← Ch.520 | Ch.522 → |
Đường Tăng bắt một chiếc taxi, trở về căn nhà lúc trước, hắn từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, lớn lên cùng với ông nội.
- 13 năm rồi, không biết ông nội hiện giờ ra sao?
Lúc gần đến nhà, Đường Tăng đột nhiên có chút căng thẳng, có lẽ là tình cảm cố hương, cho dù đã là thánh nhân, cũng không ngoại lệ.
Cái gọi là thánh nhân siêu thoát phàm trần, căn bản chính là nói bậy, thánh nhân siêu thoát là dòng chảy thời gian, sẽ không bị thời gian ảnh hưởng đến tuổi thọ, có thể sống mãi, thánh nhân cũng có thất tình lục dục, nếu không Thái Thượng Lão Quân cũng sẽ không có nhiều tiểu thiếp như vậy.
.................................
Taxi dừng lại trước cổng tiểu khu Hạnh Phúc.
Đường Tăng thanh toán tiền xe, bước vào trong tiểu khu, loại tiểu khu bình thường như này, trước cửa thường có quầy trị an, sẽ không có bảo an gì đó.
Tuy rằng đã 13 năm chưa trở về, nhưng khả năng ghi nhớ của Đường Tăng mạnh mẽ đến mức nào, dễ dàng tìm được căn nhà cấp bốn của mình.
Vậy mà vừa mới đến gần, Đường Tăng liền khẽ nhăn mày, bởi vì hắn cảm nhận được trong nhà hắn có mấy hơi thở xa lạ, lại không hề có hơi thở của ông nội hắn.
Trong lòng có dự cảm chẳng lành, nhưng hắn vẫn kiên trì tiến lên gõ cửa.
- Ai vậy?
Một người đàn ông trung niên ra mở cửa, nghi hoặc nhìn Đường Tăng:
- Chàng trai, cậu tìm ai?
Đường Tăng nhìn qua sợi tơ nhân quả, xác định người này không phải thân thích của mình, lập tức nhăn mày nói:
- Ông là ai? Chủ nhân cũ của căn nhà này đâu?
- Chủ nhân cũ?
Người đàn ông trung niên hơi sững sờ:
- Cậu là nói lão nhân 5 năm trước? Cậu là người nhà của ông ấy sao? Sao bây giờ cậu mới quay về? Ông ấy rất thê thảm a, chết trong nhà rất lâu mà không có người phát hiện, là tôi bỏ tiền ra chôn cất, cho nên ngôi nhà này hiện tại thuộc về tôi.
- Ông nói gì? Chủ nhân cũ chết rồi?
Đường Tăng sắc mặt thay đổi.
Nhưng dù sao cũng là người siêu thoát dòng chảy thời gian, tâm tính vẫn là không tồi, Đường Tăng áp chế bi thương trong lòng, hỏi:
- Chôn cất ở đâu vậy?
- Khu nghĩa trang bên bờ sông.
Người đàn ông trung niên nhìn Đường Tăng rồi nói:
- Cậu là người nhà của lão nhân đó? Ở bên ngoài sống không tốt sao? Có phải là không dám về nhà hay không? Thật không hiểu nổi đám thanh niên các cậu nghĩ thế nào, lão nhân chưa chắc đã cần cậu sống tốt như nào, chỉ cần thường xuyên về thăm nhà đã là tốt lắm rồi.
Đường Tăng gật gật đầu, lặng lẽ rời khỏi nơi này.
Một tiếng sau, Đường Tăng mua một chút hương nến tiền vàng, đi đến nghĩa trang bên bờ sông.
Cái gọi là nghĩa trang bên bờ sông, thực sự không hề nằm bên bờ sông, người xưa đặt tên như vậy, chỉ là hi vọng những người quá cố có thể theo dòng chảy của sông đổ về biển cả, bước vào một thế giới rộng lớn hơn.
Đường Tăng đi một vòng quanh nghĩa trang, rất nhanh liền tìm được mộ của ông nội, phía trên tấm bia khắc dòng chữ "Mộ của Đường Chiến Quốc".
Đường Chiến Quốc, chính là ông nội của Đường Tăng, 13 năm trước đã 68 tuổi rồi, 5 năm trước mới được phát hiện là chết trong nhà, hiển nhiên đã sống được 76 tuổi, cũng coi như là chết già.
13 năm, ngoảnh đầu nhìn lại, đã cảnh còn người mất, trên Trái Đất này, Đường Tăng dường như không còn người thân nào nữa.
Đường Tăng lặng lẽ quỳ xuống, thắp nến, dâng hương, đốt vàng mã.
- Ông nội, con đã trở về, ông chắc chắn không thể ngờ được 13 năm này con đã đi đâu.
