← Ch.612 | Ch.614 → |
Dòng sông thời gian ẩn núp trong mọi nơi hẻo lãnh của vũ trụ, chỉ có sinh linh đột phá Thánh Cảnh mới có thể nhìn thấy, người khác không nhìn thấy được.
Nhưng lúc này nó lại hiện ra ngoài. Chuyện này rất không bình thường.
- Đệ tử Tạo Hóa Thần Điện, lập tức trở về thần điện!
Bỗng nhiên, một giọng nói bao phủ tinh không, vang bên tai tất cả đệ tử Tạo Hóa Thần Điện.
- Là giọng của Điện Chủ Phu Nhân.
- Điện Chủ Phu Nhân đang kêu gọi chúng ta.
- Mau trở vệ, chắc là việc lớn gì.
Tất cả cường giả Thánh Cảnh nhìn nhau, sau đó lần lượt bay ra ngoài không gian.
Từ ngoài không gian nhìn vào, sẽ trông thấy vô số tia sáng bay ra Trái Đất, rậm rạp chằng chịt, ít nhất có vài chục vạn tia sáng. Họ đã từng là người của Trái Đất, cảnh giới thấp nhất là Đạo Tổ.
Mấy chuc vạn cường giả hóa thành tia sáng xuyên qua tinh hà, phóng vào vũ trụ.
Trên Hoa Quả Sơn, Tôn Ngộ Không nghe thấy truyền âm, mí mắt nhếch lên, hóa thành tia sáng bay vào tinh không.
...
Phụ cận tổng bộ Tạo Hóa Thần Điện xuất hiện một tế đàn khổng lồ vắt ngang tinh không.
Trên tế đàn có một hỏa lò khổng lồ. Hỏa lò này chính là Tạo Hóa Hồng Lô.
Lúc này, Tạo Hóa Thần Lô tỏa ra ánh sáng lung linh, thôn phệ vô tận ánh sáng, hội tụ năng lượng vô tận truyền vào tế đàn.
- Mở!
Đưỡng Tăng bỗng nhiên hét lớn, khiến toàn bộ vũ trụ đều run rẩy.
Ngay sau đó, vùng hư không trên tế đàn bỗng nhiên vặn vẹo biến thành hư ảo, tạo thành một khu vực Không Động.
Cùng lúc đó, một sức mạnh sâu thăm thẳm buông xuống, muốn lôi kéo sinh linh tiến vào bên trong.
- Đi!
Đường Tăng khẽ quát một tiếng, một ý chí phân thân bay khỏi cơ thể lao vào Không Động.
Gần đó, tay nhỏ của Dương Thiền nắm chặt mép váy, có vẻ hơi khẩn trương, kiên nhẫn chờ đợi. Đồng thời nàng cũng phát hiện, khi Không Động này được mở ra, thì trong tinh không xa xôi có rất nhiều hằng tinh dập tắt trong nháy mắt, hành tinh có sự sống giống như bị ép khô năng lượng sống cuối cùng, rất nhanh khô héo.
Một ít hành tinh phổ thông tiêu tán, hóa thành năng lượng, biến mất trong vũ trụ, giống như chưa từng xuất hiện.
Không biết trôi qua bao lâu, cuối cùng khu vực Không Động cũng xuất hiện ba động, ý chí phân thân của Đường Tăng trở về, lóe lên rồi chui vào trong cơ thể.
Đường Tăng thu tay lại. Lúc này, Không Động khổng lồ cũng biến mất. Tế đàn khổng lồ run lên, sau đó lại khôi phục tình tĩnh, chỉ có Tạo Hóa Hồng Lô vẫn tỏa ra ánh sáng lung linh như cũ, tiếp tục thôn phệ năng lượng vũ trụ.
- Phu quân, sao rồi?
Dương Thiền khẩn trương bay đến, mong đợi hỏi.
Đường Tăng mỉm cười:
- Tạo Hóa Hồng Lô khổng hổ là bảo bối có thể luyện hóa vạn vật, có thể cướp đoạt bản nguyên của vũ trụ, dùng sức mạnh vũ trụ cưỡng ép xé rách màng vũ trụ.
