← Ch.092 | Ch.094 → |
Ùng ùng...
Kim Cô Bổng biến lớn biến dài, như muốn chọc thủng bầu trời, sau đó ầm ầm nện xuống, tầng ngoài phủ đệ của Thái Thượng Lão Quân trực tiếp bị đánh bể.
Tôn Ngộ Không chợt lóe rồi vọt vào, mang theo sát ý kinh khủng xông vào phòng luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, bởi vì phần lớn thời gian Thái Thượng Lão Quân đều ở chỗ này.
- Thái Thượng lão đầu, lăn ra đây...
Tôn Ngộ Không gầm thét, sát ý cuồn cuộn.
Noi đây bụi mù bay bay, rất nhiều đồ dùng đều bị Tôn Ngộ Không hất bay.
Đinh đang...
Oanh...
Một côn của Tôn Ngộ Không đập tới lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân.
Keng.
Lò luyện đan nổ tung, ngọn lửa như dung nham bên trong văng ra ngoài, đốt cháy phủ đệ của Thái Thượng Lão Quân.
Những dung nham này đều là Tam Vị Chân Hỏa, qua vô số năm tháng lắng đọng lại nên lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân khác với các lò luyện đan thông thường khác, trong đó có ngọn lửa vô hạn, được gọi là tinh hoa của Tam Vị Chân Hỏa.
Lò luyện đan đổ một cái, thì không thể thu thập, phủ đệ của Thái Thượng Lão Quân trực tiếp bị bén lửa, khó mà dập tắt hơn nữa lúc này cũng không có ai chạy tới dập lửa.
Cho dù là ở Lăng Tiêu Bảo Điện cũng có thể nhìn thấy ánh lửa ngất trời nơi xa xa đó, ngọn lửa cháy mạnh thiêu hủy vạn dặm, khu vực kia coi như xong rồi.
Cho dù bây giờ có đi cứu hỏa cũng không kịp, bởi vì Tam Vị Chân Hỏa quá bá đạo.
Nhưng kỳ quái là, Thái Thượng Lão Quân giống như biến mất, mặc kệ Tôn Ngộ Không nổi điên như thế nào, Thái Thượng Lão Quân cũng không hiện thân.
- Ngọc Đế, làm sao giờ?
- Ngọc Đế, người xem, làm thế nào mới tốt?
- Thỉnh Ngọc Đế hạ lệnh, truy bắt yêu hầu kia!
Lăng Tiêu Bảo Điện, rất nhiều thần tiên nôn nóng, bất bình cho Thái Thượng Lão Quân.
Ngọc Đế sắc mặt âm trầm nói:
- Truy bắt? Truy bắt thế nào? Ngươi đi?
Ngọc Đế vừa nói xong, những thần tiên kia lập tức im hết.
Đi?
Chuyện cười, năm đó Tề Thiên Đại Thánh mới chỉ là Tiên Đế sơ cấp đã có thể đại náo Thiên Đình, cuối cùng còn phải nhờ Phật Tổ Như Lai giúp đỡ, mới có thể trấn áp hắn dưới Ngũ Hành Sơn năm trăm năm.
Bây giờ năm trăm năm đã qua, Tề Thiên Đại Thánh đã bước nửa bước vào Đạo Tổ cảnh, còn đi trêu chọc hắn đơn giản là tự tìm đường chết.
Chẳng lẽ lại nhờ Phật Tổ Như Lai giúp đỡ lần nữa?
Không nói thứ khác, chỉ riêng mặt mũi biết giấu vào đâu?
- Tiếp tục nhìn xem, rốt cuộc Tề Thiên Đại Thánh kia muốn làm gì.
Ngọc Đế mặt âm trầm nói.
Thật ra thì hắn biết, lần này Tôn Ngộ Không không hề sai, chỉ là Thái Thượng Lão Quân thật quá đáng.
...
Tất cả mọi người đều không chú ý tới, Đường Tăng lóe lên vô số lần, theo bước Tôn Ngộ Không đi tới phủ Thái Thượng Lão Quân.