Đường Tăng vừa đốt vàng mã, vừa lẩm bẩm:
- Con đã đến thế giới Tây Du, rất hoang đường đúng không, con cũng cảm thấy hoang đường, đến bây giờ vẫn cảm thấy như đang nằm mơ.
Lúc này mặt trời đã lên, ánh nắng mặt trời chiếu rọi lên tấm bia của Đường Chiến Quốc, bia mộ giống như đang phát sáng, cả bia mộ đều mơ hồ phát ra ánh sáng, người dưới lòng đất giống như hóa thành tiên bay đi.
Đường Tăng hiện nay chính là thánh nhân hàng thật giá thật, để cho thánh nhân quỳ bái, ai có thể nhận nổi?
Cũng chỉ có ông nội cực kì thân thiết mới có thể nhận nổi, nếu như vũ trụ này còn có luân hồi, kiếp sau Đường Chiến Quốc nhất định sẽ được đầu thai tốt.
Một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên, mà một người thành thánh, vậy sẽ tạo phúc cho liệt tổ liệt tông cùng con cháu đời đời, đây cũng không phải là nói đùa.
Cho nên Đường Tăng tuy rằng tiếc nuối không thể tiễn ông nội đoạn đường cuối cùng, nhưng cũng không quá đau lòng, có lời chúc phúc của thánh nhân như mình, ông nội nếu có kiếp sau, nhất định sẽ sống rất tốt, đây là một loại nhân quả, còn tốt hơn so với pháp chỉ của thánh nhân.
Đường Tăng lặng lẽ đốt tiền vàng, nếu như lúc này có người bên cạnh, sẽ ngạc nhiên phát hiện ra, tiền vàng trong tay Đường Tăng dường như đốt mãi cũng không hết.
Trên thực tế, trước đây Đường Tăng đã mua hết tất cả tiền vàng trong một quán bán hàng mã, con có một vài người giấy mĩ nữ, xe cộ, phòng ở, ... toàn bộ đều đặt trong Tiên Giới tùy thân, lúc này lấy từng thứ ra đốt cho ông nội.
Tiên Giới tùy thân vốn là Hệ Thống tặng cho Đường Tăng, hiện nay Hệ Thống đóng cửa, Tiên Giới tùy thân cũng bị phong ấn đến bên trong tờ giấy vàng khắc đầy Kinh văn.
Hoặc cũng có thể hiểu rằng, Tiên Giới tùy thân thật ra là một thế giới được mở ra từ trong tờ giấy vàng, là thế giới do "Kinh văn sáng tạo" trên giấy vàng sáng tạo ra.
Bộ Kinh Thư đó toàn bộ đều liên quan tới sáng tạo, sáng tạo vạn vật, cũng có thể sáng tạo thế giới, có điều Đường Tăng vẫn chưa bắt đầu lĩnh hội, cho nên không biết nguyên lí.
Hoặc là do ý thức của Kinh Thư chuyển đến trên một bộ Kinh Thư khác, dẫn đến linh khí trong Tiên Giới tùy thân bị thiếu hụt, ngoài việc thế giới vẫn rất ổn định ra, linh khí của thế giới đó đã sớm cạn kiệt, giống như Trái Đất vậy.
Những người phàm từng được Đường Tăng thu vào đều sống rất tốt, nhưng toàn bộ đều là người phàm bình thường, không có lấy một người tu tiên.
Đường Tăng cũng không định đi làm phiền những người phàm đó, để cho họ tự sinh tự diệt, đợi đến một ngày hắn hoàn toàn khống chế tờ giấy vàng kia, ý chí của hắn sẽ hóa thành Thiên Đạo của thế giới nhỏ đó, làm cho thế giới đó khôi phục linh khí lần nữa.
.................................
Đường Tăng đốt tiền vàng cả một ngày, cũng quỳ trước mộ cả một ngày.
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, mới đứng dậy, rời đi nơi này.
Trở về thành phố, Đường Tăng bất đắc dĩ phát hiện, mình đã không còn nhà để về, hơn nữa có khả năng phải ngủ ngoài đường, bởi vì toàn bộ tiền bạc trên người đều dùng để mua tiền vàng và đồ cúng tế cho ông nội rồi.
- Mình có lẽ là thánh nhân đầu tiên phải ngủ ngoài đường đi.
Đường Tăng bật cười.
Màn đêm buông xuống, một mình Đường Tăng ngồi trên ghế đá ven đường, nhìn xung quanh không có người, bèn lấy ra chùm sáng kia.
