← Ch.580 | Ch.582 → |
- Ơ...
- Đã đi rồi?
Mấy người Nguyệt Lão hai mặt nhìn nhau, khiếp sợ đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Trực tiếp phá nát vũ trụ Tinh Không lên đường, đây tuyệt đối không phải Thánh Nhân bình thường có thể làm được.
- Đúng vậy, chúng ta cũng chỉ có thể xé rách tinh không, một lần chỉ có hơn trăm năm ánh sáng, nhưng tiếng động này của Đường Tăng lớn như vậy, khoảng cách sợ rằng có hơn một nghìn năm ánh sáng nhỉ?
- Thực sự là khủng bố, may là chúng ta không tự cao tự đại trước mặt hắn.
Cuối cùng Lê Sơn Lão Mẫu nói như vậy.
Lê Sơn Lão Mẫu vừa nói ra câu này, tất cả mọi người đều tán thành, gương mặt vui mừng.
Nếu trước bọn họ cậy già lên mặt tự cao tự đại, bây giờ nói không chắc đã chết rồi, bọn họ chưa từng quên sự hung tàn của Đường Tăng, lúc trước còn không phải Thánh Cảnh liền dám hành hung Ngọc Đế, huống chi bọn họ cũng không phải Ngọc Đế.
......
Đường Tăng bước ra một bước này, lúc xuất hiện lần nữa đã ở cách đó hơn vạn năm ánh sáng, tốc độ như vậy đối với mấy người Nguyệt Lão đã rất kinh khủng rồi.
Nhưng Đường Tăng lại rất không hài lòng, Thần Nhãn Phong cách chỗ Nguyệt Lão tận 80 triệu năm ánh sáng, hắn cần phá vỡ tinh không 8000 lần mới có thể chạy tới Thần Nhãn Phong.
Có điều vì rất muốn gặp Dương Thiền, Đường Tăng liên tục phá vỡ tinh không, xẹt qua vũ trụ, một bước chính là gần nửa tinh hệ loại lớn.
Rốt cục, Đường Tăng rất xa đã nhìn thấy Thần Nhãn Phong.
Căn bản không cần người giới thiệu, Đường Tăng cũng có thể liếc mắt một cái đã nhận ra nơi đó là Thần Nhãn Phong, bởi vì rất dễ nhận biết.
Trong tinh không phía trước, vô tận tinh cầu rõ ràng từng bị người sắp xếp, hàng tỉ tinh cầu kết hợp hình thành một con mắt cực lớn.
Con mắt kia rất đáng sợ, đường kính hơn mười vạn năm ánh sáng, xa xa nhìn tới, lại như con mắt Thiên Tôn đang quan sát chúng sinh, lạnh lùng mà bá đạo.
- Mấy ngàn năm không gặp, tên ba mắt kia vẫn đáng ghét như vậy!
Đường Tăng bĩu môi, con mắt được hình thành từ vô số tinh cầu kia, nhìn một cái tiền thấy giống như con mắt thứ ba ở mi tâm Dương Tiễn.
Đồng thời Đường Tăng cũng nhìn ra, con mắt to lớn do tinh cầu tạo thành kia tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài của nó, đó là một đai trận siêu cấp, giống như Luân Hồi Tinh Hệ trấn áp Trư Bát Giới vậy, toàn bộ Tinh Hệ chính là một đại trận.
Một khi đại trận kích hoạt, vô tận tinh cầu đồng thời bạo phát, có thể bùng nổ ra sức mạnh không thể tưởng tượng được.
Mặc dù là Đường Tăng bây giờ cũng không tự tin có thể mạnh mẽ chống đỡ nó, Thần Nhãn đại trận này của Dương Tiễn không biết mạnh hơn Luân Hồi Tinh Hệ bao nhiêu lần.
Đương nhiên, đại trận Luân Hồi Tinh Hệ chủ yếu dùng để phòng ngự, mà Thần Nhãn đại trận này của Dương Tiễn thì lại thiên về công kích hơn, rất phù hợp tính cách bá đạo của Dương Tiễn, công kích chính là sự phòng ngự tốt nhất.
Đường Tăng nghiên cứu một chút liền phát hiện, Thần Nhãn đại trận này không chỉ có thể đối ngoại công kích, mà còn có thể đối nội công kích.
