Vay nóng Homecredit

Truyện:Đường Tăng Xông Tây Du - Chương 539

Đường Tăng Xông Tây Du
Trọn bộ 627 chương
Chương 539: Truyền pháp, người Nhật Bản đánh lén
0.00
(0 votes)


Chương (1-627)

Siêu sale Lazada


- Anh cũng là Đại tá rồi đấy!

Đường Tăng cười hắc hắc vui sướng trả lại giấy chứng nhận cục Quốc An cho Bạch Lộc:

- Bắt đầu đi, để tất cả mọi người ngồi tách nhau ra.

- Có muốn tìm micro đến không?

Bạch Lộc hỏi.

Cục Tiến Hóa cử đến đây hơn một ngàn người, hơn nữa vì muốn tu luyện nên không có khả năng ngồi quá gần, ở hàng trước còn đỡ, nhưng đằng sau sẽ không thể nghe rõ được.

- Không cần phải phiền toái như vậy.

Đường Tăng khẽ mỉm cười, bay lên trên đài, nhìn xuống phía dưới.

- Nghiêm, nhìn bên phải chỉnh đốn, nhìn phía trước, cúi chào!

Bạch Lộc đột nhiên quát lên.

Tất cả mọi người đều xếp thành hàng ngay ngắn, cúi chào với Đường Tăng.

Đường Tăng hơi sững sờ, không ngờ tất cả những người này đều là quân nhân, nếu không động tác không thể chỉnh tề như vậy được.

- Được rồi, ngồi xuống đi.

Đường Tăng nói, mặc dù âm thanh không lớn, nhưng lại vang lên bên tai tất cả mọi người.

- Nghiêm! Tản ra, ngồi xuống!

Bạch Lộc lại một lần nữa quát lên.

Tất cả mọi người lập tức dàn khoảng cách, cùng ngồi xuống, Bạch Lộc cũng ngồi ở hàng đầu tiên trên bãi cỏ.

Đường Tăng nhìn xung quanh một vòng, nói:

- Công pháp này của tôi, bất kể là người đã thức tỉnh hay chưa đều có thể tu luyện. Đã thức tỉnh có thể tăng năng lực nhanh hơn, chưa thức tỉnh có thể tăng cơ hội và tốc độ thức tỉnh, đương nhiên, nếu như anh không có loại thiên phú kia, cho dù có tu luyện lâu hơn nữa thì cũng sẽ không thức tỉnh được.

- Nhưng không có cách thức tỉnh cũng không cần lo lắng, tu luyện công pháp này vẫn có thể trở thành Tiến Hóa Giả bình thường, lực lượng thân thể trở nên mạnh hơn, sống lâu hơn, về phần tu luyện được đến mức nào thì phải xem thiên phú và sự cố gắng của mọi người.

- Tất cả mọi người chưa từng tu luyện qua, cho nên tôi liền nói từ đơn giản đến khó, mọi người hãy làm theo lời tôi nói. Hiện giờ, nhắm mắt lại.

Giọng nói của Đường Tăng vang lên bên tai mọi người, tất cả đều cảm thấy kinh ngạc, đây chính là năng lực của Tiến Hóa Giả sao?

Mặc dù kinh ngạc, nhưng họ không do dự đều nhắm hai mắt lại.

- Tôi viết ra bộ công pháp kia rất dễ tu luyện, sau khi các bạn nhắm mắt lại sẽ cảm thấy một khoảng tối đen, hiện giờ, các bạn tập trung tinh lực tưởng tượng thấy đôi mắt có thể nhìn ra bên ngoài, tầm mắt đi qua ấn đường, dùng ấn đường để đột phá.

Tất cả mọi người vội vàng nghe theo.

- Lưỡi chạm tới vòm họng, đồng thời phần bụng căng chặt, bất luận là hít vào hay thở ra đều phải căng bụng.

