← Ch.071 | Ch.073 → |
- Thiện tai, thiện tai!
Đường Tăng nói một câu Phật hiệu, mang theo mấy người Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội đi thẳng đến cung điện của Quốc vương, mỗi khi đi vài bước lại dẫn đến một trận kinh sợ, khiến tất cả phàm nhân trong vòng năm trăm mét đều nằm rạp trên mặt đất.
Mãi đến tận khi nhóm người Đường Tăng đã đi rất xa, Bách Hoa Tu mới lo lắng nói với Quốc vương:
- Phụ vương, sao ngài có thể thất lễ với thánh tăng như vậy? Hắn không phải người chúng ta có thể trêu chọc...
Sau đó Bách Hoa Tu kể lại tất cả mọi chuyện đã gặp phải trong mấy năm này cùng với chuyện Đường Tăng "cứu nàng" cho Quốc vương cùng những văn võ bá quan kia nghe, nhất thời khiến cho khuôn mặt bọn họ tràn đầy sợ hãi.
Có điều chuyện này cũng không có quan hệ gì với Đường, hắn đã đi đến Đại Điện của Vương cung, yên tâm thoải mái thưởng thức các cung nữ xinh đẹp.
Một khi thấy có người muốn tiến lên ngăn cản, Đường Tăng lập tức kích phát sự lợi hại của Cửu Hoàn Tích Trượng, khiến những người kia ngã xuống toàn bộ.
- Đây chính là Vương cung sao? Thật là xa hoa.
Sau khi Đường Tăng đến Đại Điện của Vương cung, bèn đi thẳng đến bảo tọa của Quốc vương nghênh ngang ngồi xuống.
- To gan, ngươi... các ngươi....
Một thái giám ở phía dưới nơm nớp lo sợ, muốn quát lớn, nhưng căn bản không dám đối diện với nhóm người Đường Tăng.
- Đây là xích đu sao? Thật thú vị.
Tử Lan tiên tử ngồi trên xích đu đung đưa:
- Hầu Tử, đẩy ta, dùng sức đẩy đi.
Tôn Ngộ Không nhất thời dùng sức đẩy một cái, kết quả cái xích đu này không chịu nổi, trực tiếp bị đứt, Tử Lan tiên tử vội vàng bay người lên, rơi xuống bên cạnh bảo tọa của Quốc vương.
Loảng xoảng...
Bỗng nhiên Tử Lan tiên tử không cẩn thận đánh vỡ một cái trang trí:
- Ai nha, Hầu Tử, mau đặt nó cẩn thận.
Tôn Ngộ Không vội vàng chạy tới, nhanh chóng nhặt lên mảnh vỡ rồi trả về chỗ cũ, một bình hoa màu tím vàng lại trở nên nguyên vẹn, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rất nhiều vết nứt.
- Cung điện này kém xa Lăng Tiêu Bảo Điện, còn không xa hoa bằng Thiên Bồng Nguyên Soái phủ của lão Trư ta.
Trư Bát Giới ung dung đứng bên cạnh xem trò vui.
- Thật là chưa từng thấy thế giới bên ngoài mà!
Tiểu Bạch Long ở phía dưới ngủ gật, Long cung của nó hào hoa hơn nơi này không biết bao nhiêu lần.
- Thúy Lan, Tiểu Muội, lại đây.
Đường Tăng gọi Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội qua, rồi vẫy tay với Thanh Dật:
- Ngươi đấm lưng giúp ta.
- Dựa vào cái gì?!
Thanh Dật trừng mắt.
- Tiểu Bạch, nhảy múa.
Đường Tăng lại nói với Bạch Cốt Tinh, có điều đáp lại lời của hắn là một đôi mắt trống rỗng của Bạch Cốt Tinh.
- Thánh tăng, thánh tăng thứ tội a...
Bỗng nhiên Quốc vương Bảo Tượng Quốc dẫn một đám văn võ bá quan từ bên ngoài đi vào, khi bọn họ nhìn thấy Đại Điện bị làm cho bừa bãi kia, nhất thời suýt chút nữa ngất đi.