Đối ngoại công kích có thể phóng ra xạ tuyến vũ trụ không thể tưởng tượng được xuyên qua tinh không, giống như súng laser, nhưng uy lực lại mạnh hơn súng laser rất nhiều lần.
Còn về đối nội, Đường Tăng chưa nhìn ra được, có điều nhìn từ bố cục trận pháp, hẳn là giống như con mắt của ông trời, chỉ cần ở trong Thần Nhãn Phong tinh vực, Dương Tiễn có thể trong nháy mắt đi đến bất kỳ chỗ nào, có thể biết được chuyện đang xảy ra ở bất cứ, đồng thời có thể kích phát sức mạnh tương tự như Thiên Phạt.
Đương nhiên muốn khống chế tất cả các khu vực, cần phải lúc nào cũng để thần niệm hòa vào đại trận mới được, chắc rằng Dương Tiễn cũng không rảnh rỗi đến mức lúc nào cũng quản chế toàn bộ Thần Nhãn Phong tinh vực, khống chế trận pháp lớn như vậy, sẽ tiêu hao rất nhiều sức mạnh, cho dù là Thánh Cảnh sơ kỳ, có lẽ cũng chỉ có thể duy trì một ngày mà thôi.
"Thiền Nhi đang ở đây sao?"
Tâm tình Đường Tăng rung động, mấy ngàn năm không gặp, bây giờ nàng sống thế nào?
Nàng có quên mình hay không? Nàng có phải đã có chồng mới rồi không?
Trong lòng Đường Tăng không cách nào bình tĩnh, cho dù hắn tin tưởng Dương Thiền, nhưng cũng có chút lo được lo mất, có điều rất nhanh hắn liền kiên định lại, Dương Thiền đã gả cho hắn, hẳn là sẽ không yêu ai nữa.
Bởi vì cho dù là phàm nhân hay thần tiên trong Tam Giới khi đó đều rất phong kiến, nữ nhân một khi lấy chồng, thì sẽ không dễ dàng tái giá, bọn họ cho rằng trinh tiết còn quan trọng hơn cả sinh mệnh.
Mặc dù từ xa đã nhìn thấy Thần Nhãn Phong, nhưng Đường Tăng còn cách Thần Nhãn Phong tận mấy triệu năm ánh sáng.
Một là vì thị lực của Đường Tăng rất tốt, hai là vì Thần Nhãn Phong quá lớn.
Lần lượt phá vỡ tinh không, Đường Tăng lấy tốc độ cực nhanh chạy về hướng đó.
......
Thần Nhãn Tinh Vực, vô số tinh cầu sắp xếp theo trình tự.
Nếu như chăm chú quan sát, sẽ phát hiện, mỗi một Hằng Tinh cơ hồ đều có một búa chú thần dị.
Những bùa chú này được đặt ở trung tâm Hằng Tinh, hòa làm một thể với toàn bộ Hằng Tinh, khiến cho ánh sáng mà Hằng Tinh tỏa ra xảy ra biến dị, vô số ánh sáng phát ra từ Hằng Tinh đan xen vào nhau, hình thành trật tự thần liên.
Có điều loại trật tự thần liên này chỉ có người tu vi Thánh Cảnh trở lên mới có thể nhìn thấy, những người khác căn bản là không thể phát hiện được.
Toàn bộ Thần Nhãn Tinh Vực đều được bao phủ bởi loại trật tự thần liên này, khiến cho nơi này tạo thành một thế lực giống như thùng sắt.
Trung tâm của Thần Nhãn Tinh Vực, có một tinh cầu có đường kính lên đến trăm vạn km, nó từ rất nhiều Sinh Mệnh tinh cầu dung hợp mà thành, đồng thời duy trì sinh cơ, chỉ có cường giả Thánh Cảnh mới có thể làm được như vậy.
Cường giả Thánh Cảnh đã có thể bước đầu mở ra một thế giới nhỏ, lúc trước Đường Tăng đã thấy Côn Luân Thánh Nhân mở ra Côn Luân Tiên Cảnh ở ngay trong Hỗn Độn, nguyên lý của Sinh Mệnh tinh cầu cực lớn này không khác gì Côn Luân Tiên Cảnh.
