← Ch.502 | Ch.504 → |
- NO!
Zeus hoảng sợ rống to hơn, khó có thể tin nổi, hắn được xưng là người đứng đầu bầu trời, cũng bởi vì tốc độ của hắn ở trên trời không gì sánh kịp.
Nhưng đối mặt với Đường Tăng, hắn lại trở nên không chịu nổi như vậy.
- Ầm...
Nắm đấm thật lớn đánh nát hư không, trực tiếp đánh vào trên người Zeus, Zeus liều mạng cũng không thể tránh thoát.
- Ầm...
Sấm sét nổ tung, thân thể của Zeus bị đánh đến chia năm xẻ bảy, sau đó lại bị lực quyền đánh vỡ, mưa máu rơi xuống một tòa tiên sơn trôi nổi phía dưới.
Đường Tăng bay tới, đứng ở nơi Zeus bị đánh nổi, tập trung nhìn chung quanh, nhíu mày.
Tuy rằng khí tức của Zeus biến mất, thân thể cũng bị đánh thành mưa máu, nhưng Đường Tăng luôn cảm thấy tiểu tử kia không chết.
Mà sở dĩ hắn cho rằng như vậy, là bởi vì không có năng lượng tinh khí thần bị hắn hấp thu, điều này không bình thường.
- Sao vậy, ý chí của ta bị phong ấn ở trong cơ thể, năng lực cảm nhận cũng suy giảm rất lớn...
Đường Tăng đặc biệt tức giận.
Chỉ có điều, hắn tin tưởng, cho dù Zeus kia không chết cũng cách cái chết không xa.
Đông phương xa xôi có thần quang kích động, khắp bầu trời là trường mâu bay vụt, bắn về phía một sinh linh toàn thân phát sáng.
Đường Tăng tập trung mắt nhìn lại, phát hiện đó không ngờ là một gốc hoa hướng dương cực lớn, ở bên ngoài Thiên Đình đang cùng thiên binh thiên tướng đại chiến.
Hoa hướng dương này có thân cao vạn trượng, trên đỉnh là một đóa hoa hướng dương cực lớn.
Hoa hướng dương giống như mặt trời, phát ra ánh sáng màu vàng kim chói mắt, nhiệt lượng khủng khiếp thiêu đốt sạch sẽ hư không xung quanh.
- Bày trận thiên la địa võng!
Một thiên tướng dẫn đầu trăm vạn thiên binh tạo thành chiến trận, bao vây tấn công cây hoa hướng dương kia, trường mâu bay lượn khắp bầu trời xuyên qua theo quy luật, lần lượt bắn nhanh.
Nhưng hễ là trường mâu tới gần hoa hướng dương, đều bị nhiệt lượng khủng khiếp nung chảy, đồng thời chỗ cây hoa hướng dương có sợi dây leo vươn ra, giết chết những thiên binh tới gần.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Đường Tăng lại ra tay lần nữa, bàn tay to đón gió tăng vọt, xuyên qua hư không của Thiên giới, đánh về phía cây hoa hướng dương cực lớn.
- Ai?
Cây hoa hướng dương phát ra tiếng người, ánh sáng tăng vọt, đánh bay thiên binh thiên tướng tới gần, sau đó bốn dây leo lao ngược lên, quấn về phía bàn tay lớn của Đường Tăng.
- Xuy xuy...
Dây leo của cây hoa hướng dương vừa chạm tới bàn tay của Đường Tăng lại gãy, bàn tay khổng lồ từ trên cao hạ xuống.
- Ầm...
Bàn tay lớn trực tiếp đập hoa hướng dương giống như mặt trời kia nát bấy, hư không nổ tung, Tiên Lục phía dưới thiếu chút nữa sụp đổ, sóng công kích khủng khiếp hất bay trăm vạn thiên binh thiên tướng trong khu vực này ra ngoài.
- Trời ạ, đó là ai vậy?
- Quá mạnh?
Vô số thiên binh thiên tướng chấn động kinh ngạc nhìn về phía Đường Tăng, cũng có một vài người kinh ngạc không hiểu, suy đoán thân phận của Đường Tăng.