Tất cả cấm vệ quân của Vương cung đều đến rồi, khuôn mặt họ nghiêm trọng như gặp đại địch.
- A, ha ha ha ha...
Tôn Ngộ Không thấy cảnh này, bỗng nhiên cười ha ha, nhảy đến đỉnh Đại Điện để quan sát bên dưới.
- Hầu Tử, không cần trèo lên cao như vậy, mau xuống đây.
Tử Lan tiên tử vội vàng kêu lên.
Trư Bát Giới vội vàng giúp Bách Hoa Tu cầu xin, khiến Đường Tăng không cần làm khó dễ Bách Hoa Tu nữa.
- A di đà Phật, các vị thí chủ không nên hiểu lầm, bần tăng cũng chỉ là muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi mà thôi.
Đường Tăng mỉm cười nói.
- Đúng đúng đúng, thánh tăng hộ tống công chúa về nước, đường dài bôn ba mệt nhọc, mau đưa thánh tăng đi nghỉ ngơi.
Quốc vương vội vàng kêu lên.
- Vậy bần tăng đi nghỉ ngơi đây.
Đường Tăng mang theo Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội đi về hướng Thiên Điện.
Nhất thời mồ hôi Quốc vương rơi như mưa, vội vàng kêu lên:
- Thánh tăng ơi, đó là tẩm cung của trẫm...
- Tẩm cung mà thôi, bần tăng biết mà. Thúy Lan, chúng ta đi ngủ đi.
Đường Tăng ôm lấy Cao Thúy Lan đi vào bên trong, sắc mặt nàng nhất thời đỏ lên.
- Nhưng, nhưng mà... Tăng Tăng...
Quốc vương sắp khóc rồi, hắn vội vàng phản ứng lại:
- Mau, dời đi tất cả phi tử của trẫm. Ôi, thật là...
Quốc vương Bảo Tượng Quốc tức giận đến muốn giơ chân, nhưng lại một mực giận mà không dám nói gì, giương mắt nhìn nhìn.
- Hầu Tử, chúng ta cũng đi ngủ thôi.
Tử Lan tiên tử cười nói, lôi kéo Tôn Ngộ Không cũng đi vào bên trong.
- Tử Lan, sư phụ ở bên trong...
- Ta biết chứ, tẩm cung không phải dùng để ngủ sao?
Tử Lan tiên tử ngây thơ trả lời.
Nhóm người Bách Hoa Tu đứng trong Đại Điện đều ngẩn ra, đều bị đánh bại rồi.
- Bách Hoa, ngươi đừng lo lắng, sư phụ ta ngủ một giấc liền đi, ngủ một giấc liền đi. Ta đi xem xem, ngươi đừng vội nha.
Trư Bát Giới vội vàng an ủi Bách Hoa Tu, sau đó cũng đi theo sau.
Ngủ một giấc liền đi?
Những đại thần kia không còn gì để nói, có người chiếm tẩm cung của Quốc vương để ngủ như vậy sao? Bên trong còn có phi tử của Quốc vương đấy.
Quốc vương càng là hận không thể đánh cho một cái tát, nhưng làm sao hắn dám chứ, ngay cả loại như Trư Bát Giới này cũng đủ khiến cho hắn không dám xằng bậy.
......
Tẩm cung của Quốc vương, ssau khi mấy người Đường Tăng đi vào, toàn bộ cung nữ cùng phi tử ở bên trong đều phát ra tiếng kêu sợ hãi, nhất thời khiến bên trong này gà bay chó nhảy.
Lúc này mắt Đường Tăng trợn tròn lên, bởi vì tẩm cung của Quốc vương Bảo Tượng Quốc này quả thực tương đương với hậu cung đại viện, nơi này chia thành rất nhiều phòng, mà ở chính giữa là một tẩm cung lớn nhất, trung gian đặt một cái giường xa hoa mềm mại dài rộng khoảng bảy tám mét.
