← Ch.062 | Ch.064 → |
Yêu quái này vô cùng buồn rầu, nó nghe phía ngoài có tiếng nổ, vội vàng chạy ra nhìn, còn chưa nhìn rõ chuyện gì xảy ra, thì thấy một cao tăng đang muốn đánh tới.
Phập!
Một tiếng vang thật lớn, yêu quái này bị đập tới bay ngược, đầu lâu văng thật xa, trực tiếp bị đập chết.
- Điểm kinh nghiệm +1000.
Âm thanh nhắc nhở trong đầu khiến Đường Tăng mặt mày hớn hở.
- A...
- Có địch nhân xâm phạm...
- Nhanh phát báo động...
Bỗng nhiên phía sau quái thạch vang lên tiếng gào dày đặc.
Lúc này Đường Tăng mới phát hiện, sau quái thạch này là một cái sơn động to lớn.
Sơn động ẩn nấp vô cùng kỹ, từ bên ngoài rất khó phát hiện, nếu không phải yêu quái kia ló đầu ra trước, hắn cũng rất khó tìm thấy nơi này.
- Yêu quái, xem chiêu!
Đường Tăng hét lớn, giống như đánh máu gà, hưng phấn giết vào, thậm chí còn không thèm gọi đám người Tôn Ngộ Không.
Ầm....
Một cái Lôi Thần Chi Cầu ném ra ngoài, trong sơn động lập tức bị nổ chết mười mấy yêu quái.
Phập!
Một tiếng vang thật lớn, Đường Tăng xoay xoay Cửu Hoàn Tích Trượng, đập bay yêu quái cản đường phía trước.
Sau đó hắn thuấn di tới chỗ càng xa hơn, thuấn phát Bạo Liệt Hỏa Cầu.
Ầm ầm ầm...
Nơi này như xảy ra đại họa, tiếng nổ rung trời, núi đá cũng lay động.
- Điểm kinh nghiệm +7000.
- Điểm kinh nghiệm +6000.
- Điểm kinh nghiệm +1000.
...
Trong đầu không ngừng có âm thanh nhắc nhở vang lên, khiến cho Đường Tăng càng thêm hưng phấn, cơ hội thăng cấp đang ở trước mắt.
Bỗng nhiên một cỗ cảm giác nguy cơ kịch liệt xuất hiện, tóc gáy Đường Tăng dựng đứng, vội vàng thuấn di một cái rời khỏi chỗ đứng.
Ầm!
Mới vừa thuấn di rời đi, chỗ hắn vừa đứng lập tức sụp xuống, không gian cũng vặn vẹo.
Đường Tăng xuất hiện cách đó mấy trăm thước, khiếp sợ nhìn chỗ kia.
Chỉ thấy một đại hán khoác một cái áo choàng màu vàng, thân cao thể tráng mặt mũi âm trầm nhìn hắn.
- Ngươi là ai, vì sao xông vào động phủ của ta?
Đại hán quát lên, âm thanh đinh tai nhức óc, làm Đường Tăng gần như choáng váng.
Trong nháy mắt Đường Tăng nhận ra, tên nầy hơn phân nửa là Khuê Mộc Lang rồi, nhìn thấy bộ dáng thật không phải Hoàng Phong Quái, mà là Hoàng Bào Quái.
Hắn vẫn luôn đeo Thiên Đạo Nhãn Kính, nên trong nháy mắt hắn đã xác định, yêu quái này chính là Khuê Mộc Lang, cấp 45, còn mạnh hơn cả Hoàng Phong Quái.
- Yêu quái, ngươi có dám ra đây?
Đường Tăng hét lớn một tiếng, vội vàng thuấn di rời khỏi chỗ này. Thực lực khác biệt quá xa, cho dù có thần thông Thuấn Di, thì hắn cũng không dám trực diện cứng đối cứng cùng Hoàng Bào Quái.
- Sư phụ.
- Sư phụ, người làm sao lại một mình tiến vào?
Đường Tăng vừa mới đi ra bên ngoài, Tôn Ngộ Không và Sa Tăng đã chạy tới, bảo vệ hắn.