Đường Tăng đương nhiên không biết phủ đệ của Thái Thượng Lão Quân trông thế nào, nhưng Tôn Ngộ Không đeo Khẩn Cô Chú coi như là cầm bảo vật của hắn, mà hắn lại có thần chú có thể khống chế Khẩn Cô Chú, dựa vào cái này để theo dõi nên đi tới được phủ đệ của Thái Thượng Lão Quân.
Sau khi Đường Tăng đi tới thì nhìn thấy cảnh tượng tường đổ nhà tan, ánh lửa ngất trời, hư không cũng bị đốt tới vặn vẹo.
Hơn nữa còn có thể thấy vô số dòng nham thạch chảy qua trên mặt đất. Nơi nó đi qua, cái gì cũng bị hòa tan.
- Đây là nham thạch? Sao lại có nhiệt độ cao như vậy?
Đường Tăng chấn động.
Nhưng hắn cũng rất nhanh biết được, đây không phải là nham thạch gì cả mà là ngọn lửa sau khi ngưng tụ tới trình độ nhất đinh, dịch hóa biến thành dung nham.
- Nếu như ta không nhìn lầm, đây chính là tinh hỏa của Tam Vị Chân Hỏa đi? Thái Thượng Lão Quân này đủ ngạo mạn!
Đã là Danh Sư bốn sao, Đường Tăng nhìn thấu loại lửa này là chuyện đương nhiên, mà cũng do Tam Vị Chân Hỏa mặc dù kinh khủng nhưng lại rất nổi tiếng.
Đường Tăng thầm nghĩ, không biết Thái Thượng Lão Quân có từng nghĩ tới, có một ngày ngọn lửa của lão sẽ đốt phủ đệ của lão thành tro bụi hay không.
- Hả?
Bỗng nhiên Đường Tăng mở lớn mắt, bởi vì hắn khiếp sợ phát hiện, trong ngọn lửa có nhiệt độ cao kinh khủng kia, có một vài hạt châu nổi lềnh bềnh, lại không bị thiêu hủy.
- Đây là...
Đường Tăng ngoắc tay, pháp lức cuốn một - hạt châu
bay vào trong tay hắn, sau khi nhìn một cái con ngươi cũng muốn rớt ra ngoài luôn:
- Kim Đan? Đây là Kim Đan của Thái Thượng Lão Quân.
Đường Tăng nhớ, năm đó Tôn Ngộ Không hình như là bị Thái Thượng Lão Quân nhốt vào lò luyện đan, kết quả không những không bị luyện hóa mà còn ăn hết Kim Đan Thái Thượng Lão Quân giấu trong đó, luyện Thần Ma luyện thể tới kim thân bất diệt, còn luyện ra Hỏa Nhãn Kim Tinh.
Đây chính là loại Kim Đan đó sao?
Đường Tăng nuốt nước miếng một cái, sau đó quyết tâm nuốt chửng.
Hơn nữa hắn còn không cảm thấy đủ, tiếp tục tìm kiếm loại Kim Đan đó trong nham thạch.
Mặc dù số lượng vô cùng thưa thớt, nhưng vẫn còn có.
Chống cự nhiệt đô cao tới kinh khủng của nham thạch, Đường Tăng sử dụng thần thông Thuấn Di, lóe lên trong biển lửa này.
Vèo...
Không hề nói nhều, hắn nhặt được thêm hai viên Kim Đan, một ngụm nuốt chửng.
- Tiếp tục.
Ánh mắt Đường Tăng sáng lên, lóe lên trong hỏa hoạn ngút trời.
- Đinh, kiểm tra thấy Kim Đan thiên đạo, ký chủ liên tục thăng cấp...
Bỗng nhiên trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống, sau đó Đường Tăng cảm giác toàn thân nóng lên, nhanh chóng trở thành nóng bỏng.
Nhưng thần kỳ là loại nóng bỏng này lại không làm cho hắn cảm giác khó chịu, ngược lại còn làm cho hắn cảm giác, sức mạnh của mình đang dùng một tốc độ kinh khủng mà tăng lên.