Chủ yếu là bởi vì trang phục của Đường Tăng hiện tại không giống với trước đây, không chỉ không có áo cà sa, tóc cũng mọc dài ra, trước đây vừa nhìn cũng biết là hòa thượng, hiện tại lại thành công tử văn nhã.
...
Sau khi cây hoa hướng dương kia bị giết chết, lại có rất nhiều năng lượng tinh khí thần lao về phía Đường Tăng, bị Đường Tăng hấp thu.
- Ong ong oong... Két két...
Thân thể Đường Tăng chấn động.
Từng gợn sóng không gian kích động tràn ra đẳng cấp, thân thể của hắn lại nâng cao, từ cấp 67, tăng lên tới cấp68.
Đường Tăng cảm giác thực lực của mình lại tăng vọt, lực lượng tăng trưởng lên bao nhiêu bao nhiêu lần, mức độ cường hãn của thân thể cũng tăng trên diện rộng, giờ phút này, hắn cảm giác mảnh thiên địa này yếu đuối như vậy, hình như một quyền tùy tiện lại có thể đánh xuyên qua thiên địa.
Hệ thống tuy rằng hủy bỏ hệ thống thương thành và rất nhiều chức năng khác, nhưng công năng cắn nuốt tinh khí thần của kẻ địch đã chết để nâng cao chính mình vẫn đặc biệt nghịch thiên.
Lúc này, Thiên Đình đã dâng lên một tòa trận pháp phòng ngự thật lớn, hình thành một màn ánh sáng bao trùm toàn bộ Thiên Đình, rất nhiều thiên binh thiên tướng ở vòng ngoài chiến đấu, vô số tiên gia thành danh từ một nơi bí mật gần đó tập kích bất ngờ.
Đường Tăng nhìn thấy được một nngười thanh niên mặc long bào, toàn thân người thanh niên kia tràn ngập khí chất cao quý, không giận cũng lộ ra vẻ uy nghiêm, đó chính là Ngọc Đế hiện tại, Ngô Cương đại đế.
Ngô Cương nhận ra Đường Tăng, từ phía xa hắn nhìn Đường Tăng gật đầu ra hiệu.
Sau đó, Đường Tăng lại nhìn thấy được Tây Vương Mẫu, Tây Vương Mẫu đang dẫn dắt một đám nữ tiên đối đầu với người Thượng Thương xâm lăng, mấy chục vạn nữ tiên kết thành một đại trận, uy lực không ngờ không thể kém hơn so chiến trận thiên la địa võng.
Mục đích của Thượng Thương là khống chế Tam giới, đầu mối của Tam giới chính là Thiên Đình, cho nên ở đây thành chiến trường chính, bốn phương tám hướng đều là kẻ địch.
- Ầm ầm...
Phía tây của Thiên Đình, vô số đại quân Thượng Thương đang điên cuồng công kích, ánh sáng màu xanh bùng phát lên, rất nhiều binh khí đập tới, trận pháp phòng ngự ở đây đều muốn bị đập xuyên qua.
- Ầm ầm ầm...
Một ít nữ tiên bị đánh bay ra ngoài, máu tươi điên cuồng phun ra, thậm chí có người trực tiếp ngã xuống.
- Chết...
Một cây trường mâu cực lớn lao tới.
Vương mẫu vội vàng đánh ra một đóa Thất Thải Liên Hoa cực lớn, ầm một tiếng đánh cho trường mâu bay ra ngoài.
Vương mẫu cũng bị đẩy lui, Thất Thải Liên Hoa bay ngược về phía sau, tiến vào trong cơ thể nàng.
- Vương mẫu, chúng ta sắp không ngăn được nữa, quân địch quá nhiều người.
Cửu Thiên Huyền Nữ lo lắng nói.
- Ầm ầm...
Một tiếng động rất lớn vang lên, thanh trường mâu cực lớn này lại đâm tới, trực tiếp đâm thủng một lỗ trên trận pháp phòng ngự này.
Sắc mặt mọi người đại biến, chỉ có điều đúng lúc này, một bàn tay khổng lồ từ trên cao hạ xuống.