- Quá tốt rồi.
Dương Thiền mừng rỡ.
- Triệu tập tất cả trưởng lão và thần tướng
- Phu nhân đã triệu tập, đoán chừng không bao lâu sẽ chạy đến.
- Ừm.
Đường Tăng khẽ gật đầu, nhìn về phía tinh không vô tận, có thể thấy từng cường giả mạnh mẽ hóa thành tia sáng lao nhanh đến.
Nhưng nơi mà các cường giả nay bay qua, tinh không đều rung động
- Hơn một nghìn năm, không ngờ nhiều ngườt đạt đến Thánh Cảnh hậu kỳ như vậy.
Đường Tăng hơi cảm khái.
Bây giờ, tu vi của Dương Thiền cũng đã là Thánh Cảnh hậu kỳ.
Chẳng qua mọi người vì lo lắng Thiên Tôn tiến vào Thượng Thương sẽ có thể bị sức mạnh giới vực chặn đường, cho nên tất cả mọi người áp không tiếp tục đột phá, nếu không bây giờ chỉ còn vài cường giả Thánh Cảnh.
- Chúng ta nhiều thì làm được gì. Ngay cả một ý chí phân thân của chàng đều đánh không lại.
Dương Thiền bĩu môi
Hoàn toàn chính xác! Mặc dù Đường Tăng cũng là Thánh Cảnh hậu kỳ. Nhưng Thánh Cảnh hậu kỳ của Đường Tăng không phải người khác có thể so sánh. Không nói bản tôn Đường Tăng mạnh bao nhiêu, riêng số lượng phân thân mà Đường Tăng có thể hóa ra, có thể hù chết người.
Thực lưc của mỗi phân thân đều bằng thực lực một phần phần mười của bản tôn, điều này quả thật vượt qua tượng tưởng của vô số người.
Đường Tăng mỉm cười:
- Đi thôi, về thần điện.
- Không mang theo Tạo Hóa Hồng Lô sao?
Dương thiền hỏi. Vật này là trung tâm của thần điện, mất đi Tạo Hóa Hồng Lô, Tạo Hóa Thần Điện coi như bị phế, không thể luyện hóa tài nguyên được nữa.
- Đây không phải là bản thể, mà kẻ nào dám động nó thì ta cũng phục hắn sát đất.
Đường Tăng cười khẩy.
Hình chiếu này của Tạo Hóa Hồng Lô đã cùng vũ trụ tinh không hợp thành một thể, đừng nói cường giả Thánh Cảnh phổ thông, mà ngay cả Đường Tăng muốn lấy ra, đều phải hao chút sức lực
Hai người dắt tay bay vào vũ trụ, rất nhanh đã trở lại tổng bộ của Tạo Hóa Thần Điện.
Lúc này đám người Tôn Ngộ Không đều đã đến đông đủ, toàn tập trung ngoài đại điện của Tạo Hóa Thần Điện, nghị luận ầm ĩ.
- Điện chủ tới.
- Sư phụ trở về.
- Sư phụ hơn một ngàn năm không hiện thân, xem ra là có việc lớn.
Tất cả mọi người nhìn thấy Đường Tăng, lập tức đều yên lặng lại.
Đường Tăng thăm hỏi tất cả mọi người, mang theo Dương Thiền bước vào đại điện, ngồi vào bảo tọa thuộc về hắn ở phía trên cung điện, bảo tọa bên cạnh vẫn trống không.
Dương Thiền đi vào Thiên Điện bên cạnh, không bao lâu Thẩm Liên dẫn theo Tử Vi và Thanh Loan tới.
- Phu quân.
Thẩm Liên kêu lên:
- Thần thiếp nghe Thiền nhi nói đường hầm đã xây dựng xong.
- Ừm!
Đường Tăng buồn bực ngán ngẩm dựa vào thành ghế, khẽ gật đầu, đồng thời nhìn lướt qua thân thể mềm mại của Thẩm Liên, bèn thu lại tầm mắt.