Khi Đường Tăng mới vừa vào đến, liền nhìn thấy bốn năm nữ nhân xinh đẹp quần áo xốc xếch đang đùa giỡn trên giường lớn kia, bọn họ nhìn thấy mấy người Đường Tăng đi vào, nhất thời sợ đến náo loạn.
- Cái giường này cũng không tồi, Thúy Lan, chúng ta lên thử xem.
Đường Tăng cười ha ha nói, ôm lấy Cao Thúy Lan đặt lên giường.
- Lão công, đừng mà...
Cao Thúy Lan mắc cỡ, sắc mặt đỏ chót.
- Oa, Hầu Tử, cái giường này thật lớn.
Bỗng nhiên Tử Lan còn nhanh hơn Đường Tăng, trực tiếp phi lên trên giường nhảy nhót liên hồi:
- Hầu Tử ngươi cũng lên đi, nơi này chơi thật thích.
- Lão Tôn ta đến đây!
Tôn Ngộ Không trực tiếp nhảy qua từ chỗ cách đó hai mươi mấy mét, "Oành" một tiếng rơi xuống trên giường lớn, khiến Cao Thúy Lan bị bắn bay lên, đè lên Tằng Tiểu Muội.
Đường Tăng lo lắng các nàng ngã bị thương, vội vàng lăn qua ôm lấy các nàng, kết quả mấy người Đường Tăng cùng Tằng Tiểu Muội còn có Tử Lan tiên tử, Tôn Ngộ Không đều lăn đến một chỗ.
Lúc Thanh Dật với Bạch Cốt Tinh tiến vào, liền nhìn thấy tình cảnh như vậy, nhất thời đều thấy choáng váng.
Những vương phi cung nữ vẫn chưa kịp đi ra ngoài kia đều trợn mắt ngoác mồm nhìn tình cảnh này.
- Đại sư huynh, ta cũng muốn chơi...
Lúc này Trư Bát Giới đi vào, nhìn thấy một màn thú vị này, cũng kêu gào nhào tới.
- Sư phụ, con cũng muốn chơi...
Sa Tăng cho rằng mọi người đang chơi trò chơi, cũng hưng phấn nhào tới, kết quả va vào Trư Bát Giới, cả hai đều lăn xuống dưới giường.
- Một đám sắc lang, một đám đại sắc lang!!!
Thanh Dật không nhịn được, đứng đó kêu to.
Bỗng nhiên Đường Tăng thuấn di một cái xuất hiện ở sau lưng Thanh Dật, ôm lấy nàng, lại thuấn di bèn xuất hiện ở trên giường lớn, đặt nàng ở dưới thân.
Quá nhanh, thuấn di qua lại, một giây đồng hồ cũng không đến.
- A a a, hòa thượng chết tiệt ngươi mau thả ta ra, ta liều mạng với ngươi!!!
Sau khi Thanh Dật phản ứng lại, rít gào lên, vươn mình đè Đường Tăng ở phía dưới, giơ nắm tay lên điên cuồng đánh.
- Nữ thí chủ, phải rụt rè chút.
Đường Tăng vội vàng thuấn di né tránh, ôm Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội lăn xuống giường lớn.
- Rụt rè cái đầu ngươi, hòa thượng chết tiệt ngươi đừng chạy!
Thanh Dật thẹn quá thành giận, đuổi theo Đường Tăng cuồng đánh, Đường Tăng vội vàng thả xuống Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội, chơi đuổi nhau với Thanh Dật, khiến cho tẩm cung của Quốc vương càng trở nên bừa bãi.
Kết quả rất rõ ràng, mặc dù tu vi Thanh Dật cao hơn Đường Tăng mấy đẳng cấp, nhưng Đường Tăng lại biết thuấn di, vì vậy thua thiệt luôn là Thanh Dật.
Không lâu sau, Bách Hoa Tu cũng liều mình tiến đến, khi nàng nhìn thấy tình huống ở đây, nhất thời muốn ngất đi.
Đây thật sự là thánh tăng muốn đi Tây Thiên thỉnh Kinh?
Tại sao nàng cảm thấy càng giống như một đám nghịch ngợm gây sự vậy!
← Ch. 071 | Ch. 073 → |