Ngoài ngàn thước, Long Quy còn đứng tại chỗ, Trư Bát Giới bày trận mà đợi, không dám tiếp tục lười biếng, bảo vệ nhóm người Cao Thúy Lan.
- Bạch Cốt Tinh, đừng để các nàng bị thương tổn.
Đường Tăng nói với Bạch Cốt Tinh.
Hốc mắt trống rỗng của Bạch Cốt Tinh nhìn qua, sau đó lại tiếp tục đứng yên, mặc dù không có nói chuyện, nhưng nàng cũng có hành động, không nhanh không chậm đi tới bên cạnh Long Quy.
Lúc này cửa sơn động phía dưới toát ra khói vàng, khói vàng càng ngày càng đậm, bao trùm cả mấy trăm thước xung quanh.
Ngay sau đó, rất nhiều yêu quái xuất hiện bên trong khói vàng, như lũ lụt tràn xuống vậy.
Hơn nữa, đại hán mặc nguyên cây vàng kia cũng xuất hiện ở trung tâm khói vàng, giận trừng mắt nhìn đám người Đường Tăng trên không trung, quát to:
- Các ngươi là ai, sao lại tới động phủ ta gây chuyện?
Âm thanh của Hoàng Bào Quái giống như được loa phóng thanh phóng đại, vang vọng không ngớt trong Hắc Tùng Lâm.
Tôn Ngộ Không và Sa Tăng đều nhìn về phía Đường Tăng.
Đường Tăng quát lên:
- Yêu quái, mau giao công chúa nước Bảo Tượng ra, nếu không tàn sát cả nhà ngươi!
Công chúa nước Bảo Tượng?
Tôn Ngộ Không và Sa Tăng ngạc nhiên lần nữa, hoàn toàn không hiểu cái tình huống gì đang diễn ra.
- Ha ha ha...
Hoàng Bào Quái cười to:
- Thật là cuồng vọng, lại dám nói câu "tàn sát cả nhà" với Khuê Mộc Lang ta. Ta thật sự muốn nhìn một chút xem ngươi có bản lĩnh này hay không!
- Ha ha ha...
- Hòa thượng cuồng vọng...
- Đồ ngu, lại dám nói những lời như vậy trước mặt đại vương, thật là phách lối quá mức!
- Đại vương, bắt hắn lại, cho hắn biết sự lợi hại của ngài!
Trong khói vàng, rất nhiều yêu quái cũng lớn tiếng phụ họa.
Những yêu quái kia lợi hại hơn đám thủ hạ của Hắc Hùng Tinh nhiều, phần lớn là cấp mười mấy, thậm chí còn có vài con Thiên yêu cấp 20.
- Đại vương, đại vương...
Bỗng nhiên một yêu quái khẩn trương chạy tới.
- Chuyện gì?
Hoàng Bào Quái quát lên.
- Đại vương, hắn chính là tên hòa thượng tới từ Đông Thổ Đại Đường đó.
Yêu quái kia bẩm báo nói.
- Cái gì...
- Hắn chính là tên Đường Tăng gì đó?
Trong khói vàng, toàn bộ yêu quái đều biến sắc.
- Không sai, chính là bần tăng!
Trên bầu trời, Đường Tăng cảnh giác, nhưng vẫn tỉnh táo, lớn tiếng nói:
- Muốn ăn thịt bần tăng, các ngươi còn chưa đủ tư cách?
- Hắn chính là tên Đường Tăng đó? Tên hòa thượng mà nơi đi qua gà chó cũng không để lại?
- Chạy mau đi...
- Đại vương mau rút lui, chậm thì không kịp nữa rồi...
- Nhanh rút lui...
Khiến cho Đường Tăng mở rộng tầm mắt là, đám yêu quái kia sau khi biết hắn là Đường Tăng, không những không thèm nhỏ rãi với thịt của hắn mà còn đều bị dọa sợ tè ra quần.
Ngay cả Hoàng Bào Quái cũng biến sắc, sau đó vung áo choàng màu vàng lên, cuốn theo toàn bộ yêu quái hóa thành khói vàng biến mất, chạy như ma đuổi.
