt cục nhìn thấy, một ngọn núi lớn cao vút trong mây, núi lớn kia lại phân thành năm núi nhỏ, mỗi một núi nhỏ đều thẳng tắp chỉ thiên, như năm ngón tay, mây mù lượn lờ ở chung quanh.
Mà ở dưới đáy núi lớn, đầu cùng một cánh tay của Nhị Lang Thần lộ ra ngoài, cực kỳ chật vật.
- Hít...
Ngọc Đế hít vào lạnh khí:
- Đây là thủ đoạn của Như Lai Phật Tổ, sao Đường Tam Tạng cũng biết?
Chủ yếu nhất là, Nhị Lang Thần Dương Tiễn cơ hồ xem như Thiên Đình đệ nhất chiến tướng, lại bị Đường Tăng đánh bại, thậm chí trấn áp ở dưới Ngũ Chỉ sơn.
Đây quả thực để cho người ta rung động, thực lực của Đường Tăng đã vượt xa đoán trước.
Phải biết, đánh bại một người, cùng trấn áp một người, là hoàn toàn khác biệt, trừ khi thực lực sai biệt quá lớn, nhưng Đường Tăng tuyệt đối không thuộc về loại thực lực sai biệt quá lớn kia.
Dù vậy, Đường Tăng vẫn trấn áp Nhị Lang Thần, cái này nói rõ cái gì?
Cái này nói rõ, Nhị Lang Thần đối mặt Đường Tăng, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.
Bất quá Ngọc Đế tỉnh táo lại, liền cảm giác đây là đương nhiên, lúc trước thời điểm Nhị Lang Thần đối mặt Hung Thần, bị Hung Thần một quyền đánh bay, quán xuyên vài tiên sơn lơ lửng, sau đó vẫn lạc.
Đường Tăng không có quái lực như thế, nhưng cũng sẽ không quá kém.
Lúc này có rất nhiều người đi tới, nhìn về phía Nhân giới, khi bọn hắn nhìn thấy Nhị Lang Thần Dương Tiễn bị trấn áp ở dưới Ngũ Chỉ sơn, từng cái sắc mặt cổ quái.
Đây không phải đãi ngộ đặc thù của Tề Thiên Đại Thánh sao?
Làm sao đến phiên Dương Tiễn rồi?
Ngay cả Vương Mẫu nương nương cũng tự mình chạy tới nhìn, biết được là kiệt tác của Đường Tăng, nàng cực kỳ giật mình, phải biết xem như bây giờ nàng đã chứng đạo thành tổ, cũng không có nắm chắc chiến thắng Nhị Lang Thần.
Nhưng Đường Tăng lại dễ như trở bàn tay trấn áp Nhị Lang Thần, có thể nghĩ thực lực của Đường Tăng bây giờ.
Vương Mẫu nương nương tự nhiên cũng biết Đường Tăng làm mất nhục thân, bất đắc dĩ đoạt xá thân thể một nữ nhân, hiện tại đã biến thành một nữ nhân, hơn nữa cùng thân thể nữ nhân kia phù hợp rất tốt.
Nếu không nhìn tâm nam nhân, hiện tại Đường Tăng đã là một nữ nhân chân chính.
Cái này khiến trong lòng Vương Mẫu nương nương quái dị, bất quá nàng cũng không nghĩ nhiều, làm Tam giới chi mẫu, đối với tình cảm của mình chưởng khống đến rất tốt, coi như tịch mịch vạn năm, cũng sẽ không dễ dàng động tình.
- Sư phụ thật lợi hại!
Tử Lan ở bên cạnh reo hò nói.
Vương Mẫu nương nương liếc nàng một chút, nàng vội vàng che miệng nhỏ.
- Thiếp mời đã phát đến các lộ Tiên gia chưa?
Vương Mẫu nương nương hỏi.
- Đều phát, có thể biết hành tung, đã phát toàn bộ.
Tử Lan nói.
Tử Lan do dự một chút, không hiểu hỏi thăm:
- Sư... tu vi của Đường Tam Tạng cũng đủ, vì cái gì không mời?
← Ch. 398 | Ch. 400 → |