Trên tinh cầu có trận pháp khủng bố, cả tinh cầu đều được đánh dấu bùa chú thần dị, khiến cho tinh cầu này trở nên phi thường kiên cố.
Như vậy cũng làm cho lực hút ở đây rất khủng bố, mặc dù là Thiên Tiên cũng không thể bay được, Kim Tiên mới có thể miễn cưỡng bay lên, Huyền Tiên mới có thể bay khỏi tinh cầu này.
Nơi này là toàn bộ Thánh Địa của Thần Nhãn Tinh Vực, có thể ở đây ít nhất cũng đều là cảnh giới Thiên Tiên, trừ phi là đệ tử hoặc con cái của cường giả có tu vi Đạo Tổ trở lên.
Lúc này trên tinh cầu, bên trong một cung điện tráng lệ, hơn mười người tụ tập, khí tức của ai cũng đều rất khủng bố, tinh lực trùng thiên.
Bên trong cung điện, có hơn sáu mươi vị Tiên Đế, ba vị Đạo Tổ.
Mà ở phía trên cùng của cung điện kia, trên bảo tọa do thần kim chế tạo có một thanh niên anh tuấn bá đạo ngồi ngay ngắn, chỉ là khí tức mà người đó trong lúc vô tình tỏa ra, liền khiến cho tất cả mọi người phía dưới nghẹt thở.
Mà những Tiên Đế phía dưới kia, không chỉ có nhân tộc, còn có rất nhiều những chủng tộc khác như Long tộc, Thanh Loan, các loại yêu tộc khác vân vân, đều là sinh linh trong Tam Giới.
- Chân Quân, Đế Tôn Các kia quá coi thường người khác rồi, Thần Nhãn Phong ta căn bản là không thể khai thác được tinh khoáng vũ trụ ở Hắc Nguyên Tinh Vực, Đế Tôn Các yêu cầu chia cho bọn họ một nửa tinh khoáng, bằng không vĩnh viễn không cho phép chúng ta khai thác tinh khoáng vũ trụ.
- Đế Tôn Các thực là quá đáng, mong Chân Quân ra tay, để cho bọn họ biết sự lợi hại của Thần Nhãn Phong ta!
- Mong Chân Quân ra tay!
Phía dưới ba vị Đạo Tổ mở miệng, vẻ mặt tức giận.
Các vị Tiên Đế cũng rất căm phẫn, mâu thuẫn giữa Thần Nhãn Phong cùng Đế Tôn Các đã không phải một hai ngày nữa, Đế Tôn Các ỷ vào có ba vị Thánh Nhân, nên làm việc phi thường bá đạo.
Bảo tọa phía trên, Dương Tiễn khép hờ hai mắt, trầm mặc hồi lâu, mới lên tiếng:
- Thánh Nhân của bọn họ ra tay rồi à?
- Vẫn có.
Một Đạo Tổ trả lời.
- Mặc dù các thánh không quy định rõ ràng, nhưng cường giả Thánh Cảnh không được can thiệp vào xung đột giữa các thế lực với nhau, là một quy tắc ngầm mà ai cũng biết rồi, bản Chân Quân cũng không tiện tự mình động thủ.
Dương Tiễn lạnh nhạt nói.
- Có điều...
Hơi dừng lại một chút, Dương Tiễn đang muốn nói tiếp, đột nhiên ánh mắt hắn đột nhiên trợn lên, vụt một cái đứng lên, khí tức Thánh Cảnh ngập trời phóng ra, hư không trong vòng vạn dặm vặn vẹo.
Oanh...
Cùng lúc đó, trên một ngọn núi cách đó mấy trăm ngàn dặm, đột nhiên xuất hiện một bông hoa sen màu xanh to lớn, cơn lốc màu xanh bao phủ đất trời, giống như đến ngày tận thế.
- Phu quân...
Giọng nói kỳ ảo mà vội vàng vang vọng toàn bộ Thánh Địa tinh cầu, sau đó một bóng người xinh đẹp đi ra từ trong bông hoa sen to lớn kia, vẻ mặt kích động, hóa thành lưu quang bay về phía ngoại vực.
← Ch. 580 | Ch. 582 → |