- Đây là phương thức tu luyện, kế tiếp, nếu các bạn có thể thông qua ấn đường nhìn ra những đốm sáng bên ngoài thì điều chỉnh hô hấp, chín giây sau hít một cái, ba giây tiếp đó liền thở ra..

Phương thức tu luyện rất đơn giản.

Bạch Lộc ngồi ở dưới cũng hoài nghi, như vậy thật sự có thể tu luyện sao?

Trước đó bọn họ đã thử qua, căn bản vô dụng, nếu không cũng sẽ không để Đường Tăng tới truyền pháp rồi.

Nhưng chuyện quỷ dị đã xảy ra, giọng nói của Đường Tăng vang lên bên tai họ như chiếc chuông Đại Lữ tuyên truyền giác ngộ.

Tất cả đều cảm thấy tinh thần ý chí như phá tan xiềng xích nơi ấn đường, nhìn ra những đốm sáng bên ngoài.

Ngay sau đó khi điều chỉnh hô hấp, những đốm sáng kia như bị hấp dẫn bắt đầu từ ấn đường chảy vào trong cơ thể, dạo qua trong đầu một vòng, sau đó đi qua hàm trên, chảy tới đầu lưỡi, cho tới lồng ngực, bụng, từ bụng lại chạy đi khuếch tán tứ chi bách hài.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm thấy lỗ chân lông mở rộng ra, các tế bào thông phệ cũng đốm sáng kia, bắt đầu tiến hóa.

Bạch Lộc, Tần Khôn và Đường Bác An kinh hãi nhất, thật sự đơn giản như vậy sao?

Trước đó bọn họ thử đến vài chục lần đều không thành công, lần này Đường Tăng chỉ nói có một lần mà đã thành công rồi sao?

Bọn họ đâu biết rằng Đường Tăng không chỉ có đạo hạnh cao đến dọa người cùng với danh sư Lục Tinh, mỗi một câu một chữ truyền thụ đều chứa Đạo âm, dẫn dắt bọn họ tiến vào trạng thái tiến hóa.

Nếu đến cả những người phàm tục này cũng không dạy được thì Đường Tăng đâm đầu vào miếng đậu hũ chết đi cho rồi.

Đường Tăng nhìn tất cả những người tiến nhập trạng thái ngồi ở dưới, cười nhạt một tiếng, mặc dù những người này trước mắt này còn thuộc về lực lượng quốc gia, nhưng sớm muộn gì họ cũng sẽ trở thành thành viên tổ chức của hắn.

Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ kia nhất định có nguyên nhân.

Trên bãi cỏ của sân vận động, hơn ngàn người cùng ngồi một chỗ tu luyện, bên ngoài thân người đã bắt đầu xuất hiện ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt, đây chính là sự hình thành hội tụ linh khí.

Đương nhiên ánh sáng huỳnh quang này người thường không nhìn ra được, thậm chí cho dù tới gần cũng không cảm giác thấy được.

- Quá chậm!

Đường Tăng lắc đầu

Nếu đã được đích thân bần tăng truyền pháp thì phải đưa cho các người một đại lễ nhỉ.

Dứt lời, Đường Tăng hít sâu một hơi, mười dặm linh khí xung quanh đều hội tụ về hướng này.

Tất cả mọi người ở phía dưới lập tức cảm nhận được những đốm sáng xung quanh càng nhiều lên, giống như linh khí dạo chơi trong biển rộng, tốc độ những đốm sáng tiến vào trong cơ thể cũng nhanh hơn.

Đường Tăng đi xuống đài, vẽ một vòng tròn trong sân bóng, vây xung quanh tất cả mọi người.

Như vậy, tất cả linh khí mà hắn hội tụ về đều sẽ không rời khỏi được vòng tròn đó, để linh khí nơi đây ngày càng nồng đậm hơn.

"Nếu đã như vậy rồi mà còn không thể tiến vào trạng thái tiến hóa nữa thì hết thuốc chữa rồi, bần tăng cũng không có thời gian cầm tay chỉ dẫn đâu."