- Có tác dụng?
Đường Tăng hưng phấn, càng thêm ra sức lục soát Kim Đan.
Nhưng số lượng Kim Đan đó quá ít, liên tục nửa giờ, hắn chỉ tìm thêm được một viên.
Nhưng hắn cũng tìm được nhũng đan dược khác, mặc dù không biết là đan dược gì, nhưng dùng nhãn lực của Danh Sư bốn sao cũng đủ nhìn ra, loại đan dược này đối với người dùng chỉ có lợi không có hại.
- Đã như vậy, còn chờ gì nữa?
Đường Tăng nuốt chửng luôn, một viên cũng không lưu lại.
Kết quả toàn thân hắn nhanh chóng sáng lên, bắp thịt co lại, linh hồn run rẩy, giống như là được sức mạnh thần bí gột rửa.
Ầm ầm ầm...
Nơi này sôi trào, thất thải tường vân nhanh chóng bay tới, pháp tắc hạ xuống, Đường Tăng lập tức bước vào Kim Tiên cảnh, cũng chính là cấp 30 của hệ thống.
Hơn nữa đó vẫn chưa phải là điểm cuối, Đường Tăng phát hiện tu vi của mình vẫn còn tăng với tốc độ khiến người khác trợn mắt há mồm.
Khí tức cường đại khiến cho nhiệt độ vốn cao tới kinh khủng dường như trở nên ôn hòa, lực tổn thương tạo thành cho hắn cũng giảm tới mức thấp nhất.
Cuối cùng, tu vi của Đường Tăng ngừng lại ở cấp 36, hơn nữa hoàn toàn vững chắc, một chút hư huyễn cũng không có.
Đường Tăng vừa rung động vừa hưng phấn, bởi vì hắn cảm giác dược lực của đan dược trong cơ thể hắn còn chưa hao hết sạch, mà lắng đọng trong máu thịt, chờ sau này bùng nổ.
Bởi vì hắn một hơi tăng lên quá nhanh nên bị hệ thống áp chế, nếu còn tăng lên nữa, cảnh giới của hắn sẽ không vững.
Toàn bộ Thiên Đình cũng phát hiện động tĩnh nơi này, bởi vì nơi đây đã trở thành chốn thị phi bị vô số thần tiên giám thị.
Tin tức Đường Tăng đột phá tới Kim Tiên cảnh rất nhanh đã truyền tới tai Ngọc Đế, khiến hắn trợn mắt. Đường Tam Tạng này có ý gì, muốn noi gương Tề Thiên Đại Thánh đại náo thiên cung năm đó, ăn sạch tiên đan sao?
Mà lúc này, Đường Tăng đi tới một chỗ, nơi này lại không bị nham thạch của Tam Vị Chân Hỏa ảnh hưởng tới, giống như được một cỗ sức mạnh thần bí bảo vệ.
Đường Tăng nhanh chóng phát hiện nơi đó có một pho tượng, là pho tượng của Thái Thượng Lão Quân có bộ dạng giống hệt lão, mà khí tức trên đó lại cường đại hơn bản thân Thái Thượng Lão Quân.
Chuyện này làm cho Đường Tăng khiếp sợ, có chút hoài nghi thân phận của Thái Thượng Lão Quân.
- Kiểm tra thấy sức mạnh thần bí, hệ thống bắt đầu hấp thu sức mạnh thần bí...
Bỗng nhiên âm thanh của hệ thống vang lên, lần đầu tiên xuất hiện loại chuyện này.
Đường Tăng còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, thì đã phát hiện một sức mạnh vô danh kinh khủng trong pho tượng kia bị hút tới, tiến vào trong thân thể hắn.
Nhưng mà cỗ sức mạnh này cũng không dung hợp với hắn, hơn nữa hắn cũng không có cảm giác gì, hình như đều bị hệ thống hấp thụ.
← Ch. 092 | Ch. 094 → |