- Ầm!
Trong âm thanh điếc tai nhức óc, hư không sụp đổ, sóng công kích khủng khiếp điên cuồng cuốn ra ngoài, nó đi qua nơi nào, tất cả đại quân Thượng Thương đều nổ mạnh.
Ngay sau đó, bàn tay khổng lồ kia đánh ngang, "âm ầm ầm", giết chết rất nhiều đại quân Thượng Thương đang bay trên không trung, thế như chẻ tre, không có bất cứ người nào có thể ngăn cản được nửa giây.
- Đâm đầu vào chỗ chết!
Trong tiếng gầm thét giận dữ, người thanh niên tóc vàng mắt xanh cầm trường thương trong tay đâm tới một thương, trường thương đâm thủng hư không, đánh về phía bàn tay khổng lồ.
Vương mẫu và tất cả nữ tiên đều thấy tâm thần căng thẳng.
Chỉ thấy bàn tay cực lớn này vẫn đánh đến, trực tiếp đập cho trường thương bị uống cong, cuối cùng gãy xuống.
Sắc mặt của người thanh niên tóc vàng mắt xanh đại biến, hoàn toàn không do dự xoay người bỏ chạy, nhưng bàn tay to kia đã trực tiếp bao phủ đến, bắt hắn lại, chợt nắm chặt.
- Ầm...
Người thanh niên tóc vàng mắt xanh trực tiếp bị bóp nát, phía trước vọt lên một mây nấm trùng thiên, nhưng hoàn toàn không có cách nào chấn động được bàn tay khổng lồ này.
- Thật là lợi hại...
Cửu Thiên Huyền Nữ cả kinh nói.
Vương mẫu cũng thở phào một cái, thiếu chút nữa Thiên Đình đã bị công phá.
Lúc này, bàn tay to thu nhỏ lại, rút về. Vương mẫu và rất nhiều nữ tiên nhìn lại, cuối cùng nhìn thấy được chủ nhân của bàn tay lớn.
- Là hắn sao?
- Đường Tam Tạng?
Cửu Thiên Huyền Nữ và Vương mẫu liếc mắt nhìn nhau, thần sắc chấn động kinh ngạc, đồng thời lộ vẻ phức tạp.
Đường Tăng và Vương mẫu từ phía xa liếc mắt nhìn nhau, lập tức lấy ra một hạt châu, đó chính là Định Giới châu trước đây hắn và Như Lai Phật Tổ cùng nhau cướp được, ở dưới trận pháp gia tăng có thể trấn áp tu vi của kẻ địch, khiến cho bên phía mình nắm giữ ưu thế.
Đường Tăng bấm tay bắn ra, Định Giới châu xuyên qua hư không, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Tây Vương Mẫu.
Vương mẫu theo bản năng nắm lấy Định Giới châu, nàng chỉ cảm thấy đầu nặng nề, phương pháp khống chế Định Giới châu đã xuất hiện ở trong đầu nàng.
Đường Tăng liếc mắt nhìn qua Vương mẫu, sau đó xoay người rời đi, lại biến mất ở chân trời.
- Vương mẫu, đây là cái gì?
Cửu Thiên Huyền Nữ nghi ngờ nói.
Ánh mắt Vương mẫu phức tạp, tùy tiện nói:
- Đây là Định Giới châu, nhanh kết trận...
- Ầm...
Đột nhiên một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc vang lên, trên không trung Thiên giới bị thứ gì đó xuyên qua, tất cả mọi người theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một thanh niên có tóc dài màu xanh để xõa đang chiến đấu cùng bốn người khác.
Sóng công kích khủng khiếp này từ sâu bên trong hỗn độn truyền đến, cách khoảng cách vô tận xuyên qua đỉnh của Thiên giới.
Ngay sau đó, khí hỗn độn xâm nhập, rất nhiều tiên sơn bị chôn vùi, từng khe nứt lớn xuất hiện, hư không chảy loạn tàn sát bừa bãi, trong hư không Thiên giới mênh mông lại giống như một tấm gương bị nghiền nát, đồng thời tách ra, khí hỗn độn mang theo tính hủy diệt chảy ngược.