Tôn Ngộ Không:
-...
Sa Tăng:
-...
Đường Tăng:
-...
Đám người Bạch Cốt Tinh ở xa xa đều nhìn tới trợn mắt há mồm.
- Đây là tình huống gì vậy?
Đường Tăng ngạc nhiên, vốn tưởng rằng sau khi những tên yêu quái này biết thân phận của hắn, thì sẽ hưng phấn muốn khùng, không ngờ lại bị dọa chạy sạch.
- Móa nó, mau đuổi theo, đừng để cho đám yêu quái này chạy!
Đường Tăng quát lên:
- Ngộ Không, bắt được Hoàng Bào Quái, chớ giết chết. Ngộ Tĩnh, những Thiên yêu giao cho con!
- Dạ, sư phụ!
- Sư phụ yên tâm!
Tôn Ngộ Không và Sa Tăng hóa thành lưu quang bắn vào sơn động phía dưới.
- Yêu quái, chạy đi đâu?
Đường Tăng hét lớn, thi triển thần thông Thuấn Di, lóe lên trong bầu trời Hắc Tùng Lâm.
Vù vù vù...
Hắn một bước biến mất, sau đó ở ngoài mấy ngàn thước tìm được một cửa hang khác.
Thấy có yêu quái ló đầu ra ở chỗ đó, Đường Tăng không nói hai lời, Bạo Liệt Hỏa Cầu thuấn phát lập tức ném xuống.
Ầm...
Trong tiếng vang lớn, nơi đó ánh lửa ngất trời, mấy tiểu yêu ở cửa động bị nổ nát bét, đá văng tung tóe.
- Đường Tăng tới, chạy mau đi...
- Đại vương cứu mạng với...
Trong cửa hang có tiếng yêu quái kêu thảm thiết, chen lấn chạy ngược về.
- Yêu quái, chạy đi đâu?
Đường Tăng hét lớn, trực tiếp ngưng tụ một cái Lôi Thần Chi Cầu, vứt xuống tận cùng bên trong sơn động.
Ầm ầm...
Tạch tạch...
Trong sơn động bộ dạng như nghênh đón tận thế, tiếng nổ rung trời, sấm sét kinh khủng tàn phá, thu gặt tính mạng của từng con yêu quái.
- Điểm kinh nghiệm +3000.
- Điểm kinh nghiệm +5000.
- Điểm kinh nghiệm +4000.
...
Đường Tăng hưng phấn đuổi giết mấy tên yêu quái này, phàm là gặp phải yêu quái vượt qua cấp 19 thì dùng thần thông Thuấn Di đánh lén.
Nếu chênh lệch quá lớn thì né xa xa một chút, để lại cho Sa Tăng và Tôn Ngộ Không giải quyết.
Ầm...
Đường Tăng ném ra một cái Lôi Thần Chi Cầu nữa, cho nổ sụp sơn động trước mặt.
Nơi đó đá lăn lộc cộc, bụi mù đầy trời, che phủ tầm mắt.
Chờ bụi bặm tan đi, phía trước xuất hiện một cái lối đi rộng rãi, có thật nhiều thi thể yêu quái, bị đá lớn vạn cân chèn lên, đã hiện ra nguyên hình.
Những yêu quái này phần lớn lấy chó sói là chính, cũng có một ít cẩu hồ ly.
Vù!
Đường Tăng thuấn di đi tới lối vào, cảnh giác nhìn bên trong, sau khi chắc chắn an toàn, thì mới thuấn di đi sâu vào phía trong.
Bỗng nhiên một nữ nhân hốt hoảng từ cuối lối đi chạy tới bên này, Đường Tăng không nói hai lời đã muốn ném một cái Bạo Liệt Hỏa Cầu qua làm nổ bay nàng rồi nói tiếp.
Nhưng tin tức mà Thiên Đạo Nhãn Kính trả về làm cho Đường Tăng vội vàng ngừng lại.
← Ch. 062 | Ch. 064 → |