Trong mắt Thẩm Liên hiện lên một tia u oán, đi đến chỗ ngồi của mình:
- Hơn một ngàn năm mới thấy mặt một lần, bản cung khiến chàng chán ghét như vậy sao?
- Phu nhân! Nàng muốn nhiều lắm, ta đã mệt mỏi. Mặt khác nàng không được xưng là bản cung, nàng cho rằng nàng vẫn là Vương Mẫu Nương Nương sao.
Đường Tăng bĩu môi.
Đôi mi thanh tú của Thẩm Liên nhíu một cái, dừng một chút, nhu hòa nói:
- Thiếp đã bảo Thiền nhi nói cho chàng biết, tất cả mọi chuyện đã sắp xếp xong
Trong mắt Thẩm Liên hiện lên vẻ u oán, cũng không biết do đêm tân hôn của hơn một ngàn năm trước có phải nàng đã chọc giận Đường Tăng hay không. Trong khoảng thời gian một ngàn năm, Đường Tăng chưa hề chạm vào người nàng, cũng rất ít trở về.
Đường Tăng khẽ gật đầu, không nói chuyện, xoa nhẹ ấn đường.
- Chàng có tâm sự sao?
Thẩm Liên hỏi.
- Không!
Đường Tăng nhìn xuống dưới thấy càng ngày càng nhiều cường giả tiến vào trong đại điện.
Đám người Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đều đến đông đủ. Tôn Ngộ Không và Lục Nhĩ Mi Hầu như anh em ruột đứng chung một chỗ. hai tay ôm ngực, không nói lời nào.
Trư Bát Giới và Sa Tăng thì thầm với nhau, Ngưu Ma Vương và Tiểu Bạch Long thỉnh thoảng nói thầm với nhau ít câu.
- Chàng vẫn còn giận thiếp sao?
Thẩm Liên bỗng nhiên hỏi khẽ.
- Ta giận nàng làm gì, không có chuyện gì đâu.
Đường Tăng lắc đầu trả lời.
- Chàng có chuyện gì giấu diếm thiếp phải không?
Thâm Liên không vui hỏi.
- Ta có thế giấu nàng chuyện gì. Nảng quản lý tốt thần điện của nàng đi.
- Ý chàng là thần điện này không phải là của chàng sao
- Ta có nói thế sao? Mà ta cũng không thích quản lý việc nhà.
Thậm Liên giận quá thành cười, quay đầu sang một bên, không nói gì nữa.
Tử Vi và Thanh Thanh đứng đằng sau, đưa mắt nhìn nhau, không biết vì sao hai vợ chồng này lại cãi nhau. Hai người ở cùng một chỗ, thì hòa bình không kéo dài được năm phút đồng hồ.
Hơn một ngàn năm trước, hai người vừa kết hôn. Tử Vi còn lo lằng thấp thỏm Đường Tăng sẽ bắt nàng ngủ với hắn. Nhưng thời gian trôi qua, nàng lại nhận ra, Đường Tăng không hế có ý nghĩ này, mấy trăm năm khó gặp được một lần, chỉ có thể thấy phân thân hắn đang trông coi phân điện.
Nhưng các nàng không biết, Đường Tăng rất buồn rầu. Một ngàn năm này, phân thân hắn không ngừng nghỉ tìm kiếm Hằng Nga và Nữ Nhi Quốc.
Hằng Nga và quốc vương Nữ Nhi Quốc đã có tình nghĩa vợ chồng với hắn. Nói thật, trong thâm tâm của Đường Tăng, thì phân lượng của quốc vương Nữ Nhi Quốc nặng hơn Thẩm Liên, vì nàng ấy biết ôn nhu quan tâm chia sẻ
Chẳng qua chuyện này Đường Tăng không dám nói với Thẩm Liên, cũng không cần thiết phải nói, bởi vì người vẫn chưa tìm được, không biết đã vẫn lạc hay chưa.
Đường Tăng thấy vũ trụ sắp hủy diệt, mà người vẫn chưa tìm thấy. Đường Tăng rất lo lắng các đã đã mất đi.
← Ch. 612 | Ch. 614 → |