Chùm sáng lớn tầm bàn tay lơ lửng trong lòng bàn tay hắn, bên trong chùm sáng chính là Nữ Oa nương nương, nếu như nhìn kĩ sẽ phát hiện, thân thể Nữ Oa nương nương dường như được tạo thành từ vô số sợi tơ pháp tắc và dây xích của trời đất, mà không phải là thân thể xác thịt.
Có lẽ trong trận chiến cuối cùng phá hủy vũ trụ Hốn Độn, thân thể xác thịt của Nữ Oa nương nương đã bị phá hỏng.
Lúc này, Nữ Oa là thân người đuôi rắn, nửa trên người mặc chiếc váy trắng.
Nhìn Nữ Oa trong chùm sáng, đột nhiên Đường Tăng muốn nhìn xem, sinh linh giống như Nữ Oa, nửa người dưới có đặc trưng của Người phụ nữ hay không, theo bản năng muốn xốc váy lên xem rốt cuộc ra sao, đột nhiên cảm thấy một luồng thiên uy khủng bố bao phủ lấy hắn.
Sau đó, hàng lông mi hẹp dài của Nữ Oa khẽ rung, sau đó mở mắt, mặt không biểu cảm nhìn hắn.
Đồng thời, chùm sáng giống như bong bóng tiêu tán, Nữ Oa lớn chừng bàn tay lơ lửng trên tay Đường Tăng.
Bàn tay Đường Tăng lập tức dừng lại giữa không trung, có chút lúng túng, cười trừ nói:
- Ngươi tỉnh rồi? Ngươi vẫn là Nữ Oa sao?
- Kim Thiền Tử...
Nữ Oa bay lên, trên người phát ra ánh sáng ngũ sắc, nàng nhắm mắt lại cảm ứng một lượt, mở mắt ra, ánh mắt đã thay đổi.
- Đây là số mệnh, là số mệnh của ta, cũng là số mệnh của ngươi.
Thân thể Nữ Oa dần dần biến lớn, lớn bằng kích thước của người bình thường, dường như là quyến luyến hình dạng này, chỉ có điều rất nhanh, thân thể của nàng tiếp tục trở nên lớn hơn, thân thể cũng dần dần trở nên trong suốt, càng ngày càng lớn, trên người luôn phát ra hơi thở lạnh nhạt mà vô tình.
Có điều tất cả những thứ này, chỉ có mình Đường Tăng nhìn thấy, những người khác cho dù là ở xung quanh, cũng không thể nhìn thấy Nữ Oa.
- Số mệnh? Có ý gì?
Đường Tăng vội vàng đứng lên hỏi.
- Con đường thỉnh kinh, là một âm mưu...
Thân thể của Nữ Oa càng ngày càng lớn, cũng ngày càng trong suốt, mà khi nàng nói ra câu này, thân thể đột nhiên chấn động, giống như đã nói điều gì không nên nói.
- Âm mưu? Có ý gì? Lẽ nào con đường thỉnh kinh không phải do các ngươi sắp đặt?
Đường Tăng vội vàng truy hỏi.
Thân thể của Nữ Oa đã cao đến vài nghìn mét, vẫn đang tiếp tục trở nên lớn hơn, ngày càng trong suốt, dường như muốn dung nhập vào trời đất, thanh âm trong trẻo vang lên:
- Muốn phá vỡ số mệnh này, thì nhất định phải một đường giết tới đích, đem Kinh Thư chiếm làm của riêng, ta, sẽ trợ giúp ngươi...
Thân thể của Nữ Oa rất nhanh liền cao lớn vạn trượng, sau đó đột phá tầng không khí của Trái Đất, càng ngày càng lớn, cũng càng trong suốt, cuối cùng hoàn toàn mất đi tung tích, dường như đã hòa vào vũ trụ.
- Ngươi còn chưa nói âm mưu rốt cuộc là có ý gì?
Đường Tăng hét lớn.
Đáng tiếc, Nữ Oa đã không thể cho hắn câu trả lời.
Đúng vào lúc này, Đường Tăng đột nhiên phát hiện, Trái Đất dương như đột nhiên xảy ra thay đổi, bầu trời vũ trụ dường như cũng thay đổi.
Pháp tắc của trời đất vốn dĩ không cảm ứng được, đột nhiên có cảm ứng, giống như dây xích vốn đứt gãy đột nhiên được nối liền, không khí vốn dĩ không thông thuận đột nhiên trở nên thông thuận.
Giống như đường ống vốn đang tắc đột nhiên khai thông, vốn dĩ là nước đọng đột nhiên bắt đầu chảy xuôi...
Giống như vì sao vốn ngừng chuyển động đột nhiên có động lực...
Giống như cây khô bắt đầu nảy mầm...
Đường Tăng biết, bắt đầu từ lúc này, thế giới đã thay đổi.
← Ch. 520 | Ch. 522 → |