- Không xong...
Sắc mặt của Vương mẫu đại biến.
Đường Tăng đã bay ra rất xa cũng giật mình, chỉ thấy rất nhiều nơi trong Thiên giới xuất hiện khe nứt lớn không có cách nào chữa trị, hỗn độn chảy ngược, hư không bị chôn vùi.
Rất nhiều Tiên Lục sụp đổ, cuối cùng bị khí hỗn độn nuốt hết, toàn bộ Thiên giới bị chia ra thành rất nhiều phần, hơn nữa xu thế này đang nhanh chóng lan tràn.
- Không xong, Tam giới không ổn...
Sắc mặt Đường Tăng trầm xuống.
- Giao kinh thư ra, bằng không đừng trách bản tôn hủy thế giới của các ngươi!
Tiếng gầm thét giận dữ uy nghiêm từ sâu bên trong hỗn độn truyền đến, cho dù là khoảng cách xa xôi như vậy, vẫn khiến người ta cảm thấy thần hồn bất ổn, người nói chuyện có thực lực quá cường đại.
- Đừng nghe hắn, thánh kinh là hy vọng duy nhất của chúng ta...
- Đã chết một lần, còn sợ một lông...
Sâu bên trong hỗn độn có tiếng gầm thét giận dữ truyền ra, đại chiến lại bạo phát.
Tuy rằng chỗ chiến trường này cách Tam giới rất xa, nhưng thực lực hai bên đại chiến quá cường đại, uy lực còn sót lại cũng làm cho Tam giới chấn động.
- A...
Đường Tăng hét to một tiếng, đột nhiên nghĩ tới điều gì, hắn biến sắc, vội vàng bay đi, đánh thủng một lỗ trong không gian tiến vào Nhân Gian giới.
- Ầm ầm...
Một vết nứt hư không cực lớn xuất hiện, hỗn độn chảy ngược, toàn bộ khu vực Nhân Gian giới bao la bị chôn vùi.
- Ầm ầm...
Rất nhiều nơi xuất hiện một khe nứt hư không lớn, đã không có cách nào ngăn chặn, khí hỗn độn xâm nhập, hư không nghiền nát.
Đại lục sụp đổ, biến thành vô số khối vụn, rất nhiều người phàm trực tiếp bị chôn vùi.
- Nhanh cứu người...
- Đáng chết...
Vô số thần tiên từ trên cao hạ xuống, phất tay đưa rất nhiều người phàm rời đi.
Sắc mặt Đường Tăng cũng đại biến, vội vàng tăng nhanh tốc độ bay về phía Nữ Nhi quốc.
Nhưng hắn còn chưa chạy tới Nữ Nhi quốc, bỗng nhiên phía trước có một vết nứt không gian thật lớn xuất hiện, hỗn độn chảy ngược, ép về phía Nữ Nhi quốc.
- Không...
Đường Tăng rống to hơn, trong sự tuyệt vọng hắn chỉ thấy một đường ánh sáng bao phủ Nữ Nhi quốc, sau đó đã bị hỗn độn nhấn chìm, giống như chiếc thuyền lá ở trong biển rộng đang phẫn nộ, chỉ chớp mắt đã bị cuốn đi, biến mất ở trong tầm mắt.
- A a...
Đường Tăng giận dữ gầm thét lên, phá vỡ hỗn độn, lần lượt thuấn di, nhưng hắn căn bản không tìm được Nữ Nhi quốc.
Hỗn độn quá lớn, lúc này sâu bên trong hỗn độn đang phát sinh đại chiến, hỗn độn vô tận giống như biển lớn phẫn nộ, đang điên cuồng rít gào.
Mất đi tường thế giới bảo vệ, Tam giới quá yếu đuối, dưới hỗn độn chảy ngược, gần như không có khả năng còn hoàn hảo, sẽ bị đồng hóa thành hỗn độn.