Đường Tăng liếc nhìn vào trong vòng tròn, trong mắt hắn hình như quanh thân tất cả mọi người đều dần xuất hiện ánh sáng huỳnh quang, hắn hài lòng gật đầu, ngay sau đó đi ra phía ngoài.

Phải chăng là ảo giác, nhiệt độ ngày càng cao hơn, hiện giờ đã là tháng 10 rồi, theo lý thuyết thì phải không quá nóng mới đúng, nhưng nhiệt độ lúc này ngang ngửa với cái nóng mùa hè.

Đột nhiên một tiếng chim hót vang lên, sau đó một con chim lớn bay qua trên không trung.

Con chim này giương đôi cánh rộng khoảng hai thước, kích thước có chút kinh người.

Đường Tăng ngẩng đầu liếc mắt nhìn con chim lớn bay qua trên đỉnh đầu, sợi tơ nhân quả trước mắt dường như hiện ra màu đỏ máu.

Hắn vội vàng bấm tay tính toán, đột nhiên nhướng mày.

- Xin chào trưởng quan.

Một nam sinh đâm đầu đi tới, nhìn thấy Đường Tăng liền vội vã chào hỏi.

Đường Tăng khẽ gật đầu, chỉ như tình cờ liếc nhìn bộ quần áo mỏng manh của nam sinh kia.

Nam sinh đi lướt qua Đường Tăng, trực tiếp đi vào sân vận động, quay lưng về phía Đường Tăng, trực tiếp lấy từ ngực ra mấy quả cầu sắt nhỏ kích thước bằng quả trứng gà, tay kia thì lấy ra một khẩu súng ngắn.

Bang...

Đột nhiên cánh tay móc lựu đạn của nam sinh trực tiếp bạo nổ thành thịt vụn, vẻ mặt nam sinh kia lập tức biến sắc, mãnh liệt xoay người nhắm khẩu súng ngay vào Đường Tăng.

Nhưng hắn còn chưa kịp nổ súng thì Đường Tăng đã trực tiếp khiến ngón tay cầm súng của hắn nổ tan nát.

- A...

Nam sinh muốn kêu lên thảm thiết lại phát hiện không thể kêu ra tiếng.

Đường Tăng nhìn lướt qua hai chân của nam sinh kia.

Bùm! Bùm!

Hai chân của nam sinh lập tức bị kéo căng, hoảng sợ té ngã, hãi hùng nhìn Đường Tăng.

- Tôi nói này, một học sinh sao có thể mang lựu đạn và súng ngắn theo được?

Đường Tăng vắt hai tay ra sau lưng, cảm thấy hứng thú nhìn nam sinh trên mặt đất, mỉm cười nói

Nói một chút coi, mày là ai? Muốn làm gì?

Lúc này nam sinh rốt cuộc phát hiện bản thân có thể mở miệng, lập tức dữ tợn nói:

- Người Chi Na, âm mưu của chúng mày sẽ không thực hiện được đâu, chúng tao mới là loài người tiến hóa mạnh nhất.... (cách gọi Trung Quốc của Phật giáo Ấn Độ)

- Hóa ra là người Nhật Bản.

Đường Tăng khinh thường bĩu môi, tiện tay cầm cằm nam sinh kia, thân hình lóe lên một cái đã ném ra ngoài trăm thước.

Bùm... A...

Một người đàn ông đột nhiên kêu thảm thiết bay ra ngoài.

Đường Tăng lại lần nữa phóng tới một hướng khác, hất một kẻ ra hơn trăm thước, rơi xuống bên cạnh nam sinh kia, cũng không biết có ngã chết hay không, sợ tới mức khiến tròng mắt nam sinh kia như muốn rớt ra, nhưng lại không thể nói thành lời.

Sau khi giải quyết hai người này xong, Đường Tăng lướt qua vách tường bao quanh trường học, đuổi theo ra khỏi đại học Kinh Nam, hai phút sau liền dẫn theo hai người đàn ông từ một hướng khác nhảy vào trong sân vận động.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-627)