Chỉ có điều, Đường Tăng vẫn lưu lại một tia lý trí, trước đó hắn nhìn thấy một đường ánh sáng bao phủ Nữ Nhi quốc, sau đó Nữ Nhi quốc bị hỗn độn cuốn đi, nhưng không bị chôn vùi.
- Chẳng lẽ có người trợ giúp?
Đường Tăng dần dần tỉnh táo lại, khí tức của hắn phóng ra trực tiếp tạo ra hỗn độn, khiến cho ở đây xuất hiện hư không trong phạm vi trăm dặm.
Do dự một chút, hắn vung tay lên, thả đám người Tôn Ngộ Không ra.
- Sư phụ...
- Phu quân...
Đám người Dương Thiền mới vừa ra, còn chưa biết rõ ràng có chuyện gì xảy ra, lại cảm ứng được khí tức hủy diệt khủng khiếp, sắc mặt mỗi người đại biến.
- Ở đây là nơi nào?
Trư Bát Giới nhìn xung quanh có hỗn độn không ngừng cuộn trào, hắn lập tức kêu lên kỳ quái.
- Phu quân, đã xảy ra chuyện gì?
Dương Thiền cả kinh nói.
- Nơi này là... Tam giới? Thế nào lại biến thành như vậy?
Ngưu Ma Vương cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Trời ạ, đó là khí hỗn độn, những khe nứt hư không này không có cách nào khép lại, tiếp tục như vậy Tam giới sẽ bị hủy diệt.
Trư Bát Giới cảm thấy da đầu tê dại nói.
- Sư phụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lục Nhĩ Mi Hầu cũng cảm thấy da đầu tê dại.
- Không có thời gian giải thích nhiều như vậy.
Sắc mặt Đường Tăng trang nghiêm nói:
- Thiền Nhi, nàng có thể sinh tồn ở trong hỗn độn sao?
Nói thật, Đường Tăng không ôm hi vọng, nhưng hắn phải đối mặt với nguy hiểm còn lớn hơn nữa, hắn không dám để Dương Thiền ở trong Tiên giới tùy thân.
Nhưng bất ngờ chính là Dương Thiền nói:
- Bảo Liên Đăng của ta chính là sinh ra ở trong hỗn độn, ta có lực tự tự vệ.
Đường Tăng mừng rỡ:
- Vậy là tốt rồi, các ngươi đi Nhân Gian giới, còn có bao nhiêu người phàm còn sống sót, có thể cứu trợ giúp thì cứu trợ một chút, chỉ có điều nhất định phải lấy an toàn của mình làm đầu. Ngộ Không, Bát Giới, các ngươi bảo vệ tốt sư nương của các ngươi, nếu như nàng xảy ra chuyện gì, vi sư không tha cho các ngươi!
- Vâng, sư phụ.
Tôn Ngộ Không vội vàng trả lời.
- Phu quân, vậy còn ngươi?
Dương Thiền có một dự cảm xấu.
- Yên tâm, ta không có việc gì. Đừng lãng phí thời gian, lưu lại một giây lại có số lượng lớn người phàm phải chết.
Đường Tăng thúc giục.
Dương Thiền cắn răng một cái, chợt nhào vào trong lòng Đường Tăng, sau đó xoay người bay đi, đồng thời nàng lấy ra Bảo Liên Đăng tạo ra hỗn độn, tiến vào những lục địa đang bị hỗn độn cắn nuốt.
Đám người Tôn Ngộ Không vội vàng đuổi theo, bảo vệ Dương Thiền.
- Sư phụ, ngài nhất định phải bảo trọng.
Sa Tăng kêu lên.
Rất nhanh, đám người Dương Thiền tạo ra hỗn độn, biến mất ở trong tầm mắt.
- Ầm ầm...
Phía xa lại xuất hiện vết nứt hư không cực lớn, hỗn độn cuộn trào mãnh liệt, cảnh tượng quá khủng khiếp, khí hỗn độn mang đến tính hủy diệt quá lớn.
Không gian bao la bị chôn vùi, mặt đất bị đồng hóa, pháp tắc của Tam giới đang tiêu tan.
← Ch. 502 | Ch. 504 → |